thấy các bé bị nhiều mà thương quá,có mẹ nào có con hoặc người thân bị sởi thì liên lạc với e nha,mẹ em làm lá thuốc nam gia truyền chữa bệnh sởi nhanh mà đảm bảo hiệu quả 100% k tác dụng phụ.có cả lá xông,em chả kinh doanh buôn bán gì đâu ai cần thì em giúp thôi ạ chứ có nhiều trường hợp đáng tiếc sẩy ra quá,sđt của e đây ai cần thì pm cho em:0979675812
xin chảo cả nhà! E đang rối lắm, chẳng biết tâm sự và hỏi ý ai. vì chuyện này tế nhị....nói ra thì bị đánh giá :) e cũng k dám nói gia đình biết nữa....e sợ e hoàng mang lắmE năm nay 21t, 2 năm trước e đã có thể tự lo tài chính cho bản thân, và bây giờ e đã nui đc mẹ vs e trai :) tuy k gọi là giàu có nhưng cũng k phải đến nổi thiếu thốn này nọ....E và bạn trai quen nhau đc 4 tháng :) bạn trai e 30t, nhưng tình cảm có thể nói là hơn cả ~ người mấy năm...e cũng k biết có phải do mới iu e thấy vậy k nữa. A ấy rất thương e, lo lắng cho e, chiều chuộng e.1 ng đàn ông đi ra ngoài xách giỏ cho e, chở đồ nặng k để e ôm, chỉ ôm mỗi a ấy thôi, mua thuốc khi e bệnh, mắng e miết nhưng e biết là quan tâm e mới thế...a ấy đã cãi nhau vs gia đình vì e....Bây giờ e có thai chắc 1 tháng thôi! e và a ấy vừa cãi nhau xong...và ct. e nói a ấy ròi, a ấy bảo sẽ chịu trách nhiệm, k bỏ rơi e k bỏ rơi con e...nhưng sao trong lòng e hoang mang lắm, e nữa mún giữ, nữa mún bỏ. e k mún mang tiếng dùng đứa con để níu kéo a ấy.....nhưng e cũng k mún bỏ, e k biết vì sao nữa....e thấy có lỗi...và e thật sự iu a ấy :( ( a ấy cũng đã li dị vợ và có 1 đứa con riêng, 8 tuổi đang sống vs a ấy, gia đình a ấy cũng k ghét bỏ e, con a ấy cũng quý e :)....)Em biết làm mẹ đơn thân rất khổ, nhìn gương mẹ e, li dị ba e từ lúc e còn nhỏ, 1 mình khổ cực chèo chống nui e và e trai....
Chắc chắn chị là 1 người có nghị lực và là một người mẹ tuyệt lắm :)
Tks bạn Myste nhiều vì việc làm ý nghĩa này nhé! Mình cũng đang có con nhỏ 6 tháng tuổi, đọc mấy bài viết về bệnh sởi, tay chân miệng có trẻ tử vong mà mình buồn rầu quá! Hix...cầu mong dịch mau đi qua, để các bé lại đc khoẻ mạnh vui chơi!
Em à, chị đã đọc bài viết của em và nhận ra rằng em cũng rất biết suy nghĩ cho người khác! Và em cũng biết rằng làm mẹ đơn thân ko phải dễ! Chị chỉ muốn nói em biết rằng : chị cũng là mẹ đơn thân! Và nếu 1 người đàn ông thật sự yêu em, họ sẽ ko bảo em bỏ đứa con ấy! Hồi trước chị cũng từng rất yêu người ấy, nhưng chỉ vì 1 câu "bỏ nó đi" mà chị đã ko còn tình cảm gì với người ấy nữa! Chị khuyên em nếu đã ổn định kinh tế rồi thì em cứ việc sinh em bé! Mọi khó khăn rồi cũng sẽ qua! Quan trọng là nếu em quyết định giữ đứa nhỏ, thì chắc chắn sau này khi nhìn lại, em sẽ ko thấy hối tiếc một chút nào! Mạnh mẹ lên để quyết định đúng đắn em nhé! :)
- Đã ngồi trên ghế thoải mái hơn, mấy ngày đầu còn căng thẳng, ngồi 1 lúc là chán
- Đã cầm thức ăn và đưa vào miệng chuẩn hơn, mấy ngày đầu toàn đưa lung tung.
- Đã đưa được thức ăn từ tay nọ sang tay kia.
