Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nhật ký mang thai dị tật: Tạm biệt con, sinh linh...
Chia sẻ cùng mẹ, phải là người trong cuộc mới hiểu.....
08:57 SA 10/12/2015
Bé trai bị đâm xuyên đầu hồi phục diệu kỳ
Cầu chúc con gặp nhiều may mắn trong cuộc sống.
11:44 SA 18/08/2015
Lam sao thoát khỏi tâm trạng trầm uất khi biết...
Vớ vẩn thật chứ, con cái là máu thịt của mình, tại sao lại vì suy nghĩ của người ta mà cắt + nhéo + giày vò máu thịt của mình chứ.
08:26 SA 26/06/2015
Yêu nhau 10 năm mới cưới chưa đầy 3 tháng ngán...
Chưa đâu, đến khi có con rồi mới thấy khủng khiếp....
07:58 CH 10/06/2015
Tâm trạng người mẹ có con sinh non (32 tuần)
-- Đây là toàn bộ câu chuyện của mình ---
Mong mỏi, chờ đợi, rồi con đến với bố mẹ với bố mẹ sau gần 2 năm cưới. Khi có con, cũng như bao người mẹ luôn mong muốn những thứ tốt đẹp nhất sẽ đến với con, mong con khỏe mạnh, thông minh. Mẹ luôn hồi hộp trước mỗi lần khám thai định kỳ.
- 8 tuần mẹ nghe được tim thai của con, thật kỳ diện.
- 12 tuần kiểm tra độ mờ da gáy, con đều khỏe, phát triển tốt.
- 13 tuần do cảm thấy ko yên tâm (do xuất hiện dịch màu nâu) mẹ đi khám và nhìn thấy con lần đầu qua màn hình máy siêu âm (thật thiêng liêng) một cảm giác rất lạ, bác sĩ nói con khỏe .
- 16 tuần mẹ đi siêu âm 3D nhưng con quay mặt đi chẳng thấy gì cả. Rồi bác sĩ nói với mẹ là con giống Bố.
- 22 tuần mẹ đi siêu âm 4D lúc này nhìn lên màn hình mẹ thấy con đang khua khua tay, chắc do đèn sáng làm con khó chịu. Con khỏe. Thời điểm này mẹ cảm nhận được rõ sự xuất hiện của con, con máy nhiều đặc biệt vào 3 thời điểm sáng sớm, trưa, tối.
- 28 tuần mẹ đi khám bác sĩ nói ối hơi ít, mẹ lo lắng uống thật nhiều nước + nước mía + nước dừa. Lúc này con đã được 1kg6. Con đã quay đầu.
Còn một tháng nữa là đến tết, mẹ cũng đã mua đồ một số đồ cho con, mẹ cũng lên kế hoạch cho tết năm nay, cả nhà mình sẽ ăn tết ở nhà OB nội ko về OB ngoại được (vì 2 nơi cách nhau 300 km, Vũng Tàu – Đà Lạt).
Hôm nay 19/01/2014, Còn 1 tuần nữa là tết, làm hết tuần này Bố mẹ và con sẽ về nhà OB nội để ăn tết. Mẹ cũng tính 25/01/2014 sẽ đi kiểm tra sức khỏe cho con (lúc này con được 33 tuần).
Ngày 21/01/2014 (lúc này con được 32 tuần 4 ngày) chiều đi làm về Bố Mẹ ghé mua vé xe. Về đến nhà đã 8 giờ tối, mẹ thấy trong người rất mệt, mẹ tắm xong thấy có cái gì đó ko ổn, có dịch trong chảy ra, mẹ nghĩ là ko sao, đi ngủ, đến 10 giờ tối mẹ dậy thì thấy dịch ấy ra rất nhiều. Cảm giác thấy điều chẳng lành, mẹ gọi điện cho bác sĩ. Nghe bác sĩ nói mà mẹ dường như lặng người “Vỡ ối rồi đó, em vào bệnh viện ngay đi”. Bố mẹ gọi taxi đến thẳng Từ Dũ. Trên đường đi, mẹ cứ nghĩ chắc đây chỉ là giấc mơ xấu thôi. Bố an ui mẹ, nói “ko sao đâu, con sẽ khỏe thôi”. Đến bệnh viện, bảo vệ chỉ cho mình mẹ vào phòng đăng ký, mẹ nộp giấy tờ và ngồi chờ, lúc này nước chảy nhiều làm mẹ sợ, mẹ sợ lắm. Khi đến lượt vào phòng khám, cô ý tá khám xong nói mẹ vỡ ối, chỉ mẹ qua phòng siêu âm. Ngồi trong phòng chờ siêu âm, mẹ sợ lắm, lúc siêu âm mẹ có hỏi bác sĩ bé được mấy kg rồi, bác sĩ nói “Khoảng 2kg, mà có khi chưa đến nữa”. Mẹ đem giấy siêu âm quay lại phóng khám, bác sĩ hỏi người nhà đâu. Lúc này bố mới được vào. Cô hộ lý chỉ nói một câu với mẹ “Bác sĩ sẽ làm những gì tốt nhất cho bé, bây giờ thì theo tôi”. Bố dẫn me đi theo cô hộ lý, cả 2 bố mẹ lúc này cực kỳ hoang mang, ko biết chuyện gì đang xảy ra. Mẹ ngây thơ nghĩ là cô hộ lý sẽ đưa mẹ đến phòng nằm để tìm cách giữ con ở lại trong bụng mẹ, nhưng ko cô ấy dẫn mẹ đến phòng, lúc đó có nhiều người đang ngồi chờ làm thủ tục. Cô ấy lại lạnh lùng nói với mẹ “Vào thay đồ rồi đưa hết cho chồng cầm”. Khi có con mẹ cũng đọc thông tin, thì hoàn cảnh này giống đi sinh ấy, mẹ hoang mang nghĩ là sao sinh được, con còn nhỏ mà. Thay đồ, mẹ đưa cho bố mà ko nói được câu nào. Từ đó Bố bị cách ly với mẹ. Lúc này chắc bố hoang mang lắm. Mẹ ngồi chờ, mà nước ối cứ chảy, mẹ lo cho con, mẹ chỉ mong con đạp một cái cho mẹ yên tâm là con còn khỏe.
