Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Cảm ơn wtt đã cho tôi 1 gia đình hạnh phúc. Các...
Đúng là rất khó tin, đội ngũ chăn rau sạch bây giờ rất nhiều nhưng không phải tất cả đều xấu. Để có được kết quả tốt đẹp, đầu tiên mình nghĩ phải là do có nhân duyên, thứ nữa là phải tỉnh táo. Mình nói rồi, phải giữ cái đầu lạnh. Hồi đó, mình phải có cả 1 đội ngũ tư vấn đấy hihi :)), thêm nữa là mình cũng đầu 3 rồi ai mà lừa được, mình ko lừa lại thì thôi ấy chứ :)). Giờ ngồi nói chuyện với nhau 2 vợ chồng cứ cười ngất =)), vui lắm ý. Nhưng mọi người hỏi là vì sao quen nhau thì cả 2 vợ chồng đều phải nói là quen qua bạn bè, vẫn ngại cái vụ quen trên mạng lắm.
11:29 SA 10/11/2014
Em sinh năm 1983, đã một lần đò, có còn cơ hội?
Mình cũng tuổi như bạn, cũng li dị 2 năm, cũng chưa có con nhưng tính mình có lẽ là vô tư quá nên cũng ít nghĩ ngợi.
Chỉ thỉnh thoảng nhìn bố mẹ buồn hoặc không tìm được ai chơi thì mình mới thấy chạnh lòng thôi.
Ngày mới li dị, cũng hoang mang, chơi vơi 1 chút nhưng mình có công việc, có bạn bè nên so với nhiều người mình vẫn còn may mắn chán bạn ạ.
Bạn ở SG, không có mùa đông nên có lẽ không thấy được giá trị của người độc thân. Mình ngoài HN, những hôm mưa phùn gió bấc, được cuộn mình trong chăn và nghĩ đến cảnh lọ mọ dậy đưa con đi học thì thấy mình quả thật là hạnh phúc :D.
Mình đùa chút xíu cho vui thôi, thực ra không ai yêu mình bằng chính bản thân mình bạn ạ. Mình tin là không phải không có ai để ý đến bạn mà có chăng là những người đó chưa hợp với bạn thôi.
Chúng mình là những phụ nữ thời hiện đại, độc lập về tài chính, về công việc thì đừng lo lắng u sầu nhiều bạn nhé, nhanh già lắm đó :P. Hãy cứ vô tư thoải mái và đặt ra các mốc thời gian cho bản thân.
Khi li dị mình đã lập kế hoạch thế này nhé: sau 1 năm mới công bố cho mọi người biết đã li hôn (lúc đó tâm lý mình mới cân bằng được để không tủi thân vì những lời động viên), sau khi công bố đã li dị thì sẽ bắt đầu xúc tiến các mối quan hệ mới. Nếu đến năm 35 tuổi mà không lấy được ai thì sẽ single mum. Đó, kế hoạch đã vạch sẵn rồi, cứ thế mà làm. Đừng hy vọng để rồi thất vọng nhé bạn yêu. Mình lúc nào cũng tung tăng, líu lo làm bọn bạn mình còn bảo là "mãi mãi tuổi 20".
Nếu muốn nói chuyện, chia sẻ gì thì add nick mình nói chuyện nhé. YM: rosalia123421
01:44 CH 04/04/2014
Hội những phụ nữ li hôn và chưa có con, ai cùng...
Lâu lâu mình mới vào diễn đàn lại gặp đúng dịp mấy chị em hẹn gặp nhau. Mình vừa add nick I love my baby rồi nhé, có gì trò chuyện cho vui.
Vụ đi off mình cũng thích lắm, ở nhà buồn mà. Nhàn cư vi bất thiện, ở 1 mình buồn nhiều khi làm những việc lý trí ko cho phép nên mình toàn lang thang nhưng đi mãi cugnx mệt.
Mình hoàn toàn nhất trí vụ mấy chị em gặp nhau để chia sẻ nhưng mình có một vấn đề là mình không thuộc đường HN lắm (mình mới về lại HN 3 tháng thôi) và mình cũng ko thạo đi xe máy lắm nên ngại đi xa. Các chị em có thể sắp xếp quán nào gần khu BK nhé, mình thì ở Trần Duy Hưng cũng khá xa bk nhưng mình chỉ thuộc đường từ nhà đến đó, mình chon khu đó để ko quá xa mấy chị em.
