>Việt Nam ngày một thua thiệt khi buôn bán với Trung Quốc >Những cuộc chiến thương mại thù nghịch của Trung Quốc Đầu tháng này, Ủy ban châu Âu (EC) đã tổ chức một cuộc họp báo phát động chiến dịch tẩy chay hàng kém chất lượng, đặc biệt là đồ chơi, có xuất xứ từ Trung Quốc. EU thậm chí đã chi nhiều tiền để làm video quảng cáo cho chiến dịch này. "Không chỉ đồ chơi Trung Quốc, mà kể cả các sản phẩm như phao trẻ em hay giày dép cũng đều là hàng hóa nguy hiểm", tờ Germany in Bavaria trích lời Ủy viên Hội đồng công nghiệp châu Âu Antonio Tajani.
Đồ chơi Trung Quốc tràn ngập thị trường châu Âu. Ảnh: CNN Ông Tajani cho biết: "Một số mẫu giày của Trung Quốc tại Italy có hàm lượng crom vượt quá 10 lần cho phép. Theo luật của EU, quá 3mg đã được xếp vào loại độc hại và có khả năng gây ung thư". Phần lớn đồ chơi ở các nước EU đều là hàng Trung Quốc, 58% trong số đó là hàng nhái và chứa thành phần độc hại khi sử dụng. >>Xem ảnh Thiên đường hàng nhái ở Trung Quốc Trong buổi họp báo, EU đã đưa ra lời khuyên khi mua đồ chơi, người tiêu dùng cần tìm nhãn CE trên sản phẩm, để đảm bảo chúng tuân theo đúng quy định về an toàn, sức khỏe và vệ sinh môi trường. Ông Tajani cũng thông báo sau mùa hè này, EU sẽ khởi động chiến dịch tăng cường các biện pháp kiểm soát hàng nhập khẩu và xuất khẩu trong giai đoạn 2013 - 2015. Năm 2011, người Mỹ cũng từng tổ chức tháng tẩy chay hàng Trung Quốc kéo dài từ 1/8 đến 1/9. Tất cả bắt nguồn từ một thông điệp được lan truyền rộng rãi trên Internet: Ở Mỹ có một phụ nữ 50 năm không hề mua món quà giáng sinh nào nếu bà nhìn thấy dòng chữ "Made in China" trên sản phẩm. Thậm chí, một bản tin đặc biệt của người dẫn chương trình Diane Sawyer trên ABC News còn đưa ra hàng loạt đồ vật làm tại Mỹ có thể thay thế hàng Trung Quốc, sau đó giới thiệu người dân có thể mua chúng ở đâu với giá cả như thế nào. Diane cũng cho biết chỉ cần mỗi người Mỹ bỏ ra thêm 64 USD mỗi năm để mua hàng nước mình, thì họ có thể giúp tạo ra 200.000 việc làm. Bài viết thậm chí còn cực đoan tới mức cho rằng người Trung Quốc cố ý xuất khẩu hàng hóa giá rẻ độc hại sang thị trường Mỹ. 70% người Mỹ cho rằng các ưu đãi thương mại với Trung Quốc nên bị treo lại một thời gian. "Tuy nhiên, trong khi chờ chính phủ, thì cách chủ động nhất là người Mỹ phải tự hành động. Nếu thấy dưới sản phẩm có chữ "Made in China" hay "PRC" (People Republic of China), thì đơn giản là hãy chọn một cái khác", bài báo viết. Cuối cùng, người viết kết luận nếu 200 triệu người Mỹ giảm mua 20 USD hàng Trung Quốc, thì cả nước đã bớt được hàng tỷ USD thâm hụt thương mại hàng năm. Và một tháng phát động chiến dịch sẽ giảm được 1/12, tức 8% hàng Trung Quốc xuất khẩu sang Mỹ mỗi năm. Tháng 7 vừa qua, người dân Philippines sống tại Mỹ cũng kêu gọi chống hàng hóa Trung Quốc. Mục đích là phản đối những hành động gần đây của Trung Quốc tại Biển Đông, nhất là trong vấn đề tranh chấp bãi cạn Scarborough với Philippines. Người lãnh đạo phong trào này, bà Loida Nicolas-Lewis nói rằng: "Tôi hy vọng chiến dịch tẩy chay hàng Trung Quốc sẽ không chỉ giới hạn ở Philippines mà còn lan rộng ra cả thế giới". Một cuộc thăm dò của Yahoo! gần đây cho thấy có tới hơn 70% trong số 31.000 người Philippines được hỏi cho biết họ hoàn toàn ủng hộ chiến dịch này.
Ôi ảnh này thấy giống Hà Kin quá, khuôn mặt, mái tóc, nụ cười :).
