8x gần giữa. Ly hôn. Cũng gần tphcm. Có chân vào nhóm đc ko ad ơi. Bon chen tí xem đời vui hơn tẹo nào ko nào. Số zalo tớ nè: 0902057090tất nhiển rồi, mà mail bạn rồi ko thấy hồi âm
8x gần giữa. Ly hôn. Cũng gần tphcm. Có chân vào nhóm đc ko ad ơi. Bon chen tí xem đời vui hơn tẹo nào ko nào. Số zalo tớ nè: 0902057090
minh cung muon tham gia co dc ko ban minh cung lon tuoi roi hihitrong này 8x với 9x là ngang nhau, bạn sn mấy, nếu tiêu chí mình tạo trong bài này bạn thấy phù hợp thì cứ tham gia, pm zalo cho mình
minh cung muon tham gia co dc ko ban minh cung lon tuoi roi hihi
Híc 100k mà đã rú ầm vậy rồi
Biết là vậy nhưng làm sao ta biết đã yêu đúng người chưa.Khi đang ngất ngây trong hạnh phúc,làm sao ta biết phân biệt,chỉ biết rằng đang hạnh phúc,thế thôi.Rồi khi xảy ra chuyện thì trách bản thân yêu lầm người.Cuộc đời này ngắn thật nhưng lòng người còn ngắn hơn.Thay lòng đổi dạ nhanh như trở bàn tay.Tôi còn nhớ câu nói của mẹ nhỏ bạn thân,khi ba nó mất rồi.Bà nói rằng chỉ khi nào chồng mất thì mới chắc chắn đó có phải là chồng riêng mình không.Tôi ngạc nhiên lắm nhưng nghĩ lại thì thấy đúng.Trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Gia đình thiếu đi 1 trong 2 thì đúng là tội cho tụi nhỏ, nhưng khi chúng lớn lên 1 chút rồi cũng không đến nỗi lắm nếu ở với bố (mình nghĩ thế). Mình gần như k hôngbao giờ quát nạt con, chủ yếu động viên khuyến khích. Ví dụ con viết chữ xấu, muốn con luyện để viết đẹp hơn, mình thường nói "con giỏi nhưng mỗi tội con hơi lười, bố biết thừa con viết rất đẹp nhưng con ẩu nên chữ xấu (đúng là như thế)", sau đó con cun cút đi lấy vở tập viết liền, rồi mang ra khoe bố, lại khen "đấy bố biết ngay mà, con viết tốt hơn rồi"...Cơ bản thì mình cũng thể, chẳng ai muốn bị chê cả, hay tìm điểm tốt của con để khen, chúng sẽ làm tốt, con trai nấu cơm hôm nào cũng đc khen: "ở nhà này chẳng ai nấu ngon hơn con được", hay "chỉ có con mơi làm tốt được việc này"... Con gái vào bếp cũng thế, "Con nêm rất vừa", "con thái miếng thịt khá đều và đẹp mắt"... Nhưng cũng phải có nguyên tắc, kiểm tra vở thấy cô giáo phê "nói chuyện, chưa tập trung ghi bài", cũng phải nhắc ngay, "có thể con được phép nói chuyện nhưng đó là ghi con ghi bài xong và viết không cẩu thả (tập trung viết thì nói chuyện sao được)", "bố không muốn lần sau lại nhìn thấy cô phê thế này nữa, bố nghĩ con hoàn toàn có thể làm tốt hơn rất nhiều"..."Thế bố ơi, nếu lại vi phạm thì sao hả bố?", "uh thì hoãn đi xem film sau đó 1 tuần, hoặc cho đến khi nhận được lời phê tốt của cô"... Nuôi con không quá khó, nhưng dạy con nên người mới là vấn đề, bố hoặc mẹ đơn thân lại càng khó nữa. Mình huấn luyện con tự lập từ nhỏ nên thấy cnũg không đến nỗi nào, 5 tuổi các con đã có thể tự đi xem đạp đi chơi gần nhà, có thể bơi tốt, thu dọn nhà cửa, 7 tuổi con gái đã có thể nhặt rau, rửa bát, dọn ăn,,,. Các con tự lo khá nhiều thứ và vui vẻ với việc ấy, mua sắm bất cứ thứ gì chúng đều được tham khảo ý kiến, như thể chúng là chủ của căn nhà . Đang phấn đấu bố có thể đi công tác vài ba hôm các con tự ở nhà lo ăn uống được mà không cần nhờ ông bà nội giúp.Nuôi con đơn thân vất vả nhưng chắc chắn vui. Giờ hết giờ làm chỉ muốn chạy ngay về với con (thích chứ không phải là bắt buộc), điện thoại vứt lăn lóc chẳng cần để ý (trước đây không như thế), cuối tuần 3 bố con ngủ nướng chút rồi cùng đi ăn sáng, cafe, hay siêu thị mua ít đồ có thể để ăn dần được,...rồi đi nhà sách, ...hay xem film. Cuộc sống vẫn thật là tuyệt.