Có gì update nhé.
I love my baby nếu có thể thì nhắn tin vào nick hộ mình nhé, mình add nick cậu rồi đấy, vì nhỡ đâu mình ít vào diễn đàn lại ko biết thông tin
06:13 CH 15/06/2013
Hội những phụ nữ li hôn và chưa có con, ai cùng...
Chào các mẹ.
Thật buồn khi phải gia nhập hội này. Mình cũng li hôn lâu rồi, thời gian đầu thì cũng cố gắng sống vui vẻ, bận rộn để không nghĩ ngợi. Nhưng rồi cố hoài, cố mãi lại thấy bế tắc.
Phụ nữ bây h, li hôn, cái họ lo không phải là cơm áo gạo tiền mà cái chính là sự cô đơn lủi thủi. Bạn bè ở lứa tuổi bọn mình bây h thì đang bận rộn với người yêu, gia đình, chồng con. Bạn thân thì cugnx đã cố gắng dành thời gian cho mình nhưng họ còn gia đình họ. Bạn bè đồng nghiệp thì cũng vui chơi ban ngày được thôi.
Những ai đã chịu cảnh lủi thủi cơm tối 1 mình mới thấu hiểu nỗi cô đơn của những người phụ nữ đã li hôn và ko có con. bản thân mình thì mình buồn vô hạn, tan giờ làm không dám về nhà vì sợ đối mặt với sự cô đơn.
Các mẹ ở HN thì hẹn ngày tụ tập đi, làm quen và giúp nhau vượt qua nỗi buồn.
10:03 SA 29/04/2013
Nhờ Admin sửa / xóa bài / khoá topic
nhờ Mod xóa hộ mình topic này với ạ.
http://www.webtretho.com/forum/f188/cac-me-giup-minh-nhe-di-tiep-hay-dung-lai-1247007/
và xóa giúp mình comment ở top này ạ
http://www.webtretho.com/forum/f187/tien-thoai-luong-nan-gian-nan-vo-cung-giup-em-voi-1070022/index11.html#post22908530
http://www.webtretho.com/forum/f187/em-dang-dung-truoc-nga-re-cua-cuoc-doi-1087268/#post22857118
Cảm ơn Mod
03:14 CH 26/12/2012
Nhờ Admin sửa / xóa bài / khoá topic
Nhờ Mod xóa hộ mình các bài đã post của nick AIMH với ạ. Cảm ơn Mod.
06:27 CH 12/07/2012
Các mẹ giúp mình nhé: Đi tiếp hay dừng lại
Cảm ơn Bo2bin. Đúng là "một tâm hồn ta đã đợi từ lâu"
07:51 CH 18/05/2012
Các mẹ giúp mình nhé: Đi tiếp hay dừng lại
Mebico_2012: Cảm ơn bạn, suy nghĩ của bạn ko có gì là cổ hủ hay gây khó chịu cho mình gì cả. Khi bọn mình nói chuyện với nhau thì gọi nhau là mình với tớ, đôi khi lãng mạn 1 tí thì mình xưng anh hoặc mình xưng em. Khi viết lên đây, mình nghĩ là mình cũng ko còn trẻ trung gì nữa nên nếu gọi là anh ấy thì mình thấy ngại ngại.
To all: cảm ơn những lời động viên chia sẻ của các bạn. Mình cũng biết là bọn mình phải thuyết phục gđ nhưng em nói với mình là em ko muốn mình phải hạ mình để xin xỏ điều gì. Em nói rằng việc xin xỏ bố mẹ là việc của em, chỉ cần mình nắm chặt tay em là đc. Em nói chỉ mình em chịu sự tức giận chửi mắng của bố mẹ là đủ, mình ko đáng phải cúi đầu nghe những lời xỉa xói. Với bạn bè đồng nghiệp em cũng đứng ra chịu hết mọi lời gièm pha. Em nói đó là việc của em.