Khâm phục và chúc mừng chị @};-@};-
Hì hì em mèo tròn ung ủng và có cái chỏm tai iu quá, mình post hình giùm nè:
:x
Hàng Trung Quốc bị tẩy chay trên thế giới
>Việt Nam ngày một thua thiệt khi buôn bán với Trung Quốc
>Những cuộc chiến thương mại thù nghịch của Trung Quốc
Đầu tháng này, Ủy ban châu Âu (EC) đã tổ chức một cuộc họp báo phát động chiến dịch tẩy chay hàng kém chất lượng, đặc biệt là đồ chơi, có xuất xứ từ Trung Quốc. EU thậm chí đã chi nhiều tiền để làm video quảng cáo cho chiến dịch này.
"Không chỉ đồ chơi Trung Quốc, mà kể cả các sản phẩm như phao trẻ em hay giày dép cũng đều là hàng hóa nguy hiểm", tờ Germany in Bavaria trích lời Ủy viên Hội đồng công nghiệp châu Âu Antonio Tajani.
Đồ chơi Trung Quốc tràn ngập thị trường châu Âu. Ảnh: CNN
Ông Tajani cho biết: "Một số mẫu giày của Trung Quốc tại Italy có hàm lượng crom vượt quá 10 lần cho phép. Theo luật của EU, quá 3mg đã được xếp vào loại độc hại và có khả năng gây ung thư". Phần lớn đồ chơi ở các nước EU đều là hàng Trung Quốc, 58% trong số đó là hàng nhái và chứa thành phần độc hại khi sử dụng.
>>Xem ảnh Thiên đường hàng nhái ở Trung Quốc
Trong buổi họp báo, EU đã đưa ra lời khuyên khi mua đồ chơi, người tiêu dùng cần tìm nhãn CE trên sản phẩm, để đảm bảo chúng tuân theo đúng quy định về an toàn, sức khỏe và vệ sinh môi trường. Ông Tajani cũng thông báo sau mùa hè này, EU sẽ khởi động chiến dịch tăng cường các biện pháp kiểm soát hàng nhập khẩu và xuất khẩu trong giai đoạn 2013 - 2015.
Năm 2011, người Mỹ cũng từng tổ chức tháng tẩy chay hàng Trung Quốc kéo dài từ 1/8 đến 1/9. Tất cả bắt nguồn từ một thông điệp được lan truyền rộng rãi trên Internet: Ở Mỹ có một phụ nữ 50 năm không hề mua món quà giáng sinh nào nếu bà nhìn thấy dòng chữ "Made in China" trên sản phẩm.
Thậm chí, một bản tin đặc biệt của người dẫn chương trình Diane Sawyer trên ABC News còn đưa ra hàng loạt đồ vật làm tại Mỹ có thể thay thế hàng Trung Quốc, sau đó giới thiệu người dân có thể mua chúng ở đâu với giá cả như thế nào. Diane cũng cho biết chỉ cần mỗi người Mỹ bỏ ra thêm 64 USD mỗi năm để mua hàng nước mình, thì họ có thể giúp tạo ra 200.000 việc làm.
Bài viết thậm chí còn cực đoan tới mức cho rằng người Trung Quốc cố ý xuất khẩu hàng hóa giá rẻ độc hại sang thị trường Mỹ. 70% người Mỹ cho rằng các ưu đãi thương mại với Trung Quốc nên bị treo lại một thời gian. "Tuy nhiên, trong khi chờ chính phủ, thì cách chủ động nhất là người Mỹ phải tự hành động. Nếu thấy dưới sản phẩm có chữ "Made in China" hay "PRC" (People Republic of China), thì đơn giản là hãy chọn một cái khác", bài báo viết.
Cuối cùng, người viết kết luận nếu 200 triệu người Mỹ giảm mua 20 USD hàng Trung Quốc, thì cả nước đã bớt được hàng tỷ USD thâm hụt thương mại hàng năm. Và một tháng phát động chiến dịch sẽ giảm được 1/12, tức 8% hàng Trung Quốc xuất khẩu sang Mỹ mỗi năm.
Tháng 7 vừa qua, người dân Philippines sống tại Mỹ cũng kêu gọi chống hàng hóa Trung Quốc. Mục đích là phản đối những hành động gần đây của Trung Quốc tại Biển Đông, nhất là trong vấn đề tranh chấp bãi cạn Scarborough với Philippines. Người lãnh đạo phong trào này, bà Loida Nicolas-Lewis nói rằng: "Tôi hy vọng chiến dịch tẩy chay hàng Trung Quốc sẽ không chỉ giới hạn ở Philippines mà còn lan rộng ra cả thế giới". Một cuộc thăm dò của Yahoo! gần đây cho thấy có tới hơn 70% trong số 31.000 người Philippines được hỏi cho biết họ hoàn toàn ủng hộ chiến dịch này.
