Mình muốn tìm 1 bé trai,chuyện là ntn: chú mình cưới vợ đã 15 năm,bị yếu tinh trùng dù đã đi khắp nơi chạy chữa,tốn mấy trăm triệu cho thụ tinh nhân tạo ở bệnh viện từ dũ nhưng vũng ko dc,bây giờ muốn xin 1 bé trai làm con nuôi.Điều kiện kinh tế của chú mình cũng ổn định,có thể lo cho bé 1 cuộc sống tốt đẹp.mình đăng lên đây để ai có hoàn cảnh gì mà ko nuôi được bé thì liên hệ với mình nhé.sdt o167 4oo1157 . mình ở hn,chỉ cần bé ở đâu trên đất nước này cũng dc,đại gia đình mình cũng sẽ nhận bé về nuôi
chào chị.em quê ở nghệ an nhưng giờ đang làm việc tại thành phố mới bình dương.hai vợ chồng em cưới nhau đã 6 năm nhưng không có con. đi khám bệnh bác sỹ nói chồng không tinh trùng.hai vợ chồng đã chữa trị nhiều lần nhiều nơi nhưng không có kết quả gì.hiện giờ hai vợ chồng em rất mong muốn nhận con nuôi về nuôi nhưng chưa tìm được.chị có thể cho vợ chồng em nhận bé về làm con nuôi của mình được không.hiện kinh tế gia đình em khá ôn định.sđt em la :0166 6106992 hoặc :01636 930788.mọi chi phí trước và sau sinh vợ chồng em sẽ hỗ trợ cho chị.em xin cảm ơn nhiều.rất monh nhận được trả lời của chị .
E ngoan cố & cố chấp lắmE sẽ hối hận vì cho con, c thấy tội cho thằng bé, chưa sinh ra đã ko đc đón nhận, mẹ nó lại còn muốn bỏ rơi nó ... con e đáng thương khi có 1ng mẹ như e.
Cái sai to nhất của e là trả treo lại mẹ ck, bởi vì 2vc đều có cái sai : nợ nần chồng chất, con cái phải để bố mẹ nuôi giúp giờ e lại bầu bì, ko làm ra tiền & ck e phải đền luôn phần tiền của e. E nghĩ sao : 1ng làm, nuôi cả 4 miệng ăn, chưa tính trả phần tiền đền bù hợp đồng cho e, rồi trả cho bố mẹ nữa, chỉ nghĩ đến đây thôi là c thấy ck e rất vất vả rồi. E cãi nhau với mẹ ck, ng đau đầu nhất là ck e đấy, vất vả kiếm tiền lo cho cả nhà, lo cho e bầu bì sinh nở , lại còn phải nghe bố mẹ chửi vì ko dạy đc vợ ăn nói cho đàng hoàng. E nghĩ xem, nếu là e, trách nhiệm chồng chất như vậy, e có mệt mỏi ko ? Bố mẹ ck có đúng có sai, 1 phần vì lo cho con cháu, có lẽ bà ăn nói ko đc uyển chuyển, lại có phần hoảng vì biết con mình nó xoay sở ra sao đây nên nói thẳng ruột ngựa cho e biết luôn tình hình là như thế ... E trách thì cũng nên nghĩ cho bố mẹ ck , già cả mong đc an nhàn, giờ thì phải ôm đồm con cháu, nợ nần thì ai mà ngồi yên cho đc.
nhà chồng em làm nông nên tâm lý nợ nần là vấn đề rất lớn, họ biết hoàn cảnh vợ chồng em khó khăn nên mới khuyên em bỏ cái thai đi. Như vậy ko phải họ không thương cháu mà vì họ thương và lo cho vợ chồng em hơn đấy. Lo lắng quá đâm ra như vậy, còn về phía vợ chồng em, suy nghĩ rất chi đơn giản, ko tính toán, một đứa bé đã phải nhờ ông bà chăm, còn nhờ ông bà mượn một khoản tiền vẫn chưa trả hết. Thế mà giờ em vác cái bụng về ăn, đẻ, rồi nghĩ chăm con cả năm trời, làm sao họ không hoảng hốt lên được. Nên họ phản ứng tức thời như vậy cũng ko có gì là khó hiểu. Nhưng dù sao mọi chuyện đã xảy ra, theo chị bây giờ em nên mềm mỏng với ông bà ngoại, nói hết khó khăn nhờ ông bà giúp đỡ trong khi sinh và nuôi con, rồi sau đó sẽ đi làm và kiếm tiền trả lại ông bà, về phần chồng em cũng nên từ từ, nhẹ nhàng phân tích, dùng tình cảm để giữ chồng, vừa có chồng mà vừa có tiền để nuôi con vượt qua khó khăn trước mắt. Đừng nóng nãy già néo đứt dây, ko khéo mất chồng lúc nào không hay đấy. Về phía nhà chồng nếu có dịp em nên xin lỗi họ, ông bà nào mà không thương cháu, lúc nóng giận thì họ nói vậy thôi.. Em nhịn họ một chút ko đi đâu mà thiệt, để con em được đầy đủ tình thương, nội ngoại. Và khi có tình thương họ sẽ giúp đỡ thêm về vật chất. Như vậy em sẽ không thiệt tý nào cả... Và chị nghĩ em nên bớt tính nóng nãy, sĩ diện cao đi một chút, suy nghĩ sâu xa hơn một chút. Chúc em sớm vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Bạn nhận được bé nào chưa? Liên lạc mail cho mình nhé. Saobangxanh.hn@gmail.com
Mình ko tiện để lại số đt.