Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Cách nào trị mông thâm
bạn gửi cho mik dc ko ?
04:59 CH 16/04/2015
Chửi gia đình Chồng nên Chồng bỏ :)
Tôi viết tâm sự lên đây ko mong đồng cảm.. càng nhiều ý kiến càng tốt... tôi sẽ càng nhận ra được chỗ mà tôi ko hiểu.. chỗ mà tôi cố chấp bao năm qa.. có nhìu ng nói rất đúng.. Ai cũng f chịu trách nhiệm vs việc mik đã làm.. Cám ơn mng đã ý kiến .. Tôi cũng thông não đc 1 ít r.. :)))
10:41 SA 15/04/2015
Cám ơn em đã nhặt lại thứ chị vứt bỏ !!
đụng ai ?
10:36 SA 15/04/2015
Chửi gia đình Chồng nên Chồng bỏ :)
mik ở gđ họ thì họ tốt, ừm, đúng, vì họ ko còn cách khác, mik ko có tiền tất nhin họ f bỏ ra, nhưng mik về nhà mẹ mik sống thì họ f biết điều 1 tí chứ ? cháu là cháu chung mà toàn nhà mik lo.. trừ 1 th sống ở nhà họ thì họ có lo cái gì đâu ? quan tâm? chỉ trong 1 th sống ở cái nhà đó mới quan tâm thôi, vể nhà mik ở r họ có vác mặt lên quan tâm đâu? gọi điện hỏi chắc cũng khó khăn lắm hả? trong khi lúc đ1o chưa xảy ra chuyện gì ?V là s ? Bạn đọc rõ chưa ? nói là nhà mik buôn bán nên ko coi cháu đc nên mới nhờ đến bà nội, nhưng bà nội ko chịu thì mẹ mik vẫn gồng lưng lên vừa bán vừa coi cháu đó thôi.. có ngày ko coi dc thì f đem gửi.. bạn thấy đúng hả ?
10:35 SA 15/04/2015
Chửi gia đình Chồng nên Chồng bỏ :)
vậy c cho tôi ý kiến của c đi ? tôi chỉ suy nghĩ ntn thì tôi viết như thế ấy thôi !
10:28 SA 15/04/2015
Chửi gia đình Chồng nên Chồng bỏ :)
Đúng, c ko nói là mng nhận xét sai.. c bít mik sai .. quá mù quáng trong tình yêu.. rõ ràng là biết anh ta ko thể đi cùng mình nhưng vẫn cố chấp hi vọng cho mối tình lâu dài ấy.. để rồi nhận lại như v..
Chính xác là mik làm gì, gây ra gì cũng f chịu trách nhiệm vs chính điều đó. C cũng ko cáu gắt gì , c chỉ nói sn của mik thôi, nhưng đã hơn 1 năm trôi qa c ko thểko dằn vặt chuyện cũ.. nó cứ ở trong đầu mãi thôi..ko sống hạnh phúc như nta đc !!
10:27 SA 15/04/2015
Chửi gia đình Chồng nên Chồng bỏ :)
mik công nhận bạn nói câu đó đúng ! mik đã sai.. nhưng mik chỉ mún bít chẳng lẽ anh ta và gia đình ta làm đúng ?
11:43 SA 13/04/2015
Chửi gia đình Chồng nên Chồng bỏ :)
E ko bít c đọc c hỉu tới đâu mà nói nhà chồng e chưa làm gì quá quắt, xúc phạm ko nói, bỏ mặc ko nói, ko quan tâm e cũng được, bầu bì bỏ e cũng được, nhưng cháu ruột họ đó c, ko thèm dòm ngó , mua cho hộp sữa thì tính toán, e lên mạng chửi thì chỉ nghĩ là chửi ra cho khuây khỏa trong lòng vì ko có kết bạn với ai trên zalo đó, đâu ngờ ko kết bạn cũng coi được .. Còn chị nói quên gđ chồng và đi làm thì thưa chị, chuyện đã qua 1 năm, tất nhiên e chỉ nhắc lại, giờ công việc của e ko được làm ngân hàng như mong muốn nhưng e cũng tự đi làm và kím ra đồng tiền = đôi tay của mik r chị ạ.. học hành thì e cũng học xong và còn học cao hơn nữa chứ ko dừng lại, chứ c đừng nghĩ khinh thường e qua bài viết này như thế !! C là e đi c sẽ hỉu nỗi đau mà e chịu.. Viết cả bài như vậy mà c nói chưa làm gì quá quắt thì khó hỉu thật.. C có con chưa ? C có ở cữ chưa ? C có từng mang bầu 8 9 tháng mà dọn nhà trọ 1 mik chưa ? C có từng ăn mì gói khi mang bầu chưa ? Còn e thì chưa đc ở cữ như những bà mẹ khác đâu c.. Bao nhiu nước mắt nỗi đau e trải qa chỉ khiến e hận thêm nên e viết bài này e chỉ mún chia sẻ và có cách nào đó quên đi nỗi hận, quên sạch họ thôi.. mà s họ cứ nhăn răng hạnh phúc trên nỗi đau ngkhac còn e thì cứ âm thầm với quá khứ ko nguôi ? C hỉu cảm giác đo ko ?
11:39 SA 13/04/2015
Chửi gia đình Chồng nên Chồng bỏ :)
- Đỗ lỗi ?? Tôi đã sai khi yêu anh ta và chỉ bít mik anh ta, tôi bít mik có lỗi với gia đình rất nhìu nhưng anh ta thì đúng ? gia đình anh ta đúng hả ? Nếu từ đầu gia đình anh ta ko đối xử với tôi như vậy thì làm gì có chuyện tôi chửi gia đình anh ta ? Ngày trước tôi với gia đình anh ta phải nói cứ như người trong nhà vậy mà họ đối xữ với tôi trước như vậy , ở cái tuổi nông nỗi như tôi thì chỉ biết uất ức đem lên mạng chứ có nói thẳng mặt gia đình anh ta đâu ? Lỗi tôi đâu nói ko phải của tôi, tôi chỉ nói tôi hận những người đó..chẳng lẽ họ đúng ?
11:31 SA 13/04/2015
Chửi gia đình Chồng nên Chồng bỏ :)
Vì gia đình Chồng tôi lúc nào cũng nghĩ cho bên họ..họ kêu tôi với anh đi đăng kí kết hôn, tôi cũng nghe theo..nhưng cái cách họ đối xử với mẹ con tôi là vậy hỏi làm sao tôi chịu đựng nổi cơn tức giận ?
Ngày hôm đó, tôi còn nhớ rất rõ.. 27.1.2014... Tôi với chồng cãi nhau.. Anh chỉ bít đi nhậu, đi chơi tiệc tùng, ko lo lắng được gì nên tôi rất giận.. Vì nông nỗi nhất thời tôi lên ZALO viết stt, tôi ko kết bạn với chị chồng tôi nhưng không ngờ chị tôi đọc được..
Đại loại những lời tôi chữi trút giận hết 1 loạt từ trước đến giờ tôi phải chịu bao đắng cay..
