Hihihi...Mình sinh năm 85 & chưa làm mẹ bạn ui...heheheheChanel thì mình chỉ mới dùng 2 mùi là Chance xanh & Coco Mad thui. Chance xanh thì nhẹ nhàng, dùng ban ngày ok còn Coco Mad mùi có vẻ ngọt & ấm hơn nên mình chỉ dùng khi đi tiệc. Hôm trước mình thấy bà sếp dùng Chance vàng, nổi máu lên nhỏ to "Chị ui! Cho em test mùi thử xíu nha", bà í làm 1 lúc 3 phát lên người mình làm cả buổi chiều đầu mình váng vất, k tập trung làm việc được..hix
Tình huống này gọi là vỡ mộng sau hôn nhân. Em chủ topic vốn con gái được mẹ đẻ cưng chiều , sống trong sự thuận lợi. Giờ va vấp vào khó khăn thấy chán nản. Ai cũng cần nhiều thời gian để trưởng thành. Cái giá phải trả cho bài học cuộc đời đôi khi quá lớn. HỌC ĐƯỢC THÌ CŨNG SUY KIỆT :Sad:
Về chai DKNY này thì mùi hợp mùa đông, em mới test 1 lầnn hương chủ đạo phảng phất mùi hoa hoàng lan, ngọt ngào, ấm, nhg k dùng cho mùa hè được.
Ack, mùa này mà bạn xịt 3 phát chanel vàng lên ng thì đúng là váng vất thật. Chai đó m chỉ dùng cho mùa đông, những ngày thật lạnh. Có lần vừa xịt xong mấy phát rồi lên ô tô ngay, nhà có việc đi xa thế mà hôm đó mình bị đau đầu bởi chính mùi nước hoa của mình. Coco mad m mới test mùi 1 lần, có hương gần giống miss dior cherie, k thích mùi này đc.
2 đứa vui vẻ, hp bên nhau. Nhưng cũng có những giận hờn vu vơ. A rất ghen, nên đi đâu có mình a cũng kè kè. Và chắc chắn a k chấp nhận m đi chơi với 1 ng con trai khác. Lần đó giận nhau( k rõ vì lý do gì), m nhận lời đi uống nước với 1 ng con trai( bạn bè thôi), a biết đc nên càng giận. Bẵng đi 1 tuần, a k liên lạc, cũng k đến thăm m. Rồi 1 ngày a đến hẹn m đi chơi, nhưng thực sự m cảm thấy có cái j đó gượng gạo, căng thẳng trong a. Hôm đó a chủ động bảo về rất sớm. Những ngày sau đó vì m đã giải thích với a là ng kia chỉ là bạn bè thôi, a vẫn trầm lắng. Ngay cả khi a ôm mình, m cũng nhận ra điều gì đó k bình thường, kiểu như a đang rất dằn vặt với bản thân mình. Hôm đó lúc đưa m về a ôm mình thật chặt…Đêm đó m nhận đc tn của a, a bảo đã làm việc có lỗi với mình, và m hãy quên a đi, đừng tha thứ cho a…M k hiểu j, cũng k thể liên lạc với a. M đã khóc rất nhiều.
