em từng dùng rùi ạ nói chung là rất hiệu quả ạ
Đọc hết chia sẻ của chủ top chị thấy thế này. Trong cuộc đời chẳng ai, hay chuyện gì vuông tròn 100% hết. Phiên phiến thôi nếu em thấy mình hạnh phúc là ổn. Chị tin em sống hạnh phúc thì cha mẹ em cũng sẽ vui mừng mà chẳng cần lăn tăn gì về chuyện đám cưới đâu. Ba năm không dài, nhưng là vợ chồng thì khá hiểu tính nết của nhau rồi. Chồng ko muốn đeo nhẫn, ko muốn giới thiệu là vợ thì mặc nó. Đi ra ngoài em cứ ỏng ẹo như tình nhân bắt nó chiều cho chết cha nó luôn.( vì nó không muốn công khai mà) ...Chị nhiều chuyện thêm tý. Dù ba chồng ko thích em, nhưng em vẫn nên tranh thủ về đó mỗi khi có dịp. Họ nhìn thấy mình chân thành họ sẽ nghĩ lại thôi. Hơn nữa ở đời chị chưa thấy cha mẹ thắng con cái bao giờ.
Tò mò muốn biết bố mẹ đẻ nói gì khi nghe mẹ ck đưa ra điều kiện cưới xin như vậy?
Mình ko biết chồng bạn thật sự người như thế nào, nhưng mình nghĩ bạn hãy giải quyết dứt điểm vấn đề bạn đang gặp phải với chồng mình đi, chứ còn âm ỉ như vậy mà bạn có e bé là không ổn đâu, lúc có thai tâm trạng mình khác đi rất nhiều lần và 1 điều nữa lúc đó bạn sẽ bị động về kinh tế, rồi con cái vì sinh xong chắc bạn ko có người thân khác ngoài ck bạn chăm sóc phải ko? hàng tá vấn đề sau sinh bạn àh mặc dù mình có BH thai sản .... mong bạn suy nghĩ kỹ. Xin sẽ chia nổi buồn của bạn, gán tự tin mà sống bạn nhé! Mình sống tốt thì con mình mới có môi trường tốt được!
Đã đến mức chấp nhận đăng kí kết hôn thì có lẽ anh chồng này cũng yêu vợ đấy. Nhưng lại giấu nhẹm vợ đi thì 1 là có bồ, 2 là có vợ chưa đăng kí ở quê, 3 là không muốn đến tai gia đình anh ta.Là gì thì cũng phải giải quyết nếu ko thì sẽ mệt mỏi lắm, cả đời bạn định sống băn khoăn vậy ư.Nói chuyện thẳng thắn với anh ta đi.
Có con đi rồi gd chấp nhận tuốt.
Ngày xưa khi ck mới quen chị dc 1 năm a ấy cũng k muốn công khai chị trên mọi phương diện. Nhưng khi quen được khoảng 2 năm thì a ấy đã giới thiệu chị với gd, bạn bè. Thường khi đã xác định lâu dài với nhau thì ng đàn ông sẽ công khai ng phụ nữ của mình.Vc e thực ra chưa tổ chức đám cưới nh trên pháp luật đã là vc rồi, nên chị cũng ko hiểu tại sao ck e ko công khai e. Hay a ấy có mối quan hệ ngoài luồng nào khác và đang muốn che giấu.
E đã sống chung và đã đkkh ko làm đám cưới.E nói ko dễ dãi, a nghĩ đó là quá dễ dãi, và thực sự là quá ngốc.Nếu e nghĩ mình chỉ vì yêu mà làm điều khờ dại, thì những người khác chắc kết hôn cưỡi xin ko có tình yêu mãnh liệt như e chăng.Công nhận e vì tình yêu mà làm một chuyện nhiều người ko dám làm.Giả sử con gái a làm vậy thì a sẽ rất buồn. Bố e biết chuyện chắc khó ngủ. Bây giờ nói ck e mua nhẫn cưới hay giới thiệu chính thức e với gia đình cũng rất khó. Tại sao e biết ko?
Phun đi chị ạ.. E cũng mới phun được 3 ngày, môi e cũng thâm gặp ko trắng nên nhìn ghê ko tươi á.. Giờ jo ăn được nhưng vẫn cố để sau này đẹp nà Gởi từ ứng dụng Webtretho của Thuylinh290690
Đã từng dùng zậy là bây giờ bạn hok dùng nữa ạ? hiệu quả nhưng có tác dụng phụ gì hok ạ? sao bạn hok dùng nữa nhỉ?
Hok phải tự nhiên mà e chấp thuận sống với a ấy ngần ấy năm hok danh phận như zi đâu ạ,e nhìn xung quanh bạn bè bao người cưới xin linh đình zùi về sống cũng hok có hp . còn e tuy hok có đám cưới nhưng thực sự cho đến bây giờ thì e khá hài lòng về csong hiện tai . người ta nói hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu, khi yêu thì chiều chuộng nhau hết mực nhưng khi về sống chung thì xem nhau hok ra Gì . nhưng với vc e thì ngược lại chị à, lúc đang yêu a ấy cũng hok qtam e nhìu vì chúng e ở mỗi đứa 1quận khá xa nhau.1tuần gặp nhau từ 1-2lần.Nhung khi về sống chung 1mái nhà thì a thay đổi 180độ, nói đúng hơn là từ khi về nhà a ra mắt mà bị gđ a phản đối ý ạ . có lẽ a muốn bù đắp cho e nên đã rất qtâm và chiều e,cho đến bây giờ ngoài 2 điều ở trên e kể ra thì e hài lòng về tất cả.
