Trước mình cũng thế cũng thất nghiệp cả 3 ,4 tháng đi làm thì k tìm dc chỗ nào lâu, từ lúc ra trường đến giờ đi pv hơn 30 lần rồi, fail nhiều, cũng rút dc nhiều kinh nghiệm, giờ đi pv đã không còn sợ gì luôn, mình cảm thấy lúc đó mình thất nghiệp dài là do 1 số nguyên nhân sau : thứ nhất do mình ảo tưởng cv quá, nghĩ mình giỏi, nghĩ cv nó phải thế này thế kia, kén việc quá , thích làm hành chính, k thích việc gì bị áp doanh số, phải ra đường nhiều.Giờ thì khác chỉ cần cv kiếm được tiền mà chính đáng thì k ngại. Thứ 2 do trình bày CV chưa rõ ràng, nhà tuyển dụng bước đầu chỉ nhìn CV để chọn bạn qua vòng hồ sơ, nếu CV của bạn không phù hợp với công việc người ta khó mà chọn bạn, thường mỗi khi ứng tuyển mình thưởng sửa CV sao cho nó phù hợp với vị trí đang tuyển :p Thứ 3 , do kỹ năng phỏng vấn chưa tốt, thiếu tự tin, trả lời k rõ ràng, k dứt khoát. Chia sẻ vui thôi nhé :))
Ô bạn này buồn cười~ Nói như bạn thì bất cứ diễn viên nào dù có dở tệ đến đâu nhưng cứ chăm chỉ chường mặt đóng phim là đáng khen sự chăm chỉ ah? 1 diễn viên yêu nghề thì phải cố mà tiến bộ chứ, cũng như anh thợ bánh phải làm bánh ngon hơn cho xứng với level của anh ta. Bạn chấp nhận sự dễ dãi ko có nghĩa là người khác chấp nhận điều đó. Ít nhất là với tui ko đánh giá cao những diễn viên cả đời đóng những vai an toàn để dễ kiếm tiền. Tui trân trọng những người diễn viên luôn thách thức bản thân hi sinh cho nghệ thuật.
Vấn đề là có duyên hay không? Ối cô chả xinh nhưng duyên ngầm, các anh chết đứ đừ. Còn có cô xinh đẹp nhưng mà vô duyên, nhạt hơn nước ốc, thì chỉ hấp dẫn lúc ban đầu, sau nhìn mãi quen mắt là các anh ý lại thôi. Các bạn gái học giỏi còn hay có vụ thích thể hiện giỏi hơn đàn ông nữa, làm sao các anh ý thích được. Thế đâu gọi là thông minh. Thông minh là mặc dù mình giỏi hơn nhưng không cần phải thể hiện nhiều. Làm thế nào mà khiến các anh nghe theo ý mình, mà lại tưởng là mình nghe theo ý các anh ý cơ. Bài học này chị cùng cơ quan dạy tớ khi tớ mới quen giai nhà tớ bây giờ đấy :DÀ, quên, còn bài này nữa được các chị dạy: Nam phải ra là nam, mà nữ phải ra là nữ. Mình là nữ mà lại cố học tính cách của nam hay ngược lại là hỏng phim luôn. Hồi xưa còn non nớt "thiếu kinh nghiệm", mình cũng hay tỏ ra cứng rắn, tự lập, không sợ gì cả, không bao giờ khóc trước mặt người khác :D Thế nên hay cãi nhau với giai. Học được bài này xong về áp dụng thỉnh thoảng nhờ vả, xong rồi khen "Không có anh giúp chắc em không biết phải làm thế nào?" mặc dù mình biết thừa, tự làm còn nhanh hơn ý. Bây giờ thì gọi là xã rồi nên thỉnh thoảng lại quên bài. Hôm nọ cửa bị hỏng, xã vác đồ nghề ra sửa, mãi ko được, mình thỉnh thoảng đi qua sốt ruột lại đá 1 câu: "Thôi anh không làm được đâu, để em gọi thợ khóa". Thế là hôm đó bị xã giận :D Đấy, quên bài là khổ thế. Mặc dù hôm ý cuối cùng cũng phải gọi thợ khóa thật.
