mấy thằng ấn ăn bốc bửn lắm, với lại dân Ấn nó "hôi rình" ah ^^
mình ko bit khuyên bạn thế nào vì mình cũng đang quen trai nước ngoài nè, nhưng may mắn anh ấy là người Thái lại sùng đạo Phật, văn hóa Thái cũng có nhiều nét tương đồng với văn hóa Việt Nam. Nếu bạn đã yêu và tin tưởng thì ko có gì là ko thể cả, nhưng trước mắt sẽ có nhiều khó khăn đó. Mong bạn suy nghĩ thật kỹ nha, bản thân mình cũng luôn suy nghĩ mỗi ngày là mình có nên tiếp tục yêu người ta hay không :)Coi như mình và bạn cũng đồng cảnh ngộ zay :))
Trai Ấn hơi bị cổ hủ đó, nhưng cũng có người này người kia. Bữa ko nhớ ở đâu hình như topic trai Tây thấy bảo dân Ấn có truyền thống ko lấy người ngoại quốc làm vợ/chồng. Tuy nhiên cũng thấy 1 số ít trường hợp phá rào. Nhưng trai Ấn rất ư là......gia trưởng đấy
Mình không biết bạn quen chàng Ấn của bạn lâu chưa. Nhưng theo kinh nghiệm chat chit 10 năm trước đây của mình thì dân Ấn Độ mê kết bạn trên Internet nhất (vô phòng chat nào cũng thấy 90% là Ấn Độ). Và đa số là hơi bị xạo ... nên nếu những gì bạn biết được về chàng qua bạn của bạn thì đáng tin hơn là qua chàng/bạn của chàng. Ở đâu cũng có người tốt và người xấu. Mình có một đồng nghiệp người Ấn... chồng chị ấy cực kỳ tốt và chung thủy. Tuy nhiên, với các mối quan hệ qua mạng thì bạn nên cảnh giác tí nhé.Xin việc làm ở đây cho người mới tốt nghiệp như chàng Ấn của bạn mình nghĩ khó lắm. Nhưng chàng có thể đi dạy tiếng Anh ở trung tâm (nếu chàng không có giọng Ấn).Cuối cùng, mình không nghĩ sẽ có kết quả lâu dài cho một mối quan hệ mà trong đó người này không thể giao tiếp với người kia. Nên bạn cũng cần chịu khó học thêm tiếng Anh.Chúc bạn may mắn nhé.
Ko biết hôm nay Diễm Châu thế nào rồi?Khi đọc bài của em chị đã định viết cho em thật nhiều để chia sẻ nhưng đọc kỹ thì các bạn, các anh chị ở diễn đàn đã nói hết những điều cần thiết rồi...Trải qua nỗi khổ đau về tình cảm, mọi thứ trong một thời gian sẽ chỉ còn là bế tắc, chán chường và thất vọng...nhưng tận cùng của mọi đau buồn lại là một điểm tựa để đẩy em quay trở lại với cuộc sống bình thường... Sẽ mất một thời gian em cảm thấy trống rỗng và cô đơn thậm chí mất niềm tin...nhưng rồi sẽ qua đi...Chúc em mau lấy lại tinh thần và sớm gặp những điều tốt đẹp hơn đang chờ ở phía trước nhé..Ôm em một cái nào, cố gắng lên Châu nhé..
Sao lại là người TH nhỉ . :-s Đâm ra dù mình không muốn thì vẫn cứ ác cảm . Uhm , chủ top à , cứ khóc đi , cứ đau đi . Bạn khóc liên tục được bao lâu ? Nhịn ăn liên tục được đến khi nào ? 1 tuần ? 2 tuần ? 1 tháng ? Cứ cho là 1 tháng , thì qua ngày 30 , sáng ngày mùng 1 , ngồi dậy vác cái ghế mà nhìn ra cửa . Nhìn kỹ những cuộc đời trôi qua trước mắt , và tự hỏi cái đôi ấy có xứng đáng nhận được đến 1 giọt nước mắt của bạn hay không . Chắc bạn không ghi âm những cuộc gọi trước với em kia lại . Giờ gọi lại cho em ấy 1 lần nữa đi , nhớ bật ghi âm lên , hỏi rằng cô đã làm thế nào để quyến rũ anh ấy ? Uhm , rồi tìm địa chỉ , gửi cho cho chồng sắp cưới của cô ý dưới danh nghĩa 1 phụ nữ đau khổ . Không phải trả thù đâu , chỉ là tác hợp cho đôi mèo mả gà đồng nó đến với nhau xem sao , làm phúc ý mà , với lại thấy tội nghiệp anh chồng sắp cưới của cô kia quá .