Link: http://vnexpress.net/gl/kinh-doanh/quoc-te/2012/08/hang-trung-quoc-bi-tay-chay-tren-the-gioi/
Nếu bạn thấy là "lại" và muốn nói điều đó ra mỗi khi (cho là) mình "lại" thấy ai đó thì e là bạn sẽ nói lắp cả đời vì thế giới đã 7 tỷ người và trong đó phần lớn là như bạn nói.
Và câu sau thì bạn nói ngược rồi.
Suy diễn vớ vẩn. Tôi nghĩ là bạn suy bụng ta ra bụng người thì đúng hơn nhưng thay "nhân ái" bằng "ta đây khôn, fair hơn người". (Xin lỗi admin, mod và mọi người) Bullsh*t!
Bạn này hay thật, bằng chứng đâu mà bạn nói người giúp việc nhà bà Minh tai quái như cái câu đỏ đỏ bạn nói? Và đù có đúng người giúp việc "tai quái" thật thì trong trường hợp này mụ Minh kia vẫn là quá sức tàn độc, mất dạy, khốn nạn chứ nói "không vừa" thì e là quá nhẹ như lông hồng.
Đen đen: Tôi chẳng quan tâm bạn "manage được tốt vấn đề giúp việc" đến đâu. Đây là chỉ là diễn đàn trên mạng, mọi người bình đằng vào chia sẻ ý kiến, quan điểm, kinh nghiệm, cảm xúc... chứ không phải để phán xét hay dạy đời nhau. Tôi chẳng quan tâm, chẳng cần biết ngoài đời bạn thế nào mà tôi chỉ nhìn vào câu chữ "giấy trắng mực đen" (mà qua cái dòng đỏ đỏ kia tôi không khỏi nghi ngờ về chút lòng thương của bạn với "người giúp việc tai quái" mà bạn tự suy diễn) ; còn bạn expect người khác phải "ngoài đời" thế nọ thế kia đã rồi hẵng bày tỏ quan điểm hay lúc đó mới có thể có quan điểm đúng mực thì e là 1)impossible to prove 2)who cares?.
Hic hic trước mình cực thích ăn kiwi và nho các loại Mỹ, Úc, NZ... (táo thì không thích lắm vì mang tiếng táo Pháp, Mỹ, NZ các loại mà ăn chán òm chả giống táo bên nước họ tí nào), giờ vẫn thích nhưng không dám ăn nữa. Không dám tin vào cái gì nữa cả dù là đồ "không phải TQ, VN". Giờ chỉ dám mua rất hạn chế một số loại trái cây trong đó có bưởi hu hu - bưởi phun thuốc thế nào vậy bạn ơi??
Máy Nonan không có tác dụng đâu, chỉ là quảng cáo thôi :(
Tôi chẳng biết bạn "ra gì" đến đâu, nhưng cách mà bạn nói người khác chả ra gì, không dạy được con trong khi bạn chẳng biết gì về người ta ngoài chuyện ăn mặc (cứ cho là) cẩu thả thì e là trong mắt nhiều người bạn cũng không "ra gì" lắm đâu.
Chắc bạn là đàn ang và "chắc" (theo cách nói của bạn) là type gia trưởng đặc trưng.
Hị hị, làm gì mà phải móc máy nhau thế bạn. Thứ nhất là có mấy building mà có 10 tầng có thang cuốn? Và ai mà hàng ngày phải leo lên 10 tầng mà lại đi thang cuốn trong khi chắc chắn là có thang máy? Thứ nhì là tớ thích đi thang bộ nên không chỉ 10 tầng mà hơn thế tớ cũng leo được, nếu không vội, không tay xách nách mang. Tất nhiên kể ra như vậy không có nghĩa là tớ nghĩ ai cũng như mình. Đơn giản hầu hết các trường hợp người ta đi thang cuốn chỉ đi từ 1 - 4, 5 tầng, nên cái giải thiết của bạn là non sense.
Mà vứn đề là bạn có hiểu ý tớ qua bài viết không thế? Mà dù có hiểu hay không thì cũng nên tôn trọng ý kiến khác biệt. Đừng mang trường hợp của mình ra để phán xét vấn đề trong khi đó không phải là common case. Ý tớ đơn giản là con người ngày càng lười vận động. Có nhiều thứ được tạo ra để làm cuộc sống convenience hơn chưa chắc đã luôn tốt cho con người nếu không muốn nói đến những rủi ro và nhất là hậu quả về lâu dài. Trong trường hợp của bạn thì xin chia buồn vì bạn học ở trường có 8 tầng mà không có thang máy, có điều tớ lại thấy thế lại tốt, trong 3 năm đấy hẳn bạn khỏe và dẻo dai hơn nhờ vụ leo cầu thang hàng ngày ấy chứ, dù bạn có ghét nó thế nào đi chăng nữa.