Không phải tự nhiên mà em lên đây hỏi anh chị những câu hỏi như ở trên topic đâu ạ, em chưa đủ già để lũ lẫn nhưng cũng hok còn trẻ để hok xác định được con đường đi cho mình. Nếu em là người khác khi đọc tâm sự ở trên chắc chắn em cũng có suy nghĩ như mấy anh chị, nhưng tất cả đều có nguyên do của nó.......
"Em sinh ra và lớn lên ở Daklak, năm 2011 em vào thành phố HCM lập nghiệp, năm đó mới là năm bắt đầu em sống tự lập. Vì trước đó em chỉ biết đi học, từ nhỏ đến lớn vì là con gái út trong gia đình nên hầu như em ít phải làm việc nhà, từ những năm cấp3 cho đến thời sinh viên em hầu như chỉ biết đi học cũng có lúc zảnh rỗi đi làm thêm với bạn bè, nhưng mục đích đi làm thêm hok phải vì gđ khó khắn mà đơn giản vì muốn va vấp và có kinh nghiệm hơn trong cuộc sống thôi ạ.
Em học ngành CNTT ở miền trung, năm 2011 em tốt nghiệp, hồi đó tốt nghiệp xong cũng tính ở quê xin việc, nhưng vì ngành này ở quê chỉ có thể xin vào làm giáo viên. Mà em thì hok thích ngành đó từ nhỏ, cái tính của em có lẽ cũng mạnh mẽ, thích theo cái gì đó nó sáng tạo và khô khan 1 chút.....:D chứ cứ nghe thấy cô giáo là em thấy uỷ mỵ zùi, với lại lúc đó còn trẻ muốn bay nhảy chứ ở quê làm nghề giáo chẳng biết đến đâu. Mà có ở quê cũng phải đi mấy nơi xa chứ hok được ở gần nhà, nên em đã quyết theo nhỏ bạn vào SG lập nghiệp. Xa nhà bỡ ngỡ, em dong duổi cùng nhỏ bạn đi khắp nơi xin việc nhưng hok chỗ nào tuyển, vì mới ra trường chỗ nào cũng đòi có kinh nghiệm, mà ngành này người ta ưu tiên nam giới hơn....em thấy vừa buồn vừa nhớ nhà.
Nhưng cuối cùng cũng xin được vào làm nhân viên tổng đài Vinafone. thời gian đó em hok có ý định làm đúng ngành nữa mà muốn rẽ sang học về ngành Thiết kế đồ hoạ, em luôn nuôi ý định đi làm kiếm tiền để đi học thêm nữa.Vì đây là ngành mà hồi còn đi học em đã rất muốn theo, nhưng vì lỡ học ngành cntt zùi nên em hok thể bỏ giữa chừng được.... "lúc đó em muốn tự lập và hok muốn nhờ vả gđ thêm nữa, vì tính em cũng hơi cố chấp, em đã tự hứa với bản thân, bằng giá nào em cũng phải bám lại đất sài thành. Nếu lúc đó em nói với gđ những gì mình gặp phải trong này có lẽ em sợ cha mẹ lại giục em về quê, nên em cũng hok dám nói..."
Làm được 1 thời gian thì em tình cờ nói chuyện với chồng em qua yahoo, thời đó yahoo phát triển như facebook bây giờ. Mới đầu em nghĩ đó là bạn em, vì cái nick nó giống lắm ạ, chúng em nói chuyện được 1 thời gian, em cứ nghĩ bạn em nó nói chuyện chọc em nên em cũng chọc qua lại, ảnh rủ em đi cf nhiều lần nhưng em từ chối vì nói thiệt lúc đó em đang quen 1 người ở dưới miền trung, nơi em theo học ở đó. nên em hok muốn gặp người con trai nào khác, nói chuyện 8 róc thì ok, chứ gặp nhau thì em hok có hứng thú. Nhưng sau 1 thời gian, em nhớ lúc đó vào mùa mưa, em nghe tin bạn trai em cưới vợ ở quê, em khá hụt hẫng và hơi thất vọng vì mình bị lừa dối thui, chứ cũng hok buồn nhiều lắm, vì đó cũng chỉ là mối tình thời sinh viên, chúng em cũng chưa có gì sâu sắc.