Em không biết khuyên gì chị cả> Mọi lời khuyên lúc này đều ko thể giúp chị vượt qua bế tắc hay bớt đi nỗi buồn.Nhưng em hứa chắc với chị: Thời gian sẽ làm vợi đi nỗi đau. Chắc chắn chị ạChị ăn ngủ điều độ hơn đi nhé. Dần dần tập trung lại khôi phục công việc, và gặp gỡ nhiều người nữa. Tránh ngồi một mình lại nghĩ linh tinh. Quan trọng nhất vẫn phải giữ sức khỏe thật tốt
Thật ra chuyện " ăn bốc'' cũng là 1 nét văn hóa khá ý nghĩa của Ấn, nói lên sự mang ơn, thành kính của họ, còn chuyên họ có ' hôi rình" hay k thì mình cũng chưa bit, vì cũng chưa" rình" thử nữa, hjhj!
Bạn có lẽ lucky hơn mình vì VN-Thai văn hóa và tôn giáo cũng tuơng đồng. Mình thì khác nhiều quá,hic! Nhưng k hiểu mình có mù quáng k nhưng a ấy gt gì mình cũng thấy hợp lý lắm! Thôi thì cứ để xem ngta qua đây, cv có thuận tiện k rùi tính tiếp.
Uhm!Mình cũng có nghe Indian có tục lệ cha mẹ tìm vợ cho con trai kiểu arranged marriage. Nên mình cũng lo và có trao đổi vấn đề này với chàng nhưng chàng cũng gt khá cặn kẽ và thuyết phục mình lắm! Có lẽ mình hơi phêu lưu chăng?
Thanks alot. Mình thật sự k bit là trai Ấn lại thik chat và làm quen online nhiều vậy. Mình tình cờ và chỉ chát riêng a này thôi. Đúng như bạn nói, a ấy cũng từng nói là đát nước Ấn Độ luôn có 2 mặt mâu thuẫn, 1 trong đó là con người. Sẽ có ng rất thật và rất xạo, rất tốt và cực xấu, hầu như k có trung gian. Mình tin chàng là người loại 1,hjhj!
Công việc mới là điều mình quan tâm nhất. Mình lo lắm! Chàng nói tiếng Anh khá tốt nhưng chiều cao lại rất khiêm tốn, chưa tới 1,6m nữa, hic! Được cái là thân thiện, hài hước và quan niệm sống thoáng hơn những gì mình tìm hiểu về ng Ấn.
Tiếng Anh của mình thì trung cấp thôi và 2ng nc cũng hiểu nhau.
Mong sao chàng tìm đc 1 công việc,hic!
Bạn đã nói lên 3 quan điểm rất chính xác với chàng.
1. Về chuyện arranged marriage. Mình nói với chàng là có rất nhiều a chàng Ấn qua VN rùi làm con gái VN phải broken heart. Chàng hỏi mình là" Em bảo tôi phải làm j now? Ấn có 1,3 tỷ người, tôi k bit những người con trai ấy ở đâu để đến nói với họ là tại sao lại để cg VN đau khổ... Hay là e bảo tôi phải tìm gặp những cô gái VN đó để thay họ nói lời xin lỗi?... Mỗi ng mỗi quan điểm sống, k ai giống ai". Chàng nói với mình là arranged marriage chỉ xảy ra ở những nhà mà bậc phụ huynh suy nghĩ chưa thoáng. Hoặc nhà nào mà có con trai/gái đã đến tuổi lập gd mà vẫn chưa có bf/gf thì họ sẽ tìm 1 partner cho con mình. Nếu con mình có ng iu rùi thì họ sẽ qua gd bên đó nc rùi xin cưới. Khi chàng của mình nói với mẹ chàng là có ng iu ở VN, lúc đầu bà cũng khá bất ngờ nhưng sau đó cũng đồng ý và nói chàng là" we dont mind", bà khuyên chàng nên làm giấy kết hôn rùi sau này 2 đứa mình về Ấn sẽ đến temple làm theo nghi thức Ấn. Nên mình cũng khá yên tâm điều này.
2. Chàng có rất nhiều bạn người Hoa sống, học tập và lv bên Úc nên chàng biết ăn bằng đũa, dù chưa thành thạo lắm! Qua bạn bè của chàng, mình đc biết chàng rất hòa đồng và tốt.