Uầy, chắc do tớ trót nói ra là tớ thích đi thang bộ nên các bạn nghĩ đó là lý do tớ ghét đi thang cuốn, muốn dẹp thang cuốn.
Tớ chưa bao giờ gặp vấn đề gì với thang cuốn cả. Nếu chỉ là với tớ thì có cũng được, không có cũng chẳng sao. Lý do tớ thấy thang cuốn không phải là thật sự cần thiết vì nó dễ gây cho người ta cảm xúc tiêu cực mỗi khi bước lên bước xuống (dù không gặp sự cố), khiến con người lười vận động, khiến trẻ em dễ bị tai nạn, tốn năng lượng cũng như góp phần làm ô nhiễm môi trường (các bạn cứ cho là tớ nâng cao quan điểm cũng được, makes no difference).
Ngoài ra tớ nói về thang cuốn bậc thang chứ không phải tất cả thang cuốn, làm gì mà các bạn cho là tớ chỉ biết nghĩ đến mình mà không nghĩ đến người khác "mỏi chân", "mang đồ nặng". Tớ đã nói là ở những nơi cần mang đồ nặng thì có thang cuốn không bậc thang cũng okie - loại này an toàn hơn nhiều và còn giúp cho việc mang đồ nặng, cồng kềnh, xe đẩy tối ưu hơn loại có bậc thang kia.
Túm lại là nếu đã đọc câu đầu thì cũng nên đọc câu sau xem ý người khác là gì, chứ bắt bẻ một câu kiểu đặt ngoài ngữ cảnh thì chỉ làm tốn thời gian của bản thân và người khác mà thôi.
Hì ý mình là nói về vụ dân VN mình tiếp tay cho mũ bảo hiểm rởm và ý thức, nhận thức về chuyện đội mũ bảo hiểm vẫn chưa ổn lắm. Còn vụ giờ bắt mũ bảo hiểm phải dán nhãn ghi ngày tháng sản xuất thì "cái khó ló cái khôn", rồi sẽ có "dịch vụ" dán cái tem ghi thông số đơn giản đó thôi, mẹ nó đừng lo. Chủ yếu cái mũ mình đội là mũ "thật" là được rồi. Sợ quái gì các anh (CA).
Ở những nơi cần mang đồ, hành lý nặng như sân bay thì có thang cuốn cũng được, nhưng nên là loại không bậc thang thôi.
Còn chuyện tai nạn thì tai nạn nào hầu hết nguyên nhân cũng là từ còn người chứ không phải máy móc. Hãy trang bị kiến thức và luôn ý thức để tự bảo vệ mình và gia đình, mọi người. Trẻ em bị nạn không phải lỗi của trẻ em mà nhất định là do bố mẹ, người lớn. Nếu thương con hãy luôn dạy con các cách phòng trách rủi ro và luôn cẩn thận nhất có thể khi ở bên con chứ đừng chỉ chăm chăm nhồi con, sợ con không bụ như các bạn, chữ không đẹp như các bạn, điểm không cao như các bạn, hic hic.
Quan điểm của mình, nhất là khi còn sống ở cái nước VN này là TỰ BẢO VỆ MÌNH và không bao giờ trông mong gì vào các ông "nhà nước" hay các bạn "đồng bào".
Ai hay làm mất mũ thì nên xem lại cách bảo quản tài sản (mũ bảo hiểm) của mình. Biết là ở VN lắm trộm cắp (mà nhiều nhất là từ những người không bị gọi là kẻ ăn trộm, ăn cắp), nhưng tại sao có những người không bị mất hoặc rất hiếm khi mất mũ, mình lại bị mất thường xuyên?
Mình cũng muốn chửi lũ thối nát vì sự bàng quan, ngu dốt, tham lam, đê tiện... của chúng nó mà dân chịu đủ lầm than ở cái thời đại văn minh này (dân nghèo, dân đen thôi; còn "dân không đen" thì lại càng có cơ hội "làm ăn"),
Mình còn gặp rất nhiều trường hợp bố mẹ không đội mũ bảo hiểm cho con vì lý do "không cần" (xin hàng!), trong khi bản thân tất nhiên vẫn đội như bình thường. Không hiểu nổi!!
