Tớ có 6 hộp Bledilait số 3 mới mang ở Pháp về loại có con gấu ôm số 3 ý, hạn sử dụng 18.4.2014. Tớ không dùng nhưng bà chị mang về hôm qua cho, tớ bán lại lấy tiền trả bà ý 500k/ hộp nhé. Pm hộp thư tớ gọi lại, tớ không dùng thì bán lại thôi chứ không phải bán buôn gì nên mod cho tớ nhờ đất tí nhé. Tớ cám ơn!
số 3503 Năm Tân Mãomệnh mộctháng 12 âmgiờ sáng hay tối?
Có vẻ bạn trút giận không đúng đối tượng, vì nhìn điểm chính ở đây thấy chồng bạn thiếu trách nhiệm với vợ con.Để bc nói ăn bám hay này nọ ... mình nghĩ do 2 vc ko đóng tiền ăn nên ob có tâm lý như thế, dù mua j thì mua, nh tiền ăn vẫn nên đóng hàng tháng, vì tiền mình mua cái khác có thể cũng = thế, nh ông bà ko nghĩ thế đâu.Ngoài ra như bạn nói chồng chỉ thích chơi chim, cây cảnh, ko chăm lo cho vợ con, nên bạn nhiều bức xúc dồn nén quá, cãi nhau làm ầm ĩ mất hay, dù bà ko cho đón cháu đi, nhưng bạn vẫn có thể nói cách khác thể hiện quan điểm của mình mà ko p làm ầm lên thếKo biết còn kịp ko, nh bạn p luôn để bố mẹ chồng biết CHỒNG bạn có trách nhiệm với vợ con thế nào, nếu chồng vô trách nhiệm thì cũng nên để ông bà biết, có thể ông bà chả khuyên bảo/ tác động được gì, nhưng ông bà biết 2vc bạn vị thế ngang bằng, hoặc mình còn đóng góp nhiều hơn trong việc chăm sóc, nuôi nấng con cái, đừng để ob có tư tưởng "bỏ được chồng thì lấy dc ai"nhéCòn ôngbà thì đừng hy vọng j chăm sóc con cái mình giúp, hay đối xử tốt với mình được = con gái ông bà, quên đi nhé.Chúc bạn bình tâm và nếu thực sự ko chấp nhận được CHỒNG thì hãy nghĩ đến chuyện li hôn.
Chị nghĩ e hành xử như vậy là hồ đồ quá, xét về góc độ đạo đức thì e sai rồi, dù gì đi nữa trước mặt MĐ e k nên xử sự như vậy, càng có cớ ngươi ta đánh giá gđ mình. Còn việc tức nước vỡ bờ của e là do sự nhẫn nhịn quá mức mà e k giải quyết đc tận gốc vấn đề, chính Là chông e. Nếu e là người phụ nữ có tính độc lập cao và tự quyết đoán được cuộc sống của Mình thì tốt nhất e cứ về xin lỗi bố mẹ chồng và nói rõ quan điểm k phải vì muốn quay lại gđ đó đâu mà vì con Mình vẫn Là cháu của ông bà, còn việc tại sao e bức xúc chắc ông bà hiểu e k cần nói nhiều và xin phép được ở riêng. Còn đối với chồng e cũng nên rõ ràng quan điểm, cùng đóng góp nuôi con, còn thương yêu vợ thì ra ở riêng k thì tự lo cho bản thân. Mọi việc đã như thế này chị nghĩ nếu Gđ chồng e là người biết nghĩ cho con cháu họ sẽ có thái độ đúng mức hơn sau chuyện này và e cũng nên khéo léo hơn trong cách ứng xử với bm chồng e nhé.