" Sống với 1 lũ ngu thì khi nào mới ngốc đầu lên được.. Năn nỉ xin Cưới muốn tui về làm osin cho mấy người hả? tui đâu có ngu.. Đúng là 1 người ngu còn thêm 1 đám không biết điều ! Có điên mới về sống chung làm osin cho mấy người.. "
Tôi tức giận mà có thể viết ra những lời ko suy nghĩ như vậy mà chã thèm đọc lại 1 lần..để rồi khi chị chồng thấy được thì lớn chuyện.. Chị ta nói hết kể hết cho gia đình nghe và rồi anh nói anh ko thể tiếp tục yêu 1 người xúc phạm gia đình a, đối xử với anh như thế nào cũng được nhưng đụng đến gia đình anh th2i anh ko bao giờ tha thứ !!
Mặc cho tôi níu kéo,xin lỗi, năn nỉ, bồng con theo anh, tự trọng ko có.. anh cũng vẫn xua đuổi rời bỏ tôi..Xa nhau 1 tuần a có người khác.. Đêm valentine a chở 1 người con gái khác, tôi chạy theo hỏi là ai thì a nói : "
LÀ AI THÌ EM KO CẦN BIẾT"
..
Đau lắm chứ, nhưng lỗi là do mình gây ra mình phải gánh chịu nhưng vợ chồng yêu nhau cũng mấy năm trời, có 1 mặt con rồi, ko lẽ ko thể nghĩ cho con mà bỏ qua được hay sao..
Mẹ chồng tôi biết chuyện thì nói tôi hỗn, ko bao giờ chấp nhận tôi là con dâu nữa .
Một người đàn ông quan trọng gia đình là đúng, nhưng phải có lập trường của riêng mình.. tôi có nói như thế nào trên mạng thì cũng chưa phải là nói thẳng mặt hay nói xấu sau lưng họ, và tất nhiên ko có lửa làm sao có khói ? nếu trc đây họ ko đối xử vs tôi như vậy thì làm gì có ngày hôm nay ? .. Maq nặng đẻ đau, 9 tháng 10 ngày, vô tâm vô tình, họ cũng từng xúc phạm tôi v ?
Tại sao ko thể tha thứ ?
Dù anh có người khác.. tôi vẫn cố tìm cách giữ anh, chỉ vì yêu anh vì yêu con, tôi ko muốn con ko cha là sai sao ? Tôi bỏ sĩ diện, bỏ tự trọng.. mà từ khi yêu anh nào tôi có chút sĩ diện hay tự trọng nào ? Tôi làm mọi cách quỵ luỵ, van xin, năắn tin, khóc lóc, ỉ ôi đủ kiểu yếu đuối nhu nhược của tôi.. vì cái gì chứ ? VÌ 2 CHỮ GIA ĐÌNH , VÌ 2 CHỮ TRỌN VẸN là sai sao ?
Tôi bít anh ko xứng đáng nhưng tình yêu mà.. đâu có phân biệt xứng đáng hay ko.. một khi trái tim đã yêu thì bất chấp tất cả .. nhận ra mình mù quáng thì đã như thuyền trôi theo dòng nước..
Ngày anh công khai yêu đương với cô gái 17 tuổi, hạnh phúc, đi ngang qua nhà tôi mỗi ngày... Tôi ở nhà cực khỗ chăm con, còn anh vui vẻ với người phụ nữ khác.. Cô gái kia mặc kệ bít a có vợ có con vẫn cứ đeo bám ko buông, chúng tôi tạm gọi là li thân chứ chưa li hôn.. A kêu li hôn, tôi gạt bỏ, tôi vẫn hi vọng và típ tục hi vọng.. Từ ngày a ra đi theo người khác, tôi ôm hận, ôm nỗi đau, tôi chịu đựng.. tôi luôn tìm cách để làm a qay về bên mẹ con tôi nhưng vô vọng.. Gặp được a thì sao, vui vẻ bên con thì sao ? trái tim anh cũng ko dành cho tôi và con nữa.. Và có lẽ là từ lúc tôi mang thai đứa con này .. A đã hết yêu tôi từ lâu rồi...Nhìn a và con chơi .. nước mắt tôi rơi , đau ..1 cảm giác đau ko thể nói nên lời.. Càng cho anh gặp con tôi càng gần anh, càng ko thể xa anh, càng ko mún mất anh.. Càng nhìn thấy a tim tôi lại càng đau điên dại..
Người con gái luôn luôn tìm cách để giữ anh, lúc thì xúc phạm tôi, lúc thì xỏ xiên tôi.. tôi bít tôi đã cũ kĩ, a thíc mới mẻ.. Tôi bít tôi ko khéo léo ko chiều chuộng được anh.Tôi biết tôi gây ra tội, và mọi thứ tội lỗi từ phía anh tôi và gia đình tôi chưa từng nhận được 1 lời xin lỗi nào để rồi họ đổ hết lên đầu tôi vì chuyện đó..
Tại sao ? Kể từ ngày xảy ra chuyện đến nay cũng được 1 năm.. A cũng ra toà đơn phương đòi li hôn, toà gọi tôi cũng chấp nhận f đồng ý.. Tình đầu kết thúc đắng cay như vậy s ? Con tôi ko cha, người con gái kia rất hả hê.. Còn a ko cần sống bên con a cũng hạnh phúc vui vẻ .. Mọi chuyện đã đi qua 1 năm và li hôn cũng được 4th r.. nhưng sao nỗi đau tôi vẫn còn in đậm quá, càng ngày cs của tôi càng tệ đi.. công việc, mệt mỏi,con cái.. còn anh và gia đình anh cứ hạnh phúc.. Nghe đâu trong mùa hè này anh sẽ cưới người con gái đó..
Tại sao cuộc đời tôi cứ phải chịu đựng những nỗi đau về anh như thế này ? Đến bao giờ trái tim tôi mới thoát ra khỏi anh ? Đến bao giờ gia đình anh mới nhận quả báo ? Đến khi nào người con gái kia biết cô ta đã cướp đi hạnh phúc của con tôi ?
Vì cô ta.. a mua thứ này thứ kia, a bỏ con bỏ vợ bất chấp tất cả.. Vì cô ta a nhẫn tâm vô tình.. từ ngày xa nhau ko 1 cuộc điện thoại hỏi thăm con.. Vì cô ta a ko cần con của chúng tôi nữa.. Vì cô ta.. tất cả vì cô ta, vì mẹ anh, vì gia đình anh anh có thể từ bỏ tôi cũng đc nhưng con anh ..anh cũng cót hể bỏ được vậy thử hỏi anh là loại người gì mà tôi đã từng yêu vậy ??
Tôi sai là lỗi của tôi.. Nhưng sự thật là những lời xúc phạm đó ko thể tha thứ được hay sao? Ai có thể trả lời cho tôi bít với ? Mỗi ngày tôi cứ sống trong hận thù, hình như đó là động lực khiến tôi sống mạnh mẽ hơn thì phải.. Tôi muốn hơn họ, tôi muốn hạnh phúc, tôi muốn anh và người đàn bà kia trả giá, gia đình anh bị quả báo nhưng tôi chỉ thấy đau đớn hơn khi họ cứ hạnh phúc còn tôi với con thì vẫn khỗ đau..