Hoặc có nhiều người đã "cẩn thận" mua mũ "thật", nhưng lại không cẩn thận cho trót mà đội mũ cho đúng cách.
Nói tóm lại, bàn về ý thức ở VN là chuyện nan giải nhất trần đời. Ai cũng trách, ai cũng móc, ai cũng đổ lỗi.
Ở cái dòng đậm đậm bạn Bella nói là "hưởng theo năng lực" mà bạn Hà misi.
Ôi nghe tin mừng quá :X. Trừ trưa qua đến giờ em cứ nhấp nháy muốn gọi điện cho chị để hỏi thăm em mèo nhưng rốt cuộc lại kiềm chế, đợi một hai xem thế nào và mai trước khi đi sẽ gọi điện hỏi rồi "chào" em mèo luôn một thể :). Hôm nào về em ghé nhà chị mang cho thằng mèo ôm đó cái tấm thảm ưa thích của nó rồi chị nhét vô chuồng cho nó dzui hén :x. Thật tình em cũng hơi lạ vì nhóc không đòi mút tay hay chân gì hết vì ở nhà em nó cứ nhìn thấy em là chỉ chăm chăm xông ra mút thôi :s, nhiều lúc muốn chơi nhưng chàng cứ đòi mút nên em phải đứng chơi chứ không có ngồi chơi cùng được. Mỗi lần chụp hình cho ẻm, em ưỡn ẹo được một tí là lại thẳng tiến đòi mút, kiểu như "đất, tui pose xong rồi đấy nhá, giờ cho tui mút tí đi.
À, xoài mẹ ti teo tặng em măm hết rùi đó :D, đúng là em thích xoài keo lắm, cám ơn chị nhìu nhìu, đã giúp em (và em mèo) lại còn "tặng quà" nữa, hi hi @};-. Cám ơn anh em ti teo đã thương và chơi với mèo nữa @};-
Bạn Táo kêu gọi mọi người bình tĩnh, "lắng nghe từ 2 phía" nhưng thật ra bạn cũng chỉ mới nghe từ một phía (anh Hiếu, những người quen biết và những người đứng về phía anh Hiếu) như bao người mà thôi. Nếu có phía kia, cũng chỉ là dòng quote trơ trọi từ facebook được cho là của cô vợ cũ tên Nguyệt.
Dù nghe được từ một phía, hai phía hay phía rưỡi thì mỗi người cũng đều có lý trí, cảm xúc, trải nghiệm riêng mà rút ra cảm nhận, đánh giá cho riêng mình. Bạn đừng đánh giá thấp người khác như vậy. Sau dòng kêu gọi mọi người "nhìn từ 2 phía" thì bạn viết một bài phân tích dài tuy không thiên hoàn toàn về "một phía", nhưng người đọc ai cũng hiểu ý của bạn.
Chao ôi, từ khi nào người vợ chỉ là kẻ "tham tiền, ích kỷ, khốn nạn nọ kia" chỉ khi "cô ta ngoại tình, mướn giang hồ đâm chết chồng để đi lại với kể khác, hoặc giết chồng để chiếm gia sản" thế hả mẹ táo? Không hiểu nổi. Dù cô vợ có ngoại tình hay không thì vẫn hoàn toàn có thể là người "tham tiền, ích kỷ, khốn nạn nọ kia". Dù cô ta có "giết chồng để chiếm gia sản/đi lại với kẻ khác" hay không thì vẫn hoàn toàn có thể là kẻ "tham tiền, ích kỷ, khốn nạn nọ kia". Sao "thước đo đạo đức người vợ"/con người của mẹ táo lại kỳ lạ như vậy, không hiểu nổi dù đặt vào case này hay bất cứ case nào khác. Có thể là do cách diễn đạt dễ gây hiểu lầm.
Có cả tỷ tỷ lý do dẫn đến việc người vợ "ôm con bỏ về nhà mẹ đẻ". Cũng có khi cùng lý do nhưng người thì bỏ đi, người thì không, hoặc người này thấy thế là chính đáng, người kia không. Chẳng phải cứ khi người vợ ôm con bỏ về nhà mẹ đẻ tức là sự việc nó phải thế, mặc nhiên là do thằng chồng vớ vẩn, vợ bỏ về là chính đáng. Cũng có khi có, cũng có khi không. Ở đây chả ai nhìn vào việc ôm con bỏ về nhà mẹ đẻ của cô vợ cũ kia mà đánh giá cô ta là kẻ tội độ. Vấn đề chính ở đây là sự việc người đã khuất kia bị em vợ cũ đâm chết, bị nhà vợ sỉ vả và nhất là sỉ vả trước mặt đứa trẻ, gọi côn đồ đến đánh đập người ta đến chấn thương sọ não. Tôi chẳng tin người vợ, dù là cũ là mới, có tí lương tâm nào với con người nói chung, không chỉ với người từng gối ấp tay kề và là ba của con mình mà lại không can thiệp khi những chuyện đó xảy ra cả (tạm thời bỏ cô ta ra một bên, chưa nói đến chuyện cô ta có kích động, tham gia hay không). Và tôi tin hầu hết cũng không tin như tôi nên tất nhiên họ không thể đánh giá cô vợ là một người tốt hay "do hoàn cảnh đưa đẩy" và vấn đề là ở người chồng - người đã khuất. Nếu ai đó có bức xúc và tức giận quá mà nặng lời thì cũng chẳng có gì mà đáng trách, xét đến mức độ nghiêm trọng và hậu quả đau lòng của vụ việc.