mình là nữ sao tìm 1 vài ban nữ cafe cùng khó thế. Chán đời, chán đàm ông thì ko có khái niệm tìm đàn ông, chán lắm. CHỉ là tìm 1 vài b ngoi cùng 1 bàn thế thoi, hey khó thế nhởSG . thủ duc zalo 0906870168
các mẹ đừng lặn sâu vào đau khổ nữa, hãy vực dậy, đi ra ngoài, về ngoại ,giao luu. Sẽ tìm thấy con đường và huong đi mới sáng suot hơn, mình gio chỉ muon tìm 1 nhóm bạn, buon hú 1 tieng xuat hiên caphee cho tỉnh. Vì truoc giờ đã bù đầu 1 cách ngu ngốc , để roi nhận ra 1 nguoi cả thoi gian ăn cơm cũng phải "chan canh ăn vội, nuốt trọng" ,1 nguoi thì rảnh tới mức chán chường,và dac biet là nguoi đó ko bao gio từ bỏ 1 cuoc hẹn voi bất kỳ nguoi bạn , dù xa dù mới quen ,dù bala bala....Các mẹ ung hộ ofline đi nào, ai có con thì dắt con , chỉ 1 buoi chiều tôi.Đi gap nhau để tìm nhung nguoi hỉu nhau, và cùng nhau alo caphe, thư giãn sau nhung mệt mỏi gia đinhĐi gap nhau để cảm thấy đời còn đẹp, để tận huong cuoc sống
thèm quen một ai đó để mình có thể yên tâm dốc hết ruột gan ra tâm sự quá.Gởi từ ứng dụng Webtretho của huyentkhd
hôn nhân không còn hp, ngôi nhà không còn tiếng cười, sự quan tâm và sẻ chia đã lâu lắm không còn cần thiết. Buông nhau ra cũng là 1cách yêu thương, it nhất, là vẫn giữ lại trong nhau sự tôn trọng cần thiết, đó vẫn là bố của con mình mà, đó là người mình từng yêu thương và tin tưởng mà. ly hôn chưa bao giờ dễ dàng, với bất kỳ ai.Gởi từ ứng dụng Webtretho của KunQuang
Mà sao nhiều đứa bất nhơn thất đức nhỉ. Ăn ko ngồi rồi đi lừa ng khác. Cứ tưởng kiếm đc việc làm thêm. Ai ngờ hố hàng. Phải rú chứ bạn. Bị lừa mà. Hè hè. Ức thêm quả nữa là lấy số dt nó oánh con lô mà cũng bị trật. Hic.
Lúc nào mình cũng tự chui vào vỏ ốc của mình. Mình tự ti về chính bản thân mình. Giờ lại thêm chuyện gia đình ko hạnh phúc, ly hôn, càng khiênz mình thu nhỏ mình lại hơn.
Lúc nào cũng lầm lũi 2 mẹ con. Đi làm về chỉ nằm trong nhà. Xem phim. Nghe nhạc. Buồn thì lại dẫn con đi dạo. Cũng may con có mấy đứa nhóc hàng xóm chơi cùng. Ko chắc nó tự kỉ giống mẹ nó thì khổ.
thấy bố này kể chuyện mà mình cũng thấy vui ké với. bố này dạy con hay quá, mà các bé cũng nghe lời bố nhỉ.
con mình đang bé nhưng mà mình nói thì bé ko nghe lời. hay nhõng nhẽo nên nhiều khi có 2 mẹ con thôi mà nhà lúc nào cũng ầm ĩ cả lên. cũng khá là stress.
bạn mà xuống VT thì mình sẵn sàng ngồi cùng bạn. ;;)
mình cũng muốn có 1 ng or 1 nhóm bạn nào đó mà khi buồn sẽ có ng ngồi cf cùng, ngắm trời ngắm đất và ngắm lung tung. jo lúc nào cũng chỉ mẹ và con lang thang. cô độc. dufrawnfg cũng muốn mở lòng ra để đi giao lưu nhưng chẳng biết giao lưu với ai. hơi tự kỷ chút rồi.
TỪ HÔM ẤY
Từ hôm ấy ta ngừng hỏi thăm nhau
Ngừng yêu thương và bắt đầu xa lạ
Mải miết đi trên đường đời trăm ngả
Chẳng còn một ai nhắc hai chữ "đã từng".
Từ hôm ấy ta bỗng hóa người dưng
Đôi chân bước đi không một lần dừng lại
Yêu dấu một thời cũng trôi xa mãi mãi
Chúng ta xem nhau chưa tồn tại bao giờ.
Từ hôm ấy ta ngừng những giấc mơ
Ngừng nhắc tên nhau, thôi đợi chờ nhau đến
Góc phố ngày xưa nơi ta từng hò hẹn
Bao người lại qua phủ hết dấu chân về.
Từ hôm ấy ta chẳng còn thức khuya
Để kể nhau nghe những buồn vui thường nhật
Điện thoại cũng buồn nằm cả ngày lay lắt
Thiếu tiếng chuông quen báo tin nhắn một người.
Từ hôm ấy ta đã mất nhau rồi
Mất đi tiếng cười vui tươi như ngày trước
Từ hôm ấy đã bắt đầu biết được
Không phải cứ yêu sẽ bước đến cuối cùng.
Lai Ka
#skynote
mình cũng thèm giống vậy mà quay qua quay lại chỉ thấy "còn ta với lồng bàn.." :((
một nửa chênh vênh...
cố lên bạn nhé.
cùng chung suy nghĩ.
nỗi đau ko của riêng ai.:-<
cố gắng vì con, vì tương lai thôi. hy vọng cảm xúc sẽ dần chai mòn để ko còn suy nghĩ về ai đó. cố...cố...cố...'
chắc là đủ ký tự rồi. hic
dường như ngôi nhà thiếu vắng người đàn ông luôn đem lại cái nhìn thương hại từ những người xung quanh.
tập bơ đi thôi nào. đang mùa bơ mà.