Công việc ko kím được như ý muốn.. phải sống xa gia đình, xa ông bà ngoại.. đơn độc ,lẻ loi.. nhìu lúc tủi nhục.. chả bít kêu ai.. vất vả ra sao tôi cũng chịu đc nhưng chứng kiến từng ngày tôi mưu sinh nui con cực khỗ, chăm con từng miếng ăn giấc ngủ, còn a và gia đình a cứ hạnh phúc, vui vẻ,... tôi ko chịu đựng nỗi.. Kiếp trc tôi đã gây ra nghiệp gì mà kiếp này phải trả giá đắt như vậy hả ông trời ??????
2015.. 23 tuổi.. đáng lẽ sẽ rất có tương lai.. tốt nghiệp ngân hàng sẽ vào làm ngân hàng rồi lấy chồng.. nhưng bây giờ mất hết rồi.. Mệt mỏi quá, kiệt sức quá..
HỎI LIỆU TRÊN ĐỜI NÀY CÒN CÔNG BẰNG NỮA HAY KO ? HẬN THÙ NÀY KO MÚN Ở TRONG LÒNG NỮA ĐÂU.. MỆT MỎI LẮM.. MÚN QUÊN HẾT MÀ SAO KHÓ QUÁ ?
:((
10:47 SA 08/04/2015
Gửi em, vợ mới của chồng chị!
cảm xúc của c giống ik chang e vậy.. nhưng đằng sau những lời nói đó chất chứa nỗi hận.. e giờ vẫn hận lắm c ạ.. có thể bề ngoài cảm thấy hp vui vẽ nv thôi, nhưng sau trong tâm trí e ko quên đc thù hằn này.. e mún họ bị quả báo !
04:19 CH 03/04/2015
Chửi gia đình Chồng nên Chồng bỏ :)
Chợt nhớ lại trc lúc tôi về nói chuyện với gia đình anh .. Thì tối hôm đó tôi gọi anh ko nghe điện thoại, gọi hoài gọi mãi thì có 1 người con gái nghe, bắt máy rồi còn nhắn tin lại cho tôi.. 1,2h sáng mà lấy điện thoại a nt cho tôi là tôi hỉu rồi.. Lúc đó chỉ bít khóc, đau khỗ vô cùng.. tổn thương vô cùng.. vậy mà sáng mai vẫn chạy về nhà anh để nói rõ mọi chuyện cho gia đình anh bít.. vậy mà a ngồi im thin thít ko khác gì một cái cây mọc rễ tại chỗ !!! Khoảng thời gian mang thai bị tổn thương đến như vậy mà ko hỉu sao vẫn yêu anh nhìu đến thế !
12:23 CH 02/04/2015
Chửi gia đình Chồng nên Chồng bỏ :)
Tuy sống ở nhà A đúng vỏn vẹn chính xác 30 ngày nhưng đó là khoảng thời gian tôi hạnh phúc bên gia đình chồng ! Giấu gia đình tôi về sống ở gia đình anh, nhưng ra vô rồi hàng xóm anh cũng thấy .. rồi những lời đồn thỗi bắt đầu.. Nhà tôi chỉ cách nhà anh khoảng 1 con dốc 2- 300 mét..
Từ ngày sống ở nhà A, từng hộp sữa gđ A mua, thỉnh thoảng tôi đi SG học thì mẹ A cho 200k.. Có lần mẹ tôi đòi lên thăm 2 mẹ con tôi nên tôi phải bế con lên tận Đồng Nai ở với Chị có cùng hoàn cảnh.. trong lúc đó thì con tôi bị bệnh, mẹ Chồng tôi đưa 2tr để tôi bế con lên Nhi đồng khám bệnh và đi Đồng Nai.. khi về thì dư khoảng 1tr, tôi trả lại mẹ ..Họ đối xử với tôi rất tốt, cứ giống như là cảm thấy có lỗi vậy.. Cần gì cũng cho, ko ai bắt bẻ tôi tiếng nào vì ngày trước tôi rất đc lòng họ.. Về làm dâu 1th nhưng tôi luôn chu đáo mọi việc.. Sáng có dậy trễ lúc 8h thì ba mẹ chồng cũng mua cơm đễ sẵn cho tôi dậy ăn.. Việc nhà hay nấu cơm tôi cũng phụ mẹ Chồng.. Ko có ai phật ý gì.. cs thật sự hạnh phúc..
Trong khoảng thời gian ở nhà anh, gia đình anh gồm ba mẹ anh và bà ngoại anh có lên 1 lần nhà tôi nói chuyện xin cưới tôi.. nhưng bị ba tôi đuổi về vì lúc tôi mang bầu sinh đẻ đã bỏ mặc tôi ko lo lắng chăm sóc chu cấp.. Ba tôi cầm dao đuổi gia đình a về.. Lúc về nhà, mẹ chồng tôi tự ái nên ko vui..tôi và anh cũng ko bít phải làm sao..
Ở dc 1,2 ngày thì ba mẹ tôi gọi điện bắt tôi phải đem con về nhà, đồng ý cho cả thiên hạ biết cái chuyện xấu hổ của tôi ... Thế là đành ngậm ngùi đem con về nhà.. Mâu thuẫn cũng từ đó mà ra...
Về nhà, tôi mún gia đình anh phải mua sữa phải chu cấp..cùng gia đình tôi lo cho con..Ban đầu nhà a cũng mua..nhưng vì mỗi tuần con tôi đều uống hết 1 lon sữa 400gam nên tôi mún gđ a phải mua lon lớn hơn chứ tuần nào cũng mua như vậy ko được thì Gđ anh lại ko chịu.. cứ mua cái hộp nhỏ hoài, nói thì Anh nói là Ba anh ko có tiền .. Gia đình A thuộc gia đình ko khá giả gì chỉ vừa đủ sống.. Gia đình tôi thì khá giả hơn, ko phải tính toán gì hộp sữa nhưng vì gia đình anh ko chu cấp nên mún gđ a phài mua sữa ... Họ cứ mua hộp nhỏ riết như vậy con tôi ko đủ uống nên mẹ tôi ko cần nữa..
Rồi có lần tôi đi học, mẹ tôi ngỏ ý nói ban ngày nhờ mẹ chồng tôi trong bé, đêm thì tôi rước về, ko thì mẹ chồng tôi rãnh ko làm gì thì giữ cháu để tôi đi học.. Mẹ Chồng tôi kím cớ nói bệnh, tối ko giữ đc, tối phải ngủ sớm ko bị đau đầu..rồi ban ngày mẹ chồng tôi phụ bán cơm cho người ta.. Mẹ tôi buôn bán ko coi cháu đc, nếu mẹ tôi ko làm thì gia đình ko khá giả như ngày hôm nay...