Ở trên bạn vừa kêu mọi người nhìn nhận khách quan, nhưng chính bạn cũng quá chủ quan nếu không muốn nói là phiến diện. Ok, bình đẳng giới, quyền cho phụ nữ, người vợ, người mẹ… đáng được trân trọng và nhận thức đầy đủ, nhưng không phải là cứ khi người vợ không được đứng tên tài sản cùng chồng, mà ở đây là thứ tài sản mà không phải vợ trực tiếp làm ra hay làm cùng chồng mà là căn nhà của bố mẹ chồng cho và 2 mảnh đất người chồng cày cuốc dành dụm để mua, tức là chồng và nhà chồng đó là "loại tính toán chi li, coi vợ/con dâu là cái máy đẻ". Tôi cũng chẳng thích gì kiểu đó, nhưng tôi cũng đủ để không vì thế mà đánh giá họ này nọ và không tôn trọng họ mà gọi là "loại" và coi đó là cơ sự cho mọi vấn đề, giải thích cho những hành động côn đồ (điều không thể chối cãi) và những mắng chửi xúc phạm "thiếu văn hóa" của gia đình cô vợ. Nếu bạn có con trai, sau này lớn lên lấy vợ, cô vợ đó bạn thấy không okie, không tin tưởng, thì bạn có sẵn sàng để con dâu đứng tên nhà hay không? Nhất là nếu tài sản đó bạn phải vất vả mới kiếm được? Hỏi thật lòng đấy. Cái gì cũng có nguyên nhân của nó. Có thể họ "chi li" vì đúng là họ chi li thật, có thể họ chi li do không tin cô con dâu, có thể họ chi li do cả 2.
Có thể bạn sẽ mang luật/các case ở nước ngoài ra để phản bác lại, rằng thằng chồng dù có giàu có đến mấy, vợ có ở nhà "chỉ" việc nội trợ (or not) và nuôi dạy con cái thì khi ly hôn thằng chồng khả năng cao vẫn phải chia đôi tài sản cho vợ hoặc một tỷ lệ đáng kể khác, trừ khi có hợp đồng hôn nhân có điều khoản rõ ràng từ trước đó, đúng như câu nói "của chồng công vợ" ở VN.
Vấn đề là ở chỗ theo nguyện vọng của người chồng trình lên toà án, chỗ tài sản do anh kiếm được là 2 mảnh đất ở Bình Dương (mà có thể nhiều người coi là tép riu vì chỉ khoảng 200tr/mảnh nhưng là một sự cố gắng vất vả đối với anh) sẽ để lại cho con và bé hoàn toàn có quyền định đoạt khi đủ 18 tuổi; còn nếu không được thì sẽ theo như quyết định của tòa, tức trường hợp còn lại - chia cho vợ một mảnh; mảnh còn lại chắc hẳn anh vẫn để lại cho con, và thực tế là anh đã đưa cho cô vợ giữ giấy tờ của một mảnh để làm chứng anh không thể bán đi được để "tẩu tán tài sản" khi ly dị. Ngoài ra sau khi ly dị anh vẫn gửi tiền trợ cấp đầy đủ cho con (thông qua tòa vì anh không tin vợ) và đến thăm con thường xuyên. Vậy thử hỏi bạn anh Hiếu có phải người chi li tính toán tham tiền vô trách nhiệm nhưng type người chồng người cha mà có vẻ như bạn đang refer đến hay không?
Hay đơn giản vì mấy trăm triệu là quá bèo bọt so với bạn nên việc chồng tiếc rẻ mà không "chia sẻ với vợ" thì đáng bị gọi là "loại" này loại kia???
Và gán ngay cho một trường hợp "y như vậy" mà bạn "biết":
Mình nghĩ trong chuyện này bạn hồ đồ quá rồi đó.