Mình rất cảm động và nể phục em ở điều đó. Nhưng em cũng là người dịu dàng, em ko to tiếng với ai. Khi nói chuyện với bố mẹ em cũng nói 1 thôi 1 hồi những suy nghĩ của em xong lại ngồi im để nghe bố mẹ nói. Rồi em về phòng, rồi em âm thầm lập kế hoạch ra đi. Em bảo mỗi lần thấy bố mẹ đau lòng như thế em lại ko nỡ làm họ đau thêm nữa thế nên em mới muốn đặt bố mẹ vào thế đã rồi.
Em cũng sợ rằng đến 1 ngày nào đó, trước sức ép của gđ em sẽ mệt mỏi nên em muốn hành động cùng mình trc khi những tác động bên ngoài làm cả 2 mệt mỏi.
Về phần mình, mình cũng sẵn sàng bước qua dư luận để đếnvới em miễn là 2 đứa sống với nhau hp nhưng mình sợ rằng sẽ càng làm mọi chuyện phức tạp hơn. Mình đã ko còn trẻ, ko thể mạo hiểm và ko thể nhắm mắt làm mọi chuyện đc. Có khi nào em thay đổi, có khi nào đó chỉ là bồng bột, có khi nào em nghĩ rằng em đã sai lầm....!?
01:06 CH 17/05/2012
Các mẹ giúp mình nhé: Đi tiếp hay dừng lại
Lúc này tôi về nước. Nhìn em và sự đau khổ của 2 bác tôi thương cảm vô cùng. 2 bác sống quá nhân hậu sao lại phải chịu những sầu muộn như thế. Đặt vào địa vị 2 bác, tôi lại chùn lòng. Còn em, em thuyết phục tôi là giờ bố mẹ chưa hiểu tôi nên mới có thái độ thế, cứ để thời gian rồi bố mẹ sẽ thấy chúng tôi sẽ là niềm tự hào của bố mẹ.
Em bàn với tôi là bọn tôi vẫn sẽ đăng ký, sẽ làm tiệc báo hỷ với cơ quan và em chấp nhận từ bỏ ngôi nhà đang ở để ra đi với tôi, đợi khi có em bé sẽ về xin bố mẹ.
Về mặt hình thức, tôi đủ tự tin để bên em vì số phận bù đắp cho tôi 1 tuổi xuân kéo dài, tôi đi với em ko ai biết tôi hơn em 5 tuổi. Về tình yêu, tôi cũng chắc chắn bọn tôi sẽ hạnh phúc, sẽ là niềm tự hào của bố mẹ. Nhưng tôi thương em và thương 2 bác. Em là niềm mơ ước của bao cô gái, em cần có 1 đám cưới đàng hoàng. 2 bác chỉ có mình em là con trai nên cũng cần có 1 đám cưới long trọng.
Nếu tôi ra đi, em nói rằng cả đời tôi sẽ phải ân hận vì em sẽ chết hoặc hủy hoại bản thân mình để tôi và bố mẹ phải dằn vặt. Tôi biết em dám làm điều đó vì em đã từng tự tử 1 lần.
Tôi phải làm thế nào đây khi mà tôi thương bố mẹ em, ko muốn họ buồn, tôi thương em và tôi thương cả tôi nữa.
10:54 SA 17/05/2012
Giúp đỡ về bệnh hồng cầu lưỡi liềm
có mẹ nào biết thêm thông tin ko thì chia sẻ cùng em với ạ
01:24 CH 22/04/2012
Tiến thoái lưỡng nan... gian nan vô cùng, giúp em...
bạn đã làm hết những gì cần phải làm, nếu ko đc thì sau này cũng sống thanh thản và ko có gì phải ân hận bạn ạ.
tớ thấy những hành động và biểu hiện của ngy bạn khá là đáng lo ( theo kinh nghiệm của t). Đàn ông, những người sống tình cảm thì họ ko phủ định sạch trơn theo kiểu đã ko yêu thì ko liên lạc gì nữa đâu, họ vẫn rất tử tế với ngy cũ.