Chuyện cũ chưa qua thì....
12:03 CH 02/04/2015
Chửi gia đình Chồng nên Chồng bỏ :)
Cũng nhờ 4 tháng hạnh phúc đó mà tôi cười nhiều hơn, lúc nào cũng yêu đời nên khi đến ngày sinh e bé đến giờ khuôn mặt con luôn vui vẻ nhưng mít ướt như mẹ nó v ^^!
Đau đớn nhất là lúc tôi chuẩn bị sinh bé thì mẹ tôi mới quyết định nói với ba tôi, trc đó chỉ có 1 mình mẹ tôi bít.. Ba tôi là ng rất cứng rắn mạnh mẽ mà khi nge chuyện của tôi xong còn đòi tự tử là mng cũng hỉu r.. Tôi cảm nhận được giọt nước mắt của ba.. Khi ba bít chuyện có gọi a lên nói chuyện, bảo với anh là có trách nhiệm lo lắng cho tôi việc sinh nở tất cả đều f gia đình a chăm cho tôi, sau khi sinh con r cưới.
A về ko bít a có nói với gia đình a ko, nhưng tôi gần tới ngày sinh, vẫn chạy đôn chạy đáo chạy về năn nỉ gđ a, rồi bà ngoại a, để mong gđ a chăm cho tôi dù chỉ là 1 tháng, vì sau khi sinh là tôi phải đi thực tập !.,. Vậy mà gđ a ác lắm, tới ngày sinh, cũng chỉ có mẹ tôi và em gái bên cạnh..
Quay về SG chờ ngày sinh, tôi lại gấp gáp tìm phòng trọ mới vì phòng trọ cũ ko cho ở với em bé mà tối tăm ( phòng 800k). Chạy ngược chạy xuoi bụng bầu 8th, 1 mình dọn nhà trọ..ko có 1 ai để nhờ giúp đỡ..e gái tôi bận học ko qa được, bạn thân tôi thì về quê.. ( tôi rất ít bạn) bạn bít chuyện của tôi thì chỉ có 1,2 ng thân thiết!
Sau khi ổn định, tôi tình cờ tìm được sự giúp đỡ của 1 mái ấm..ở Phan Văn Trị - Gò Vấp nhưng tôi chưa vào ở liền.. rồi cũng tới ngày sinh, tôi ráng năn nỉ mẹ a lần cúi, mẹ tôi cũng gọi điện cho mẹ a thì mẹ chồng tôi nói là bệnh ko chăm tôi đc, rồi từ chối nge đt nữa , nhờ chị chồng tôi nghe !
2013. ..Lúc tôi đau đẻ, tôi cần anh bít bao nhưng anh ko bên cạnh.. tôi chỉ bít kêu la gọi mẹ.. tôi thiếu nước ối.. cã đêm đó nhập viện nhưng ko sinh được, đau đớn lại bị giam trong phòng sanh,cắn răng chịu đựng cơn đau , gia đình a cũng ko 1 cuộc điện thoại từ lúc tôi mang bầu..
Cúi cùng 10h sáng , đứa con gái đầu lòng của tôi cũng chịu chui ra.. đến hôm đó a vẫn chưa lên với tôi.. Lần đầu có con, lần đầu làm mẹ, lần đầu cho con bú, cảm giác hạnh phúc tuyệt vời nhất trên thế gian ...
Sinh con dc 1 ngày, qa ngày hôm sau 6h sáng a lên thăm tôi nhưng tôi bít chỉ là muốn coi con có giống a ko.. trưa 12h thì a về lại.. để tôi ở SG !
Cũng may còn có nhà dì tôi nên tôi tạm thời ở nhà dì lúc đẻ, đợi mẹ a đồng ý lên chăm tôi..nhưng vô cùng thất vọng.. họ ko 1 lời hồi âm...trong lúc sinh tôi ko có mẹ bên cạnh vì mẹ tôi bận buôn bán, mà ở quê tôi ko ai bít tôi có bầu nên tôi ko mún mẹ tôi phải vì tôi mà nghĩ bán, rồi mọi người sinh nghi nên tôi ko hề kiêng cử bất cứ một cái gì của bà bầu.. Dì tôi cũng có chỉ, nhưng đeo bông gòn hay mang vớ tôi còn làm dc, chứ nằm than hay cái khác tôi ko có làm đc gì hết ! Sinh xong gần 1 th, tôi quyết định về phòng trọ nui con 1 mik..vì dì tôi ko giúp tôi coi con cho tôi đi thực tập đc.. mà cảm thấy phiền nhà dì nên tôi ra đi !! Ba mẹ tôi kêu tôi ở đó tôi ko nge nên ba mẹ giận ko gửi tiền cho tôi nữa!
Sau khi về phòng trọ( mới sinh 1 tháng tôi tự chạy xe chở con.), tôi tìm đến nhà mở vì ko có tiền ở trọ nên xin vào đó, chỉ vì có ng giúp tôi trong con để tôi đi thực tập...và ko tốn tiền gì. Tôi cũng đau lòng lắm nhưng ko thể bảo lưu việc học, ko thể bỏ học, có ntn cũng phải cố gắng hoàn thành việc học đó là tất cả tâm huyết của tôi và cha mẹ tôi !! Chấp nhận bước vào nhà mở, tôi nghĩ cs sẽ đơn giản nhưng áp lực vô cùng..
Sống trong đó ko khác gì cái chợ, cái hội ganh gét, đố kị, nói xấu, hành hạ, ăn cắp... Các sơ rất tốt nhưng các mẹ thì đấu đá lẫn nhau.. ganh tỵ với nhau, đáng lẽ trong hoành cảnh đó mọi người phải thương lấy nhau chứ ???
Tôi còn nhớ .. tôi có xe máy riêng nên Sơ ưu tiên cho tôi để xe ngay chỗ ngủ.. Có 1 chị tên Châu, ko bít tôi đã làm gì chị ta mà chị ta lúc nào cũng coi đường đi là của mình và cứ lấy cái xe đạp tông thẳng vào xe tôi chỉ vì mún làm trầy, tôi cũng ko nói 1 tiếng.. chịu đựng.. buồn.. nhớ nhà nhớ mẹ nhớ em.. chỉ bít nằm ôm con khóc tuổi thân mỗi đêm.. Mỗi sáng ráng thực tập cho xong rồi còn về với con.. Nhưng có 1 lần đắng cay vô cùng, xót con vô cùng..
Bữa đó tôi đc nghĩ, nhưng tôi mún ra ngoài đi mua chút đồ ăn nên tôi vẫn nhờ cái chị hay trong con giùm tôi coi con.. Tôi chạy ra đường nhưng để quên tiền nên quay lại lấy, nào ngờ lúc quay lại tắt máy để xe ngoài đường đi bộ vào nhà thì nge tiếng con khóc trên võng còn 2 chị đó ngồi ăn ngồi cười nói vui vẻ...