Phần bạn kể về case của bản thân bạn thì mình tôn trọng và không có ý kiến gì. Mỗi người có những trải nghiệm riêng và đúc kết riêng của mình. Có điều dù bạn có trải nghiệm đến đâu hay thậm chí đã từng kinh qua hoàn cảnh "giống hệt" (điều không thể xảy ra) thì cũng đừng vì thế mà lạnh lùng tặc lưỡi phán xét người khác như đúng rồi và tỏ ra thiếu tôn trọng (nếu không muốn nói là coi thường), gọi người đã khuất là "loại" và tỏ ra mình "rành" "loại" người này lắm, chỉ qua dăm ba bài viết trên mạng + một trường hợp bạn "biết" được, mà trường hợp này chẳng có lý do gì để nói là nó y hệt như trường hợp của anh Hiếu, đúng hơn là cách cử xử với vợ con và thái độ với tiền bạc của anh. Chưa kể bạn còn bỏ qua các tình tiết về sự côn đồ, vô văn hóa không thể chối cãi của gia đình cô vợ kia mà chỉ xoáy vào việc đứng tên nhà, chia miếng đất, lý lẽ "vợ bỏ về nhà mẹ đẻ", "loại" chồng và "loại" nhà chồng như người đã khuất bạn biết thừa vì bạn từng trải qua và biết người từng trải qua (mà tôi chẳng thấy có gì giống nhau ở đây).
Chuyện bạn "cảm động thì ít mà thấy lấn cấn thì nhiều" về chuyện anh Hiếu đi thăm con nọ kia - bạn cảm nhận hay đánh giá ra sao cũng chẳng sao, mỗi người mỗi khác. Có thể anh Hiếu không phải luôn xử sự theo cách mà bạn cho là khôn ngoan nhất hay "không lấn cấn" nhất - thì cũng có sao? Không ở trong hoàn cảnh của người khác, không là người khác, sống cuộc sống của người khác, suy nghĩ của người khác, trăn trở của người khác, tình cảm của người khác thì đừng vội chê trách, nhất là khi sự nóng vội, chưa khôn ngoan theo quan niệm số đông của anh Hiếu kia lại bắt nguồn từ tình cha - con. Ừ, có thể ai đó kêu "sến", đời còn dài, ngày một ngày hai thì có làm được gì. Tôi lại nghĩ sao lại không. Nào có ai nói trước được ngày mai. Thử hỏi nếu anh Hiếu không bảy tỏ tình cảm "nhiệt tình thái quá" như vậy và một ngày nào đó anh vẫn phải chịu kết cục như thế này hay thế khác, lúc đó có phải là quá đáng thương, đáng tiếc hay không, dù rằng như hiện giờ đã là quá đau lòng rồi. Thôi thì ít nhất anh cũng đã có những thời khắc hạnh phúc với bé, dù ngắn ngủi, dù tùi nhục, dù gàn, dù dở, dù phải chịu những lời thị phi của thiên hạ dù giờ anh không nghe thấy được nữa rồi...
Lời cuối xin quote lại câu kết xúc phạm đến người đã khuất dựa trên những đánh giá chủ quan và nhìn nhận một chiều, mà xét đến cùng tôi nghĩ chẳng phải từ chiều kể lể nào trên mạng hết mà chính là phiến diện từ CHIỀU CỦA BẠN - bạn Táo tôi từng thấy ngọt mà giờ sao thấy đắng lòng quá.
