Mình có 2 nhóc lớp 2 và lớp Lá nhưng rất thích xem truyện Doremon, theo các mẹ thì có nên cho bé xem không vì mình thấy truyện Doremon toàn là đối thoại ngắn, không có các câu văn hoàn chỉnh, các câu tả thực
Đấy là người ta khuyến cáo những đồ k nên ăn "sau khi" ăn trứng chứ "ăn cùng 1 lúc" chắc chả sao :))
toàn hình của China thôi mà
Nhưng được cái chăm chỉ ủi quần áo...cho bản thân, chịu khó chơi với con hơn mẹ, không bỏ việc đi nhậu (mà chỉ có sẵn đà công việc đi nhậu lun).
Chồng mình đó!
Mình thích mua truyện VN về cho bé hơn, vì câu chữ dễ hiểu mà lời văn cũng phong phú. Còn những truyện tranh của Nhật hay TQ dịch ra thì toàn "haha, hihi" gì đó, một trang thì gom lại có vài chữ, mà người dịch cũng rất ẩu.
Bé mình ban đầu cũng xé sách báo tả tơi, nhưng từ từ mình dạy cho con từng cách cất giữ sách, cách lật trang. Bây giờ bé gần 4t rồi, sau khi tô màu hay viết chữ xong là tự mang đi cất tập đàng hoàng. Cho bé đi nhà sách, chơi với sách theo mình không bao giờ là sớm.
Điệu nhảy Gangnam có thể là điệu truyền thống của một vùng ở xứ HQ, nhưng với Vn nó không phù hợp nếu không muốn nói là dị hợm, đâu có gì đến nỗi phải phát sốt lên thế nhỉ? Mình không chê bai hay phản bác điệu nhảy này, nhưng phải mình nghĩ phải biết chọn lọc chứ đừng a hùa theo người ta thế.
Bỏ vào miệng, ngốn hết cùng 1 lúc đi ha! Đọc bài này xong mấy hãng bánh chắc mếu.
- Nếu dùng chai lọ bằng nhựa, hãy đọc kỹ nhãn. Kiểm tra đáy của chai lọ để chọn nhãn mang hình tam giác có mang số 1, 2, 4, hay 5 là an toàn. Lưu ý các loại lọ nhựa mang nhãn số 3 có thể phóng thích phthalates, số 7 rò rỉ BPA và số 6 rò rỉ styrene. Bình nhựa làm bằng polyethylene terephthalate (PET) hoặc polyethylene đậm đặc cao (HDPE) an toàn hơn PVC (chữ "PET", "HDPE" được in ở đáy chai).
Đọc đi đọc lại mới lờ mờ hiểu chút ít. Có cách nào "phổ cập" hơn không?
Cái khoản mua sắm của chị em phụ nữa là tốn kém nhất, nếu biết điều tiết sẽ tiết kiệm 1 khoản đáng kể.
Cái khoản mua sắm của chị em phụ nữa là tốn kém nhất, nếu biết điều tiết sẽ tiết kiệm 1 khoản đáng kể.
Mình không thân nổi với mấy ông 1 tháng đi chợ nấu cơm, giặt đồ, chăm con hết 30 ngày, trong khi vợ là trụ cột kinh tế, nhìn chán không chịu được. Dù thương vợ nhưng cứ vậy riết thì hóa nhỏ nhen, ích kỷ lúc nào không hay.
Bạn nhìn lại xem, hình cụ già bán rau bên đường hay hình cụ già ngồi nhìn chăm chăm vào mấy tấm bằng khen là người Việt đó mà. Nhưng mình nghĩ đứng trước cảnh bi thương thế này sao còn có thể phân biệt chủng tộc hay quốc gia cơ chứ? Bạn nói vậy có vô tâm quá không?
Hix, khổ cái Bé nhà em không ăn gan động vật, thận, tôm, cua, các loại đậu, hạch đào, vừng đen. Hơn nữa Bé cũng đen đều chứ không tập trung vùng nào hết. Bé còn nhỏ nên em cũng không cho ăn cay. Chẳng biết sao nữa:)
Còn hoàn cảnh của bạn thật đúng là quá bức xúc. Chồng bạn vốn đã không coi trọng gia đình bạn, mà còn thêm việc ở chung với cha mẹ chồng, sự tác động càng lớn. Mình nghĩ nếu có thể, bạn nên có một việc làm ổn định, sau đó lựa lúc vợ chồng vui vẻ, thủ thỉ rủ anh ấy ra ở riêng xem. Có thể là ở trọ hay thiếu thốn một tí nhưng chắc sẽ tốt hơn là việc sống cùng với gia đình chồng không xem cha mẹ mình ra gì như thế.
Cảm ơn bạn đã cho mình thấy mình đang ở trong hoàn cảnh nào!
Em cũng là phụ nữ đang ở ngay vạch 30. Chồng, con, nhà cửa, công việc dù không xum xuê 10 điểm nhưng cũng tạm bằng lòng. Em hay nhìn vào cuộc sống của mình và tự hỏi nếu giờ này mình không có chồng, chưa có con mình sẽ thế nào nhỉ!? Phụ nữ tuổi 30 còn quá nhiều tiếc nuối ở quá khứ, vẫn lắm mơ mộng về tương lai. Muốn tung tăng như thời con gái nhưng ngoái lại biết mình phải chín chắn hơn. Muốn nhìn cuộc sống với nhiều màu sắc lung linh nhưng lại bị nỗi lo cơm áo gạo tiền cuốn trôi vào cuộc sống. Thế đó.
Em "chỉa" được bài thơ mà mỗi lần đọc nó em đều thấy rưng rưng, chia xẻ cùng các chị đang ở tuổi 30 nhé!
VIẾT CHO CHỒNG
Thế là em thành thiếu phụ
Nét vô tư đã vơi dần
Âu lo hằn lên khoé mắt
Tiếng cười cũng bớt trong hơn
*
Búp bê ngày xưa nhí nhảnh
Bây giờ ngồi hát ru con
Lo từng đêm chồng về muộn
Lo trời bất chợt bão giông
*
Viển vông trả về mây gió
Bao nhiêu nông nổi qua rồi
Xoè tay biết mình bớt dại
Trước bao đen - trắng cuộc đời
*
Anh đùa: nàng tiên thủa trước
Bây giờ đã hoá bà ...tiên
Mong con tháng ngày thêm lớn
Lại buồn mỗi lúc soi gương
*
Em quên những chiều thứ bảy
Anh quên những đoá hoa hồng
Mỗi ngày bên nhau sớm tối
Ta toàn nói chuyện tiền nong
*
Bỗng dưng em thèm được khóc
Bỗng dưng muốn được dỗi hờn
Bỗng dưng cứ thèm được hỏi
"Bản nhạc này em thích không?"