Trời ơi,,, !!! tôi đau mún vỡ òa .. chỉ bít ôm con dỗ con.. chĩ mới 1 ngày tôi ỡ nhà mà họ làm như vậy, vậy những ngày tôi đi thực tập còn kinh khủng cỡ nào... Chẳng bít nói gì tôi chỉ ngậm ngùi khóc.. đêm nào hầu như cũng thức khuy khóc.. dỗ con, ôm con.. thương lắm.. tủi thân, thế là quyết định gọi cho mẹ cho ba.. mừng quá ba mẹ hết giận nhưng bắt tôi qay lại nhà dì ở. ( Ba mẹ tôi ko bít tôi ở nhà mở, cứ tưởng tôi ở trọ vì tôi ko nói )
VÀ r tôi quyết định sau 1th ở nhà mở tôi qay về nhà dì.. Đợt thực tập 2th cúi cùng cũng kết thúc.. ban ngày có dì trong e bé, mẹ tôi phải gửi mỗi tháng 1tr5 để dì trông con và nui tôi ăn. Kết thúc việc học cũng là lúc anh - Ba của con tôi, ngỏ ý nói với tôi, kêu tôi về quê ở, 2 đứa ra ở trọ r cùng đi làm còn con thì gửi ba mẹ anh giữ ! Tôi cũng nge theo, đi khỏi nhà dì, nói với ba mẹ là tôi mún đi làm ( con tôi dc 4th) và ra ở riêng chung với chị có cùng hoàn cảnh.. nên mẹ tôi cũng đồng ý!
28.7.2013 A lên SG rước 2 mẹ con tôi về căn nhà trọ a thuê sẵn..Nhưng trc khi về a lại bế con tôi về nhà A cho gia đỉnh A nhìn mặt.. tôi cũng đành nghe theo.. Mọi chuyện vỡ lỡ khi ba mẹ dòng họ A nhìn con tôi và nói nó giống A, giống ông nội tùm lum tùm la gì đó rồi bắt 2 mẹ con tôi ở lại nhà A rồi GĐ A từ từ lên xin phép 3 mẹ tôi...
11:39 SA 02/04/2015
Một mình đơn độc mang thai, khó khăn và đau buồn...
2 năm r, sau khi đọc được lời khuyên của chị th2i e thấy nó thật đúng với cs của e bh !
10:57 SA 02/04/2015
Vạn lần níu kéo cũng chỉ muốn con có gia đình...
Về đến nhà, ướt hết, chạy vội tắm rửa thay quần áo xong chui vào giường nằm khóc..trong lúc khóc mà buồn nôn thì thật là mắc cười. Tôi thoáng lên cái suy nghĩ, à.. ngày hôm ấy tôi và anh..chã nhẽ lại thật hay sao ? Ko ngừng suy nghĩ tôi ngủ quên đi mất.. Sáng vừa tỉnh giấc chỉ biết cắm đầu chạy đi siêu âm.. Và rồi như trời giáng xuống, ko thể tin được là trong bụng tôi đang hình thành một hình hài 5 -6 tuần tuổi..
Chả hỉu vì sao nhưng tôi vừa bất ngờ vừa nhoẻn miệng cười, tự nói với mình rằng," mình có con rồi, mình có con rồi :)) "
Ko bít vì vui sẽ níu kéo được anh hay vui vì có thể có con nữa :))..
Về nhà, trong lòng vừa lo vừa mừng..thế là quyết định giấu anh, giấu gia đình, làm mẹ đơn thân..Cũng khó khăn lắm, rối lắm..gọi điện cho nhỏ bạn thân nhất chỉ nghe nó chửi " Sao mày ngu quá vậy, sao mày gan quá vậy, làm vậy ko có đúng mà bỏ thì có tội".. Mặc kệ nó khuyên nên nói với gia đình, tôi vẫn cố chấp giấu tất cả !
12:26 CH 01/04/2015
Ko uống sữa bâu có ảnh hưỡng gì đến con ko ?
cam on b nhìu nhaz
05:29 CH 21/01/2013
CLB các Single Mom & Single Dad
e 20t, đang nằm trong hoàn cảnh giống như c đã từng.. nhưng e rất rối ~ e mệt mỏi và cô đơn lắm ! chuyện của e dài ~ chị có thể cho e số đt đễ nc trực típ đc ko ? e mún hỏi c 1 vài điều !
08:12 SA 21/08/2012
Một mình đơn độc mang thai, khó khăn và đau buồn...
con bạn đc mấy tháng rồi ? giờ 1 minh làm mẹ mình rất rối.. đủ thứ rối hết lên..đủ thứ phải lo..bạn có thể chỉ mình với
02:17 CH 16/08/2012
Một mình đơn độc mang thai, khó khăn và đau buồn...
cám ơn bạn.. thật sự thì con mình đã gần 3 tháng..nhưng ngày nào minh cũng bùn và khóc vì nhớ ngđo. mình rất cô đon..mình nhớ những ký ức xưa..nhìn ngđóo hp với ng con gái kia mình chỉ bít âm thầm và khóc.mình đau lắm. mình sẽ giữ con nhưng mình rất sợ sau này nó ko có 1 gđ trọn vẹn, mình cũng mún lấy 1 ng đàn ông khác tốt hơn nhưng mình sợ ng đó sẽ ko thương con của mình.. mình rất cô đon và sợ.. mình rất nhớ gia đình, mình nhớ mẹ.. mình mún nói hết nhưng lại ko thể..bạn ơi mình thật sự đang nằm trong đống bế tắc, đau khổ..mình sợ mình ko cố chịu đựng đc..mình pít bắt đầu từ đâu bây giờ ? mình chỉ khóc suốt ngày thôi..mình rất lẻ loi..
02:15 CH 16/08/2012
n
nguoimecodon
Bắt chuyện
530
Điểm
·
6
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Chính xác là mik làm gì, gây ra gì cũng f chịu trách nhiệm vs chính điều đó. C cũng ko cáu gắt gì , c chỉ nói sn của mik thôi, nhưng đã hơn 1 năm trôi qa c ko thểko dằn vặt chuyện cũ.. nó cứ ở trong đầu mãi thôi..ko sống hạnh phúc như nta đc !!
Ngày hôm đó, tôi còn nhớ rất rõ.. 27.1.2014... Tôi với chồng cãi nhau.. Anh chỉ bít đi nhậu, đi chơi tiệc tùng, ko lo lắng được gì nên tôi rất giận.. Vì nông nỗi nhất thời tôi lên ZALO viết stt, tôi ko kết bạn với chị chồng tôi nhưng không ngờ chị tôi đọc được..
Đại loại những lời tôi chữi trút giận hết 1 loạt từ trước đến giờ tôi phải chịu bao đắng cay..
" Sống với 1 lũ ngu thì khi nào mới ngốc đầu lên được.. Năn nỉ xin Cưới muốn tui về làm osin cho mấy người hả? tui đâu có ngu.. Đúng là 1 người ngu còn thêm 1 đám không biết điều ! Có điên mới về sống chung làm osin cho mấy người.. "
Tôi tức giận mà có thể viết ra những lời ko suy nghĩ như vậy mà chã thèm đọc lại 1 lần..để rồi khi chị chồng thấy được thì lớn chuyện.. Chị ta nói hết kể hết cho gia đình nghe và rồi anh nói anh ko thể tiếp tục yêu 1 người xúc phạm gia đình a, đối xử với anh như thế nào cũng được nhưng đụng đến gia đình anh th2i anh ko bao giờ tha thứ !!