Mẹ ngồi chờ mãi đến 2 giờ sáng ngày 22/1/2014 mới làm xong thủ tục và được chuyển vào phòng chờ sinh. Lúc này các giường đã đầy người, một số mẹ đang ngủ, cũng có mẹ rên rỉ, hét đau đơn. Mẹ nhìn lại mình thấy chẳng đau gì cả, lúc này nước ối vẫn chảy, mẹ cố uống nhiều nước, nhưng càng uống thì lại càng mắc tiểu, mà đi thì nước ối lại ra nhiều, nhưng dù gì còn nước còn tát, mẹ chỉ biết cố làm những gì tốt nhất cho con lúc này. BS khám cho mẹ, cứ 3 tiếng chích kháng sinh cho mẹ, và chích trợ phổi cho con. Cứ chích xong là lấy máu xét nghiệm, người mẹ bị chích ko biết bao nhiêu mũi ở cổ tay, bắt tay, mông. Thực sự mẹ ko thấy đau, nhìn các mẹ đủ ngày đủ tháng, đau vật vã mẹ chỉ ước được như họ. Cứ 2 tiếng cô y tá đi nghe tim thai cho bé, mẹ lặng người chỉ chờ cô ấy nói “Bé khỏe nhé”. Mẹ mệt quá, ngủ lúc nào ko biết, đến khi BS bắt loa nói đến giờ ăn sáng, các sản phụ ra ngoài gặp người nhà, lúc này khoảng 7 giờ 30 sáng. Me ra ngoài, mẹ tìm bố con, nhưng ko thấy, mẹ chờ một lúc thì thấy Bà Nội của con. Mẹ bật khóc (mặc dù trước đó tự nhủ là ko được khóc vì khóc sẽ làm con mệt nhưng mẹ ko kiềm chế được, vì thấy bà trong tình trạng chống nạng, chân bó bột. Mẹ nghĩ chắc do bố gọi điện nói mẹ sinh làm bà té lên mới vậy. Mẹ cố ăn rồi lại quay lại phòng nằm, cũng ko thấy đau gì cả, vẫn tiếp tục chích kháng sinh, trợ phổi, lấy máu xét nghiệm. Mẹ lại nằm thêm 1 ngày nữa. Mẹ nghĩ chắc nằm đây mấy tuần nữa quá. Mẹ vẫn cố gắng ăn + uống + ngủ để con được khỏe
Sáng 23/1/2014 (nhằm ngày 23 âm lịch – ngày Ông Táo lên trời), BS kêu mẹ mang đồ đạc lên giường trên để truyền thuốc kích sinh lúc 8h30, trời sao lại sinh, BS cho mẹ gặp Bố. Bố an ủi mẹ nói ko sao đâu, con đã chích đủ trợ phổi rồi, con khỏe lắm. Nhưng Bố con là người phải chịu đựng áp lực lớn nhất kể từ lúc nằm viện, vì khi BS chích trợ phổi + thuốc kích sinh đều gọi bố vào nói các rủi ro do sinh non sẽ gặp như là bé có thể gặp vấn đề mắt, tai, lão, vận động,…. Điều bố có thể nói là “Xin Bác sĩ hãy làm những gì tốt nhất cho 2 mẹ con”. Bố ở với mẹ được 15 phút thì BS bảo ra ngoài. Đến 9h mẹ bắt đầu đau, mẹ vẫn cố gắng hít thở đều, vì chỉ cần mẹ lơ là thì nhịp tim của con sẽ tụt xuống dưới 120 (mẹ có đọc các tờ hướng dẫn trong phòng viết rằng nhịp tìm của bé ổn định là trong khoảng 120 – 160) nên mẹ cố gắng ko để con bị rơi vào nguy hiểm, đến 9h30 mẹ đau la lên thì bác sĩ khám cho mẹ nói đã nở dược 5 phân. Mẹ được chuyển qua phòng sinh, lúc này mẹ luôn luôn nghĩ phải cố gắng thở đều. BS kêu mẹ rặn, mẹ rặn đến lần thứ 3 thì con ra đời vì mẹ nghe được 1 tiếng e yếu ớt của con (tội nghiệp, tự nhiên phải ra ngoài, trong khi còn 7 tuần nữa mới đến ngày con mới phải rời cái tổ ấm áp mà con đã cư trú suốt 32 tuần). BS nói mẹ nhìn con, cái mẹ ấn tượng là đôi bàn chân nhỏ xíu của con. BS bắt mẹ nhắc lại: con là con trai, sinh lúc 9h50, nặng 2 kg. Rồi cô hộ lý mang con đi, BS khâu cho mẹ xong thì mẹ được chuyển qua phòng chờ, Ở phòng này mọi người ai cũng nằm cùng con, Chỉ có mình mẹ là chỉ có một mình, Mẹ nằm thiếp đi, khi tỉnh dậy thì đã 1 giờ chiều. Mẹ nhờ cô hộ lý gọi người nhà, bố chạy nên với mẹ, bố nói con khỏe ko sao đâu (nhưng thực ra khi BS gọi bố lên xem mặt con và ký giấy để chuyển con qua dưỡng nhi, thì bố thấy con có chút xíu à, đến mức bố phải giấu ko cho bà nội nhìn, khi hộ lý đưa con đi rồi, bố mới nói, họ đưa con đi rồi, bà trách sao bố ko cho bà nhìn mặt cháu). Bố xuống thay cho Bà Ngoại lên với mẹ, mẹ gặp bà và khóc. Rồi mẹ được chuyển qua phòng nghỉ. Mẹ vào phòng 3 giường, nằm giường giữa, 2 giường bên đều có em bé, mẹ cảm thấy nặng nề, mọi người nhìn mẹ ái ngại hỏi “Em bé đâu”. Bố về nhà lấy đồ, chỉ có mẹ và bà ngoại. Về đến nhà bố gọi cho mẹ vừa nói vừa khóc “Bố nhớ 2 mẹ con”.
Sáng 24/1/2014 mang đồ ăn (bố tự đi chợ và nấu) vào cho mẹ, 9h bà ngoại vào thăm con (bé nằm dưỡng nhi ngày được thăm 2 lần 9h sáng và 3h chiều). Khi về bà nói, con nằm riêng 1 khung (chiều qua bà nội vào thì con nằm giữa 2 bạn, chắc do quậy quá nên bị nằm riêng :D) miệng cứ há ra hớt hớt, giống như đói lắm (theo qui định 3 tiếng mới cho ăn). Một tin vui là bác sĩ nói với bà là “Bé này bú giỏi rồi, cho về với mẹ đi”. Thế là bố và bà lên làm thủ tục để đón con về, mãi đến 1h chiều con mới được về. Lần đầu tiên nhìn thấy con, thấy tay con ghim sẵn ống chích thuốc, người con toàn mùi kháng sinh, mẹ chỉ biết khóc thui. Mẹ tự trách mình thấy có lỗi với con nhiều lắm. Mẹ chưa có sữa, phải pha sữa bột cho con. Con uống được 20 ml (cái bình đựng sữa được 1 gia đình một bé khác cho, do bình sữa bố mẹ mua lớn quá, con không dùng được, khổ nỗi cái núm của bình này mút rất khó, mà bố mẹ đâu biết, thấy con mút cứ tọp má lại, mãi đến 10 ngày sau bố mới kiểm tra, bố nói “Bố mút còn ko ra được”, thế là con mới được mua bình khác, ngàn lần có lỗi với con, ko phải vì ko có tiền mà vì lúc đó mọi chuyện quá rối).
Sáng 25/1/2014 y tá gọi bố đưa con qua dưỡng nhi chích thuốc (chỗ mẹ nằm và dưỡng nhi cách nhau khá xa). Sau khi chích thuốc xong con về với mẹ, bà ngoại cho con bú mẹ để sữa nhanh về, nhưng con yếu lắm, con chẳng mút được, mà chính xác là mẹ cũng ko biết làm sao để cho con bú (lần đầu làm mẹ mà). 10h sáng, ý tá thông báo con bị vàng da phải chiếu đèn, kêu bố đi làm thủ tục để thuê đèn. Con nằm trên đèn chỉ mặc mỗi cái bỉm, con bé vô cùng, hai cánh tay còn nhỏ như ngón tay cái của mẹ, mẹ lại khóc. Đến 2 giờ chiều bác sĩ gọi điện cho mẹ, nói con bị vàng da nặng, phải quay lại dưỡng nhi để chiếu đèn tăng cường, tai mẹ ù đi. Bố lật đật chạy lên dưỡng nhi để hỏi. Khi về bố nói “Bác sĩ bảo cho con bú no, rồi đem lại dưỡng nhi”. Mẹ pha sữa cho con mà tự nhiên có cảm giác giống sắp xa mãi mãi, mẹ lại khóc. Con bú xong (nhưng yếu hơn các lần trước), bố đưa con đi. Khi trở về bố cầm mỗi cái khăn, bố sụp xuống bên giường và khóc, bố nói “Ko chịu được cái cảm giác cầm khăn không trở về”. Rồi bố mẹ lại an ui nhau “Có lẽ để con ở đó tốt hơn, vì 2 nơi cách nhau xa quá”. Y tá nói với mẹ “Mẹ có thể về trước, vì bé chiếu đèn sẽ lâu”. Mẹ quyết định về trước vì mẹ đã quá căng thằng + mệt mỏi, sữa mẹ vẫn chưa về. Bà ngoại vẫn an ủi, matxa cho mẹ để sữa về.
