Một người đàn ông chấp nhận triệt sản để ko khiến vợ mình vỡ kế hoạch lần nữa sau khi đã vỡ kế hoạch 1 lần, thay vì bắt vợ uống thuốc/đặt vòng/triệt sản, mà lại bị chính chị em sỉ vả, mỉa mai là làm màu, pr ăn tiền?Tất cả các biện pháp tránh thai cho nữ đều ảnh hưởng đến sức khỏe. Thuốc tránh thai là thuốc nội tiết, can thiệp trực tiếp đến hoạt động sinh lý của cơ thể, gây gia tăng nguy cơ ung thư buồng trứng. Đặt vòng có thể lệch vòng, gây rong kinh, đau bụng nặng hơn trong kì kinh. Thắt ống dẫn trứng là phẫu thuật xâm lấn hơn nhiều so với thắt ống dẫn tinh.Vậy mà các chị vẫn muốn lựa chọn uống thuốc/đặt vòng/mổ bụng thắt ống dẫn trứng thay vì để chồng đi thắt ống dẫn tinh sao?
Cả nhà cho em lời khuyên với ạ.Vì vc e thật sự vẫn còn tc với nhau, chỉ vì chọn giữa gđ và sự nghiệp mà anh ấy phải đưa ra quyết định như vậy
Chống lạc đề: tình hình khẩu trang NY vẫn bình thường. Vừa rồi nghỉ đông 1 tuần mà cả nhà ko dám xuống Florida hay đi CA vì ngại. Nói chung đã biết có dịch mà ko e ngại xông pha đi chơi thì mình ko dám. Nhưng chưa đến mức đầu cơ tích trữ như mấy doomsday-preppers.
Cuối cùng đã có một ý kiến tích cực, cấp tiến. Thật ra không phải đàn ông VN nào cũng dám quyết định như vậy. @};-
Thực tế bệnh thuỷ đậu lây truyền nhanh qua tiếp xúc, đụng chạm-> cho trẻ bú trực tiếp hay vắt sữa ( nếu mụn nước nổi ở bầu ngực) không được khuyến khích.
Đằng sau 1 hành động phản ứng thái quá là 1 nhu cầu tâm lý chưa được đáp ứng. Đứa trẻ nào càng thiếu thốn tình thương nhiều chừng nào thì càng có cách biểu hiện, đòi hỏi yêu thương theo 1 cách "khó cảm" nhất. Đứa trẻ trong bạn vẫn còn ấm ức, vẫn kẹt đâu đó giữa cảm giác thua thiệt và bạn đang bảo vệ nó giữa diễn đàn này. Điều này hoàn toàn logic. Tuy nhiên, khi bạn mang nó ra đây, hãy chấp nhận rằng sẽ có trường hợp cho cá ăn giun. Không ai ở đây giúp bạn vì lợi nhuận ( như BS tâm lý của bạn) hay trách nhiệm ( người thân. Mình tránh dùng từ cha mẹ bạn ở đây). Đừng quá kỳ vọng rằng bạn sẽ tìm được giải pháp tâm lý phức tạp ở 1 diễn đàn công cộng. May mắn lắm, bạn có thể tìm được sự công nhận về cảm xúc thông qua cách trình bày của bạn. Thế thôi, chỉ là 1 bước rất nhỏ trong quá trình chữa lành. Những cảm xúc mạnh hơn, những sự kiện mang dấu ấn cá nhân về bạn hay phụ huynh bạn nên được trao đổi với BS hay chuyên viên tư vấn của bạn vì nhiều lý do mà bạn có thể suy đoán và đồng ý với mình hopefully. Again, sự thật là bạn không tìm được giải pháp ở 1 diễn đàn công cộng. Chấp nhận đc điều này là 1 bạn đã tự điều chỉnh mong chờ của bạn ( manage your expectation), cũng là 1 life skill quan trọng.
Điều thứ hai mình muốn nói là kể cả khi con cá của bạn cầm quả táo người khác mang đến, thì cứ cảm ơn trước. Vì ít ra họ quan tâm và đã dành thời gian để viết ra các hồi đáp gửi đến bạn. Dù có chạm được tới bạn hay không, thì cũng cứ nhìn nhận sự quan tâm và thời gian họ bỏ ra cho bạn là sự thật. Đơn giản thế thôi. Những tổn thương tâm lý dễ làm bạn xù lông, dễ kích động,... càng đẩy những người muốn quan tâm bạn xa hơn. Bình tĩnh, quan sát bản thân và hành động bản thân như 1 bên thứ ba để điều chỉnh, nhé.
Mình rất tiếc nếu phụ huynh của bạn đã gây cho bạn nhiều nỗi đau hơn là xây dựng bạn. Bạn không chọn được điều này khi còn thơ ấu. Nhưng bây giờ bạn đã trưởng thành, việc bạn chọn tiếp tục mang vác các ảnh hưởng và di chứng tiêu cực họ gây ra cho đến bao lâu nữa trong tương lai bạn là 1 quyết định hoàn toàn của riêng bạn. Bạn hãy thương lấy bạn trước. Mình dùng chữ " thương" chứ không " nuông chiều". Mong bạn hiểu ý mình và chóng lành.