- Đã cắn được miếng, nhai (lấy lưỡi đưa thức ăn sang hai hàm) và nuốt được một ít. Nhưng chủ yếu vẫn là nhổ ra. Để biết bé ăn được hay ko thì kiểm tra trong phân của bé. Bạn sẽ thấy nguyên miếng thức ăn bé nuốt vào. Cái này hoàn toàn bình thường chứ ko phải phân sống, ko tiêu... nếu bạn nghiền thức ăn thì sẽ ko thấy rõ thôi. Như mình đã thấy súp lơ, đậu quả trong phân của con.
- Đã bớt ọe (gag). Cái này thì nhiều người nghĩ là hóc (chock), nhưng ko phải. Ọe là phản xạ tự nhiên chống hóc khi có vật lạ vào miệng. Phản xạ này sẽ giảm dần khi bé lớn -----> nuốt tốt hơn. Còn hóc rất ít xảy ra, tất nhiên là với điều kiện bé ngồi thẳng lưng (high chair chứ ko phải bouncer vừa nằm vừa ngồi), ko ăn các loại hạt hoặc quả dễ hóc (dễ trơn tuột vào họng như nho, cà chua bi..., muốn bé ăn những quả này thì phải bổ đôi, bỏ vỏ), quan trọng là bé tự cho vào miệng (tự điều khiển) và bố mẹ phải luôn giám sát khi con ngồi với thức ăn.
Mình ko nấu cháo, ko nghiền rau quả... tóm lại mình ko đút gì vào mồm con cả. Tất cả những gì con ăn là rau, hoa quả, thịt, đậu phụ nấu mềm vừa (ko mềm quá sẽ bị nhũn khi bé cầm vào), cắt miếng dài cỡ ngón tay để bé cầm được và tự giải quyết. Còn với đồ lỏng như sữa chua chẳng hạn thì mình cho vào thìa rồi đưa cho con tự đưa vào mồm.
Mình thấy có nhiều mẹ Tây vẫn đút thìa cho con nhưng bạn nên cố định ví dụ bữa trưa đút thìa, bữa tối cho con bốc và giảm dần đút thìa bằng cách cho con tự cầm thìa cho vào mồm, hoặc bốc. Đút thìa thực chất chỉ giải quyết vấn đề stress "lượng" vào bao nhiêu thôi. Nếu mẹ nào thích con ăn nhiều thì có lẽ ko hợp với BLW. Giống như các mẹ vắt sữa ra cho con bú bằng bình để biết lượng ăn của con bao nhiêu, như vậy là ko hợp với "bú mẹ theo nhu cầu" nghĩa là bé tự điều khiển lượng sữa, biết đòi khi đói và biết dừng khi đủ. BLW cũng vậy. Con mình có bữa chỉ ngồi 5 phút là chán, có bữa bé ngồi nghịch, gặm, mút cả nửa tiếng. Và luôn luôn cho con bú trước khi ăn để khi ngồi vào ghế con ko bị khó chịu vì đói mà ko biết xử lý thức ăn trước mặt thế nào. Nếu đến bữa ăn bé buồn ngủ thì cho bé đi ngủ. Bé ko thoải mái thì cũng ko thể hợp tác được.
Mình ko chê ADKN nhưng mình thấy ko phù hợp với mình vì mình lười và mình ko có thời gian, ko thể tỉ mẩn nấu nướng như thế được. Hơn nữa mình thấy BLW về lý thuyết "hợp lý" hơn ADKN, nghĩa là tập từ ăn bốc --->ăn thìa, bé sẽ phối hợp tay miệng trước, đến khi chuẩn thì sẽ cầm thìa, đũa mà ko cần can thiệp của bố mẹ (đút thìa). Và hơn cả là BLW làm bữa ăn cả nhà vui vẻ, bé cùng tham gia ăn với bố mẹ, bé thưởng thức được thức ăn, ko phải ăn trước ăn sau, bố mẹ ko căng thẳng đút được bao nhiêu hay lo làm trò để bé há mồm.
Lần đầu tiên bé ăn xúp lơ
Bé nghịch và ăn quả bơ
Bé ăn xoài
Bé ăn thịt gà luộc xé
Bé tự xúc sữa chua ăn
Bé nhà chị ăn thấy yêu quá đi thôi! Cu cậu nhà em bé hơn con chị 0.5 tháng, ngày mai em sẽ tập cho bé phương pháp BLW, lúc đầu cũng nghe chị trưởng phòng bày cho cách ADKN, em cũng thấy hoang mang wa', vì bà ngoại ở nhà k có thời gian nấu riêng rồi phải ngồi nghiền riêng từng thứ! Bây giờ biết thêm đc phương pháp này thì giống như mở cờ á! Bé nhà em nghịch vô cùng nên cho anh í áp dụng BLW chắc sẽ thích thú lắm đây! Hihihi