Nói đúng hơn chỉ là thích chứ chưa phải yêu.....hôm đó lần đầu tiên em nt cho ck em rủ đi cf vì hôm đó em ra ca lúc 2h30. ck em nói anh đi làm về khoang 5h, nhưng em nói hẹn 4h nếu đi sớm được thì đi còn hok trễ quá thì mình hok đi được. "Ck em hơn em 5t, nhưng lúc nói chuyện trên mạng em hok tin nên vẫn xưng tên chứ hok anh em gì hết". sau khi về sửa soạn xong thì em lại hok muốn đi nữa và gọi điện thoại cho anh nói trời đang mưa nên hok đi được hẹn dịp khác, nhưng thấy anh năn nỉ quá mình cũng mủi lòng. Lúc đó mình mới vào sg 1 thời gian chưa đi đâu nhiều nên hok biết đường, anh hẹn đón mình ở ngã tư Lý Chính Thắng để cho mình dễ thấy. Nhưng trên đường đi đến chỗ hẹn thì trời mưa lớn, em phải dừng lại mua áo mưa mặc, điện thoại để trong túi hok nghe được, anh điện cỡ đâu cũng gần chục cuộc hok thấy em nghe máy nghĩ bị cho leo cây nên anh về nhà luôn. Khi em đến nơi mới móc điện thoại ra gọi thì anh nói đã về nhà zùi, em giận quá cúp máy luôn, anh điện lại nói đang chỗ nào anh ra, em nói đang đứng ngã tư nè, anh nói zậy để anh chạy ra chứ đứng đục mưa hok tốt.
Mình giận quá nói hok cần ra đâu, đây là lần đầu cũng là lần cuối lần sau hok hẹn hò gì nữa, zậy là mình lên xe phóng thẳng về phòng luôn. Nhưng sau này về anh thường xuyên liên lạc và đeo theo em quá, thấy nói chuyện cũng hài hước nên em quyết định gặp mặt anh thêm lần nữa. Lần đầu gặp hok có ấn tượng gì nhiều, lúc đó anh có xài cái iphoneS3 nhưng em thấy anh giữ nó khá cẩn thận, em nhìn lại chẳng ưa, từ cái cách ăn mặc nữa. Em nghĩ thầm trong bụng chắc đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng mình gặp anh. Em nghĩ sau lần này về chúng em hok liên lạc nữa, vì nói thiệt em cũng hok phải thuộc hotgirl hay chân dài gì. Nên có lẽ anh cũng thất vọng ngoài đời lắm đây. nhưng lạ thay anh lại khác, liên lạc em thường xuyên hơn, zùi xin địa chỉ phòng em, qua chở em đi uống nước thường hơn. zùi dành thời gian nói chuyện cũng nhiều hơn. Nói chung chúng em khá hợp nhau trong khoản nói chuyện.Được 1 thời gian em suy nghĩ nếu cứ đi làm zậy sẽ hok có tiền để đi học tiếp, em đã nghỉ việc và chuyển chỗ ở xuống Thủ Đức làm, anh ở quận3. thời gian này thì 1 tuần chúng em gặp nhau 1 lần cuối tuần thui ạ, em xuống đó làm trong tiệm studio nhưng cũng được 1 thời gian hok thấy khả quan mấy, vì tiên chi tiêu và khoản sinh hoạt hok thể dư được.
lúc đó có nhỏ bạn làm trong khu công nghệ cao, nó nói làm trong này ngày ăn cơm 2 bữa ở cty, quần áo mặc đồng phục của công ty, nói chung là chi phí thì ít mà tiền làm nếu tăng ca cũng có dư nhiều ạ....nên em quyết định vào đó làm. Cuộc đời công nhân của em bắt đầu từ đó, em vào đó làm ca đêm ca ngày tùm lum hết ạ, thời gian này lại càng ít khi gặp anh. mỗi lần gặp anh cũng chở em đi vòng vòng uống nước zùi về, mới đầu em giấu hok cho anh biết em làm trong đó,chúng em cũng hay giận hờn, nguyên do cũng ở em thui ạ. Về sau anh thấy em thất thường nên gặng hỏi em cũng nói thiệt luôn, em nói bây giờ e chỉ là cô công nhân hok có tương lai gì. em với anh đừng tiếng xa nữa, mình cứ xem nhau như bạn thui, nhưng anh hok chịu, nói thiệt lúc đó em và anh cũng chưa nhận lời là người iu của nhau đâu, nhưng cách anh quan tâm thì chúng em tự hiểu thôi ạ.
Lúc đó anh là trưởng team cho 1 cty Hàn Quốc bên ngành XNK công việc khá ổn định. (em chỉ biết được công việc của anh sau khi về sống cùng thôi ạ, chứ lúc đó thì em chỉ biết anh làm bên ngành XNK chứ cũng hok tìm hiểu gì thêm đâu ạ, vì em chưa xác định đến với anh).cho đến giữa năm 2012 lúc đó có mấy người vẫn theo đuổi em, người là bạn học cùng người thì ở quê, nhưng đặc biệt người ở quê được cha mẹ em mến ạ, vì anh ở TP mà công việc gia đình cũng có bề thế, thấy anh cũng nhiệt tình nên hồi đó cha mẹ em giục em quen anh ghê lắm. Lúc đó em nói với ck em là cha mẹ giục em về quê lấy ck, hay em về quê lấy ck cho xong nhe, chải qua bao nhiêu chuyện. công việc nặng nhẹ em cũng đều làm, em hok sợ khổ nhưng em thấy con người trong này đôi khi bạc bẽo với nhau. Nên em hok còn mạnh mẽ giữ ý định muốn ở lại sg lập nghiệp nữa.