Tối 27/1/2014 (27 tết) sau khi làm xong thủ tục xuất viện và thủ tục gửi con, mẹ xuất viện về trước. Khi xuống sảnh, mẹ thấy ai cũng có em bé đi cùng, chỉ có mẹ…. Tài xế taxi đưa đồ lên xe, quay sang hỏi mẹ “Em bé đâu chị?”. Bố sợ mẹ khóc nói “Em bé gửi lại, mấy bữa nữa đón về sau”. Trên đường về nhà (TP.HCM) mẹ thấy 2 bên đường mai + đào + mọi người đi sắp tết mà sao ko chút cảm xúc nào cả. Về đến nhà chỉ có Bố và mẹ (vì bà ngoại + bà nội phải về quê chuẩn bị tết), lúc này bắt đầu có sữa, mẹ mừng vô cùng (bác sĩ bảo, nếu mẹ có sữa thì mang đến cho bé, họ sẽ cho bé ăn).
28/1/2014 (28 tết) ông bà nội lên. Chiều 3h ông và bố vào thăm con mang theo những giọt sữa đầu tiền của mẹ. Bà nội ở nhà dọn dẹp và nấu ăn cho mẹ. Chiều 28/1/2014 ông bà về vũng tàu để chuẩn bị tết.
29/1/2014 (30 tết, tháng âm chỉ có 29 ngày). Sáng 9 giờ bố vào thăm con và mang theo sữa. Mẹ ở nhà chờ thấy nặng nề vô cùng (cả đi và về mất khoảng 3h, do mình ở Thủ Đức), mẹ không ngủ mà vào Internet tìm hiểu về sinh non, càng đọc mẹ càng hoang mang, mẹ vào Webtretho đọc tâm sự của các mẹ thấy cũng nhiều trường hợp như mình. Cứ đọc lại khóc. 12 giờ trưa, bệnh viện gọi điện vào đón con về. Bố mẹ lật đật dọn phòng (tại mấy hôm mẹ ở bệnh viện, bố về lấy đồ, phòng rất lộn xộn). Xong 2 bố mẹ vào bệnh viện đón con, lúc này con còn 1kg8. Trên đường về, nhìn thấy con ngủ thật bình yên, lâu lâu con cười (bà mụ dạy) mẹ dường như thấy có chút nắng trên đường. Mẹ tự hứa với lòng, sẽ chăm sóc thật tốt để bù lại nhưng thiệt thòi cho con. 2 bên đường mai + đàođang nở hoa rất đẹp. Đây là lần đầu tiền cả bố và mẹ chăm một đứa nhỏ. Mẹ nặn sữa được 20ml, cho con ăn (bác sĩ dặn 2 tiếng cho con ăn 1 lần, nếu để quá 3 tiếng sẽ tụt đường huyết). Con ăn xong, mẹ canh 1h30 sau bắt đầu nặn sữa, để đúng 2 tiếng thì có sữa cho con. Mọi việc cứ rối tung cả lên. Tối 30 tết trời khá lạnh, nhìn con nằm mẹ muốn ôm con ngủ mà con bé quá.
Sáng mùng 1/02/2014 (mùng 1 tết) ông bà nội lên, bà quấn con vào khăn cho con đỡ giất mình và ngủ ngon hơn, bà chỉ mẹ cách cho con bú, nhưng con yếu ko mút được nên mẹ vẫn tiếp tục nặn sữa cho con, mọi việc có vẻ ổn hơn 1 chút. Bà ở lại chăm 2 mẹ con, ông về Vũng Tàu hỗ trợ từ xa bằng cách tìm hiểu về vàng da, về chắm sóc trẻ sinh non và gửi lên cho bố mẹ. Bà thương con nhiều lắm, bà ôm ấp, ru con ngủ, bà bế con trên tay cả đêm vì sợ con lạnh. Nói ngoài lề một chút, nghĩ lại cảm ơn bác làm cùng với mẹ (cũng có con sinh non 36 tuần). Bác ấy đến nhà thăm con và đưa tài liệu về sữa mẹ (giấy + link internet - betibuti), bác ấy nói “Sữa mẹ rất quan trọng, phải cho con bú sữa mẹ bằng bất cứ giá nào”. Nhưng tình hình vàng da của con có vẻ lại xuất hiện.
Sáng 4/2/2014 bố mẹ đưa còn vào Nhi Đồng 1, cân 2kg. Bác sĩ yêu cầu nhập viện, con được chuyển vào khoa ‘Sơ sinh chuyên sâu’. Con được lấy máu để làm xét nghiệm, mẹ có nghe bác sĩ nói “Xét nghiệm xem có phải thay máu hay không”. Mẹ rụng rời tay chân, nhìn xuống con đang ngủ, mẹ khóc và chỉ biết cúi xuống hôn lên trán con thui, mẹ yêu con vô cùng. Con nhập viện và được chiếu đèn. May mà chỉ cần chiếu đèn thôi. Bố con cứ phải chạy đi chạy lại, nhìn bố gầy đi từng ngày (sau này mới biết, bố con sút 10kg). Vì con sinh non, nên bác sĩ yêu cầu siêu âm não, bụng. Có một vấn đề là con bị xuất huyết não nên bác sĩ yêu cầu tái khám sau 1 tháng. Thêm nữa là dừng chiếu đèn thì lại vàng da bác sĩ nói “Có thể do sữa mẹ”. Thế lại theo chính sách bổ sung thêm các cữ sữa ngoài. BS dặn phải tích cực tắm nằng cho con để hết vàng da và ko bị còi xương.
11/2/2014 con xuất viện về nhà– con được 2kg 4, lúc này mẹ theo dõi xem có có nghe được không, bà thường xuyên hát ru + ôm ấp con, cố gắng để con ko cảm thấy cô đơn. Bà và mẹ ngày nào cũng tắm nắng cho con từ 10 – 15 phút (ko bỏ sót ngày nào cả). Con cũng bắt đầu bú mẹ trực tiếp (cảm giác thật ấm áp thật là tuyệt vời).
24/2/2014 khám ROP, chích ngừa Lao cho con 3.1kg (tròn 1 tháng). Khi khám rop, nhìn bác sĩ dùng kẹp banh mắt con ra, con khóc lặng đi, mẹ cũng chỉ biết khóc theo.