chị ơi, đọc bài của chị mà e thấy thương cho thân phận chị e mình quá! Cùng là những con dâu khi bước chân về nhà chồng đều mang 1 tâm niệm sẽ sống ở gđ nhà chồng cả đời, có thể ko dám coi bmc như bm đẻ của mình, nhưng ít ra cũng tâm niệm mình cho đi như nào, sẽ nhận lại như thế! Nhưng thực tế phũ phàng hơn mình nghĩ rất nhiều! Em đọc ở đây mà thấy hình dáng MC e trong đó, cho dù bà ko thể hiện ra giống như MC chị! Suy cho cùng, chúng ta chỉ lấy phải những ông chồng nhu nhược, và trăng hoa thôi chị ak! Gia đình e thì ko được trọn vẹn như gia đình nhà chị, nên cũng chính vì thế mà e muốn đời con e phải có đủ cả bố lẫn mẹ, nhưng xem ra, sự nhẫn nhịn của em cũng chỉ bằng con số 0 khi mà gia đình nhà họ ko bao giờ coi con em là con dâu chứ đừng nói là con gái trong nhà! Thật sự em tự hỏi sao chị e mình phải khỏ sở như thế? Cuộc đời ng con gái sướng hay khổ là do người chồng,nhưng chồng của mình thì có thể dựa dẫm được cả đời, che chở cho mình cả 1 cuộc đời hay khồng?
chỉ cần nghe đến 2 chữ MC mà toàn thân mình lạnh ngắt, tim đập chân run....Mình sợ, rất sợ. 3 năm trôi qua...mình đã trở thành một người câm trước mặt MC. Và thật sự giờ mình chỉ ước sao không bao giờ giáp mặt với bà thôi. Mình thuê nhà để ở. Nếu không vì một số lý do mình sẽ không bao giò muồn gặp mặt. Bởi mình sẽ hoảng loạn đầu óc, không thể đứng vững mà ngất mất...Thật khủng khiếp. Xin chia sẽ đối với tất cả những ai có cùng hoàn cảnh. Ước sao tất cả mọi chị em sẽ gặp may mắn, hạnh phúc
chăm chú đọc bài của bạn thật thấy xót xa.... chẳng biết khuyên bạn điều gì nữa vì bạn đau thì k ai xoa dc đâu... chỉ muốn nói với bạn là : nên ly hôn càng sớm càng tốt...tôi thấy gia dình bên chồng và ngay cả chồng của bạn cũng thật ích kỷ..bạn nên sớm giải phóng bản thân mình.Có được thằng ku đã là hạnh phúc... mong bạn bình yên và ngay bây giờ hãy về nhà ba mẹ ruột ở để có điều kiện chăm sóc thằng bé tốt hơn... k việc gì là k thể bạn hãy mạnh mẽ lên
Vào diễn đàn này, em nghe thấy nhiều "vì con" quá. Nghe đến nhàm, nghe đến nản. Cuộc đời chị, chị sống khổ đau, day dứt, xót xa vậy rồi chị mong được cái gì? Con có bố? Không chắc chị nhé, con chị chưa chắc đã có bố đến khi nó đủ trưởng thành, vì ở đời này, càng nhin nhục càng bị đè nén, mà sức chịu đựng của con người là có hạn nên sẽ có lúc chị buông tay, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.Ai sinh con ra cũng muốn cho con những gì tốt đẹp nhất. Nhưng đừng vì thế mà chôn vùi cuộc đời mình xuống bùn đen. Chị nên làm điều gì đó để cuộc sống của chị và con chị thanh thản nhất có thể.
có lẽ mẹ nó sinh ra trong 1 gia đình trọn vẹn nên mún con cái mình cũng trọn vẹn bố mẹ. Nhưng như mình ba mẹ li dị, mẹ mình 1 mình nuôi mình đến bây giờ. Thật tâm mình rất nể mẹ mình. Còn mẹ chồng mình thì luôn nghe lời và lấy chữ nhịn làm đầu. Đôi lúc mẹ chồng thấy mình than thở vì chồng mình nóng tính (giống ba chồng) thì mẹ chồng mình khuyên là nên nhịn. Mình thì ko dám ý kiến gì với bà, nhưng đôi khi mình thấy mẹ chồng nhịn nhiều quá cũng hơi.... bị lệ thuộc Ý của mình mún là nếu quá sức chịu đựng thì nên giải thoát. Còn bạn cứ cố gắng để con có 1 gia đình đầy đủ (tuy nhiên đầy đủ chưa chắc là hạnh phúc). sau này con lớn, hiểu chuyện đôi khi nó lại trách bạn là sao hồi đó mẹ ko tự giải thoát cho bản thân. Con có thể hiểu sai bạn là người phụ nữ bị lệ thuộc vào chồng, ko dám bước riêng cho mình. (chứ con có thể ko nhận ra là mẹ nó hi sinh vì nó (sorry bạn , mình là ng miền nam, dùng từ nó là bình thuong, đôi khi thể hiện sự thân thiết) Với lại con mình thuộc thế hệ sau này, những chuyện mẹ nuôi con 1 mình là chuyện hết sức bình thường, ko có gì là ghê gớm đâu. (mún viết nữa mà đến giờ đón con rùi ^^)
em cấp cho chị cái bằng "nhẫn nhịn" lọai giỏi cơ đấy. NHững chuyện như thế chị ko nói với chồng chị hay ba mẹ đẻ chị àh? Sống với 1 người chồng mà ko biết che chở cho vợ mình thì li dị sướng hơn.