Anh rất buồn và kiên quyết hok cho em về, nhìn vẻ mặt anh như muốn khóc, em lại mủi lòng....đến cuối năm đó em hok về quê ăn tết mà ở lại cty làm tăng ca mấy ngày tết, vì em quyết định đầu năm 2013 em đi học lại, vì làm mấy ngày tết lương khá cao, mấy đứa bạn em cũng ở lại làm nên em đã nói dối gđ ở lại nhà chú thím trong này ăn tết. Vì nhà em họ hàng trong này cũng khá đông, em ở lại nhưng hok nói với anh, vì gần tết anh đã mua vé xe cho em về zùi, trước đó em cũng nói với anh em muốn ở lại làm kiếm thêm tiền để ra năm đi học, nhưng anh hok cho mà nói làm được bao nhiêu anh trả cho còn em phải về quê ăn tết với gđ.
Em vẫn kiên quyết ở lại, cho đến hết năm anh lên lại sg sớm, anh hỏi em lên chưa?em nói 2 hôm nữa mới lên, vì làm công nhân trong giờ làm hok được dùng điện thoại, nên em hok dám nói em lên zùi vì sợ anh biết chuyện....., đến mùng7 tết anh điện nói ra bến xe đón em, thì em nói thui để em tự về phòng được. tối đó anh xuống chỗ em chơi,hôm đó em đi làm nhưng xin hok tăng ca về sớm, anh xuống chở em qua nhà người quen của em chơi thì anh mới biết em hok về quê. Lúc đó anh lại nghĩ em ở lại để đi chơi với người kia, vì người ấy cũng hok về quê ăn tết, zậy đấy cái nghi ngờ nó cứ lớn dần. Em chán quá, nói nhưng anh hok tin, với lại lúc quen anh em đã kể anh nghe chuyện em và bạn em chỉ chơi thân zùi người ta có ý với em chứ em xem như bạn bè thui....
Cuối cùng em phán 1 câu, giờ quen nhau hok tin nhau thì dừng lại đi, em hok muốn sau này đi quá xa zùi làm khổ nhau và rồi anh cũng bỏ qua chuyện này. đến đầu năm 2013 em bắt đâu chuyển lên Tân Bình đi học lại, khoá học của em kéo dài gần 2 năm.Muốn bắt đầu khoá học em phải mua 1 máy tính cấu hình cao thì đồng nghĩa với việc nó cũng mắc tiền, zùi tiền đóng học phí khác mắc. Lúc lên em hok nghĩ sẽ xài tiền của anh, vì lúc đó em cũng để giành được tiền đủ để mua 1 laptop và đóng tiền học phí kỳ đầu, em tính trong thời gian đi học em sẽ làm thêm công việc partime để chang chải cuộc sống. Ck em có 1 ông bạn chơi khá thân từ thời còn đi học ở quê, ông làm bên ngành cntt và đang là thầy dạy ở bệnh viện máy tính, ck em nhờ ông dẫn đi mua máy tính (có lẽ cũng nhờ zậy mà em mới được gặp 1 người bạn duy nhất của chồng em cho đến thời điểm này, sau này vc em và vc ông bạn đó lâu lâu cũng vẫn đi ăn chơi cùng nhau ạ).lúc đi mua em có đưa tiền cho ck em nói là lấy tiền em để mua, nhưng ck em nói cứ để đó về đưa cũng được.
em chỉ dự tính mua cái máy khoảng 14tr thui à, lúc đó số tiền đó cũng hok nhỏ, nhưng khi đi mua xem thế nào tư vấn ra sao mà ck e quất luôn cái hơn 17tr. em nghe choáng nhưng lúc đó có bạn ck em ở đó nên em hok tiện nói, rồi đến lúc về nhà em đưa lại tiền thì ck em nói em cứ để đó xài coi như anh cho mượn, zùi đến khi đi đóng học phí,ck em hỏi em quyết định học ở đây chưa?đã học là phải học đến cùng, em nói đã quyết tâm thì em sẽ theo đến cùng, em học tổng 5 kỳ nhưng trường cho đóng học phí theo 3 đợt, em thì tính đóng theo từng đợt, nhưng lúc em đang loay hoay xem thông tin thì chồng em lại đóng tiền cho em mất tiêu rồi, anh lại chìa cho em tờ phiếu đóng tiền nói em giữ đi bữa sau đi học. Em ngơ ngác nhìn lại thì thấy anh đã đóng toàn bộ số tiền học phí (khoản tiền đó cũng hết gần 30tr ý ạ).(Em phải nói thêm ck em hok phải đại gia đâu ạ, đi làm bao nhiêu năm nhưng tiêu xài khá hoang phí, con trai miền tây mà. Chẳng biết lo tương lai, chỉ biết làm ra là tiêu thui ạ, trước đó anh cho em xem khoản tiền anh có dư trong tài khoản tầm hơn 50tr.Vậy là trong 50tr đó em đã tiêu tốn của anh gần hết số tiền trong đó:))).
