Bạn ơi, bình thường mà, cuộc sống nhiều ng có chồng như bạn đấy thôi. Huống hồ bạn kêt hôn được ~10 năm rồi, có j khiến bạn k tin tưởng chồng m. Phụ nữ hay khiến mình vật vã bởi những suy nghĩ rất phụ nữ, luẩn quẩn, làm m khổ sở thế đấy. Mạnh mẽ v tự chủ lên bạn!
Hỏi ông xã bạn đi thế không nhớ con ah hi....
dem, mẹ 08 có nói qua rồi, em xem lại các trang trước thử xem
chuyện nhà bachduong dễ nên mọi người xung phong nhảy góp ý hội đồng ngay:Battin ey: Các ca khác khó hơn và ít dữ liệu quá, nên các mẹ cung cấp thêm thông tin đi. Dem ơi, chuyện đa nghi là 1 câu chuyện dài không thể cut dứt điể ngay được. Bây giờ cứ từng bước nhé:1. Tại sao Dem lại có tính đa nghi? Do bố mẹ ko hp, mẹ cũng đa nghi, hay do chồng từng gây phốt? Hay do thời trẻ mình gặp nh đàn ông ko đáng tin?2. Dem kể thêm một vài chuyện đa nghi nữa đi? Ní chung là cứ phải kể chuyện nọ chuyện kia dần dần mọi ng biết tính mình khuyên mới dễ Dem ạ :Rose:Còn về chuyện đa nghi, mình nghĩ cơ bản phải hiểu tại sao để mỗi lần lại nhắc mình lí do đa nghi của mình ko ổn. Thứ 2 là phải xây dựng lòng tin và sự thân thiết giữa 2 vợ chồng. Ví dụ mình mới cưới cũng đa nghi lắm, rồi càng ngày càng thương xã vì mình nghĩ cho chồng thế thật tội nghiệp. Mà nghi cái gì là mình vẫn nói đấy, có điều ko phải nói ngay nói thẳng, mà cũng rào đón vv, vì cơ bản cứ ôm một cái cục nghi trong bụng khổ lắm, phải cho ngta cơ hội thanh minh giải thích, tổn thương vì bị hiểu lầm, rồi rộng lượng tha thứ cho con vợ sâu sắc như cơi đựng trầu---> thế là dần dần mình c và chồng đã xây dựng lòng tin như thế đấy
Mẹ nhu cầu cao thế mà chồng không đáp ứng, thậm chí còn thờ ơ lạnh nhạt cẩn thận không là có bồ đấy nhé
Thương bạn Dem này quá. Bạn đã đi vào vết xe đổ của mẹ mình. 1 mình bạn có đủ khả năng nuôi sống gia đình chứng tỏ là phụ nữ có tài. Nhưng lắm tài thì lại khổ. Giờ mẹ mình nhận ra sai lầm rằng ko cần đến kinh tế của chồng thì đã quá muộn rồi, ko cách nào sửa được cả. Có điều mẹ mình nhận ra điều đó quá muộn, hy vọng rằng bạn nhận ra sớm hơn thì sẽ tìm cách khắc phục được. Trước mắt tìm cách quản lương đã. Ví dụ, giờ chi tiêu đắt đỏ, lương em ko đủ, cần anh hỗ trợ,.... thu hồi lương của chồng trước đã. Các khoản đầu tư của chồng xem ra khó cầm, đành kệ anh tự xoay sở với đk sau khi hoàn thành trách nhiệm với gia đình. Mà cho dù bạn có lương cao thì lẽ ra nuôi sống gia đình phải bằng lương của anh ta còn tiền của mình để tiết kiệm chứ, sao lại làm ngược lại thế. Giờ sửa ko muộn đâu, lập 1 quỹ riêng cho mình, phòng thân khi cần.
hic, buồn cho ông xã nhà chị quá nhỉ. Nhưng em nghĩ tâm lý người thất bại trong đầu tư là bao giờ cũng có vẻ hơi tự ti, muốn gỡ gạc chứng tỏ rằng mình đúng, mình đầu tư đúng hướng và cũng không muốn mọi ngừoi hỏi nhiều hay nói nhiều về chuyện này. Theo em, thời gian vừa qua chị cũng thoải mái trong việc quản lý tiền bạc của chồng. Cái đó có thể bắt nguồn từ việc chị cũng lo được phần nào kinh tế và sinh hoạt trong gia đình và chị tính chắc cũng thuộc dạng xởi lởi, thoải mái, vô tư (em suy từ em ra thế. :Donttella::Donttella:) . Bây giờ, để bắt đầu lại từ đầu, em nghĩ chị cũng không nên trách chồng nhiều về việc đã qua, vì mình có lấy lại được tiền đâu. Hãy nhẹ nhàng với chồng nói giờ đang xây nhà, cần tiền để trả nợ, nên thạm thời dừng mọi khoản đầu tư lại để tập trung trả nợ, không mình chị thì khôg lo được. Chị nên công khai các khoản nợ và vay mượn mọi ngừoi ra (kể cả khai tăng thêm 1 chút cũng được) để chồng nhìn thấy có trách nhiệm hơn và 2 vợ chông cùng có kế hoạch chi tiêu cụ thể hơn. Hy vọng góp ý nhỏ của em giúp chị được phần nào. Chúc gia đình chị hạnh phúc.