Thành thật sorry mọi người vì làm loãng topic. Mong sự thật sớm được làm sáng tỏ. Cám ơn cả nhà đã kiên trì để topic được duy trì. Mong anh Hiếu được yên nghỉ. Dù thế nào đi chăng nữa, dù đúng dù sai, dù buồn dù vui, ít nhất anh đã sống thật với con người mình và có tấm lòng đáng trân trọng của một người cha @};-
Bắc: trẻ con - Nam: con nít
Bắc: bế - Nam: bồng
Bắc: ngất - Nam: xỉu
Bắc: nôn - Nam: ói/ọe
Bắc: đi xe - Nam: chạy xe
Bắc: ô tô - Nam: xe hơi/xế hộp
Bắc: giấy đăng ký xe - Nam: cà vẹt
Bắc: trốn học - Nam: cúp cua
Bắc: mất/cắt điện - Nam: cúp điện
Bắc: dưa chuột - Nam: dưa leo
Bắc: dứa - Nam: thơm
Bắc: bánh gato - Nam: bánh kem
Bắc: cái kẹo - Nam: cục kẹo
Bắc: ruốc - Nam: chà bông
Bắc: trứng vịt lộn - Nam: hột vịt lộn
Bắc: mãi - Nam: hoài
Bắc: bảo - Nam: biểu
Bắc: bọn mày - Nam: tụi bay
Bắc: liên quan - Nam: mắc mớ
Bắc: thảo nào - Nam: hèn chi
Bắc: làm sao - Nam: gì đâu (cảm thán)
Bắc: lắm/nhiễu chuyện - Nam: nhiều chuyện
Bắc: một loạt/một thể - Nam: một lèo
Bắc: từ hồi - Nam: từ bận
Bắc: thời trang (tính từ) - Nam: mô đen :)
Bắc: (hàng/hiệu) may quần áo - Nam: (tiệm) may đồ
Bắc: (hàng/hiệu) cắt tóc - Nam: (tiệm) hớt tóc
Bắc: kiêu/kênh kiệu - Nam: chảnh/chảnh chọe
Bắc: quê - Nam: hai lúa
Bắc: hư - Nam: mất nết
Bắc: đua đòi - Nam: học đòi
Bắc: nói dối/bịa chuyện - Nam: nói xạo
Bắc: ky/ky bo - Nam: keo
Bắc: thích/mê - Nam: bồ kết
Bắc: thích/vừa ý - Nam: ưng
Bắc: yêu - Nam: quen (được x thời gian, từ khi nào…)
Bắc: người yêu - Nam: bồ :D
Bắc: bạn - Nam: bồ :D (xưng hô)
Bắc: xấu hổ - Nam: mắc cỡ
Bắc: cố - Nam: ráng
Bắc: đói - Nam: đói bụng
Bắc: cù - Nam: thọc lét
Bắc: đùa - Nam: giỡn
Bắc: trêu - Nam: chọc
Bắc: đánh - Nam: uýnh
Bắc: tiêu/dùng - Nam: xài
Bắc: trả lại (tiền thừa) - Nam: thối lại/tiền
Bắc: tiền trả lại - Nam: tiền thối
Bắc: mặc cả - Nam: trả giá
Bắc: bẩn - Nam: dơ
Bắc: khu tập thể (cũ) - Nam: chung cư (mới, cũ)
Bắc: ga giường - Nam: ra (trải) giường :D
Bắc: ghế/bộ salon - Nam: ghế/bộ sofa
Bắc: bể bơi - Nam: hồ bơi
Bắc: urgo - Nam: băng cá nhân
Bắc: băng dính - Nam: băng keo
Bắc: giấy ăn - Nam: khăn giấy
Bắc: vé xe - Nam: thẻ xe
Bắc: thiếp - Nam: thiệp
Bắc: hiệu sách - Nam: nhà sách
Bắc: cửa hàng/quán/hiệu - Nam: tiệm
Bắc: kim tuyến/nhũ - Nam: kim sa
Bắc: kim cương - Nam: hột xoàn
Bắc: (máy) chụp ảnh - Nam: (máy) chụp hình
Bắc: hương - Nam: nhang
Bắc: nến - Nam: đèn cầy
Bắc: lọ/bình hoa - Nam: bình bông
Bắc: rơi - Nam: rớt
Bắc: nhặt - Nam: lượm
Bắc: tìm - Nam: kiếm
Bắc: tìm thấy - Nam: kiếm ra
Hic, sáng nay mẹ tí tèo vừa qua đón em Garfield nhà mình về rùi, cám ơn thành ý của bạn @};-. Mẹ tí tèo về mình lên nhà xem hình em ý rồi ngủ một giấc cho đỡ bùn dù đang nhiều việc cần làm. Mẹ tí tèo nice lắm, còn mang xoài cho mình nữa :). Cám ơn mẹ tí tèo nhiều @};-@};-. Mong thằng mèo đó sẽ kết bạn được với 3 em cún nhà chị :X.
Đúng là nếu người tính cẩn thận, thương mèo thì chăm mèo khá cực. Cám ơn tấm lòng của bạn với bé mèo con tội nghiệp @};-. Động vật cũng tình cảm lắm, nhất là các bé "con nít" mà phải xa mẹ thì tội nghiệp lắm, nhớ mẹ và khát khao tình cảm lắm.
Bạn tìm "partner" cho bé mèo nhà bạn đi. Tìm nhà nào bạn quen hoặc lên forum yeudongvat hỏi xem nhà ai có mèo male và đồng ý "kết đôi" rồi "gửi nhờ" em mèo ở đó mấy ngày hoặc mang em mèo male đó về nhà bạn mấy ngày :). Cứ để cho em ý được làm mẹ theo tự nhiên ít nhất một, hai lần rồi sau đó vì sự an toàn của em đành đem triệt sản :(. Ở VN buồn vậy đó, không thấy có gì được an toàn cả, từ con người đến động vât, thiên nhiên, everything!