t yêu 2 chàng và cả 2 chàng đều khá tử tế. chàng 1, khi 2 đứa đi nói chuyện để chia tay thì vẫn ngồi ôm nhau, vẫn ăn chung 1 que kem. chàng còn đưa t đi chùa. sau đó t đi Nha Trang chơi cho khuây khỏa thì chàng gọi cho t suốt hỏi han ăn uống, ngủ nghỉ trên tàu. Lúc đó t tưởng chàng đã quên mất lời nói chia tay, và 2 đứa quay lại, nhưng ko đó chẳng qua là chàng lo lắng cho t lần đầu đi xa 1 mình thôi
với chàng thứ 2, sau khi chia tay chàng vẫn nhắn tin giục t phải ăn uống ngủ nghỉ điều độ để ko hại sức khỏe, vẫn nt hỏi "mình hôm nay thế nào, còn buồn ko? mình hôm nay thế nào có khóc ko đấy..."
vẫn tử tế với nhau nhưng cũng rất rạch ròi. t nói chuyện này ko có ý làm bạn nản lòng mà chỉ muốn bạn xác định các tình huống có thể xảy ra để chuẩn bị tâm lý.
Làm những gì mình cho là nên làm để sau này ko nuối tiếc, ko gieo nhiều hy vọng để phải ôm thất vọng. Hãy sống và ước vọng để thấy đời bao la bạn nhé
06:21 CH 09/02/2012
Em đang đứng trước ngã rẽ của cuộc đời...
Kể cho em nghe kinh nghiệm đau thương của chị nhé.
Chị và anh cũng yêu nhau tha thiết, nhà anh khá giả và bố mẹ cũgn khá khắt khe. Anh là người sống tình cảm. Trước khi quen chị, anh cũng có yêu 1 ng. Người đó luôn đem lại đen đủi cho anh nên a chia tay.
Anh và chị cả 2 đều lãng mạn, tình yêu của anh dành cho chị nồng nàn tha thiết, có khi lại nhẹ nhàng sau lắng. 2 đứa cùng nghề nên giúp nhau nhiều và cực ký tâm đầu ý hợp. Chị cũng nhiều lần muốn ra đi vì nhà anh cổ hủ nhưng anh cầu xin chi đừng bỏ anh. Anh nói, chị ra đi thì anh chẳng còn thứ gì trên đời vì chị là ng đầu tiên anh cảm thấy chỉ cần nhìn là hiểu ng kia muốn gì. Chị về nhà anh, gia đình chê là giỏi quá, sợ về lại làm chủ gđ. Chị tự ái và lại ra đi.
Anh năn nỉ, van xin chị đừng bỏ rơi anh. Anh nói, nếu phải lựa chọn thì anh sẽ chọn chị vì bố mẹ tuy là bố mẹ anh thật nhưng ko thương anh, vì nếu thương thì đã ko ngăn cản anh.
Anh đã lập kế hoạch với chị là có bầu trc khi cưới để bố mẹ có phản đối thì sự đã rồi. Trc đó anh và chị chưa hề xxx, cho dù có lúc 2 đứa đã phải nằm ôm nhua khóc vì chị ko đồng ý.
Nghe theo kế hoạch của anh, bọn chị tính ngày xxx để có em bé. Thế nhưng vừa xxx hôm trc hôm sau anh đã bảo chị là tự nhiên anh ko còn 1 tí cảm xúc nào cả. Ko chỉ làm ham muốn đàn ông biến mất mà cả tình cảm yêu đương cũng ko còn. ANh bảo chị là tự nhiên anh thấychị như ng bạn thân. Ko còn nhớ nhung, háo hức gì cả.
Chị vừa sốc, vừa tự ái nên chia tay. Giờ bọn chị vẫn rất thân với nhau, kể cho nhau những chuyện bé tí từ ăn ko ngon thậm chí cả chuyện ko đi vệ sinh đc. Chia sẻ tất cả chỉ có điều ko còn hấp dẫn giới tính. Tất cả đổ vỡ sau 1 lần xxx
Có thể mỗi ng 1 tính, chị ko biết ng yêu em có phải dạng mong manh nhạy cảm ko, chị chưa nói đến chuyện sở khanh ăn xong rồi bỏ. Chỉ là cảm xúc ko còn giống như bạn chị ( bạn chị ko phải loại ng vô trách nhiệm nhé, vẫn bảo chị chuẩn bị đám cưới nhưng chị hủy cưới vì ko còn cảm xúc)
Đôi dòng để em cân nhắc.