10/3/2014 (ngày dự sinh của con) tái khám tổng quát, ROP, kết quả con khỏe -> con nặng 4kg1. Hôm nay cũng đúng hạn tái khám xuất huyêt não. Khi đọc kết quả mẹ ko dám vào, mẹ nhờ bà nội vào nghe. Bà ra nói “Bác sĩ bảo, chúc mừng gia đình, bé bị xuất huyết não nhưng hiện tại ko sao, chỉ để lại 1 vết sẹo nhỏ thôi, nhưng dù gì cũng cần tái khám” mở thở nhẹ một cái. Bà nội + bố bế con vào khám ROP. Sau khi nghe bác sĩ nói “Bình thường, không phải tái khám nữa”, bố con nhảy cẩng lên.
24/2/2014 tái khám tổng quát, uống rota, con nặng 5kg3 (tròn 2 tháng). Con đã biết hóng chuyện. Hôm nay là ngày đầy nắng (về nghĩa đen + nghĩa bóng). Khi bác sĩ đọc kết quả siêu âm não thì nói “Vết xuất huyết ko còn nữa”. Mẹ không thể tả được cảm xúc lúc này, chỉ biết nhìn bố và hôn con 1 cái vào trán.
28/3/2014 mẹ đã lấy lại thăng bằng -> cầu chúc con luôn khỏe mạnh. Các mốc đáng nhớ của con:
- 31/3/2014 con nở nụ cười đầu tiên với mẹ
- 2/4/2014 con nở nụ cười đầu tiên với bố
- 4/4/2014 mẹ thấy giọt nước mắt đầu tiên của con
- 23/4/2014 con được 7 kg (tròn 3 tháng) trộm vía ăn, ngủ ngoan
- 14/5/2014 con chích mũi 1 (6in1) sau quá trình vật vã tìm thuốc, trộm vía ko sốt ăn ngoàn, ngủ kỹ (con được 7kg6) nhìn tay, mút tay nhiệt tình.
- 23/5/2014 con được 7kg8 (tròn 4 tháng) dài 63,5 cm (lùn so với chuẩn 63.9 cm)
- 29/5/2014 con đã biết xòe tay cầm đồ, mọi việc nhìn chung đã ổn chỉ còn việc con bị méo nữa thôi (cầu trời phù hộ cho con dỡ méo đầu). Con cũng muốn lật nhưng ko được vì đầu nặng quá (hic do méo á). Thế là chuyển sang đòi ngồi. dạo này ít trò chuyện hẳn ko như hồi trong tháng 4, nhưng tích cực nhìn ngắm đồ vật và nhìn tay, trộm vía ngủ nhiều và ngủ say (chắc giống bố mẹ)
- 8/6/2014 con đã biết đan tay vào nhau
- 15/6/2014 con chuyện trò nhiều, cười thành tiếng và biết phun mưa.
- 23/6/2014 con được 8kg1 (tròn 5 tháng, dài 67 cm)
- 3/7/2014 con chích thức tự lật mà ko cần hỗ trợ của bố mẹ (5tháng 10 ngày(
- 20/7/2014 con tự lật về nằm ngửa
- 23/7/2014 con được 8.5 kg (trong 6 tháng) dài 68 cm
- 23/08/2014 con được 9 kg (tròn 7 tháng) dài 72 cm, con biết xem đồng hồ, chơi ú òa, kéo cưa lừa sẻ, biết dùng chân bẩy, biết lạ, biết lăn + trườn lùi
- 23/09/2014 dc 9.5 (tròn 8 tháng) biết theo mẹ, biết hờn, biết tủi than, con đã chích đủ 3 mũi 6in1
- 23/10/2014 con được 10kg, dài 74 cm, biết trườn lên + ngồi + mọc 2 cái răng. Con đã chích sởi.
- 23/11/2014: 10 tháng, 10,3 kg, dài 76 cm.
- 23/12/2014: 11m: 10,6 kg, dài 78 cm --> Tự ngồi lên + Mọc 4 cái răng
- 23/01/2015: 12m: 11.4 kg, dài 80 cm --> Vịn đứng lên + bò lên cầu thang + Mọc 5 cái răng
- 23/02/2015: 13m à Mọc 6 cái răng
- 23/03/2015: 14m: 12kg, dài 81 cm à tự đúng lên, bước được 2 bước, đã chích ngừa thủy đậu.
…..
Mình viết bài này ngoài việc ngửi tâm sự của riêng mình, còn muốn gửi lời nhắn đến các mẹ đặc biệt là mẹ có con sinh non.
+ Hãy cố gắng, hãy tin tưởng vào bản thân và con, con tuy bé nhưng nghị lực lắm đấy các mẹ ạ. Mẹ cố gắng vui vẻ, vì trong 1 năm đầu con sống theo cảm xúc của mẹ đấy, mẹ buồn con cũng buồn.
+ Với bé sinh non hãy chú ý khám mắt (ROP) cho con đúng thời điểm (Thông tin chi tiết các mẹ có thể tìm hiểu thêm trên google), nếu phát hiện các vấn đề ko mong muốn thì có thể can thiệt sớm tránh thiệt thòi cho con.
+ Hãy tắm nắng cho con hàng ngày từ 10 – 20 phút để cung cấp đầy đủ vitamin D, rất quan trọng cho sự phát triển của con, con sẽ ăn + ngủ ngoan hơn đấy.
+ Hãy cố gắng cho con uống sữa mẹ ít nhất là 6 tháng đầu đời, nó cực kỳ quan trọng với con, đặc biệt là bé sinh non (có thể tham khảo tại
https://www.facebook.com/BeTiBuTi
).
08:08 SA 09/04/2015
Sức sống mãnh liệt của cậu bé chào đời ở tuần 25
Mình cũng sinh non bé trai tuần 32, được 2 kg. Cuối tuần này làm thôi nôi cho bé nè. Chúc các con luôn mạnh khỏe, gặp nhiều may mắn trong cuộc sống.
07:31 CH 08/01/2015
Gấp quá rồi - Địa chỉ tiêm vắc xin 6 trong 1 tại...
Bênh viện Nhi Đồng 1 (TP.HCM) đang có thuốc nhé CM (
http://www.nhidong.org.vn/Default.aspx?SID=40
)
03:40 CH 24/09/2014
Tặng sữa mẹ...
Sữa mình đã có mẹ đến lấy rồi nhé!
04:13 CH 10/09/2014
Kinh nghiệm chăm trẻ sinh thiếu tháng
Minh cung sinh non be trai o tuan 32, be dc 2 kg, nen rat hieu tam trang cua ban bay gio. Hay binh tinh, co giu sua me cho be ban nhe. Sua me cuc ky quan trong cho be sinh non day. Be nha minh dc 7 thang roi, chom via dc 9kg3, dai 73 cm. Co gang len ban nhe! Neu can chia se thi lien lac voi minh qua sdt 0976.160.340
06:11 CH 06/09/2014
Tặng sữa mẹ...
Hi các mẹ, minh có 11 bịch sữa (180 ml) vắt từ giữa tháng 7. Mẹ nào có nhu cầu liên hệ SĐT 0976.160.340, mình ở Thủ Đức, TP.HCM. Bé nhà mình hiện được 7 tháng. Có một vấn đề sữa mình có mùi xà bông (do có men lipase trong sữa cao), nên bé nào khó tính thì các mẹ xem xét thêm nhé!
10:48 SA 05/09/2014
Tặng sữa mẹ...
