đi TA thì chủ yếu ngắm núi non,sông nc,hang động.Time dành cho nơi này chỉ khoảng 3-4 tiếng.Sau đó đi bái đính.Đi ở đây các mẹ mặt phảti |ạnh như tiền vì hàng rong ở đây xà vào các mẹ rất nhiều đấy. có tiết kiệm thì cứ p uống nc mía,khoáng,bò húc cho đỡ,hihi.Ăn trưa thì mẹ nó vòng về Trường yên ăn cho rẻ k nên ăn ở TA đắt mà k ngon..tạm thế đã :)
Có mẹ nào từng làm thư ký dự án không ah?
Làm DSQ kiếm được, tùy vị trí, có điều có đúng vị trí và có dám hay ko thôi! Mà ko phải hoạnh họe theo kiểu VN đâu
Chào các bạn, Mình xin lỗi trước vì hôm nay vào lại đây, nhưng chẳng có kinh nghiệm mới gì để chia sẻ với các bạn, mà chỉ có chút tâm sự và mong mọi người tư vấn. Cách đây 3 tháng, công ty Chứng khoán mình đang làm (mình làm vị trí Translator) tuyên bố thu gọn hoạt động, cắt giảm nhân sự. Tất cả những người phải nghỉ được bồi thường 3 tháng lương. Vào lúc ấy, mình tràn trề hy vọng rằng, rồi mình sẽ dễ dàng xin được việc mới thôi, thậm chí vì ung dung có 3 tháng lương kia nên còn nghĩ là có thời gian để lựa chọn công việc mới 1 cách cẩn thận, để tìm được 1 chỗ làm như ý mà mình có thể ở lại làm thật lâu. Trong lúc nộp hồ sơ đi các nơi có đăng tuyển dụng, mình cũng có nhận chút tài liệu bên Ngân hàng về dịch ở nhà. Thế rồi cứ lần lượt đi phỏng vấn các chỗ... và lần lượt nhận được email không trúng tuyển. Mỗi lần phỏng vấn xong không thành như vậy, mình lại thấy mất đi 1 phần tự tin. Mình trăn trở lắm. Vì thực sự không biết lý do chính mình không được tuyển là gì. Về chuyên môn, mình cũng chỉ chọn những công việc mà phù hợp với khả năng và kinh nghiệm của mình, tức liên quan đến Biên/Phiên dịch mảng Tài chính, Chứng khoán, Ngân hàng. Các kinh nghiệm này thì đã thể hiện trong CV, và khả năng thì đã thể hiện 1 phần qua phỏng vấn + làm bài test. Nếu một vài nơi trong các chỗ mình được gọi phỏng vấn không nhận mình, thì đấy là chuyện bình thường, vì lẽ dĩ nhiên sẽ có nhiều candidates khác bằng mình hoặc hơn mình, và nhà tuyển dụng chỉ có thể chọn ra lấy 1 người. Nhưng khi mà tất cả các chỗ mình được gọi phỏng vấn đến giờ đều không chọn mình, thì mình bắt đầu thấy rất lăn tăn về mình. Và rồi chẳng còn muốn nộp hồ sơ vào chỗ nào nữa. Có rất nhiều lý do để mình nghĩ đến hòng mong cải thiện tình thế. Nhưng một trong các lý do mình hay nghĩ đến nhất, đó là vì mình đã 30 tuổi, và chưa lập gia đình. Vậy rất có thể nhà tuyển dụng nhìn thấy trước là trong một thời gian rất ngắn nữa thôi, mình sẽ lập gia đình và có con, và nghỉ đẻ... Có nhiều lúc thấy bế tắc, mình tự nhủ, hay là thời buổi kinh tế khó khăn thế này ít nơi tuyển dụng, mình cứ ở nhà túc tắc nhận tài liệu về dịch, vẫn kiếm cơm được mà lại tự do, không phụ thuộc vào giờ giấc hành chính gì hết cả. Thế là lại thấy phấn chấn lắm. Nhưng sự đời đâu có đơn giản như vậy. Vì tài liệu thì lúc có lúc không. Mình chưa phải người nổi tiếng, nên tất nhiên chẳng ai lại cứ tìm đến mình rồi mời mình dịch cho họ hết cả. Rồi, thế thì mình phải tự thân vận động mà đi tìm thêm nguồn tài liệu mà dịch đi chứ còn gì. Rất tiếc là cho đến giờ, sau 3 tháng nghỉ việc, mình mới chỉ có mỗi 1 mối dịch ở Ngân hàng thôi. Mình cũng đã à lố à lô các bạn bè thân bằng cố hữu gần xa, về tình hình khát việc của mình, nhưng chưa có gì khả quan hết cả. Mình cũng search net, lục tung hết các thể loại Diễn đàn, cả trong nước ngoài nước, mà vẫn chưa tìm ra manh mối gì. Có 1 công ty chuyên về dịch thuật của nước ngoài, cũng khá pro, đã nhận mình làm Cộng tác viên; nhưng tình hình là mình vẫn chưa dịch dọt được chữ nào cho họ cả, vì họ bảo đợt này ít tài liệu pair Anh - Việt cần dịch quá. Dịch sách thì cũng chưa tìm được mối nào. Mà cứ nghĩ đến dịch sách cho Nhà xuất bản là mình lại thấy ớn ớn làm sao. Vì trước đây, có lần mình từng nhận dịch 200 trang sách, cho 1 NXB khá nổi tiếng, nhưng vì không quen nên mình nhận qua 1 người bạn thân. Cho đến giờ, mình còn chưa lấy được số tiền công đó, với lý do vì hình như cuốn sách đó "chưa được xuất bản". Rồi mình cũng tự đăng quảng cáo tìm việc trên VietnamNews nữa, kết quả là có 2 thư làm quen của 2 Males, ko có thư nào liên quan đến việc mình cần. Mình cũng nghĩ đến chuyện dịch bài gửi cho báo (dù cũng biết nhuận bút báo chẳng đáng là bao), nhưng có người khuyên là nếu gửi bài cho báo thì nên quen Biên tập viên của báo đấy, vì bây giờ đất chật người đông, bài của mình nếu đặc sắc lắm thì lọt qua, chứ không thì cũng dễ bị bỏ qua, mà nếu không khéo gửi cho báo nào lằng nhằng còn bị xào lại bài trắng trợn ý chứ. Thật hư chẳng biết thế nào... Nói chung, dù tự nhủ là mình phải có niềm tin, nhưng mỗi ngày qua đi mà không có việc để làm, là mình thấy héo hon lắm. Thu nhập hiện giờ thì cũng là đủ sống. Nhưng mình còn nhiều thời gian trống quá. Hoàn cảnh của mình đúng là có khác gì Chí Phèo. Chí Phèo thì muốn làm người lương thiện mà không được. Còn mình, 1 bằng Đại học Tài chính Kế toán, 1 bằng Đại học Ngoại ngữ, 1 bằng MBA, 05 năm kinh nghiệm làm việc, ham làm việc, có khả năng làm việc, vậy mà đùng một cái chẳng có việc để làm. Người ta bảo "cái khó ló cái khôn". Mà mình thì khôn ở đâu chưa thấy, chỉ thấy mỗi ngày một "ngu" đi thôi. Mong mọi người bỏ chút ít thời gian, tư vấn giúp mình xem mình nên làm gì cho bớt "ngu" bây giờ... Măng Cụt.
Thanks mẹ nó nhé