Nói chung, cuộc đời thì cái gì chẳng có, chẳng thể xẩy ra. Mỗi tội là tỉ lệ nhiều ít thế nào thôi. Kiểu lấy anh nghèo lương 3 triệu, sau 5,7 năm anh bay lên trăm triệu như mẹ nào đó quả là "trúng số độc đặc". Lấy 1 anh vừa giỏi vừa giàu, sau 5,7 năm thất thế, lạc bước phá sản thì quả là tạ rơi trúng đầu. Đấy, các trường hợp trái ngược như thế, tỉ lệ nó ít lắm. Thế nên, tốt nhất chỉ nên bàn (hoặc chọn) những cái nằm ở số đông, và suy tính, bằng lòng ở số đông. Chứ ôm anh nghèo lương 3 triệu rồi mơ là mấy năm nữa ảnh thêm 2 số 0, con bạn đang lấy chồng đại gia sớm muộn gì cũng phá sản thì thế nào cũng hộc máu mà ức. Vì đời cứ trôi, lương chồng từ 3 lên thành 5 triệu, trước ngoan sau hư, còn chồng con bạn vẫn đi xe hơi ầm ầm, hư ngoan ko biết nhưng đời nó ít cũng khóc sau xe xịn. Đời đơn giản thường là, khởi đầu ở 1 cái bục cao hơn thì bay sẽ xa hơn, thành công sẽ gần hơn. Một anh chưa giàu nhưng gia đình nề nếp, bản thân có tính cách, có học thức thì tỉ lệ thành công sẽ cao hơn là một anh chỉ có tình yêu nhưng nặng gánh gia đình, hoàn cảnh phức tạp ...Sống ở xã hội VN, không thần thế, không thiên tài, không siêu sao lươn lẹo thì 1 bước bay cao quả là hiếm hoi.Nhưng, chọn chồng thì nên chốt lại là : Đời biết mình là ai.Mình mặt xinh, chân dài, trí tuệ cao, gia đình danh gia vọng tộc thì tầm nó khác, mối quan hệ xã hội nó khác, chọn lựa nó khác.Mình nhàng nhàng nhan sắc, gia đình nông thôn, lên thành phố học vài năm, lương 3 cọc 3 đồng ngồi đó mơ hoàng tử thì tốt nhất nên xem phim Hàn.
Mệt mỏi lắm khi cứ phải gồng mình lên để cố gắng như thế này. Giá mà trái tim mình trở nên nguội lạnh, không biết nhung nhớ, không biết mong chờ, không yêu thương nữa thì tốt quá.........Các mẹ ơi em có nên hẹn gặp anh ta 1 lâgn để nói chuyện rõ ràng được không? Chứ cứ thế này mãi em e không ổn mất thôi!
Đọc tâm sự của bạn, mình có rất nhiều điều muốn chia sẻ với bạn, nhưng chuyện hơi riêng tư nên mình gửi private message cho bạn thôi. Nhớ check inbox nhé :).
Chị thấy hình như em đang thất vọng về cuộc hôn nhân của mình và nhìn nó theo lăng kính màu đen chứ không phải màu hồng . Theo ý kiến của chị, chính bản thân em phải là người thay đổi các quan niệm cũng như cách sống, dần dần cùng kéo chồng vào cuộc thay đổi theo chiều hướng tích cực chứ không phải ngồi chờ, nghiền ngẫm rồi than trách chồng mình . Cứ viết ra một tờ giấy xem chồng mình có ưu điểm gì, khuyết điểm gì, chị chắc rằng chồng em sẽ có nhiều ưu điểm hơn là khuyết điểm đấy . Em cũng phải tích cực tìm các biện pháp gần gũi chồng để có em bé đi . Con cái là cầu nối vô cùng tuyệt vời giữa hai vợ chồng đấy em ạ .
Em nói thật là chị kể vừa tủn mủn, vụn vặt mà thêm nữa lại không thấy thái độ của chị rõ ràng lắm???
M sẽ còm theo tinh thần "Nếu m là b" nhé, b chủ top.M thấy chồng b là ng đàn ông ko thể làm trụ cột gd, gánh vác cho vợ con dc, nếu là m, m ko chọn him làm chồng.Là chồng, yêu thương vợ, tức là ko để vợ phải lo nghĩ, nếu có gánh vác cùng thì cũng hạn chế ở 1 mức nào đó thôi.Nói thật lòng, m sinh ra trong 1 gd, mẹ m là kinh tế chính. Cs rất mệt mỏi b ah, có thể lúc đầu b chỉ khó chịu 1, nhưng ngày wa ngày, cơm áo gạo tiền, con cái, b sẽ nổi cáu và sinh ra cau có khó chịu bẳn tính hẳn. Đó là những thay đổi của mẹ m từ khi m còn nhỏ đến giờ đấy. Ba m là ng cha rất tốt, nhưng về cương vị ng chồng, chính ba m còn cảm thấy chưa làm tốt vai trò đó.Nói về gd chồng 1 chút, con trai lấy vợ đã ko cho dc j thì chớ, lại còn mong con đào của nhà vợ đem về ah, bủn xỉn thế?M đang làm viêc tranh thủ relax xíu nghía wa topic này và bàn tán 1 chút, cs của bạn, sướng khổ j thì do b quyết định. Chỉ có điều với hoàn cảnh b hiện giờ thì mng nhìn vô sẽ chép miệng: Nhỏ đó khổ nhỉ, chưa chồng thì k sao, lấy chồng vô tự nhiên mắc nợ.
Cẩn thận không thừa đâu, mình biết nhiều trường hợp nhà chồng bòn tiền con dâu và con trai đấy, lấy vợ cho con về để trả nợ, trả cả tiền lo đám cưới. Bạn phải lo lấy thân mình đi, chồng này không thương bạn đâu, vì tiền quá, đàn ông hãm( xin lỗi nhé mình ghét loại này). Chia sẻ với bạn vì lấy phải lão này, may mà bạn còn chưa phải nộp lương cho hắn. Bạn là chủ tài khoản chứ, nếu không thì...
Ui cha, NGV tử tế, biết điều, làm được việc khó kiếm quá. Lương + ăn ở nhà mình cũng đến 4,5-5tr 1 tháng chứ ít gì. Thế mà bà nào cũng đỏng đảnh. Con mình mới 7 tháng mà chưa kiếm được người nào tử tế, yên tâm để giao việc. Có 1 câu chuyện dài về 1 cô giúp việc quê ở Tây Ninh (mặc dù cô ấy ở nhà mình có 2 tháng), nhưng mình chưa rảnh để chia sẻ.
Mình thực lòng cám ơn tất cả những lời góp ý của mọi người. Mình quyết định sẽ không đi xin tinh trùng, nhưng tiếp theo sẽ làm gì thì mình chưa biết. Mình nghĩ hiện tại việc cần nhất là mình phải tự làm mình vui, phải trang bị cho bản thân để trong bất kỳ tình huống nào mình cũng có thể tự lo cho bản thân và sống độc lập. Mọi thứ khác sẽ kết luận khi mình thấy tỉnh táo và tự tin!