07:56 CH 07/02/2012
a
AIMH
Bắt chuyện
509
Điểm
·
3
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Chỉ thỉnh thoảng nhìn bố mẹ buồn hoặc không tìm được ai chơi thì mình mới thấy chạnh lòng thôi.
Ngày mới li dị, cũng hoang mang, chơi vơi 1 chút nhưng mình có công việc, có bạn bè nên so với nhiều người mình vẫn còn may mắn chán bạn ạ.
Bạn ở SG, không có mùa đông nên có lẽ không thấy được giá trị của người độc thân. Mình ngoài HN, những hôm mưa phùn gió bấc, được cuộn mình trong chăn và nghĩ đến cảnh lọ mọ dậy đưa con đi học thì thấy mình quả thật là hạnh phúc :D.
Mình đùa chút xíu cho vui thôi, thực ra không ai yêu mình bằng chính bản thân mình bạn ạ. Mình tin là không phải không có ai để ý đến bạn mà có chăng là những người đó chưa hợp với bạn thôi.
Chúng mình là những phụ nữ thời hiện đại, độc lập về tài chính, về công việc thì đừng lo lắng u sầu nhiều bạn nhé, nhanh già lắm đó :P. Hãy cứ vô tư thoải mái và đặt ra các mốc thời gian cho bản thân.
Khi li dị mình đã lập kế hoạch thế này nhé: sau 1 năm mới công bố cho mọi người biết đã li hôn (lúc đó tâm lý mình mới cân bằng được để không tủi thân vì những lời động viên), sau khi công bố đã li dị thì sẽ bắt đầu xúc tiến các mối quan hệ mới. Nếu đến năm 35 tuổi mà không lấy được ai thì sẽ single mum. Đó, kế hoạch đã vạch sẵn rồi, cứ thế mà làm. Đừng hy vọng để rồi thất vọng nhé bạn yêu. Mình lúc nào cũng tung tăng, líu lo làm bọn bạn mình còn bảo là "mãi mãi tuổi 20".
Nếu muốn nói chuyện, chia sẻ gì thì add nick mình nói chuyện nhé. YM: rosalia123421
Vụ đi off mình cũng thích lắm, ở nhà buồn mà. Nhàn cư vi bất thiện, ở 1 mình buồn nhiều khi làm những việc lý trí ko cho phép nên mình toàn lang thang nhưng đi mãi cugnx mệt.
Mình hoàn toàn nhất trí vụ mấy chị em gặp nhau để chia sẻ nhưng mình có một vấn đề là mình không thuộc đường HN lắm (mình mới về lại HN 3 tháng thôi) và mình cũng ko thạo đi xe máy lắm nên ngại đi xa. Các chị em có thể sắp xếp quán nào gần khu BK nhé, mình thì ở Trần Duy Hưng cũng khá xa bk nhưng mình chỉ thuộc đường từ nhà đến đó, mình chon khu đó để ko quá xa mấy chị em.
Có gì update nhé.
I love my baby nếu có thể thì nhắn tin vào nick hộ mình nhé, mình add nick cậu rồi đấy, vì nhỡ đâu mình ít vào diễn đàn lại ko biết thông tin
Thật buồn khi phải gia nhập hội này. Mình cũng li hôn lâu rồi, thời gian đầu thì cũng cố gắng sống vui vẻ, bận rộn để không nghĩ ngợi. Nhưng rồi cố hoài, cố mãi lại thấy bế tắc.
Phụ nữ bây h, li hôn, cái họ lo không phải là cơm áo gạo tiền mà cái chính là sự cô đơn lủi thủi. Bạn bè ở lứa tuổi bọn mình bây h thì đang bận rộn với người yêu, gia đình, chồng con. Bạn thân thì cugnx đã cố gắng dành thời gian cho mình nhưng họ còn gia đình họ. Bạn bè đồng nghiệp thì cũng vui chơi ban ngày được thôi.
Những ai đã chịu cảnh lủi thủi cơm tối 1 mình mới thấu hiểu nỗi cô đơn của những người phụ nữ đã li hôn và ko có con. bản thân mình thì mình buồn vô hạn, tan giờ làm không dám về nhà vì sợ đối mặt với sự cô đơn.