Nếu chẳng may bạn là nạn nhân của narcissist parenting thì mình có 1 cái mẹo nhỏ cho các bạn đang trong quá trình tự chữa lành là hãy tập quan sát bản thân mình 1 cách khách quan nhất có thể. Nếu cảm thấy bức bối, khó chịu,... trước hết cách ly bản thân mình khỏi những tình huống nhạy cảm mà các bạn có cơ may hành xử bốc đồng bản năng để rồi hối tiếc ( mình phạm phải nhiều lần rồi mới thấm ). Xong, làm những gì có thể giải toả bức bối nhanh nhất miễn hợp pháp : thể dục thể thao, nói chuyện với chuyên viên tư vấn hay BS tâm lý của bạn nếu có thể ngay lúc đó, viết lách, gi chú về những lần outburst của bản thân cũng giúp ích cho việc quan sát và điều trị. Ngoài ra là cách ly tuyệt đối với phụ huynh trong trường hợp này. Không trách móc, kể lể, đòi hỏi giãi bày vì thật sự các bậc phụ huynh mắc bệnh ái kỷ hoàn toàn hào hứng và yêu thích cảm giác đau khổ, tức giận của con cái họ. Họ sống và hành xử vì mục tiêu đc nhìn thấy con cái mình tức giận, mất kiểm soát cảm xúc và hành vi. Rối loạn ái kỷ xảy ra ở bất cứ giai tầng XH, kinh tế. Thật ra, càng có điều kiện kinh tế thì nạn nhân càng khốn khổ khốn nạn vì họ ít có cơ hội bứt ra hoàn toàn, và tiếng nói của họ ít được validated. Mình quen 1 cô trong nhóm điều trị chung, cha mẹ cô gán cho cô mác bệnh tâm thần và đẩy cô đi hết trung tâm này đến BS kia để che giấu những việc kinh khủng họ đã làm với cô. Điều này là khác biệt cơ bản nhất giữa phụ huynh lành mạnh vs narc.
Xin lỗi mình viết lan man dài dòng nhưng mình thật sự muốn chia sẻ và rất tiếc các bạn rơi vào hoàn cảnh có phụ huynh mắc bệnh ái kỷ. Mong các bạn mau lành và yêu thương bản thân mình vì bạn hoàn toàn xứng đáng, các bạn đủ sáng suốt để nhận ra bản chất của họ bất chấp các mánh khoé, các bạn đủ mạnh mẽ để cắt đứt dây rốn độc hại, đủ bao dung để không trả đũa, đủ khôn ngoan để chọn cách sống độc lập. Các bạn đáng giá hơn bạn nghĩ.
- Nếu vấn đề là bất đồng quan điểm về giáo dục bé với gia đình chồng thì mình ko có ý kiến vì mình ko có sống chung với cha mẹ bên nào ngay từ đầu nên ko có kinh nghiệm. Nhưng cơ bản là nếu trao đổi trước về chuyện này thì tốt, tức là cho người khác cơ hội để hợp tác với bạn trước. Còn không mình để chuyện đút bé ăn cho ba bé hoặc ông bà nếu cứ tiếp tục cho bé ăn vặt giữa bữa như vậy. Chắc mình thuộc dạng dễ đầu hàng cuộc chiến, chứ ko hạp đối đầu trực tiếp kiểu confrontational.
Được ai mời đến nhà thì tránh đi tay không. Quà tượng trưng như hộp bánh, gói trà,... cũng được.
@ Mẹ Rùa: mình sợ bị tag trên FB lắm. Bạn bè thì biết tính nhau, có gì message riêng, chứ người thân là bô lô ba la, tag loạn xị. Đợt trước có người thân bên chồng bị ung thư, bà già mình tag mình các bài thuốc dân gian trị ung thư, làm nhiều người cứ tưởng mình bị sao. Thời gian sau, bênh nhân ung thư ko qua được, thì bị tag hay share mấy trang Phật pháp, tôn giáo này kia. ( gia đình chồng mình đạo công giáo, gia đình mình ko thờ cúng hay gì cả). Tag có duyên mình ko ngại, còn các loại tag bô lô ba la thì hơi phiền.
Trao đổi công việc qua email và tin nhắn điện thoại thì mình rất ưa vì nó được documented, chứ nhiều khi lời nói gió bay lại quên mất.
Mình chưa thấy ai còn tình cảm mà phũ như chồng bạn. Lúc trai trên gái dưới ko sao. Tòi ra sản phẩm đúng ý thì ok, ko đúng ý thì lão phủi sang cho bạn.
Thật ra mình nghĩ bạn đang tự ru ngủ bản thân được đâu hay đó. Đã như vậy thì người quyết định cuộc chơi là chồng bạn chứ đâu phải vài ba ý kiến người dưng ở đây.
Mình nói hơi thẳng và thật, có mất lòng bạn thì xin lỗi trước vậy.
Anh chồng vừa a) thiếu kiến thức khoa học phổ thông trầm trọng. b) nguỵ biện c) a và b