Em cần tìm nơi bán dụng cụ treo quần áo như móc treo,giá treo,bục treo quần áo trưng để bán shop(cái này có 1 cái bục ở dưới và 1 cây trục đứng để treo cả bộ đồ mà em hok biết gọi là cái gì), các dụng cụ để trang trí mở shop quần áo....Ai biết nơi nào có bán thì chỉ giúp em nhé.Ở sài gòn ah.Cám ơn mọi người trước nhé:Rose:
Vợ giận chồng mặt mũi cau có,cáu kỉnh.:cool: Chồng ngồi ăn bimbim, cứ nhặt 1 miếng lại đá vợ một cái, rồi mời chào, rồi đong đưa:Clown: . Mặt vợ như cái bao tải rách, nhàu nhĩ. Nhưng đến miếng bimbim thứ 10 thì không nhịn nổi, vừa cười vừa lẩm bẩm. Điên quá, điên ko chịu nổi.:mad: Chồng nghe thấy thế bảo con, lấy kim tiêm ba cho mẹ 1 mũi phòng dại cho mẹ không mẹ cắn chết hai ba con mình bây giờ.:Sick: Potay.com.Điên dại thế mà chưa bao giờ giận nhau đến 24h. Hi hi:Silly:
Nói chung phải trải qua đoạn trường mới biết.E thân mến.Anh và chị đến với nhau bằng 1 tình yêu say đắm, trong mắt anh ý chị là người hoàn hảo:Laughing::Laughing::Laughing:. Tuy nhiên, sau tháng vỡ mật, mọi khác biệt mới lộ ra.Chi là người đơn giản, hơi cẩu thả, dễ tính , không tỉ mỉ nên khi sống cùng nhà, sở đoản của chị hiện ra nét như sony. Anh nhắc nhở nhiều lần, khi cáu còn dùng động từ mạnh nữa, nhưng anh chị vẫn yêu nhau, bỏ qua cho nhau. Tuy nhiên độ tự tin của chị cứ phôi phai dần theo năm tháng, cho đến bây giờ, làm việc gì chị cũng ngại ngùng không hiểu đã hoàn hảo chưa, đầu lúc nào cũng căng lên như dây đàn.Chị cũng hay cãi lắm, vì chị quen được chiều, chị quen được mọi nguời khen rồi:):):) nên khi anh ý chê bai, chị cú lắm, gân cổ lên cãi bằng được mới thôi. mà không cú sao được, việc nhỏ như que tăm mà cũng bị soi và bị chê, nói chung lý luận của chị càng ngày càng pro, chỉ có tình cảm là cứ mai một dần.Còn chuyện góp ý để anh ý bớt ghê gớm, bớt soi xét đi, quên đi nhé, non sông dễ đổi, bản tính khó dời, rất khó để anh ý bớt cái tính tai quái đó đi, chỉ trừ khi anh ý có niềm đam mê mới, thì anh ý sẽ không quan tâm đến việc khác nữa (ở anh xã nhà chị là game online).Nói chung nếu e lý luận tốt, thần kinh thép, dễ tính, dễ tha thứ và cũng chăm chỉ cẩn thận tỷ mỉ thì có thể chọn bạn e làm chồng đưọc. Tuy nhiêntheo lý thuyết bù trừ thì chắc tính e cũng giống chị và vợ chủ thớt thôi.Thế thì nếu chịu được nhiệt và chấp nhận sống chung với lũ thì hãy tiến tới, còn không thì cố cải tạo khi còn là bf, được chừng nào tốt chừng ấy, ko thì lại có topic mới thôi e à
đọc đoạn đầu tưởng lời bài hát, hóa ra không phải. Chủ top xem có thể phổ nhạc được không, hát lên chắc hay lắm đó. :Drooling:
Buồn quá !Mấy hôm nay sống trong tâm trạng chông chênh thế này thật sự mình ko chịu nổi . Đầu óc cứ nghĩ lẩn thẩn, tự hỏi rồi lại tự hỏi, ko có câu trả lời . Chỉ có mình và cái bóng trong căn phòng nhỏ , đợi ai , chờ ai ???Mình ko hiểu vì sao họ lại làm như thế, đối xử với mình như thế . Một hành động chạy trốn hèn nhát , sở khanh và bạc bẽo . Giá như lúc trước đừng yêu quá, giá như mình giữ lại một chút gì đó cho mình, thì bây giờ ko đớn đau như vậy.Quá khứ đã qua đi ko bao giờ lấy lại đc nữa . Những gì dấu yêu nhất, tốt đẹp nhất của mình cũng đã qua đi rồi . Tuổi thanh xuân, đời con gái, những rung động mãnh liệt cũng theo gió trôi đi . Giờ mình có tiếc, có khóc, có níu kéo cũng chỉ là vô vọng . Thôi hãy tưởng niệm cho những gì đã qua bằng cách sống tốt hơn ở phần đời còn lại .Tương lai của mình, của đứa con này rồi sẽ ra sao?? Mình có thể làm gì bây giờ . Mình thực sự đã lầm tin trao gửi trọn tình yêu cho họ, bây giờ họ bỏ đi mang theo tình yêu , sự hi vọng, tin cậy, và tất cả của mình đi theo . Mình thành kẻ trắng tay, hoàn toàn phá sản . Nhưng tại sao như thế ? Chẳng lẽ họ yêu mình chỉ để đấy, trong thâm tâm vẫn muốn tìm 1 người khác để thay thế ? Chắc là thế rồi . Họ ko yêu mình đủ để làm cho mình 1 điều nho nhỏ , như mẹ đã nói với mình . Mình chỉ tiếc suốt 5 năm qua, mình trao tình yêu lầm người !Biết là thế, nhưng tại sao mình vẫn ko thể quên đi đc . Họ làm cho mình tổn thương, khiến mình đau đớn , đẩy mình đến hố sâu tuyệt vọng , dồn mình đến đường cùng . Họ khiến mình người ko ra người, ma chẳng thành ma thế này . Vậy mà mình ko cảm thấy hận họ, ko thấy căm thù họ , ko giận dữ . Mà chỉ thất vọng ! Một niềm tin quá lớn lao đã sụp đổ rồi . Họ ko đáng mặt nam nhi . Dám làm ko dám chịu . Kể cả đi bia ôm ngoài kia, ăn bánh xong đứng dậy fải trả tiền, có ai cho ko đâu . Vậy mà với mình họ quay lưng bỏ đi, ko 1 câu 1 lời từ giã . Haaaa ! Có ai trả lời cho mình thế là thế nào, như vậy là nghĩa làm sao ko ? Có ai biết với 1 con người trước nay tư cách đàng hoàng như thế, bây giờ cư xử đổi thay 180 độ ? Có ai biết họ đc giáo dục đến nơi đến chốn , lại cư xử vô phép tắc như vậy ? Ko lẽ thời gian làm con người biến chất nhanh đến thế ?Thôi , mình có ngồi đây trách móc họ cũng ko nghe, ko biết. Giờ đến điện thoại mình gọi họ còn chẳng muốn nghe .Thật là nhục nhã ! . Những lời nói đầu môi , những thương yêu trìu mến đều là sáo rỗng , toàn dối trá . Ai đã nói muốn lo lắng cho mình nhỉ, ai nói ko muốn làm mình buồn, ko muốn làm mình đau khổ . Nhưng việc họ làm trái ngược hoàn toàn với lời họ nói . Thế là hết rồi !Sau cơn mưa trời lại sáng ! Mình hi vọng đêm xuống thật mau và qua thật nhanh. Chỉ có thời gian mới hàn gắn đc vết thương này . Ước một ngày mai tươi sáng và an lành đến với mình và con !
có ai biết nơi mua ở sài gòn không ah?