Lúc về em nói với ck em sao lại làm như zậy, lúc đầu ck em cũng nửa đùa nửa thật nói thì anh đầu tư cho em cũng như đầu tư cho anh mà, sau này em học xong ra trường cv ổn định anh cũng đỡ lo nhiều hơn hihi. Nhưng lý do thực sự hok phải zậy, sau này hỏi mãi anh mới nói anh đóng học phí cho em 1 lần vì sợ lỡ như sau này trong thời gian quen nhau 2 đứa có chuyện gì đó hok nói trước được, cuộc sống nhiều lúc hok như ý mình mà.
Lúc đó hok có anh bên cạnh em cũng đỡ cực hơn.....lúc em lên TB sống được 1 time đầu em sống cùng bạn, lúc đó em cũng đi làm thêm partime đủ sống ạ, được 1 time thì chị bạn chuyển qua sống cùng cháu chị mới lên học, nên em ở 1 mình. Em khá sợ ma :))nên lúc đó em nói nhỏ em họ qua ở cùng, nhưng cũng thời gian đó nó về Gia Lai làm, cuối cùng em ở 1 thời gian anh hok yên tâm, nên giữa năm 2013 anh quyết định về sống cùng em. Lúc anh về sống cùng em thì anh hok muốn em đi làm thêm, vì việc học của em khá nặng , học và làm khá nhiều, em cũng tham gia mấy nhóm cùng lớp làm nhìu đề án để có thêm kinh nghiệm thực tế nữa, nên thực sự hok còn thời gian. em đi làm buổi tối về học khá khuya, nên anh đã thuyết phục em nghỉ ở nhà. Anh nói em cứ xài tiền lúc trước em để dành đi, zùi ở nhà học. sau này học xong muốn đi làm thì lúc ấy tha hồ bay nhảy.....
Em suy nghĩ như những bài báo em từng đọc, có người iu lo cho tất cả, ở nhà riết zùi nó hok tôn trọng mình, nó chửi mình chẳng ra sao....em cũng chuẩn bị tâm lý nếu em rơi vào hoàn cảnh đó thì em bỏ đi luôn ạ:(.Nhưng thật bất ngờ, thời gian ở cùng anh em thấy rất thoải mái, anh chưa bao giờ để em có cơ hội mở miệng xin tiền anh, mà chắc cũng hok có cơ hội đó đâu ạ, vì dù trong túi em hok có tiền anh hỏi em cũng vẫn nói còn tiền (chắc do cái lòng tự ái nên em chẳng bao giờ nói được những lời đó).Anh luôn lấy lý do để đưa tiền em xài.....anh nói đã xác định về sống với nhau zùi, thì tiền của anh cũng là tiền của em mà....blabla.
Trong thời gian em ở nhà học, anh nuôi, chưa bao giờ anh nói bất kỳ 1 câu xúc phạm nào hết, nhất là vấn đề tiền long nhạy cảm chúng em chưa bao giờ xích mích. Hay lớn tiếng, nếu lúc nào giận hờn nhau hay có chuyện gì cãi nhau thì em là người lớn tiếng còn anh luôn im lặng đợi lúc nguôi giận anh mới nói ( nói thiệt em là người khá nóng tính ).Em cũng dẫn anh về nhà em chơi nhiều lần, gđ em cũng khá mến anh, vì anh biết nói chuyện và cách nói chuyện hiểu biết khá rộng. chúng em ở với nhau được khoảng 1năm rưỡi thì lúc đó gđ em cứ giục cưới vì em cũng hok còn trẻ nữa. Lúc đó nhà em hok biết em đi học, cũng hok biết chúng em sống cùng nhau, mà em vẫn nói dối gđ để mọi người hok phải lo lắng cho em, em nói em vẫn làm trong này tốt.....đến lúc giục quá em mới thú thực với gđ về chuyện chúng em sống với nhau, và em kể mọi chuyện cho gđ nghe.
Mới đầu cha em giận lắm, mắng zùi chẳng thèm nói chuyện, nhưng sau này biết mọi chuyện lỡ zùi cũng hok còn cách khác. Nhà em bắt cưới sớm, nhưng lúc này làm sao mà cưới, nhà em đâu biết chuyện gđ ck em hok chấp nhận em đâu ạ. cứ giục goài cuối cùng em cũng nói sự thật, lúc này thì nhà em giận lắm ạ.....gđ em khuyên ck em về thuyết phục gđ, zùi bắt chúng em đăng ký kết hôn mới được sống cùng, nếu hok gđ em bắt em về quê. (đây ạ, vì lý do này mà chúng em đăng ký kết hôn chứ em đâu muốn dkkh làm gì, vì tờ giấy đó với em nó cũng hok có ý nghĩa gì.)gđ em sợ lỡ sống cùng có em bé thì sao? phải dkkh lỡ có em bé thì còn đăng ký giấy khai sinh cho con được có tên cả cha mẹ......