Những ngày sau đó, m thực sự mệt mỏi và chán nản, m biết nhà a, biết trường a học nhưng m đã k đến tìm a. Vài ngày sau a nhắn với m sẽ đợi m ở quán nước mà 2 đứa hay ngồi, đợi đến khi m ra thì thôi. M đã định k ra, a đã chờ. M thu xếp hết tất cả thư từ, quà tặng của a để trả lại cho a. A gầy đi nhiều, m cũng thế, a bóc hết vỏ bao thuốc từ bj. A lặng lẽ k nói j, 2 đứa cứ ngồi như thế gần 1 tiếng đồng hồ. Rồi a lên tiếng, mặt a đỏ bừng, run run như sắp khóc. A nói cho m nghe lý do. Hôm m đi uống nước với ng con trai kia, a giận quá nên cũng đã đi uống nc với 1 ng bạn cũ(1 trong số những ng con gái a quen trc kia). Mà k phải uống nc, a và cô gái kia đều là con nhà khá giả mà. 2 ng đi bar, uống rượu. Và sự giận dỗi cùng men rượu khiến a đã đi quá giới hạn với ng con gái đó. A đã định k cho m hay, nhưng a k thể làm thế, vì a bảo: a k thể tự lừa dối chính bản thân a, và a thấy dằn vặt khổ sở khi đối diện với m, 1 cô gái 19 tuổi, trong sáng, ngây thơ, hồn nhiên mà ngay cả khi a nắm tay lần đầu, bàn tay m cũng đổ mồ hôi dù trời đang rất lạnh, 1 cô gái mà nụ hôn đầu a đã rất ngạc nhiên khi m k biết hôn…A k xin mình tha thứ, a bảo để tùy mình quyết định.
TY đầu tiên. Với m đó là 1 cú sốc quá lớn. M tin a yêu mình, và a là 1 ng con trai tốt khi dám nói ra điều đó với m. Nhưng khi đó m mới có 19t, m quá trẻ để có thể tha thứ, quá trẻ để hiểu những chuyện như thế. Dù m đã học cách tha thứ, nhưng tận sâu trong m, m vẫn thấy ám ảnh khi a ôm và hôn mình, a cũng nhận ra điều đó, và cũng day dứt. Rồi 2 đứa dần xa nhau, dù biết vẫn còn rất rất yêu nhau. M đã khóc rất nhiều, thành tích học tập năm đầu của m bị sa sút đáng kể. M mất ngủ k biết bn đêm, bao nhiêu đêm quay quắt trong những câu hỏi k lời đáp .M biết a cũng đau khổ k kém m. Nhưng có lẽ do duyên số, 2 đứa k còn thuộc về nhau.Tgian qua, m sốc lại tinh thần,mở lòng với những ng con trai đến sau. M đã tự nhủ: M sẽ sống tốt, để sau này khi gặp lại nhau, a cũng sẽ k buồn vì mình. HN nhỏ bé thôi nhưng ông trời k cho m gặp lại a, 4 năm ĐH, chỉ 1 lần m nhìn thấy a đi qua trên đg phố đông đúc.
Thời gian trôi qua, cuộc sống, công việc khiến m quên đi kỷ niệm cũ. Rồi 1 ngày a hẹn gặp m. M đã bối rối.1 chiếc váy bó sát, thêm chiếc áo choàng, 1 chiếc khăn buông hờ cùng mùi nước hoa a thích. A bảo m khác xưa nhiều, nhưng a vẫn nhìn thấy trong m hình ảnh cô bé 19t năm xưa. A cũng bối rối. Anh và m đều đang có 1 công việc ổn định, và chưa ai lập gia đình. M và a đều tránh hỏi về chuyện đó. A đưa m qua những con đg mà ngày xưa 2 đứa thường đi, đến 1 nơi 2 đứa từng đến. A bảo a vẫn nhớ chuyện ngày xưa, a biết a có lỗi. M k quên nhưng cũng vờ như k nhớ. Vì tjan qua rồi, m và a bj đều k phải là m và anh của ngày xưa.
Câu chuyện của m hơi dài, nhưng m chỉ muốn nói với bạn rằng. 1 ng con trai tốt và có bản lĩnh là 1 ng con trai biết nhận lỗi. Cũng như nếu ng ấy thực sự yêu bạn, ng ấy sẽ phải thấy có lỗi, thấy day dứt với bạn và với chính bản thân ng âý. Ai cũng có thể mắc lỗi, và có thể nhận đc sự tha thứ. Nhưng k phải ai cũng làm đc điều đó.