Hi các mẹ, mình có 11 bịch sữa (mỗi bịch 180ml) vắt từ giữa tháng 7. Mẹ nào có nhu cầu liên hệ theo SĐT 0976.160.340. Mình ở Thủ Đức - TP.HCM. Bé nhà mình hiện được 7 tháng.
10:38 SA 05/09/2014
Gấp quá rồi - Địa chỉ tiêm vắc xin 6 trong 1 tại...
Hom nay la be nha minh tron 5 thang ma cung moi chich co 1 mui ah. Me nao co thong tin chia se giup nhe!
08:57 SA 23/06/2014
Chăm sóc tre thiếu tháng..sơ sinh non...
Chào chị, em sinh non tuần 32, bé dc 2kg, den hom nay be dc tron 4 thang ( tinh theo ngay sinh), be nang 7kg6, bu sua me hoan toan, hong chuyen tu luc 2 thang, den nay thi a u suot ngay, be chua lat nhung cho nam sap thi co ngang rat cao va dc hon 1 phut. Chi cho em hoi: 1. Be nhu vay la phat trien binh thuong phai ko chi? 2. Do sinh non nen dau be bi meo ben phai, gip em phai lam sao de khac phuc ạ. 3. Khi nao thi cho be an dam dc a. Em cam on chi nhieu.
06:32 CH 21/05/2014
Gấp quá rồi - Địa chỉ tiêm vắc xin 6 trong 1 tại...
O Nhi Dong 1 co roi nhe cac me. Sang nay moi dua nhoc di chich ve. Nhung phai den som nhe, minh den luc 7h boc so, co may nguoi den luc 8h bi bvien noi het so day.
06:03 CH 14/05/2014
Gấp quá rồi - Địa chỉ tiêm vắc xin 6 trong 1 tại...
Minh thay tren website Nhi Dong 1 co 6 in 1 rui do. Mai minh dua nhoc di chich, co gi ve minh cm tiep nhe!
04:53 CH 13/05/2014
Cần chia sẻ kinh nghiệm chăm sóc bé sinh non
Các me cố gắng cho con bú hoàn toàn sưã me dể tăng đề kháng cho con nhé. Minh cung sinh non o tuan 32, be dc 2 kg, bu me hoan toan, den nay dc 3.5 thang be dc 7.5 kg rui.
07:11 CH 06/05/2014
Nhà của các bé sinh non, thiếu tháng
Chào cả nhà. Mình cũng sinh non tuần 32, bé được 2 kg, nằm dưỡng nhi 1 ngày, bi vang da chiếu đèn 5 ngày, bé bú me hoàn toan, đến nay 3 tháng 10 ngày bé dc 7kg2, đã biêt cười hóng chuyện va bi bô a ư. Em đang lo vụ chích ngừa vì hiện giờ dang het vacxin 6 in 1 ma be nha em moi dc chich lao thoi, voi lai khi nao thi bat dau cho be an dam vay ạ.
09:40 SA 03/05/2014
v
vitque2528
Hóng
410
Điểm
·
4
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Mong mỏi, chờ đợi, rồi con đến với bố mẹ với bố mẹ sau gần 2 năm cưới. Khi có con, cũng như bao người mẹ luôn mong muốn những thứ tốt đẹp nhất sẽ đến với con, mong con khỏe mạnh, thông minh. Mẹ luôn hồi hộp trước mỗi lần khám thai định kỳ.
- 8 tuần mẹ nghe được tim thai của con, thật kỳ diện.
- 12 tuần kiểm tra độ mờ da gáy, con đều khỏe, phát triển tốt.
- 13 tuần do cảm thấy ko yên tâm (do xuất hiện dịch màu nâu) mẹ đi khám và nhìn thấy con lần đầu qua màn hình máy siêu âm (thật thiêng liêng) một cảm giác rất lạ, bác sĩ nói con khỏe .
- 16 tuần mẹ đi siêu âm 3D nhưng con quay mặt đi chẳng thấy gì cả. Rồi bác sĩ nói với mẹ là con giống Bố.
- 22 tuần mẹ đi siêu âm 4D lúc này nhìn lên màn hình mẹ thấy con đang khua khua tay, chắc do đèn sáng làm con khó chịu. Con khỏe. Thời điểm này mẹ cảm nhận được rõ sự xuất hiện của con, con máy nhiều đặc biệt vào 3 thời điểm sáng sớm, trưa, tối.
- 28 tuần mẹ đi khám bác sĩ nói ối hơi ít, mẹ lo lắng uống thật nhiều nước + nước mía + nước dừa. Lúc này con đã được 1kg6. Con đã quay đầu.
Còn một tháng nữa là đến tết, mẹ cũng đã mua đồ một số đồ cho con, mẹ cũng lên kế hoạch cho tết năm nay, cả nhà mình sẽ ăn tết ở nhà OB nội ko về OB ngoại được (vì 2 nơi cách nhau 300 km, Vũng Tàu – Đà Lạt).
Hôm nay 19/01/2014, Còn 1 tuần nữa là tết, làm hết tuần này Bố mẹ và con sẽ về nhà OB nội để ăn tết. Mẹ cũng tính 25/01/2014 sẽ đi kiểm tra sức khỏe cho con (lúc này con được 33 tuần).
Ngày 21/01/2014 (lúc này con được 32 tuần 4 ngày) chiều đi làm về Bố Mẹ ghé mua vé xe. Về đến nhà đã 8 giờ tối, mẹ thấy trong người rất mệt, mẹ tắm xong thấy có cái gì đó ko ổn, có dịch trong chảy ra, mẹ nghĩ là ko sao, đi ngủ, đến 10 giờ tối mẹ dậy thì thấy dịch ấy ra rất nhiều. Cảm giác thấy điều chẳng lành, mẹ gọi điện cho bác sĩ. Nghe bác sĩ nói mà mẹ dường như lặng người “Vỡ ối rồi đó, em vào bệnh viện ngay đi”. Bố mẹ gọi taxi đến thẳng Từ Dũ. Trên đường đi, mẹ cứ nghĩ chắc đây chỉ là giấc mơ xấu thôi. Bố an ui mẹ, nói “ko sao đâu, con sẽ khỏe thôi”. Đến bệnh viện, bảo vệ chỉ cho mình mẹ vào phòng đăng ký, mẹ nộp giấy tờ và ngồi chờ, lúc này nước chảy nhiều làm mẹ sợ, mẹ sợ lắm. Khi đến lượt vào phòng khám, cô ý tá khám xong nói mẹ vỡ ối, chỉ mẹ qua phòng siêu âm. Ngồi trong phòng chờ siêu âm, mẹ sợ lắm, lúc siêu âm mẹ có hỏi bác sĩ bé được mấy kg rồi, bác sĩ nói “Khoảng 2kg, mà có khi chưa đến nữa”. Mẹ đem giấy siêu âm quay lại phóng khám, bác sĩ hỏi người nhà đâu. Lúc này bố mới được vào. Cô hộ lý chỉ nói một câu với mẹ “Bác sĩ sẽ làm những gì tốt nhất cho bé, bây giờ thì theo tôi”. Bố dẫn me đi theo cô hộ lý, cả 2 bố mẹ lúc này cực kỳ hoang mang, ko biết chuyện gì đang xảy ra. Mẹ ngây thơ nghĩ là cô hộ lý sẽ đưa mẹ đến phòng nằm để tìm cách giữ con ở lại trong bụng mẹ, nhưng ko cô ấy dẫn mẹ đến phòng, lúc đó có nhiều người đang ngồi chờ làm thủ tục. Cô ấy lại lạnh lùng nói với mẹ “Vào thay đồ rồi đưa hết cho chồng cầm”. Khi có con mẹ cũng đọc thông tin, thì hoàn cảnh này giống đi sinh ấy, mẹ hoang mang nghĩ là sao sinh được, con còn nhỏ mà. Thay đồ, mẹ đưa cho bố mà ko nói được câu nào. Từ đó Bố bị cách ly với mẹ. Lúc này chắc bố hoang mang lắm. Mẹ ngồi chờ, mà nước ối cứ chảy, mẹ lo cho con, mẹ chỉ mong con đạp một cái cho mẹ yên tâm là con còn khỏe.