3. Chàng k ép mình phải ăn chay nhưng chàng tự hào là chàng là ng nấu đồ chay rất ngon. Thật ra, chàng đã làm part-time bên Úc với vị trí là đầu bếp của 1 nhà hàng Mehico nên chàng cũng thoáng trong việc mình phải ăn chay. Chỉ có điều, 1 trong 2 nguyên tắc của chàng là k ăn non-veg food.
Điều mình lo nhất là tìm việc làm cho chàng. Nó ảnh hưởng đến tâm lý và cs của 2 đứa rất nhiều,hic!
chị Thuyan ơii! E cảm ơn tcam chị dành cho em nhe! Mai đi làm rùi mà sao tư tưởng em vẫn k thoải mái, k phải vì nhớ nhung ng ấy mà vì tinh thẫn mình vẫn còn " trên mây" và sức khỏe cũng chưa tốt. Cty hẹn em mai làm mà sao e cứ thấy chán, k tập trung được.
E đang tính lên SG lại, có bạn bè và đi học thêm nữa, với lại e có 2 ngoại ngữ nên cũng k khó xin việc.
Xin cảm ơn tất cả mọi người, rất tiếc là không thể mời mọi người coffee dc,hihi!
Thanks ban nhe! Minh cung da tinh tao nh roi vi minh nghi don gian ho la nhung ng bt trong xa hoi nen ho da lam nhung dieu rat bt, co le ho khong the lam gi hon duoc. Co ay rat xinh, dang la thu ky gd va minh k biet chong tuong lai cua co ay dau, chi bit la o HN. Ban noi dung, neu bit dc, a ay rat dau kho, va 1 ng cung da dau kho... la minh do! Nhung ma, gio cung do roi, thu 2 nay minh da duoc nhan lam o 1 cty lon, 1 cv rat tot
Có những người chỉ mong có chút thời gian để về bên người thân vào những ngày vui vẻ nhất
Có những người chỉ mong được về nhìn mặt người thân của mình lần cuối.
Có những người chỉ mong được ở bên người mình yêu 1 giây.
Có những người chỉ muốn thêm 1 chút thời gian thôi, để được đi trên con đường quen thuộc, để uống 1 chén trà vào buổi sáng, để làm những việc thường nhật nhất
Vậy mà không thể đó e à..............
A chỉ nói vậy thôi, tùy e muốn sống thế nào thì sống.
Trc hết e rất cảm ơn vì đã giúp em tỉnh táo hơn khi biết mình đang lãng phí time. Thật ra, khi e đt ng ấy, e cung biết k níu kéo đc j vì ng ấy đã dứt khoát cạn tình nghĩa nhưng đã lâu ở SG, e lúc nào cũng bên ng ấy nên khi bị bỏ rơi, mình rất cô đơn và càng khủng hoảng hơn khi chọn phương án chạy trốn sống 1m nên dù sao vẫn thấy nhớ ng ấy. Sáng nay, e đi đăng ký dạy thêm tiếng Anh ở trung tâm trong khi chờ xin vào cty nào đó làm phiên dịch. E đã hủy hoại tinh thần và thể xác nh quá!
Thanks, I hope time is a miracle. But I dont know untill when?
Có 1 ng con trai đã vào SG lập nghiệp ngay sau khi a ấy chia tay ng yêu. Họ cùng quê TH, yêu nhau từ lớp 12, rồi t.y vẫn đẹp suốt 5 năm học ĐH trên HN, cs sv xa nhà đã kéo họ gần nhau hơn. Sau đó, cô gái ra trường trước 2 năm, họ vẫn bên nhau cho đến 1 ngày a ấy xuống nhà cô gái nói chuyện thì gd bên ấy lại không đồng ý. Mình không rõ nguyên nhân vì sao họ lại chê a ấy bởi không phải lần đầu a đến nhà cô ấy chơi. Tính tự ái đã làm rạn nứt tcam 2ng. A bỏ tất cả vào SG xin việc như để chạy trốn...