Các mẹ ở HN thì hẹn ngày tụ tập đi, làm quen và giúp nhau vượt qua nỗi buồn.
http://www.webtretho.com/forum/f188/cac-me-giup-minh-nhe-di-tiep-hay-dung-lai-1247007/
và xóa giúp mình comment ở top này ạ
http://www.webtretho.com/forum/f187/tien-thoai-luong-nan-gian-nan-vo-cung-giup-em-voi-1070022/index11.html#post22908530
http://www.webtretho.com/forum/f187/em-dang-dung-truoc-nga-re-cua-cuoc-doi-1087268/#post22857118
Cảm ơn Mod
To all: cảm ơn những lời động viên chia sẻ của các bạn. Mình cũng biết là bọn mình phải thuyết phục gđ nhưng em nói với mình là em ko muốn mình phải hạ mình để xin xỏ điều gì. Em nói rằng việc xin xỏ bố mẹ là việc của em, chỉ cần mình nắm chặt tay em là đc. Em nói chỉ mình em chịu sự tức giận chửi mắng của bố mẹ là đủ, mình ko đáng phải cúi đầu nghe những lời xỉa xói. Với bạn bè đồng nghiệp em cũng đứng ra chịu hết mọi lời gièm pha. Em nói đó là việc của em.
Mình rất cảm động và nể phục em ở điều đó. Nhưng em cũng là người dịu dàng, em ko to tiếng với ai. Khi nói chuyện với bố mẹ em cũng nói 1 thôi 1 hồi những suy nghĩ của em xong lại ngồi im để nghe bố mẹ nói. Rồi em về phòng, rồi em âm thầm lập kế hoạch ra đi. Em bảo mỗi lần thấy bố mẹ đau lòng như thế em lại ko nỡ làm họ đau thêm nữa thế nên em mới muốn đặt bố mẹ vào thế đã rồi.
Em cũng sợ rằng đến 1 ngày nào đó, trước sức ép của gđ em sẽ mệt mỏi nên em muốn hành động cùng mình trc khi những tác động bên ngoài làm cả 2 mệt mỏi.
Về phần mình, mình cũng sẵn sàng bước qua dư luận để đếnvới em miễn là 2 đứa sống với nhau hp nhưng mình sợ rằng sẽ càng làm mọi chuyện phức tạp hơn. Mình đã ko còn trẻ, ko thể mạo hiểm và ko thể nhắm mắt làm mọi chuyện đc. Có khi nào em thay đổi, có khi nào đó chỉ là bồng bột, có khi nào em nghĩ rằng em đã sai lầm....!?
Em bàn với tôi là bọn tôi vẫn sẽ đăng ký, sẽ làm tiệc báo hỷ với cơ quan và em chấp nhận từ bỏ ngôi nhà đang ở để ra đi với tôi, đợi khi có em bé sẽ về xin bố mẹ.
Về mặt hình thức, tôi đủ tự tin để bên em vì số phận bù đắp cho tôi 1 tuổi xuân kéo dài, tôi đi với em ko ai biết tôi hơn em 5 tuổi. Về tình yêu, tôi cũng chắc chắn bọn tôi sẽ hạnh phúc, sẽ là niềm tự hào của bố mẹ. Nhưng tôi thương em và thương 2 bác. Em là niềm mơ ước của bao cô gái, em cần có 1 đám cưới đàng hoàng. 2 bác chỉ có mình em là con trai nên cũng cần có 1 đám cưới long trọng.
Nếu tôi ra đi, em nói rằng cả đời tôi sẽ phải ân hận vì em sẽ chết hoặc hủy hoại bản thân mình để tôi và bố mẹ phải dằn vặt. Tôi biết em dám làm điều đó vì em đã từng tự tử 1 lần.