Mặc cho tôi níu kéo,xin lỗi, năn nỉ, bồng con theo anh, tự trọng ko có.. anh cũng vẫn xua đuổi rời bỏ tôi..Xa nhau 1 tuần a có người khác.. Đêm valentine a chở 1 người con gái khác, tôi chạy theo hỏi là ai thì a nói : " LÀ AI THÌ EM KO CẦN BIẾT" ..
Đau lắm chứ, nhưng lỗi là do mình gây ra mình phải gánh chịu nhưng vợ chồng yêu nhau cũng mấy năm trời, có 1 mặt con rồi, ko lẽ ko thể nghĩ cho con mà bỏ qua được hay sao..
Mẹ chồng tôi biết chuyện thì nói tôi hỗn, ko bao giờ chấp nhận tôi là con dâu nữa .
Một người đàn ông quan trọng gia đình là đúng, nhưng phải có lập trường của riêng mình.. tôi có nói như thế nào trên mạng thì cũng chưa phải là nói thẳng mặt hay nói xấu sau lưng họ, và tất nhiên ko có lửa làm sao có khói ? nếu trc đây họ ko đối xử vs tôi như vậy thì làm gì có ngày hôm nay ? .. Maq nặng đẻ đau, 9 tháng 10 ngày, vô tâm vô tình, họ cũng từng xúc phạm tôi v ?
Tại sao ko thể tha thứ ?
Dù anh có người khác.. tôi vẫn cố tìm cách giữ anh, chỉ vì yêu anh vì yêu con, tôi ko muốn con ko cha là sai sao ? Tôi bỏ sĩ diện, bỏ tự trọng.. mà từ khi yêu anh nào tôi có chút sĩ diện hay tự trọng nào ? Tôi làm mọi cách quỵ luỵ, van xin, năắn tin, khóc lóc, ỉ ôi đủ kiểu yếu đuối nhu nhược của tôi.. vì cái gì chứ ? VÌ 2 CHỮ GIA ĐÌNH , VÌ 2 CHỮ TRỌN VẸN là sai sao ?
Tôi bít anh ko xứng đáng nhưng tình yêu mà.. đâu có phân biệt xứng đáng hay ko.. một khi trái tim đã yêu thì bất chấp tất cả .. nhận ra mình mù quáng thì đã như thuyền trôi theo dòng nước..
Ngày anh công khai yêu đương với cô gái 17 tuổi, hạnh phúc, đi ngang qua nhà tôi mỗi ngày... Tôi ở nhà cực khỗ chăm con, còn anh vui vẻ với người phụ nữ khác.. Cô gái kia mặc kệ bít a có vợ có con vẫn cứ đeo bám ko buông, chúng tôi tạm gọi là li thân chứ chưa li hôn.. A kêu li hôn, tôi gạt bỏ, tôi vẫn hi vọng và típ tục hi vọng.. Từ ngày a ra đi theo người khác, tôi ôm hận, ôm nỗi đau, tôi chịu đựng.. tôi luôn tìm cách để làm a qay về bên mẹ con tôi nhưng vô vọng.. Gặp được a thì sao, vui vẻ bên con thì sao ? trái tim anh cũng ko dành cho tôi và con nữa.. Và có lẽ là từ lúc tôi mang thai đứa con này .. A đã hết yêu tôi từ lâu rồi...Nhìn a và con chơi .. nước mắt tôi rơi , đau ..1 cảm giác đau ko thể nói nên lời.. Càng cho anh gặp con tôi càng gần anh, càng ko thể xa anh, càng ko mún mất anh.. Càng nhìn thấy a tim tôi lại càng đau điên dại..
Người con gái luôn luôn tìm cách để giữ anh, lúc thì xúc phạm tôi, lúc thì xỏ xiên tôi.. tôi bít tôi đã cũ kĩ, a thíc mới mẻ.. Tôi bít tôi ko khéo léo ko chiều chuộng được anh.Tôi biết tôi gây ra tội, và mọi thứ tội lỗi từ phía anh tôi và gia đình tôi chưa từng nhận được 1 lời xin lỗi nào để rồi họ đổ hết lên đầu tôi vì chuyện đó..
Tại sao ? Kể từ ngày xảy ra chuyện đến nay cũng được 1 năm.. A cũng ra toà đơn phương đòi li hôn, toà gọi tôi cũng chấp nhận f đồng ý.. Tình đầu kết thúc đắng cay như vậy s ? Con tôi ko cha, người con gái kia rất hả hê.. Còn a ko cần sống bên con a cũng hạnh phúc vui vẻ .. Mọi chuyện đã đi qua 1 năm và li hôn cũng được 4th r.. nhưng sao nỗi đau tôi vẫn còn in đậm quá, càng ngày cs của tôi càng tệ đi.. công việc, mệt mỏi,con cái.. còn anh và gia đình anh cứ hạnh phúc.. Nghe đâu trong mùa hè này anh sẽ cưới người con gái đó..
Tại sao cuộc đời tôi cứ phải chịu đựng những nỗi đau về anh như thế này ? Đến bao giờ trái tim tôi mới thoát ra khỏi anh ? Đến bao giờ gia đình anh mới nhận quả báo ? Đến khi nào người con gái kia biết cô ta đã cướp đi hạnh phúc của con tôi ?
Vì cô ta.. a mua thứ này thứ kia, a bỏ con bỏ vợ bất chấp tất cả.. Vì cô ta a nhẫn tâm vô tình.. từ ngày xa nhau ko 1 cuộc điện thoại hỏi thăm con.. Vì cô ta a ko cần con của chúng tôi nữa.. Vì cô ta.. tất cả vì cô ta, vì mẹ anh, vì gia đình anh anh có thể từ bỏ tôi cũng đc nhưng con anh ..anh cũng cót hể bỏ được vậy thử hỏi anh là loại người gì mà tôi đã từng yêu vậy ??
Tôi sai là lỗi của tôi.. Nhưng sự thật là những lời xúc phạm đó ko thể tha thứ được hay sao? Ai có thể trả lời cho tôi bít với ? Mỗi ngày tôi cứ sống trong hận thù, hình như đó là động lực khiến tôi sống mạnh mẽ hơn thì phải.. Tôi muốn hơn họ, tôi muốn hạnh phúc, tôi muốn anh và người đàn bà kia trả giá, gia đình anh bị quả báo nhưng tôi chỉ thấy đau đớn hơn khi họ cứ hạnh phúc còn tôi với con thì vẫn khỗ đau..