Nghe kể là cô gái kia rất đau khổ nhưng không hiểu sao lại nhanh chóng có người yêu mới???. Và khi vào SG được 1 năm, mình đã gặp a ấy qua 1 lớp học BDS buổi tối. A có khuôn mặt hiền, dễ thương, nc nhỏ nhẹ. A ấy tâm sự minh nghe chuyện QK, mình rất tôn trọng vì a ấy vẫn buồn chuyện cũ, 2ng họ vẫn còn nhớ nhau nhiều. Chính điều đó đã làm mình thương a hơn. A ấy hận đời nên đã quen vài cô gái, a ấy nói thẳng với họ là quen chỉ để là quen, k kết quả. Rồi nhanh chóng, mình và a ấy đã có tcam. A ay nói yêu mình, rủ mình ở chung. Mình từ chối vì rất sợ" sống thử". A ấy đã khẳng định là yêu mình và không có khái niệm "sống thử" mà sống đúng nghĩa vc vì từ khi vào SG 1 năm, a ấy k yêu ai ngoài mình, những cố gái trc chỉ là " qua đường". Mình đã tin và đồng ý,
Rồi nhanh chóng, mình và a ấy đến với nhau,mình k ngại khi a ấy k tiền, đang làm trợ lý GD rồi nghỉ để qua lãnh vực BDS làm cùng mình với hi vọng kiếm nh t hơn. Sau đó, mình đưa a ấy về gt gd minh. Mẹ a ấy vào SG thăm a chị em a ấy. A cũng thuyết phục mẹ và a trai xuống nhà mình chơi, rồi mẹ a ấy về quê, mọi chuyện tốt đẹp!
Đến 1 ngày, cô gái ấy biết a ấy có mình. Ngày nào cô ấy cũng đt a và khóc, nhớ nhung,nói là chưa từng hết yêu và chưa từng quên. Cô ấy nói cô có người khác ngay khi 2 ng chia tay là vì "a bỏ đi bị khủng hoảng nên ngã vào vai người đàn ông không dành cho minh". Khi mình biết họ ll nhau,mình đã đt nc. Cô ấy tự cao với mình, cô ấy bảo mình không có quyền j cấm họ ll và nói rằng cho dù sau này mình có lấy a ấy thì họ vẫn gặp nhau,cô ấy bảo mình biết trc để mình đừng shock và bit cách cư xử. Mình hỏi lại vì sao cô ấy có ng khác rui ma vẫn vậy, nhu thế chỉ làm khổ 2 ng còn lại( mình và chồng sắp cưới của cô ấy ở HN). Cô ấy nói mình là cô ấy còn yêu a ấy, mình k đủ tư cách dạy đời và sẽ tìm cách kéo a ấy về. Thế rồi, ngày ngày cô ấy đt và nt a ấy.
Chuyện j đến sẽ đến, a ấy nói chia tay với mình với lý do về quê với bố mẹ,không cho mình theo. Thế là bao nh tcam, sự hi sinh,chăm sóc mình dành cho a ấy như nghĩa vụ 1 ng vợ đã gánh lấy hậu quả ntn. A ấy cũng thú nhận k quên cô ấy được. A ấy bảo mình nếu mình lấy nhau, sau này a ấy đi với ng khác, sẽ làm mình khổ. Mình hiểu all.
Mình cũng chạy trốn khỏi SG để quên hết kỉ niệm và nỗi đau. Mình chuyển tới Biên Hòa,k ng thân, k việc làm, ớ 1m lại càng khủng hoảng, tuyệt vọng. Mình đã phải nhập viện vì bị tụt huyết áp và suy nhược cơ thể sau 11 ngày k ăn ngủ, ngoài việc khóc vì chán đời. Bạn bè cũng đt an ủi, khuyên mình quên ngta vì ngta k yêu mình nh, k xứg đáng với mình, đã lợi dụng mình về all. Nhưng sao mình vẫn k cố gắng được, cũng có thể ở 1m, thất nghiệp, thất tình đã làm mình không còn thiết tha j nữa. Mình đã tự động đt và nt, ngta k trả lời mình ngoài tn lại là" Hãy cố gắng lên, e là ng thông minh sẽ tìm được ng tốt. Đừng níu kéo nữa,chúng ta k thể tiếp tục. Đó là cách giải thoát tốt nhất cho cả 2".
Cs và t.y của mình là vậy đấy!
Bạn hãy cân nhắc kỹ rồi quyết định.
Có 1 ng con trai đã vào SG lập nghiệp ngay sau khi a ấy chia tay ng yêu. Họ cùng quê TH, yêu nhau từ lớp 12, rồi t.y vẫn đẹp suốt 5 năm học ĐH trên HN, cs sv xa nhà đã kéo họ gần nhau hơn. Sau đó, cô gái ra trường trước 2 năm, họ vẫn bên nhau cho đến 1 ngày a ấy xuống nhà cô gái nói chuyện thì gd bên ấy lại không đồng ý. Mình không rõ nguyên nhân vì sao họ lại chê a ấy bởi không phải lần đầu a đến nhà cô ấy chơi. Tính tự ái đã làm rạn nứt tcam 2ng. A bỏ tất cả vào SG xin việc như để chạy trốn...