nhà em cứ giục cưới goài, nói nhà trai hok chịu thì cũng phải có người qua đại diện để tổ chức bên đằng gái.....nhưng em thấy bên nhà anh thì khó chắc tìm người qua đại diện hok có đâu ạ nên em bỏ ý định luôn zùi.......lâu lâu em cũng vẫn về nhà anh chơi, tuy mọi người hok tỏ thái độ gì, vẫn vui vẻ bình thường mới ghê chứ ạ, nhưng khi em đi thì mẹ anh lại bị lãnh chửi từ cha anh. ông nói bà hok biết dạy con zùi đổ hết lỗi do bà. cứ dần dần như zậy em cũng hok muốn về đó nữa, ck em cũng nói mình về thì ông cha hok nói gì đâu nhưng khi đi zùi thì bà mẹ lại bị chửi. ck em rất thương mẹ, nên em cũng hiểu dần dần hok đòi về đó nữa.cho đến cuối năm 2014 em kết thúc khoá học.Lúc em ra trường đi làm , mặc dù anh hok giàu có gì, nhưng anh cũng cố gắng dành tiền để mua cho em 1 chiếc xe tay ga đi làm, anh nói hok muốn em thua kém bạn bè. Em theo anh đã thiệt thòi zùi nên anh muốn lo cho em tất cả nếu có thể......
trong thời gian đi học em cũng nhận dự án làm thêm nên kinh nghiệm cũng có, ra trường hok khó để đi xin việc, đến bây giờ em đang làm cho cty của Nhật, ngoài công việc em cũng nhận dự án ngoài làm thêm nữa nên thu nhập cũng tương đối ổn định ạ. Được như ngày hôm nay người đầu tiên em cảm ơn nhiều nhất là ck của em, anh đã đi cùng em cả quãng đường tuy hok dài nhưng cũng hok phải ngắn. Những lúc em khó khăn nhất anh la người nâng đỡ em, dìu em đi. chưa bao giờ anh phàn làn điều gì về em. Em muốn thứ gì nếu có thể anh đều làm cho em, anh có thể xài những món đồ bình thường nhưng sắm cho em phải là hàng tốt. em muốn ăn gì dù cho 11h hay 12h khuya anh cũng chạy đi mua. Bây giờ chúng em chuyển qua quận 3 sống, vì bên này gần sân tennis.
lúc trước anh hok được đi đánh vì em thấy anh hay phải dậy sớm để đi khá là mệt, bây giờ em chiều theo ý anh, chuyển qua bên này tuy tiền nhà cao hơn gần gấp 3 chỗ cũ nhưng đổi lại anh được chơi môn thể thao anh yêu thích. Hiện giờ cuộc sống của tụi em khá thoải mái hok phải về vật chất mà về tinh thần, sáng dậy anh đi đánh tennis về khoảng 6h30, nếu em ngủ dậy zùi thì 2 vc chạy ra chợ mua đồ ăn sáng cho em và đồ tối về nấu, còn em chưa dậy thì anh tự đi. thường anh đi làm lúc 7h20. em đi làm trễ hơn 9h em mới làm nên thời gian ngủ nướng khá nhiều. tối cv em về sớm hơn thì em nấu cơm, lâu lâu anh cũng về sớm thì anh nấu phụ em. còn cuối tuần hôm nào anh hok đi uống cf với bạn thì ở nhà chơi với em. em cũng hay tụ tập bạn bè 8 róc. Nên giữa chuyện giao lưu bên ngoài em và anh ít khi quản lắm ạ.
em nghĩ sống hok nên quá gò bó nhau chỉ làm khổ nhau và thấy mệt mỏi hơn, nên phương châm tụi em là tôn trọng nhau. hiệ tại em vẫn đăng ký học thêm lớp ngoại ngữ và các lớp kỹ năng mềm để nâng cao cơ hội về sau.....Về bên đằng nhà em, anh khá quan tâm đến cha mẹ và anh chị em. mọi người cũng quý anh ra mặt, vấn đề tiền bạc thì anh làm sổ tiết kiệm đứng tên em.......
Em kể ra tất cả những điều ở trên chỉ muốn mọi người hiểu hơn về con người ck em, vì tất cả điều ấy mọi người nghĩ xem nếu hok yêu thì có người đàn ông nào làm được như zậy hok ạ????thực sự em thấy sự chân thành của ck em trong cuộc sống hằng ngày. Cũng vì như zậy nên em mới hok hiểu tại sao anh hok muốn giơi thiệu cho bạn bè anh biết em và hok muốn mua nhân cặp đeo?? (Mặc dù cty anh ai cũng biết anh quen em, vì em có đăng hình chúng em lên facebook nên mọi người nhìn thấy).
Mình cũng hok hình dung ra được nếu về nói với gđ mình thì họ sẽ phản ứng thế nào, vì mình nhớ lúc về nhà ck mình là cuối tuần, 2 vc cũng tính sau khi lên SG thì thu xếp cuối tuần sau về trên nhà mình nói chuyện với gđ. Nhưng chưa kịp về thì giữa tuần mẹ chồng mình điện thoại lên nói chồng mình là ông cha hok chịu, nếu vẫn cố tình tổ chức cưới thì ông từ mặt ck mình luôn. và ông cũng tính lên phường cắt hộ khẩu ck mình zùi ý chứ....zậy là mình nhẹ lòng. chứ nếu về nói với gđ mình thì hok biết mở lời thế nào?????