Cách quản lý tài chính của bạn và chồng có vấn đề ngay từ lúc hai bạn kết hôn rồi. Khách quan mà nói bạn chẳng biết gì chuyện làm ăn của chồng, trong khi đó chồng bạn lại sổ toẹt những công lao đóng góp của bạn trong gia đình.Giờ bạn nói với chồng đổi vị trí hai người đi, tiền lương của anh lo cho gia đình, tiền của em dùng để đầu tư. Tự bạn biết hướng nên đầu tư vào đâu có lãi và an toàn nhất. Chứng khoán không phải là kênh đầu tư an toàn đâu. Ở vn mình chỉ những chứng khoán sắp lên sàn thì may ra còn có lãi chứ Mình thấy ít ai đầu tư vào chứng khoán mà giầu lên một cách nhanh chóng, nhiều người mất nhà cửa vì đầu tư chứng khoán với vàng rồi. Còn nếu chồng bạn không chịu thì dùng chiêu đánh lẻ vậy, xin tiền cho con, tiền học tiền sữa, tiền NGV.... nhưng cần cả một quá trình vì chục năm nay bạn đảm đang quá mà, giờ xin chắc gì lão cho nhưng không phải là không có cách. Khó nhất là không nhận ra cái sai của mình, u mê còn nhận ra sai lầm sửa sai thì chỉ còn là thời gian. Bạn cũng nên kín đáo tìm hiểu coi tiền của chồng đi đâu, đàn ông kg nên để họ giấu quá nhiều tiền, quỹ đen quỹ đó dễ dẫn đến tiêu cực đó. Thân
Gửi ngoại đi, ngoại không bao giờ cho mình ích kỷ đâu, nếu bên nội khó quá, thì xin về ngoại chơi vài ngày, gửi con và 2 ông bà tha hồ hú hý, năm ngoái mình cũng gửi 2 nhóc cho ngoại, 2 vợ chồng mình hú hý ở TQ 7 ngày đấy. Nhà mình quý nào cũng chở con đi du lịch ngắn ngày để giảm stress, nhưng đôi khi cũng phải ích kỷ với con 1 tí để giữ lửa trong tình cảm vợ chồng chứ bạn
Tụ bù có tác dụng giảm thành phần cảm kháng của các motor điện. Nhà nào dùng các loại động cơ lớn và nhiều thì có ích thôi.
Mình có ghen, nhưng có 1 bệnh còn nặng hơn ghen, là cái nhu cầu ở bên chồng của mình lớn quá. Thậm chí, trong 1 gia đình lớn đông vui ồn ã, mình vẫn thấy thiếu vắng cho tới khi có chồng về thì mình mới thấy như hồi sinh. Hoặc buổi tối, phải nằm cạnh chồng, nghe tiếng thở, chạm tay vào chồng mình thì mình mới ngủ được.
Mình tự thấy như thế ko hẳn là tình yêu, mà như một kiểu nghiện ngập ấy.
Tới mức, lần nào cãi nhau mình cũng phải là người làm lành, vì anh ấy có thể vô tư mà ngáy khò khò luôn. Còn mình bứt rứt không yên nên lại phải chủ động ôm chồng làm lành, chỉ để giúp mình có thể ngủ được.
Có lúc vợ chồng giận nhau chồng vác gối sang phòng khác ngủ riêng, mình vì tự ái phụ nữ nhất quyết ko làm lành nữa, thế mà trăn trở lăn qua lăn lại, đọc sách, hít thở sâu, đếm các kiểu, đến 1h đêm vẫn ko ngủ được lại phải mò sang phòng chồng xin ngủ cùng.
Không hiểu làm thế chồng mình có coi thường mình không? Mình tự giận mình vì sự yếu đuối này mà chưa tìm ra cách nào.
Vì thế nên mỗi khi chồng báo đi xa nhà là mình lo lắm.