Mẹ ngồi chờ mãi đến 2 giờ sáng ngày 22/1/2014 mới làm xong thủ tục và được chuyển vào phòng chờ sinh. Lúc này các giường đã đầy người, một số mẹ đang ngủ, cũng có mẹ rên rỉ, hét đau đơn. Mẹ nhìn lại mình thấy chẳng đau gì cả, lúc này nước ối vẫn chảy, mẹ cố uống nhiều nước, nhưng càng uống thì lại càng mắc tiểu, mà đi thì nước ối lại ra nhiều, nhưng dù gì còn nước còn tát, mẹ chỉ biết cố làm những gì tốt nhất cho con lúc này. BS khám cho mẹ, cứ 3 tiếng chích kháng sinh cho mẹ, và chích trợ phổi cho con. Cứ chích xong là lấy máu xét nghiệm, người mẹ bị chích ko biết bao nhiêu mũi ở cổ tay, bắt tay, mông. Thực sự mẹ ko thấy đau, nhìn các mẹ đủ ngày đủ tháng, đau vật vã mẹ chỉ ước được như họ. Cứ 2 tiếng cô y tá đi nghe tim thai cho bé, mẹ lặng người chỉ chờ cô ấy nói “Bé khỏe nhé”. Mẹ mệt quá, ngủ lúc nào ko biết, đến khi BS bắt loa nói đến giờ ăn sáng, các sản phụ ra ngoài gặp người nhà, lúc này khoảng 7 giờ 30 sáng. Me ra ngoài, mẹ tìm bố con, nhưng ko thấy, mẹ chờ một lúc thì thấy Bà Nội của con. Mẹ bật khóc (mặc dù trước đó tự nhủ là ko được khóc vì khóc sẽ làm con mệt nhưng mẹ ko kiềm chế được, vì thấy bà trong tình trạng chống nạng, chân bó bột. Mẹ nghĩ chắc do bố gọi điện nói mẹ sinh làm bà té lên mới vậy. Mẹ cố ăn rồi lại quay lại phòng nằm, cũng ko thấy đau gì cả, vẫn tiếp tục chích kháng sinh, trợ phổi, lấy máu xét nghiệm. Mẹ lại nằm thêm 1 ngày nữa. Mẹ nghĩ chắc nằm đây mấy tuần nữa quá. Mẹ vẫn cố gắng ăn + uống + ngủ để con được khỏe
Sáng 23/1/2014 (nhằm ngày 23 âm lịch – ngày Ông Táo lên trời), BS kêu mẹ mang đồ đạc lên giường trên để truyền thuốc kích sinh lúc 8h30, trời sao lại sinh, BS cho mẹ gặp Bố. Bố an ủi mẹ nói ko sao đâu, con đã chích đủ trợ phổi rồi, con khỏe lắm. Nhưng Bố con là người phải chịu đựng áp lực lớn nhất kể từ lúc nằm viện, vì khi BS chích trợ phổi + thuốc kích sinh đều gọi bố vào nói các rủi ro do sinh non sẽ gặp như là bé có thể gặp vấn đề mắt, tai, lão, vận động,…. Điều bố có thể nói là “Xin Bác sĩ hãy làm những gì tốt nhất cho 2 mẹ con”. Bố ở với mẹ được 15 phút thì BS bảo ra ngoài. Đến 9h mẹ bắt đầu đau, mẹ vẫn cố gắng hít thở đều, vì chỉ cần mẹ lơ là thì nhịp tim của con sẽ tụt xuống dưới 120 (mẹ có đọc các tờ hướng dẫn trong phòng viết rằng nhịp tìm của bé ổn định là trong khoảng 120 – 160) nên mẹ cố gắng ko để con bị rơi vào nguy hiểm, đến 9h30 mẹ đau la lên thì bác sĩ khám cho mẹ nói đã nở dược 5 phân. Mẹ được chuyển qua phòng sinh, lúc này mẹ luôn luôn nghĩ phải cố gắng thở đều. BS kêu mẹ rặn, mẹ rặn đến lần thứ 3 thì con ra đời vì mẹ nghe được 1 tiếng e yếu ớt của con (tội nghiệp, tự nhiên phải ra ngoài, trong khi còn 7 tuần nữa mới đến ngày con mới phải rời cái tổ ấm áp mà con đã cư trú suốt 32 tuần). BS nói mẹ nhìn con, cái mẹ ấn tượng là đôi bàn chân nhỏ xíu của con. BS bắt mẹ nhắc lại: con là con trai, sinh lúc 9h50, nặng 2 kg. Rồi cô hộ lý mang con đi, BS khâu cho mẹ xong thì mẹ được chuyển qua phòng chờ, Ở phòng này mọi người ai cũng nằm cùng con, Chỉ có mình mẹ là chỉ có một mình, Mẹ nằm thiếp đi, khi tỉnh dậy thì đã 1 giờ chiều. Mẹ nhờ cô hộ lý gọi người nhà, bố chạy nên với mẹ, bố nói con khỏe ko sao đâu (nhưng thực ra khi BS gọi bố lên xem mặt con và ký giấy để chuyển con qua dưỡng nhi, thì bố thấy con có chút xíu à, đến mức bố phải giấu ko cho bà nội nhìn, khi hộ lý đưa con đi rồi, bố mới nói, họ đưa con đi rồi, bà trách sao bố ko cho bà nhìn mặt cháu). Bố xuống thay cho Bà Ngoại lên với mẹ, mẹ gặp bà và khóc. Rồi mẹ được chuyển qua phòng nghỉ. Mẹ vào phòng 3 giường, nằm giường giữa, 2 giường bên đều có em bé, mẹ cảm thấy nặng nề, mọi người nhìn mẹ ái ngại hỏi “Em bé đâu”. Bố về nhà lấy đồ, chỉ có mẹ và bà ngoại. Về đến nhà bố gọi cho mẹ vừa nói vừa khóc “Bố nhớ 2 mẹ con”.