Ở trên mình quên chưa nói, chuyện mình đăng ký kết hôn với ck mình thì gđ nhà mình đã biết zùi ạ, lúc đầu gđ mình cũng buồn lắm, nhưng biết sao được giờ gạo đã nấu thành cơm zùi, nên cũng hok làm khác được. gđ mình giục cưới nhiều lắm, mới đầu còn giấu chuyện nhà ck hok chấp nhận, nhưng dần dần áp lực quá mình nói thẳng luôn. cha mẹ mình rất buồn, nhưng cũng chỉ biết khuyên ck mình về thuyết phục gđ thôi. giờ thuyết phục riết cũng hok được nên mình chẳng thèm nữa, giờ đồng ý hay hok cũng hok quan trọng với mình.
Nếu mình có em bé thì chuyện kinh tế mình cũng hok lo nhiều vì cv mình cũng ổn định zùi ạ, còn chuyện chăm sóc mình sau sinh thì lúc đó mẹ mình sẽ lên chăm. Đúng là mỗi người mỗi cảnh, ngày trước mình thấy nhiều người đi lấy ck gặp phải gđ tốt thì con dâu lại hok biết điều, đối xử với cha mẹ ck chẳng ra sao....mình nghĩ nếu sau này mình lấy ck về sẽ chăm sóc gđ ck thật tốt, sẽ đối xử với ho như người thân ruột thịt của mình, nhưng thật buồn vì hok có cơ hội để thực hiện nó:(......
Mình biết ck mình yêu mình nên anh mới đăng ký kết hôn, ngoài chuyện này ra anh còn làm rất nhiều điều khác nữa. Có lẽ câu chuyện của mình phải kể rõ từ lúc bọn mình quen nhau đến giờ thì mọi người mới có cái nhìn khách quan hơn được ạ. Vì khá dài nên mình nghĩ có kể ra đây thì mọi người cũng hok đủ kiên nhẫn để đọc hết nó. Năm nay mình 28t zùi hok còn ở cái tuổi mơ mộng nữa, nhưng cũng chưa phải ở cái tuổi quá già để hok thể bắt đầu lại. Mọi người trên này ai cũng nói mình quá yêu ck và mình luỵ tình quá....Mình nhận thức được những việc mình đang làm, chứ hok mù quãng. Với mình dù yêu đến mấy, chuyện gì cũng có thể bỏ qua nhưng chuyện ngoại tình thì hok bao giờ. Nhưng bạn biết hok, mình và ck mình quen nhau được 5 năm về sống cùng nhau được 3 năm zùi, trong khoảng thời gian đó mình thấy được sự chân thành từ anh. Anh đã giúp mình vượt qua những lúc khó khăn nhất, anh chưa bao giờ thiếu tôn trọng mình....
Như bạn đưa ra 3 giả sử: 1 là anh có bồ bên ngoài, điều này mình hok dám khẳng định vì bây giờ người ta ngoại tình cũng tinh vi lắm, nhưng sống với nhau bao nhiêu năm, mình chưa thấy dấu hiệu đó từ ck.
Thứ 2 anh có vợ chưa đăng ký ở quê: điều này mình khẳng định là không có, vì mới cuối năm ngoái gđ ck mình có gọi mình về quê ck để nói bàn chuyện cưới xin. (mình nói zậy bạn lại thắc mắc tại sao??? mình cũng nói rõ luôn ạ, vì ngay từ đầu cả gđ và họ hàng bên ck mình đều chấp nhận mình hết, nhưng chỉ duy có cha ck mình là hok chịu, mọi người ai cũng khuyên hết lời nhưng ông vẫn cố chấp lắm "trong đời mình chưa thấy ai cố chấp như cha ck mình ý ạ":-Slý do thì như mình nói ở trên zùi ạ....năm ngoái do bà nội anh nói mẹ anh nếu cha hok chịu thì mẹ đứng ra tổ chức, nên mẹ anh gọi về bàn chuyện cưới xin, hôm đó mình cũng lo sợ lắm ạ, về ăn cơm xong đâu đó thì mẹ anh gọi mình ra nói chuyện, cha anh vào phòng nằm. Bà nói nếu bây giờ mình chấp nhận lấy ck mình thì phải chấp nhận là ngày cưới hay đám hỏi gì đó thì hok có mặt nhà trai tham dự, nếu rước dâu thì hok rước từ nhà gái mà rước từ sg về nhà trai, bà hỏi mình có chấp nhận hok? rồi khuyên mình phải biết hy sinh tùm lum hết ạ....nói xong mà lòng mình buồn và nghẹn lời lắm nhưng cũng cố kiềm chế trả lời để con về hỏi ý kiến của cha mẹ con trước ạ.... Thực lòng lúc ấy mình chẳng muốn cưới xin gì, vì như zậy gđ mình cũng mất mặt lắm, vì dù sao bố mình lúc đó cũng là cán bộ ở đó. gđ cũng có tiếng mà làm đám cưới như zậy thì người ta cười cho....
Thứ 3 là ck mình hok muốn đến tai gđ : mình nghĩ hok phải, vì gđ anh dưới quê, trên cty anh hok có ai cùng quê, nên nếu có dẫn mình đi giới thiệu cũng hok ảnh hưởng gì hết.