Tôi phải làm thế nào đây khi mà tôi thương bố mẹ em, ko muốn họ buồn, tôi thương em và tôi thương cả tôi nữa.
tớ thấy những hành động và biểu hiện của ngy bạn khá là đáng lo ( theo kinh nghiệm của t). Đàn ông, những người sống tình cảm thì họ ko phủ định sạch trơn theo kiểu đã ko yêu thì ko liên lạc gì nữa đâu, họ vẫn rất tử tế với ngy cũ.
t yêu 2 chàng và cả 2 chàng đều khá tử tế. chàng 1, khi 2 đứa đi nói chuyện để chia tay thì vẫn ngồi ôm nhau, vẫn ăn chung 1 que kem. chàng còn đưa t đi chùa. sau đó t đi Nha Trang chơi cho khuây khỏa thì chàng gọi cho t suốt hỏi han ăn uống, ngủ nghỉ trên tàu. Lúc đó t tưởng chàng đã quên mất lời nói chia tay, và 2 đứa quay lại, nhưng ko đó chẳng qua là chàng lo lắng cho t lần đầu đi xa 1 mình thôi
với chàng thứ 2, sau khi chia tay chàng vẫn nhắn tin giục t phải ăn uống ngủ nghỉ điều độ để ko hại sức khỏe, vẫn nt hỏi "mình hôm nay thế nào, còn buồn ko? mình hôm nay thế nào có khóc ko đấy..."
vẫn tử tế với nhau nhưng cũng rất rạch ròi. t nói chuyện này ko có ý làm bạn nản lòng mà chỉ muốn bạn xác định các tình huống có thể xảy ra để chuẩn bị tâm lý.
Làm những gì mình cho là nên làm để sau này ko nuối tiếc, ko gieo nhiều hy vọng để phải ôm thất vọng. Hãy sống và ước vọng để thấy đời bao la bạn nhé
Chị và anh cũng yêu nhau tha thiết, nhà anh khá giả và bố mẹ cũgn khá khắt khe. Anh là người sống tình cảm. Trước khi quen chị, anh cũng có yêu 1 ng. Người đó luôn đem lại đen đủi cho anh nên a chia tay.
Anh và chị cả 2 đều lãng mạn, tình yêu của anh dành cho chị nồng nàn tha thiết, có khi lại nhẹ nhàng sau lắng. 2 đứa cùng nghề nên giúp nhau nhiều và cực ký tâm đầu ý hợp. Chị cũng nhiều lần muốn ra đi vì nhà anh cổ hủ nhưng anh cầu xin chi đừng bỏ anh. Anh nói, chị ra đi thì anh chẳng còn thứ gì trên đời vì chị là ng đầu tiên anh cảm thấy chỉ cần nhìn là hiểu ng kia muốn gì. Chị về nhà anh, gia đình chê là giỏi quá, sợ về lại làm chủ gđ. Chị tự ái và lại ra đi.
Anh năn nỉ, van xin chị đừng bỏ rơi anh. Anh nói, nếu phải lựa chọn thì anh sẽ chọn chị vì bố mẹ tuy là bố mẹ anh thật nhưng ko thương anh, vì nếu thương thì đã ko ngăn cản anh.
Anh đã lập kế hoạch với chị là có bầu trc khi cưới để bố mẹ có phản đối thì sự đã rồi. Trc đó anh và chị chưa hề xxx, cho dù có lúc 2 đứa đã phải nằm ôm nhua khóc vì chị ko đồng ý.
Nghe theo kế hoạch của anh, bọn chị tính ngày xxx để có em bé. Thế nhưng vừa xxx hôm trc hôm sau anh đã bảo chị là tự nhiên anh ko còn 1 tí cảm xúc nào cả. Ko chỉ làm ham muốn đàn ông biến mất mà cả tình cảm yêu đương cũng ko còn. ANh bảo chị là tự nhiên anh thấychị như ng bạn thân. Ko còn nhớ nhung, háo hức gì cả.
Chị vừa sốc, vừa tự ái nên chia tay. Giờ bọn chị vẫn rất thân với nhau, kể cho nhau những chuyện bé tí từ ăn ko ngon thậm chí cả chuyện ko đi vệ sinh đc. Chia sẻ tất cả chỉ có điều ko còn hấp dẫn giới tính. Tất cả đổ vỡ sau 1 lần xxx
Có thể mỗi ng 1 tính, chị ko biết ng yêu em có phải dạng mong manh nhạy cảm ko, chị chưa nói đến chuyện sở khanh ăn xong rồi bỏ. Chỉ là cảm xúc ko còn giống như bạn chị ( bạn chị ko phải loại ng vô trách nhiệm nhé, vẫn bảo chị chuẩn bị đám cưới nhưng chị hủy cưới vì ko còn cảm xúc)
Đôi dòng để em cân nhắc.