Công việc ko kím được như ý muốn.. phải sống xa gia đình, xa ông bà ngoại.. đơn độc ,lẻ loi.. nhìu lúc tủi nhục.. chả bít kêu ai.. vất vả ra sao tôi cũng chịu đc nhưng chứng kiến từng ngày tôi mưu sinh nui con cực khỗ, chăm con từng miếng ăn giấc ngủ, còn a và gia đình a cứ hạnh phúc, vui vẻ,... tôi ko chịu đựng nỗi.. Kiếp trc tôi đã gây ra nghiệp gì mà kiếp này phải trả giá đắt như vậy hả ông trời ??????
2015.. 23 tuổi.. đáng lẽ sẽ rất có tương lai.. tốt nghiệp ngân hàng sẽ vào làm ngân hàng rồi lấy chồng.. nhưng bây giờ mất hết rồi.. Mệt mỏi quá, kiệt sức quá..
HỎI LIỆU TRÊN ĐỜI NÀY CÒN CÔNG BẰNG NỮA HAY KO ? HẬN THÙ NÀY KO MÚN Ở TRONG LÒNG NỮA ĐÂU.. MỆT MỎI LẮM.. MÚN QUÊN HẾT MÀ SAO KHÓ QUÁ ? :((
Từ ngày sống ở nhà A, từng hộp sữa gđ A mua, thỉnh thoảng tôi đi SG học thì mẹ A cho 200k.. Có lần mẹ tôi đòi lên thăm 2 mẹ con tôi nên tôi phải bế con lên tận Đồng Nai ở với Chị có cùng hoàn cảnh.. trong lúc đó thì con tôi bị bệnh, mẹ Chồng tôi đưa 2tr để tôi bế con lên Nhi đồng khám bệnh và đi Đồng Nai.. khi về thì dư khoảng 1tr, tôi trả lại mẹ ..Họ đối xử với tôi rất tốt, cứ giống như là cảm thấy có lỗi vậy.. Cần gì cũng cho, ko ai bắt bẻ tôi tiếng nào vì ngày trước tôi rất đc lòng họ.. Về làm dâu 1th nhưng tôi luôn chu đáo mọi việc.. Sáng có dậy trễ lúc 8h thì ba mẹ chồng cũng mua cơm đễ sẵn cho tôi dậy ăn.. Việc nhà hay nấu cơm tôi cũng phụ mẹ Chồng.. Ko có ai phật ý gì.. cs thật sự hạnh phúc..
Trong khoảng thời gian ở nhà anh, gia đình anh gồm ba mẹ anh và bà ngoại anh có lên 1 lần nhà tôi nói chuyện xin cưới tôi.. nhưng bị ba tôi đuổi về vì lúc tôi mang bầu sinh đẻ đã bỏ mặc tôi ko lo lắng chăm sóc chu cấp.. Ba tôi cầm dao đuổi gia đình a về.. Lúc về nhà, mẹ chồng tôi tự ái nên ko vui..tôi và anh cũng ko bít phải làm sao..
Ở dc 1,2 ngày thì ba mẹ tôi gọi điện bắt tôi phải đem con về nhà, đồng ý cho cả thiên hạ biết cái chuyện xấu hổ của tôi ... Thế là đành ngậm ngùi đem con về nhà.. Mâu thuẫn cũng từ đó mà ra...
Về nhà, tôi mún gia đình anh phải mua sữa phải chu cấp..cùng gia đình tôi lo cho con..Ban đầu nhà a cũng mua..nhưng vì mỗi tuần con tôi đều uống hết 1 lon sữa 400gam nên tôi mún gđ a phải mua lon lớn hơn chứ tuần nào cũng mua như vậy ko được thì Gđ anh lại ko chịu.. cứ mua cái hộp nhỏ hoài, nói thì Anh nói là Ba anh ko có tiền .. Gia đình A thuộc gia đình ko khá giả gì chỉ vừa đủ sống.. Gia đình tôi thì khá giả hơn, ko phải tính toán gì hộp sữa nhưng vì gia đình anh ko chu cấp nên mún gđ a phài mua sữa ... Họ cứ mua hộp nhỏ riết như vậy con tôi ko đủ uống nên mẹ tôi ko cần nữa..
Rồi có lần tôi đi học, mẹ tôi ngỏ ý nói ban ngày nhờ mẹ chồng tôi trong bé, đêm thì tôi rước về, ko thì mẹ chồng tôi rãnh ko làm gì thì giữ cháu để tôi đi học.. Mẹ Chồng tôi kím cớ nói bệnh, tối ko giữ đc, tối phải ngủ sớm ko bị đau đầu..rồi ban ngày mẹ chồng tôi phụ bán cơm cho người ta.. Mẹ tôi buôn bán ko coi cháu đc, nếu mẹ tôi ko làm thì gia đình ko khá giả như ngày hôm nay...
Chuyện cũ chưa qua thì....
Đau đớn nhất là lúc tôi chuẩn bị sinh bé thì mẹ tôi mới quyết định nói với ba tôi, trc đó chỉ có 1 mình mẹ tôi bít.. Ba tôi là ng rất cứng rắn mạnh mẽ mà khi nge chuyện của tôi xong còn đòi tự tử là mng cũng hỉu r.. Tôi cảm nhận được giọt nước mắt của ba.. Khi ba bít chuyện có gọi a lên nói chuyện, bảo với anh là có trách nhiệm lo lắng cho tôi việc sinh nở tất cả đều f gia đình a chăm cho tôi, sau khi sinh con r cưới.
A về ko bít a có nói với gia đình a ko, nhưng tôi gần tới ngày sinh, vẫn chạy đôn chạy đáo chạy về năn nỉ gđ a, rồi bà ngoại a, để mong gđ a chăm cho tôi dù chỉ là 1 tháng, vì sau khi sinh là tôi phải đi thực tập !.,. Vậy mà gđ a ác lắm, tới ngày sinh, cũng chỉ có mẹ tôi và em gái bên cạnh..
Quay về SG chờ ngày sinh, tôi lại gấp gáp tìm phòng trọ mới vì phòng trọ cũ ko cho ở với em bé mà tối tăm ( phòng 800k). Chạy ngược chạy xuoi bụng bầu 8th, 1 mình dọn nhà trọ..ko có 1 ai để nhờ giúp đỡ..e gái tôi bận học ko qa được, bạn thân tôi thì về quê.. ( tôi rất ít bạn) bạn bít chuyện của tôi thì chỉ có 1,2 ng thân thiết!
Sau khi ổn định, tôi tình cờ tìm được sự giúp đỡ của 1 mái ấm..ở Phan Văn Trị - Gò Vấp nhưng tôi chưa vào ở liền.. rồi cũng tới ngày sinh, tôi ráng năn nỉ mẹ a lần cúi, mẹ tôi cũng gọi điện cho mẹ a thì mẹ chồng tôi nói là bệnh ko chăm tôi đc, rồi từ chối nge đt nữa , nhờ chị chồng tôi nghe !