Sáng 24/1/2014 mang đồ ăn (bố tự đi chợ và nấu) vào cho mẹ, 9h bà ngoại vào thăm con (bé nằm dưỡng nhi ngày được thăm 2 lần 9h sáng và 3h chiều). Khi về bà nói, con nằm riêng 1 khung (chiều qua bà nội vào thì con nằm giữa 2 bạn, chắc do quậy quá nên bị nằm riêng :D) miệng cứ há ra hớt hớt, giống như đói lắm (theo qui định 3 tiếng mới cho ăn). Một tin vui là bác sĩ nói với bà là “Bé này bú giỏi rồi, cho về với mẹ đi”. Thế là bố và bà lên làm thủ tục để đón con về, mãi đến 1h chiều con mới được về. Lần đầu tiên nhìn thấy con, thấy tay con ghim sẵn ống chích thuốc, người con toàn mùi kháng sinh, mẹ chỉ biết khóc thui. Mẹ tự trách mình thấy có lỗi với con nhiều lắm. Mẹ chưa có sữa, phải pha sữa bột cho con. Con uống được 20 ml (cái bình đựng sữa được 1 gia đình một bé khác cho, do bình sữa bố mẹ mua lớn quá, con không dùng được, khổ nỗi cái núm của bình này mút rất khó, mà bố mẹ đâu biết, thấy con mút cứ tọp má lại, mãi đến 10 ngày sau bố mới kiểm tra, bố nói “Bố mút còn ko ra được”, thế là con mới được mua bình khác, ngàn lần có lỗi với con, ko phải vì ko có tiền mà vì lúc đó mọi chuyện quá rối).
Sáng 25/1/2014 y tá gọi bố đưa con qua dưỡng nhi chích thuốc (chỗ mẹ nằm và dưỡng nhi cách nhau khá xa). Sau khi chích thuốc xong con về với mẹ, bà ngoại cho con bú mẹ để sữa nhanh về, nhưng con yếu lắm, con chẳng mút được, mà chính xác là mẹ cũng ko biết làm sao để cho con bú (lần đầu làm mẹ mà). 10h sáng, ý tá thông báo con bị vàng da phải chiếu đèn, kêu bố đi làm thủ tục để thuê đèn. Con nằm trên đèn chỉ mặc mỗi cái bỉm, con bé vô cùng, hai cánh tay còn nhỏ như ngón tay cái của mẹ, mẹ lại khóc. Đến 2 giờ chiều bác sĩ gọi điện cho mẹ, nói con bị vàng da nặng, phải quay lại dưỡng nhi để chiếu đèn tăng cường, tai mẹ ù đi. Bố lật đật chạy lên dưỡng nhi để hỏi. Khi về bố nói “Bác sĩ bảo cho con bú no, rồi đem lại dưỡng nhi”. Mẹ pha sữa cho con mà tự nhiên có cảm giác giống sắp xa mãi mãi, mẹ lại khóc. Con bú xong (nhưng yếu hơn các lần trước), bố đưa con đi. Khi trở về bố cầm mỗi cái khăn, bố sụp xuống bên giường và khóc, bố nói “Ko chịu được cái cảm giác cầm khăn không trở về”. Rồi bố mẹ lại an ui nhau “Có lẽ để con ở đó tốt hơn, vì 2 nơi cách nhau xa quá”. Y tá nói với mẹ “Mẹ có thể về trước, vì bé chiếu đèn sẽ lâu”. Mẹ quyết định về trước vì mẹ đã quá căng thằng + mệt mỏi, sữa mẹ vẫn chưa về. Bà ngoại vẫn an ủi, matxa cho mẹ để sữa về.
Tối 27/1/2014 (27 tết) sau khi làm xong thủ tục xuất viện và thủ tục gửi con, mẹ xuất viện về trước. Khi xuống sảnh, mẹ thấy ai cũng có em bé đi cùng, chỉ có mẹ…. Tài xế taxi đưa đồ lên xe, quay sang hỏi mẹ “Em bé đâu chị?”. Bố sợ mẹ khóc nói “Em bé gửi lại, mấy bữa nữa đón về sau”. Trên đường về nhà (TP.HCM) mẹ thấy 2 bên đường mai + đào + mọi người đi sắp tết mà sao ko chút cảm xúc nào cả. Về đến nhà chỉ có Bố và mẹ (vì bà ngoại + bà nội phải về quê chuẩn bị tết), lúc này bắt đầu có sữa, mẹ mừng vô cùng (bác sĩ bảo, nếu mẹ có sữa thì mang đến cho bé, họ sẽ cho bé ăn).
28/1/2014 (28 tết) ông bà nội lên. Chiều 3h ông và bố vào thăm con mang theo những giọt sữa đầu tiền của mẹ. Bà nội ở nhà dọn dẹp và nấu ăn cho mẹ. Chiều 28/1/2014 ông bà về vũng tàu để chuẩn bị tết.
29/1/2014 (30 tết, tháng âm chỉ có 29 ngày). Sáng 9 giờ bố vào thăm con và mang theo sữa. Mẹ ở nhà chờ thấy nặng nề vô cùng (cả đi và về mất khoảng 3h, do mình ở Thủ Đức), mẹ không ngủ mà vào Internet tìm hiểu về sinh non, càng đọc mẹ càng hoang mang, mẹ vào Webtretho đọc tâm sự của các mẹ thấy cũng nhiều trường hợp như mình. Cứ đọc lại khóc. 12 giờ trưa, bệnh viện gọi điện vào đón con về. Bố mẹ lật đật dọn phòng (tại mấy hôm mẹ ở bệnh viện, bố về lấy đồ, phòng rất lộn xộn). Xong 2 bố mẹ vào bệnh viện đón con, lúc này con còn 1kg8. Trên đường về, nhìn thấy con ngủ thật bình yên, lâu lâu con cười (bà mụ dạy) mẹ dường như thấy có chút nắng trên đường. Mẹ tự hứa với lòng, sẽ chăm sóc thật tốt để bù lại nhưng thiệt thòi cho con. 2 bên đường mai + đàođang nở hoa rất đẹp. Đây là lần đầu tiền cả bố và mẹ chăm một đứa nhỏ. Mẹ nặn sữa được 20ml, cho con ăn (bác sĩ dặn 2 tiếng cho con ăn 1 lần, nếu để quá 3 tiếng sẽ tụt đường huyết). Con ăn xong, mẹ canh 1h30 sau bắt đầu nặn sữa, để đúng 2 tiếng thì có sữa cho con. Mọi việc cứ rối tung cả lên. Tối 30 tết trời khá lạnh, nhìn con nằm mẹ muốn ôm con ngủ mà con bé quá.
Sáng mùng 1/02/2014 (mùng 1 tết) ông bà nội lên, bà quấn con vào khăn cho con đỡ giất mình và ngủ ngon hơn, bà chỉ mẹ cách cho con bú, nhưng con yếu ko mút được nên mẹ vẫn tiếp tục nặn sữa cho con, mọi việc có vẻ ổn hơn 1 chút. Bà ở lại chăm 2 mẹ con, ông về Vũng Tàu hỗ trợ từ xa bằng cách tìm hiểu về vàng da, về chắm sóc trẻ sinh non và gửi lên cho bố mẹ. Bà thương con nhiều lắm, bà ôm ấp, ru con ngủ, bà bế con trên tay cả đêm vì sợ con lạnh. Nói ngoài lề một chút, nghĩ lại cảm ơn bác làm cùng với mẹ (cũng có con sinh non 36 tuần). Bác ấy đến nhà thăm con và đưa tài liệu về sữa mẹ (giấy + link internet - betibuti), bác ấy nói “Sữa mẹ rất quan trọng, phải cho con bú sữa mẹ bằng bất cứ giá nào”. Nhưng tình hình vàng da của con có vẻ lại xuất hiện.