Nhưng dù vì điều gì đi nữa thì mình sẽ tìm hiểu rõ.... cảm ơn vì lời góp ý của bạn.
Đúng cũng có nhiều lúc em suy nghĩ giống mọi người nhưng con đường em đã chọn nên em phải đi cho hết. Em tin vào cảm nhận của mình, vì trước giờ em làm theo cảm nhận rất nhiều và rất ít khi sai, em nói rất ít khi sai có nghĩa là vẫn có lúc sai.Nên em chấp nhận cá cược 1 lần, dù cho sau này cuộc đời có phũ phàng thì em cũng chấp nhận. Em đã chuẩn bị sẵn sàng tất cả nếu giông tố có đến, dù cho sau này ck em có đúng như mọi người nói ở trên thì em cũng hok trách anh. Vì với em tất cả quãng thời gian ở với anh đã đủ để em biết được thế nào là hạnh phúc. Con người em hok ghét ai và giận ai được lâu, nên với anh cũng hok ngoại lệ, em nghĩ là zậy.
Trước khi về sống với anh em đã chuẩn bị tâm lý vì đọc quá nhiều tâm sự của các bạn trên diễn đàn này. Nếu có duyên thì đi cùng nhau hết con đường phía trươc, nếu hok có duyên thì cũng chúc cho nhau được hạnh phúc về sau. Sau khi lên đây hỏi mọi người thì em cũng đã hiểu ra 1 số điều zùi ạ. Dù sao em cũng cám ơn mọi người .
Ngoài 2 điều ấy thì anh ấy hok có gì để mình chê trách.
Chúng em cũng dự định sang năm có e bé chị ạ.
Ck e rất thương và chiều em, nhưng đôi khi có những hành động e hok hiểu nổi chị ạ.Còn nói anh có người khác bên ngoài thì e nghĩ là hok có, vì lịch biểu và các hoạt động bên ngoài của a e đều bít. Nếu ảnh có người bên ngoài thật thì phải cao thủ lắm ạ....
Trước tiên em cảm ơn vì lời góp ý của a ở trên, như trong bài viết e đã nói chỉ muốn hỏi mọi người 2 điều ở trên, còn hok muốn nói về những lý do tại sao e chịu đăng ký và về sống cùng trước khi có 1 đám cưới diễn ra... Nhưng tiện anh hỏi e câu hỏi ở cuối. Em cũng xin nói luôn ạ!nhưng trước khi nói em muốn hỏi anh định nghĩa thế nào về 2 từ "dễ dãi"??
Nếu e dễ dãi thì trước khi về sống chung e đã hok đi Đkkh.Chỉ là quan điểm mỗi người khác nhau thôi ạ, với người ta thì 1 đám cưới rất qtrọng, thậm chí nhìu người rất yêu nhau nhưng vì gđ cấm cản đã chia tay....Nhưng với e lại snghĩ khác, nếu gđ hok chấp nhận, cấm đoán hok cho quen, e hok mấy qtâm. Vì cái e qtâm là chồng e sau này, nếu anh ấy dám vượt qua rào cản của gđ, dám bước cùng e thì 1 đám cưới hok còn ý nghĩa gì với e. Nếu đám cưới đàng hoàng linh đình mà về sống với nhau hok hp thì đám cưới đó vô nghĩa lắm, nhiều người lại nói như zậy là bất hiếu với cha mẹ. Nhưng với e có nhìu cách báo hiếu với cha mẹ, còn chuyện cả đời của mình e muốn tự mình qđịnh.Nội tình bên trong câu chuyện của e rắc rối có lẽ người trong cuộc mới hiểu. Nhưng cho đến bây giờ đã 3 năm chúng e về sống cùng nhau thì e chưa bao giờ hối hận về qđịnh của minh.Còn về câu hỏi anh hỏi em "bây giờ bảo chồng e mua nhẫn cưới rồi dẫn em về giới thiệu với gđ là rất khó". Điều đó e biết chứ ạ,vì câu hỏi này e đã trả lời được cách đây 4năm zùi ạ. Chồng e đã từng dẫn e về nhà anh chơi khá nhìu lần, mới đầu gđ anh rất vui vẻ và ủng hộ, nhưng từ khi bit em là con gái gốc bắc thì quay 180độ. Cho đến bây giờ 4 năm zùi gđ anh vẫn hok chịu dù cho anh thuyết phục thế nào. Ai cũng có quyền lựa chọn cách sống nhưng hok ai có thể lựa chọn nơi họ sinh ra.Em chỉ muốn nói sơ qua như zậy, e cũng hok muốn giải thích thêm về chuyện của mình cho mọi người hiểu. Vì có nói người ta cũng hok hiểu được ạ ....
Em phun ở đâu zi? Có đau hok em. Bây giờ môi em có sưng nhiều hok zi?Chị muốn làm mà lo quá, cái mặt tiền hok cẩn thận là tiền mất tật mang.Đi làm đẹp về mà đẹp đâu hok thấy lại xấu hơn thời nguyên thủy thì tội lắm.