Em năm nay mới 21 tuổi, quá trẻ để làm mẹ phải không ạ?cố lên em gái. cs có nhiều sóng gió. cg vượt qua hết.
Bé nhà em được 12 tuần rồi mà em ko thấy có cụa quậy gì nên hơi lo lắng các mẹ ạ. Mai em đang định đi siêu âm, có mẹ nào biết ở đâu Thành Phố Thái Nguyên siêu âm tốt không chỉ giúp em với ạ
Vì là single mom nên em có nhiều áp lực và nhiều suy nghĩ nên thường xuyên thức khuya có khi bỏ bữa lại hay tuyệt vọng và khóc nhiều, lúc nào cũng mất ngủ.... em biết những điều này ảnh hưởng rất lớn đến thai nhi mà chưa có cách khắc phục các mẹ ạ!comment by WTT mobile viewcomment by WTT mobile view
E thì bác sĩ nói 6 tuần nhưng chưa đưa ngày dự sinh ạ, nếu vậy chắc con e tầm tháng 11 12 ạ, đi siêu âm cách đây 3 hôm bác sĩ kêu tim thai đập chậm, có nguy cơ ạ... E buồn lắm... Cố gắng dưỡng con thôi.... Ai có kinh nghiệm chia sẻ cho e có động lực với ạ... E cảm ơn...
Gởi từ ứng dụng Webtretho của pega0702
Lương của m chi 17.5m thôi, m làm 10 năm rồi mà chi tiêu vẫn thiếu trước hụt sau, nản quá, đang chán đời đây cm ah.biết đâu bạn chị nói đúng thì sao?
Năm ngoái m mắc vào tiền mảnh đất chưa bán được, nên đi vay nợ bạn bè lung tung, có cô bạn chí cốt jo đang ở France, rõ là mình biết b mình ko thiếu tiền hỏi vay 2000 eu, mà bạn lên lớp một bài về chi tiêu, buồn ko tả nổi, lúc bạn mình còn ở VN nhà nghèo, cái gì cũng nhờ m thi m đều giúp, chí cốt vậy mà đến khi m khó khăn mới hiểu hết lòng bạn.
Jo thì hiểu rồi, tiền bac quan trọng thế đấy cm ah. Đang loay hoay tìm cv khác nâng cao thu nhập đây.
Qua các tầng thì em thấm được cái tình yêu mà em dành cho vẫn dành cho chồng em thật sự chỉ là “em tưởng em yêu anh”.
Dạo này, em tự vấn bản thân, liệu rằng mình hiểu chồng mình được bao nhiêu, mình làm chồng mình vui được bao nhiêu. Thật sự thì chồng em không phải là người bộc lộ cảm xúc, và ko thể nào có thể moi được cảm nhận của chồng em qua những câu hỏi đơn giản. Em chưa tới cái trình độ của các chị, em thấy các chị có thể dẫn dắt đối phương qua những câu hỏi để thấy được mong muốn của người đó, em thấy qua việc chơi với con của chồng, chồng em giống các chị, chọc con, thử phản ứng của con, và dẫn dắt con tới cái hành động mà chồng muốn.
Em muốn có cái nhìn giống các chị, em sợ em sẽ là bản sao của chị bão tầng 48, case của e cũng giông dài phức tạp, cũng sóng gió đủ thứ, nhưng giờ chốt lại, em muốn sống biết nghĩ cho mình cho người, cái phần của mình, trách nhiệm của mình sống cho trọn trước đã, còn sau này, dù mọi việc có thế nào, thì e cũng sẽ chấp nhận cái giá của mà em đã lựa chọn.
Em xin lại kể về ưu nhược của em và của ảnh :
- Ảnh : không lanh, ko tài giỏi nhưng cẩn thận, biết nhìn trước ngó sau, thường việc gì cũng cẩn thận và luôn để ý trước hậu quả, trong nhà luôn để ý và coi ngó mọi thứ.
Ảnh thể hiện tình cảm bằng hành động chứ ko bao giờ bằng lời nói, ví dụ em thương con, e thể hiện bằng lời nói, ảnh ko bao giờ, nhưng con sốt ảnh thức trắng đêm để trông con; khi con còn nhỏ, và những lúc con bệnh ảnh là người thức dậy pha sữa, cho con uống thuốc, lau ấm cho con.
Kể cả thời gian yêu và sống chung đến giờ là 8 năm (quen 5 năm thì có con, chưa cưới), em chưa bao giờ phải mở miệng nhờ vả ảnh điều gì, vì tự ảnh sẽ làm hết cho em. Em chưa bao giờ thất vọng điều gì, vì làm gì hay sn gì thì ảnh cũng trước em 1 cái đầu, luôn cẩn thận
Sống với ảnh, em cảm giác an toàn đến tuyệt đối, chắc có lẽ nhu cầu của em chỉ cần người đàn ông có trách nhiệm, người của gia đình.
- Em : hậu đậu, vụng về, đụng đâu quên đó, xấu. Em dành cho ảnh sự tôn trọng tuyệt đối. Lúc yêu nhau thì em hành ảnh, và luôn bắt ảnh phải theo luật của em. 3 ngày 2 ngày cãi nhau, nhưng lúc nào ảnh cũng sẽ chiều theo ý em. Lúc sống chung thì cãi nhau vài lần, thường thì 1 người to tiếng 1 người nhịn, đôi lúc em thấy em với với ảnh hoà thuận, mà e nghĩ lại, ko phải là do em hợp khẩu, mà là do tính cách của ảnh, nếu là người phụ nữ khác, có lẽ cũng sẽ như em thôi.
Em có chí hơn ảnh, lanh hơn ảnh. Cũng có 2 lần em nói về công việc của ảnh, 2 lần nói, 2 lần ảnh suy nghĩ và mất ngủ, ảnh suy nghĩ là tóc lại bạc. Hic hic, ảnh là tuýp người ko thích ng khác nói nhiều, biết lắng nghe khi ng khác nói, em ko bao giờ dám nói nữa, mặc dù chỉ là nói nhẹ, ko chỉ trích, ko gay gắt, nói khiến ảnh sn mà ảnh ko tìm được lối thoát, ko tìm được đường đi thì chỉ tổ tóc bạc chứ ko đc gì.
Thật sự thì em không biết ảnh có hạnh phúc hay ko nữa, em nhìn thấy niềm vui trong mắt ảnh, trên môi ảnh khi ảnh chơi với con. Còn với em, ảnh vẫn luôn quan tâm từ cái nhỏ nhất (chắc là giờ chỉ còn trách nhiệm với tình thương thôi, chứ ko có tình cảm như trước).
Đôi khi nghĩ lại, chồng mình thích gì nhỉ, chồng mình cần gì ở mình nhỉ, lại cảm thấy chột dạ, tự trả lời nhưng lại ko đảm bảo được câu trả lời.