Sáng 4/2/2014 bố mẹ đưa còn vào Nhi Đồng 1, cân 2kg. Bác sĩ yêu cầu nhập viện, con được chuyển vào khoa ‘Sơ sinh chuyên sâu’. Con được lấy máu để làm xét nghiệm, mẹ có nghe bác sĩ nói “Xét nghiệm xem có phải thay máu hay không”. Mẹ rụng rời tay chân, nhìn xuống con đang ngủ, mẹ khóc và chỉ biết cúi xuống hôn lên trán con thui, mẹ yêu con vô cùng. Con nhập viện và được chiếu đèn. May mà chỉ cần chiếu đèn thôi. Bố con cứ phải chạy đi chạy lại, nhìn bố gầy đi từng ngày (sau này mới biết, bố con sút 10kg). Vì con sinh non, nên bác sĩ yêu cầu siêu âm não, bụng. Có một vấn đề là con bị xuất huyết não nên bác sĩ yêu cầu tái khám sau 1 tháng. Thêm nữa là dừng chiếu đèn thì lại vàng da bác sĩ nói “Có thể do sữa mẹ”. Thế lại theo chính sách bổ sung thêm các cữ sữa ngoài. BS dặn phải tích cực tắm nằng cho con để hết vàng da và ko bị còi xương.
11/2/2014 con xuất viện về nhà– con được 2kg 4, lúc này mẹ theo dõi xem có có nghe được không, bà thường xuyên hát ru + ôm ấp con, cố gắng để con ko cảm thấy cô đơn. Bà và mẹ ngày nào cũng tắm nắng cho con từ 10 – 15 phút (ko bỏ sót ngày nào cả). Con cũng bắt đầu bú mẹ trực tiếp (cảm giác thật ấm áp thật là tuyệt vời).
24/2/2014 khám ROP, chích ngừa Lao cho con 3.1kg (tròn 1 tháng). Khi khám rop, nhìn bác sĩ dùng kẹp banh mắt con ra, con khóc lặng đi, mẹ cũng chỉ biết khóc theo.
10/3/2014 (ngày dự sinh của con) tái khám tổng quát, ROP, kết quả con khỏe -> con nặng 4kg1. Hôm nay cũng đúng hạn tái khám xuất huyêt não. Khi đọc kết quả mẹ ko dám vào, mẹ nhờ bà nội vào nghe. Bà ra nói “Bác sĩ bảo, chúc mừng gia đình, bé bị xuất huyết não nhưng hiện tại ko sao, chỉ để lại 1 vết sẹo nhỏ thôi, nhưng dù gì cũng cần tái khám” mở thở nhẹ một cái. Bà nội + bố bế con vào khám ROP. Sau khi nghe bác sĩ nói “Bình thường, không phải tái khám nữa”, bố con nhảy cẩng lên.
24/2/2014 tái khám tổng quát, uống rota, con nặng 5kg3 (tròn 2 tháng). Con đã biết hóng chuyện. Hôm nay là ngày đầy nắng (về nghĩa đen + nghĩa bóng). Khi bác sĩ đọc kết quả siêu âm não thì nói “Vết xuất huyết ko còn nữa”. Mẹ không thể tả được cảm xúc lúc này, chỉ biết nhìn bố và hôn con 1 cái vào trán.
28/3/2014 mẹ đã lấy lại thăng bằng -> cầu chúc con luôn khỏe mạnh. Các mốc đáng nhớ của con:
- 31/3/2014 con nở nụ cười đầu tiên với mẹ
- 2/4/2014 con nở nụ cười đầu tiên với bố
- 4/4/2014 mẹ thấy giọt nước mắt đầu tiên của con
- 23/4/2014 con được 7 kg (tròn 3 tháng) trộm vía ăn, ngủ ngoan
- 14/5/2014 con chích mũi 1 (6in1) sau quá trình vật vã tìm thuốc, trộm vía ko sốt ăn ngoàn, ngủ kỹ (con được 7kg6) nhìn tay, mút tay nhiệt tình.
- 23/5/2014 con được 7kg8 (tròn 4 tháng) dài 63,5 cm (lùn so với chuẩn 63.9 cm)
- 29/5/2014 con đã biết xòe tay cầm đồ, mọi việc nhìn chung đã ổn chỉ còn việc con bị méo nữa thôi (cầu trời phù hộ cho con dỡ méo đầu). Con cũng muốn lật nhưng ko được vì đầu nặng quá (hic do méo á). Thế là chuyển sang đòi ngồi. dạo này ít trò chuyện hẳn ko như hồi trong tháng 4, nhưng tích cực nhìn ngắm đồ vật và nhìn tay, trộm vía ngủ nhiều và ngủ say (chắc giống bố mẹ)
- 8/6/2014 con đã biết đan tay vào nhau
- 15/6/2014 con chuyện trò nhiều, cười thành tiếng và biết phun mưa.
- 23/6/2014 con được 8kg1 (tròn 5 tháng, dài 67 cm)
- 3/7/2014 con chích thức tự lật mà ko cần hỗ trợ của bố mẹ (5tháng 10 ngày(
- 20/7/2014 con tự lật về nằm ngửa
- 23/7/2014 con được 8.5 kg (trong 6 tháng) dài 68 cm
- 23/08/2014 con được 9 kg (tròn 7 tháng) dài 72 cm, con biết xem đồng hồ, chơi ú òa, kéo cưa lừa sẻ, biết dùng chân bẩy, biết lạ, biết lăn + trườn lùi
- 23/09/2014 dc 9.5 (tròn 8 tháng) biết theo mẹ, biết hờn, biết tủi than, con đã chích đủ 3 mũi 6in1
- 23/10/2014 con được 10kg, dài 74 cm, biết trườn lên + ngồi + mọc 2 cái răng. Con đã chích sởi.
- 23/11/2014: 10 tháng, 10,3 kg, dài 76 cm.
- 23/12/2014: 11m: 10,6 kg, dài 78 cm --> Tự ngồi lên + Mọc 4 cái răng
- 23/01/2015: 12m: 11.4 kg, dài 80 cm --> Vịn đứng lên + bò lên cầu thang + Mọc 5 cái răng
- 23/02/2015: 13m à Mọc 6 cái răng
- 23/03/2015: 14m: 12kg, dài 81 cm à tự đúng lên, bước được 2 bước, đã chích ngừa thủy đậu.
…..
Mình viết bài này ngoài việc ngửi tâm sự của riêng mình, còn muốn gửi lời nhắn đến các mẹ đặc biệt là mẹ có con sinh non.
+ Hãy cố gắng, hãy tin tưởng vào bản thân và con, con tuy bé nhưng nghị lực lắm đấy các mẹ ạ. Mẹ cố gắng vui vẻ, vì trong 1 năm đầu con sống theo cảm xúc của mẹ đấy, mẹ buồn con cũng buồn.
+ Với bé sinh non hãy chú ý khám mắt (ROP) cho con đúng thời điểm (Thông tin chi tiết các mẹ có thể tìm hiểu thêm trên google), nếu phát hiện các vấn đề ko mong muốn thì có thể can thiệt sớm tránh thiệt thòi cho con.
+ Hãy tắm nắng cho con hàng ngày từ 10 – 20 phút để cung cấp đầy đủ vitamin D, rất quan trọng cho sự phát triển của con, con sẽ ăn + ngủ ngoan hơn đấy.
+ Hãy cố gắng cho con uống sữa mẹ ít nhất là 6 tháng đầu đời, nó cực kỳ quan trọng với con, đặc biệt là bé sinh non (có thể tham khảo tại https://www.facebook.com/BeTiBuTi ).