Trong BNHV, thích nhất Anh Khoa, vì anh ấy thể hiện đúng chất của con ng a ấy trên sàn nhảy, k giả tạo, giản dị, mộc mạc, k đình đám, lùm xum. Ngay khi đại diện bên Vfresh trao giải tự nhiên, m thấy chị ấy phát biểu rất hay nhé, vừa nói về sp cty, vừa khen thí sinh: Những j tự nhiên sẽ dễ đi vào lòng ng.
E k đòi hỏi những điều chồng e k có. E chưa khi nào đòi hỏi chồng mỗi tháng phải đưa vợ bao nhiêu tiền, vì lương công chức của chồng quá thấp,chồng e tiêu tiền của e là chuyện bt. Tiền ăn nộp bố mẹ,tiền ngoại giao, nội ngoại lễ tết 2 bên đều e lo hết. Nhưng e k phải ngồi k mà có tiền, e cũng đi làm ngày 9, 10 tiếng như ai. Để có mức lương thế, e cũng phải vất vả, có hôm phải mang tài liệu về nhà làm đến đêm. E cũng phải học thêm mờ mắt. E chưa khi nào ca thán nhưng e có quyền mệt mỏi và chán nản. Vì e cũng là 1 ng con gái bt, e cũng muốn là 1 ng vợ đc chồng chăm sóc, che chở như các chị khác. E chỉ là ng đứa con gái nhỏ bé, cao hơn >1m50 và nặng hơn 40kg thôi, bờ vai e cũng k chịu đc sức nặng quá đâu.Nếu như chồng e vẫn quan tâm tới vợ, nếu như biết yêu thương và bảo vệ vợ thì e sẽ k buồn đến thế.
Đính chính với chị là e k phải tuýp con gái vốn đc mẹ cưng chiều. Nhà e bố mẹ công nhân viên chức bình thường, bố mẹ vất vả nuôi 2 con ăn học. E cũng phải giúp đỡ việc nhà từ nhỏ.E đi học ĐH ở HN, mỗi tháng mẹ chỉ chu cấp cho 1 khoản cố định. Còn đi dạy thêm để trang trải. Ra trg đi làm cũng thế, tự mình chăm sóc bản thân mình. Nên nói vậy để chị hiểu e k thuộc tuýp con nhà giàu đc cưng chiều. Từ học hành đến công việc cũng đều do bản thân tự cố gắng. Còn bj e mới là sống trong sự thuận lợi. Vì e có cv ổn định, thu nhập khá. E viết bài này chỉ đơn thuần nói về tình cảm, về cảm xúc của 1 ng vợ. Cảm ơn chị đã góp ý.
Con gái đi lấy chồng, con cũng k phải động tay động chân việc nhà cửa nhưng con k đc thoải mái. Con sống trong ngôi nhà k phải của mình với sự xét nét của BMC. Nhiều lúc con buồn mà k dám gọi về cho mẹ, sợ mẹ buồn. Dường như mẹ hiểu con nên mẹ thương và chiều con hơn khi con đi lấy chồng. Con về nhà, mẹ thậm chí mang cả khăn cho con lau tay( dù con k bj để mẹ làm thế).Con cảm ơn mẹ nhiều lắm
Đây là bản Cinema Festival D'Ete Summer ah
Với mình NOA lại khác. Noa gợi lên một sự đoan trang tinh tế, bí ẩn và sang trọng. Nó như đưa người ta đi từ mơ đến thực, từ xa xôi đến rất gần...Như thơ như nhạc... Noa nhẹ nhàng nhưng cũng rất khắt khe.... Mình cứ mường tượng Noa sẽ là một cô tiểu thư đài các, dịu dàng thanh thoát và kiêu sa...
Đúng là mỗi ng có cảm nhận về NH khác nhau. Mình lại k có bất cứ ấn tượng nào với chai này. Nếu k nói là thấy nó rất bình thường. Dùng 1, 2 lần rồi chán bỏ quên luôn.
Bạn ơi chai DKNY này có bám mùi dai k? mùi này già hay trẻ?
Agent Provocateur - Maitresse( EDP)
DKNY - Donna Karan Gold( EDP)
Cerruti 1881