2013. ..Lúc tôi đau đẻ, tôi cần anh bít bao nhưng anh ko bên cạnh.. tôi chỉ bít kêu la gọi mẹ.. tôi thiếu nước ối.. cã đêm đó nhập viện nhưng ko sinh được, đau đớn lại bị giam trong phòng sanh,cắn răng chịu đựng cơn đau , gia đình a cũng ko 1 cuộc điện thoại từ lúc tôi mang bầu..
Cúi cùng 10h sáng , đứa con gái đầu lòng của tôi cũng chịu chui ra.. đến hôm đó a vẫn chưa lên với tôi.. Lần đầu có con, lần đầu làm mẹ, lần đầu cho con bú, cảm giác hạnh phúc tuyệt vời nhất trên thế gian ...
Sinh con dc 1 ngày, qa ngày hôm sau 6h sáng a lên thăm tôi nhưng tôi bít chỉ là muốn coi con có giống a ko.. trưa 12h thì a về lại.. để tôi ở SG !
Cũng may còn có nhà dì tôi nên tôi tạm thời ở nhà dì lúc đẻ, đợi mẹ a đồng ý lên chăm tôi..nhưng vô cùng thất vọng.. họ ko 1 lời hồi âm...trong lúc sinh tôi ko có mẹ bên cạnh vì mẹ tôi bận buôn bán, mà ở quê tôi ko ai bít tôi có bầu nên tôi ko mún mẹ tôi phải vì tôi mà nghĩ bán, rồi mọi người sinh nghi nên tôi ko hề kiêng cử bất cứ một cái gì của bà bầu.. Dì tôi cũng có chỉ, nhưng đeo bông gòn hay mang vớ tôi còn làm dc, chứ nằm than hay cái khác tôi ko có làm đc gì hết ! Sinh xong gần 1 th, tôi quyết định về phòng trọ nui con 1 mik..vì dì tôi ko giúp tôi coi con cho tôi đi thực tập đc.. mà cảm thấy phiền nhà dì nên tôi ra đi !! Ba mẹ tôi kêu tôi ở đó tôi ko nge nên ba mẹ giận ko gửi tiền cho tôi nữa!
Sau khi về phòng trọ( mới sinh 1 tháng tôi tự chạy xe chở con.), tôi tìm đến nhà mở vì ko có tiền ở trọ nên xin vào đó, chỉ vì có ng giúp tôi trong con để tôi đi thực tập...và ko tốn tiền gì. Tôi cũng đau lòng lắm nhưng ko thể bảo lưu việc học, ko thể bỏ học, có ntn cũng phải cố gắng hoàn thành việc học đó là tất cả tâm huyết của tôi và cha mẹ tôi !! Chấp nhận bước vào nhà mở, tôi nghĩ cs sẽ đơn giản nhưng áp lực vô cùng..
Sống trong đó ko khác gì cái chợ, cái hội ganh gét, đố kị, nói xấu, hành hạ, ăn cắp... Các sơ rất tốt nhưng các mẹ thì đấu đá lẫn nhau.. ganh tỵ với nhau, đáng lẽ trong hoành cảnh đó mọi người phải thương lấy nhau chứ ???
Tôi còn nhớ .. tôi có xe máy riêng nên Sơ ưu tiên cho tôi để xe ngay chỗ ngủ.. Có 1 chị tên Châu, ko bít tôi đã làm gì chị ta mà chị ta lúc nào cũng coi đường đi là của mình và cứ lấy cái xe đạp tông thẳng vào xe tôi chỉ vì mún làm trầy, tôi cũng ko nói 1 tiếng.. chịu đựng.. buồn.. nhớ nhà nhớ mẹ nhớ em.. chỉ bít nằm ôm con khóc tuổi thân mỗi đêm.. Mỗi sáng ráng thực tập cho xong rồi còn về với con.. Nhưng có 1 lần đắng cay vô cùng, xót con vô cùng..
Bữa đó tôi đc nghĩ, nhưng tôi mún ra ngoài đi mua chút đồ ăn nên tôi vẫn nhờ cái chị hay trong con giùm tôi coi con.. Tôi chạy ra đường nhưng để quên tiền nên quay lại lấy, nào ngờ lúc quay lại tắt máy để xe ngoài đường đi bộ vào nhà thì nge tiếng con khóc trên võng còn 2 chị đó ngồi ăn ngồi cười nói vui vẻ...
Trời ơi,,, !!! tôi đau mún vỡ òa .. chỉ bít ôm con dỗ con.. chĩ mới 1 ngày tôi ỡ nhà mà họ làm như vậy, vậy những ngày tôi đi thực tập còn kinh khủng cỡ nào... Chẳng bít nói gì tôi chỉ ngậm ngùi khóc.. đêm nào hầu như cũng thức khuy khóc.. dỗ con, ôm con.. thương lắm.. tủi thân, thế là quyết định gọi cho mẹ cho ba.. mừng quá ba mẹ hết giận nhưng bắt tôi qay lại nhà dì ở. ( Ba mẹ tôi ko bít tôi ở nhà mở, cứ tưởng tôi ở trọ vì tôi ko nói )
VÀ r tôi quyết định sau 1th ở nhà mở tôi qay về nhà dì.. Đợt thực tập 2th cúi cùng cũng kết thúc.. ban ngày có dì trong e bé, mẹ tôi phải gửi mỗi tháng 1tr5 để dì trông con và nui tôi ăn. Kết thúc việc học cũng là lúc anh - Ba của con tôi, ngỏ ý nói với tôi, kêu tôi về quê ở, 2 đứa ra ở trọ r cùng đi làm còn con thì gửi ba mẹ anh giữ ! Tôi cũng nge theo, đi khỏi nhà dì, nói với ba mẹ là tôi mún đi làm ( con tôi dc 4th) và ra ở riêng chung với chị có cùng hoàn cảnh.. nên mẹ tôi cũng đồng ý!
28.7.2013 A lên SG rước 2 mẹ con tôi về căn nhà trọ a thuê sẵn..Nhưng trc khi về a lại bế con tôi về nhà A cho gia đỉnh A nhìn mặt.. tôi cũng đành nghe theo.. Mọi chuyện vỡ lỡ khi ba mẹ dòng họ A nhìn con tôi và nói nó giống A, giống ông nội tùm lum tùm la gì đó rồi bắt 2 mẹ con tôi ở lại nhà A rồi GĐ A từ từ lên xin phép 3 mẹ tôi...
Chả hỉu vì sao nhưng tôi vừa bất ngờ vừa nhoẻn miệng cười, tự nói với mình rằng," mình có con rồi, mình có con rồi :)) "
Ko bít vì vui sẽ níu kéo được anh hay vui vì có thể có con nữa :))..
Về nhà, trong lòng vừa lo vừa mừng..thế là quyết định giấu anh, giấu gia đình, làm mẹ đơn thân..Cũng khó khăn lắm, rối lắm..gọi điện cho nhỏ bạn thân nhất chỉ nghe nó chửi " Sao mày ngu quá vậy, sao mày gan quá vậy, làm vậy ko có đúng mà bỏ thì có tội".. Mặc kệ nó khuyên nên nói với gia đình, tôi vẫn cố chấp giấu tất cả !