bé ở avatar là bé nhà bạn ah, trộm vía, trông iu thế^^. nêú ngay đến chồng mà còn chẳng có sự cảm thông, an ủi thì sống thế nào đc. cũng may bạn còn đc bố chồng hiêủ cho 1 ít. mình cũng khuyên bạn nên có quyết định chấm dứt sớm, khi đó bạn sẽ đc nuôi con. một kinh nghiệm tìm hiêủ gia đình chồng nưã, là qua những ng hàng xóm^^. Đơì ng con gái 12 bến nước, chẳng biết bến nào trong bến nào đuc. nhưng đứng mãi ở bến đục chắc khó chuyển thành trong lắm.
bạn ơi bạn ở HN hay HCM đấy sữa Ble loại bn gram hả b?
8h 15 phút sáng chị ạ, chj em cho em với thanks c nhiều!
Cảm ơn bạn đã góp ý, chồng mình là người như nào bố mẹ chồng mình quá biết bạn ạ, họ coi chuyện con trai họ có sở thích chim chóc, cây cảnh là bình thường dù chồng mình chẳng đưa đc nổi cho vợ 1 đồng để mua sữa cho con. Những ngày đầu làm dâu mình có nhờ chồng đưa tiền ăn hàng tháng nhưng OB ko nhận, đến khi mình có con mình cũng vẫn đưa nhưng cũng ko nhận. Chị dâu mình bảo họ là những con người trưởng giả học làm sang bạn ạ, đúng là mình trút giận ko đúng đối tượng như bạn nói ấy, lẽ ra với họ mình ko nên nói như thế, ko nên nín nhịn, phải thể hiện quan điểm của mình cho họ biết thì chắc ko xảy ra chuyện mình bị dồn nén như thế hic hic
C ơi cảm ơn c đã cho e những góp ý chân thành, e cũng nch thẳng thắn với chồng e rất nhiều lần về vđ ra ở riêng rồi nhưng chồng em là 1 người chỉ biết nghĩ cho bản thân mình, ko có chính kiến, lập trường, ko biết qtam đến vợ con nên chuyện ra ở riêng thì khó lắm. Chồng em tuyên bố mẹ thì chỉ có 1, vợ thì 5, 7 đứa ko sao cơ chị ạ, thế em mới khổ, còn em biết là em cư xử thế cũng ko phải nhưng mất bình tĩnh quá ko kiềm chế đc cảm xúc c ah hic hic
Sáng: 7h30: 1 bát con cháo
9h: 200 ml sữa công thức
10h30: 1 hộp váng sữa hoặc hoa quả
12h: 1 bát con cháo
1h: bú mẹ
2h: 200 ml sữa
4h: 200 ml sữa
6h: 1 bát con cháo
8h: 200 ml sữa
Đêm đến sáng bé bú mẹ.
Em đg cho bé dùng kết hợp sữa non Goodhealth loại 100% với sữa công thức, thấy vấn đề tiêu hóa của cháu đc cải thiện nhưng cân nặng thì vẫn thế. Có phải em bé nhà em ko hấp thụ đc phải ko bác sĩ??? Hàng ngày em nấu cháo ở nhà cho bé ăn, thỉnh thoảng đổi bữa cho bé ăn cháo ngoài hàng. Cháu tuy ko mập nhưng đc cái nhanh nhẹn và hiếu động ạ. OB cứ kêu là bị suy dinh dưỡng, em cũng muốn cho cháu đi khám VDD, xin bác sĩ tư vấn giúp em với, em xin chân thành cảm ơn!