Nghe kể là cô gái kia rất đau khổ nhưng không hiểu sao lại nhanh chóng có người yêu mới???. Và khi vào SG được 1 năm, mình đã gặp a ấy qua 1 lớp học BDS buổi tối. A có khuôn mặt hiền, dễ thương, nc nhỏ nhẹ. A ấy tâm sự minh nghe chuyện QK, mình rất tôn trọng vì a ấy vẫn buồn chuyện cũ, 2ng họ vẫn còn nhớ nhau nhiều. Chính điều đó đã làm mình thương a hơn. A ấy hận đời nên đã quen vài cô gái, a ấy nói thẳng với họ là quen chỉ để là quen, k kết quả. Rồi nhanh chóng, mình và a ấy đã có tcam. A ay nói yêu mình, rủ mình ở chung. Mình từ chối vì rất sợ" sống thử". A ấy đã khẳng định là yêu mình và không có khái niệm "sống thử" mà sống đúng nghĩa vc vì từ khi vào SG 1 năm, a ấy k yêu ai ngoài mình, những cố gái trc chỉ là " qua đường". Mình đã tin và đồng ý,
Rồi nhanh chóng, mình và a ấy đến với nhau,mình k ngại khi a ấy k tiền, đang làm trợ lý GD rồi nghỉ để qua lãnh vực BDS làm cùng mình với hi vọng kiếm nh t hơn. Sau đó, mình đưa a ấy về gt gd minh. Mẹ a ấy vào SG thăm a chị em a ấy. A cũng thuyết phục mẹ và a trai xuống nhà mình chơi, rồi mẹ a ấy về quê, mọi chuyện tốt đẹp!
Đến 1 ngày, cô gái ấy biết a ấy có mình. Ngày nào cô ấy cũng đt a và khóc, nhớ nhung,nói là chưa từng hết yêu và chưa từng quên. Cô ấy nói cô có người khác ngay khi 2 ng chia tay là vì "a bỏ đi bị khủng hoảng nên ngã vào vai người đàn ông không dành cho minh". Khi mình biết họ ll nhau,mình đã đt nc. Cô ấy tự cao với mình, cô ấy bảo mình không có quyền j cấm họ ll và nói rằng cho dù sau này mình có lấy a ấy thì họ vẫn gặp nhau,cô ấy bảo mình biết trc để mình đừng shock và bit cách cư xử. Mình hỏi lại vì sao cô ấy có ng khác rui ma vẫn vậy, nhu thế chỉ làm khổ 2 ng còn lại( mình và chồng sắp cưới của cô ấy ở HN). Cô ấy nói mình là cô ấy còn yêu a ấy, mình k đủ tư cách dạy đời và sẽ tìm cách kéo a ấy về. Thế rồi, ngày ngày cô ấy đt và nt a ấy.
Chuyện j đến sẽ đến, a ấy nói chia tay với mình với lý do về quê với bố mẹ,không cho mình theo. Thế là bao nh tcam, sự hi sinh,chăm sóc mình dành cho a ấy như nghĩa vụ 1 ng vợ đã gánh lấy hậu quả ntn. A ấy cũng thú nhận k quên cô ấy được. A ấy bảo mình nếu mình lấy nhau, sau này a ấy đi với ng khác, sẽ làm mình khổ. Mình hiểu all.
Mình cũng chạy trốn khỏi SG để quên hết kỉ niệm và nỗi đau. Mình chuyển tới Biên Hòa,k ng thân, k việc làm, ớ 1m lại càng khủng hoảng, tuyệt vọng. Mình đã phải nhập viện vì bị tụt huyết áp và suy nhược cơ thể sau 11 ngày k ăn ngủ, ngoài việc khóc vì chán đời. Bạn bè cũng đt an ủi, khuyên mình quên ngta vì ngta k yêu mình nh, k xứg đáng với mình, đã lợi dụng mình về all. Nhưng sao mình vẫn k cố gắng được, cũng có thể ở 1m, thất nghiệp, thất tình đã làm mình không còn thiết tha j nữa. Mình đã tự động đt và nt, ngta k trả lời mình ngoài tn lại là" Hãy cố gắng lên, e là ng thông minh sẽ tìm được ng tốt. Đừng níu kéo nữa,chúng ta k thể tiếp tục. Đó là cách giải thoát tốt nhất cho cả 2".
Cs và t.y của mình là vậy đấy! Nếu a ấy còn yêu bạn, a ấy cũng sẽ quay lại với bạn như ng đàn ông trong câu chuyện cuoc đời mình.
Bạn hãy cân nhắc kỹ rồi quyết định.