Chuyện thầm kín và khó nói biết nói sao hả chị ơi... Nhà a gần em, em lo rằng khi nói ra:1 - là tc 2 đứa sẽ xa dần, có gần chỉ là thương hại,2 - là em lo lắng a sẽ có lời với vài người bạn hay nc với mọi người trong gia đình anh... rồi 10-100 người biết em Bệnh.. em thêm đau khổ khi "lời đời dè bỉu" 3 - là a lại giống Thằng khốn trc đó,, Ai có cách nào giúp em cụ thể đc không??
Vì gia đình ngăn cản nên em và mối tình đầu chia tay đã được 1 năm. Đã 30 tuổi nên gia đình thúc ép chuyện chồng con, trong lúc ấy có 1 người quan tâm em xuất hiện và ngỏ ý nghiêm túc muốn tiến tới hôn nhân. Qua bạn bè của mẹ và qua cách thể hiện của người đó thì em biết người đó có tình cảm với em thật sự...nhưng em không hề có chút tình cảm nào... Trong lúc buông xuôi em đã để người đó về nhà ra mắt và em cũng đã đến nhà người đó ra mắt gia đình và họ hàng người đó. Em thật sự đã cố gắng để làm hài lòng gia đình nhưng thật trớ trêu là em nhận ra mình không thể cố gắng thay đổi tình cảm của mình. Em đã nghĩ chỉ cần người đó tốt với mình là được nhưng em thấy rất mệt mỏi vì cứ phải như vậy. Em không muốn gặp mặt người đó thì làm sao có thể về sống chung nhà được. Hôm trước bố mẹ người đó xin phép đến nhà em chơi. Mẹ hỏi ý kiến em, em trả lời là từ từ. Mẹ cũng trả lời với gia đình họ vậy nhưng họ bảo chỉ đến chơi cho biết nhà chứ không có gì nghiêm trọng. Họ đã đến nhà em chơi và có khơi vấn đề muốn được làm thông gia. Mấy hôm nay người ta cứ thúc ép em chuyện đám hỏi. Em không biết phải làm sao cả. Vì người lớn có qua lại nên em rất khó xử. Nhưng nếu cuộc hôn nhân diễn ra em sợ mình sẽ sống mòn mỏi như 1 cái bóng không có tình yêu... Em phải làm sao đây chị? Hãy cho em 1 lời khuyên...
"Và nếu như, nếu như có bất kì sự cố nào xảy ra, vượt ra cả ngoài sức chịu đựng của con, nếu có nỗi đau đớn nào con không thể đối mặt, nếu người đàn ông con yêu trốn tránh con, ba con đòi đuổi con ra khỏi nhà, họ hàng dè bỉu con, bạn bè khinh thường,và cả thế giới quay lưng với con, cho dù có ra sao đi chăng nữa, thì, tuyệt đối, dứt khoát, phải nhớ rằng, mẹ sẽ không bao giờ ngoảnh mặt, không bao giờ bỏ rơi con. Mẹ ở đây, để cam chịu, giải quyết, đấu tranh, bênh vực, và làm tất cả, để bảo vệ con.Hãy nói với mẹ, dù là chuyện gì đi nữa, chỉ cần nói với mẹ! "
Bạn thấy đấy! Mẹ luôn là nơi yên bình nhất của con gái! Cố lên bạn nhé!
lý do của bạn mình hiểu, nhưng
1. Nếu bây giờ bạn không nói, thì có giấu được suốt đời không? Cứ cho là bây giờ bạn giấu, rồi sau này 1 ngày nào đó bạn trai bạn biết được, bạn có chắc tình cảm 2 người sẽ không xa dần không? Lúc đó mình nghĩ bạn trai của bạn sẽ hỏi bạn biết chuyện này khi nào và tại sao lại không cho anh ấy biết? Lúc đó thì sao?
2. Nếu bạn trai bạn yêu bạn thật lòng thì sẽ không tùy tiện nói cho người khác nghe chuyện này đâu, có nói thì chắc cũng chỉ sẽ nói với người mà bạn trai bạn tin tưởng có thể giữ bí mật được thôi. Mà sao bạn lại sợ "lời đời dè bỉu"? Bạn đâu có làm gì nên tội? Bạn bị bệnh mà mình không mong muốn mà? Đáng lẽ ai nghe được sẽ phải thương bạn hơn chứ sao lại dè bỉu bạn? Nếu có người dè bỉu thật, thì chắc chắn đó không phải là người tốt, và bạn chẳng cần bận tâm đến lời nói của những kẻ đó, không xứng đáng!
3. Nếu giống như người trước đó thì có xứng đáng để bạn yêu nữa không?
Bạn không nên cưới, vì không có tình yêu thì hôn nhân sẽ không hạnh phúc, bạn sẽ hối hận đấy!