Bé tên: Tống Quang Bách
Sinh ngày: 16/01/2012 Dương lịch, tức ngày 23/12/1011 Âm lịch
Bé sinh mổ (nhưng ko chọn giờ mổ) lúc 8h15 phút
Bố: 14/03/1982 Dương lịch, tức 19/02/1982 Âm lịch
Mẹ: 08/12/1986 Dương lịch, tức 08/11/1986 Âm lịch
Em cảm ơn chị rất nhiều!
Em ơi chị thấy thế này: lấy chồng giống như đánh bạc ý, trời cho sướng thì đc sướng, bắt khổ phải khổ, chắc kiếp trc m mắc nợ họ nên kiếp này phải trả món nợ ấy em nhỉ, dù sao cũng chúc mừng em đã giải thoát đc cho bản thân m và con, hãy bù đắp cho con những điều tốt nhất, một ng chồng vô trách nhiệm thì có thể chấp nhận đc nhưng 1 ng bố vô trách nhiệm thì ko thể em ạ, chúc em những ngày tháng vui vẻ bên gđ nhà ngoại, đối với chị đó mới là gđ thực sự của chị, bm thực sự của chị!
Đúng là bg m mù câm điếc ở ngôi nhà ấy, hỏi j thì m trả lời, sau này m cũng sẽ làm mẹ chồng, chưa biết tốt xấu thế nào nhưng m sẽ rút kinh nghiệm từ m ra để đối nhân xử thế, m luôn tâm niệm cho j sẽ nhận đc thế, ác giả ác bảo, hơn ai hết m rất hiểu câu nói: phúc đức tại mẫu. MC m ích kỉ, hẹp hòi, sống ko biết điều nên chị chồng m đi làm dâu rất khổ, khổ hơn m nhiều nên bà ấy luôn chèn ép m, đối xử với m theo kiểu con gái tao khổ thì con dâu là m cũng phải khổ. Có lúc ác mồm m cũng chỉ mong có ngày bà ấy bị quả báo.
Đúng thật là mình đau thì ko ai xoa đc, m cũng biết thế bạn ạ nhưng sao mình thấy khó quyết định quá, chắc vì tình cảm m dành cho chồng vẫn còn, đối với m con trai là niềm hp lớn nhất m cũng muốn giải phóng cho bản thân càng sớm càng tốt để tìm đc bình yên cho m bạn ạ hic hic cảm ơn góp ý của bạn nhiều!
Em ơi nhiều khi ức chế chị cũng nói chồng chị thế nhưng anh ấy là con út, tính cách lại hiền lành có phần nhu nhược em ạ, chị nhịn đến phát điên rồi...chắc kiếp trước chị mắc nợ họ kiếp này phải trả em ạ!
Me Leng Keng ơi, đúng như bạn nói đấy, mình sinh ra trong 1 gđ quá hp, đầy đủ, trọn vẹn tình yêu thương của BM vì m là con một nên bg m hụt hẫng, đau khổ lắm, đau khổ hơn khi m làm BM m đau khổ theo m, gđ m cũng khuyên m là việc làm mẹ đơn thân bg cũng hết sức bình thg, ko có j phải suy nghĩ, m cũng đg cân nhắc, thks bạn nhiều vì những góp ý của bạn.
Có lẽ chị là tuýp người giỏi chịu đựng, nhẫn nhịn, mọi người xung quanh đánh giá là hiền lành quá hic hic chị cũng nghĩ là nếu tình hình ko tốt đẹp hơn thì chị sẽ buông tay, chỉ là sớm hay muộn thôi như em nói ấy, cảm ơn những góp ý của em nhiều!
Bé ở ava là bé nhà mình bạn ạ, nhìu khi đau khổ, mệt mỏi, bế tắc, đi làm về nhìn thấy con cười là quên hết bạn ạ, đúng như bạn nói đứng mãi ở bến đục thì khó chuyển thành bến trong lắm, quan trọng là mình cất bước chân mình đi đến đâu thôi, cảm ơn bạn đã góp ý cho mình!