Đồ mất dậy. Cho ăn, cho học đến lớp 10 rồi còn không biết nghĩ cho bản thân, cho bố mẹ cho gia đình thì ai nghĩ hộ cho. Đi chơi kiểu ấy thì đập cho là phải rồi. Mình đồng ý với Táo cả hai chân hai tay. Chuyện nhà mình nhá: còn bé lớn 14 tuổi, rất thích mặc hở hang, short phải thật ngắn, hở cả mông, áo cũng phải thật ngắn hở rốn, hở vú...nói sao cũng không được. Trước mặt mình nó không mặc, nhưng nó cho vào túi, sang nhà bạn rồi thay ra mặc...Hai vợ chồng mình đi theo túm được không nói gì...để cho khỏi mất mặt với bạn. Đi chơi tối ngày hơn 10pm không về, gọi điẹn thì tắt điẹn thaọi...không thể làm thế nào, đành ngồi nhà đợi, Nhắc nhở, khuyên như nhiều lần nhưng vẫn đâu vào đấy. Điên tiết, lần cuối, khi nó vể...lôi vào nhà...lục tủ đồ...cắt nát hết toàn bộ laọi hở rốn hở mông--mà sao nhiều thế...nó bao bạn bè nó cho. đập cho một trân tơi bời, nó kêu gào rất to còn lên giọng "nhân quyền" và "children rights" OK! Mình hét lên còn to hơn "mở hết cửa ra cho hàng xóm nghe thấy", đưa cho no điẹn thoại bảo "gọi ngay 911, hôm nay tao vơi mày sẽ ngã ngũ, một là mày phải nghe lời tao, hai là tao đánh mày tơi tả, sau đó 911 sẽ đến bắt tao đi tù, hoặc tước quyền nuôi con của tao mày sẽ vào ở trong house for girls với các bạn tuỏi teen bị bố mệ bạo hành của mày, và cả những đứa không biết nghe lời bố mẹ." Con bé không zám mở cửa, không zám gọi 911, không zám la hét như lúc đầu nữa, hạ giọng, xin lỗi sẽ không như thế nữa...sau cú đấy nàng thay đổi thật, trước khi mặc gì hơi lố một chút là phải hỏi ý kiến mẹ có OK không, đi chơi về muọn thì tự giác gọi điện xin phép rồi nói cụ the đi đâu, ở đâu chứ không zám tự ý đi, rồi tắt cả điẹn thoại để bố mẹ không thể liên lạc được; kiểu nghe theo bạn zúi vô 'mày làm thế này thế kia, bố mẹ mày không làm gì được đâu.' Ái zà, dây vào mình, cho ra tóp mỡ luôn.
Nước mắm 584 mình vẫn mua được ở Co.op mart, giá không cao hơn Hưng Thịnh hay Hạnh Phúc đâu. Bạn tìm thử ở quầy nước mắm xem. Mình vẫn đi Co.op Đinh Tiên Hoàng.
Bữa nay pả cũng biết nói móc, má ơi thiệt xúc động :)) Vầng, rõ là đời này chả có người chiếu trên nào đi để ý đến đứa chiếu dưới cả, chỉ có ngược lại thôi ;;)Lần đầu tiên pả tự nhiên nói về "người ấy" chứ ko chối bay chối biến, có một sự đao lòng nhẹ :((Tui thề với ông "người ấy" nha, ông muốn "làm" gì chế tui thì kính mời ông hiện hồn trước ít nhất 1 năm để còn chuẩn bị tinh thần, chứ ông mà bắt chước cái style "làm trước nói sau" là tui rủa cả dòng họ à 8-}
Đọc mà thấy run run. Tháng nữa vc mình nhận nhà mới, lương 2 vc 14t, ko có thêm gì, lại trả ngân hàng mất 5t 1 tháng, vậy là còn 9t, y hệt nhà bạn này. Nhận nhà đc 3 tháng thì em Chíp lại ngoe ngoe ra đời! Méo mặt. Giờ đã lương tháng nào hết tháng ấy vì phải trả cả tiền thuê nhà 3t 1 tháng, ngân hàng 4t, vậy là còn 7t tiêu còn thấy chật vật. Cái mức lương 9t để sống 3 người ở quê thì đủ chứ ở HN này e là không ổn. Ra khỏi nhà ở cái là mất tiền, đi WC cũng 2k. 9t ngày xưa nó còn to, chứ giờ lạm phát rồi, chả mấy mà hết. Lương thì tăng ì ạch, xăng xe quần áo gạo mỡ dầu ăn.... thì tăng rất nhanh. Ma chay cưới xin đẻ đái ốm đau sinh nhật liên hoan thì gần như tuần nào cũng có, ko chồng thì vợ, ko phải chỉ in ít 100k như nhà chị vợ này đâu. Bét cũng 1 triệu. Không có cái hỏi thăm nào 100k nữa rùi, gì cũng 200k, theo cơ quan mà, ko thể 1 mình 1 kiểu. Mà trong chi tiết chị này còn ko có khoản mua quần áo cho vợ/chồng, tiền sim thẻ đt, các loại quỹ vớ vẩn ở khu nhà ở/chung cư vì họ đi thuê nhà. Ôi nghĩ đến mà điên đầu vì tiền. Ngày chưa cưới thì ăn tiêu xông xênh chả giành đc tí nào, lương thưởng gì cho theo váy vóc và du lịch hết. Giờ mới thấy tiếc :D:D:D
Mình khá đồng ý với ý kiến này, tóm lại mình có lời khuyên là:
1. Chịu khó tìm hiểu thông tin về công ty mình đang nộp hồ sơ chút. Thay vì rải 10 thì rải 3 thôi, thời gian đi rải tìm hiểu kỹ hơn về cty sắp mời pv.
2. Thật thà là ưu điểm trong một số trường hợp nào đó. Ví dụ em chưa có kinh nghiệm (thật thà) nhưng em thật sự thích công việc này nên em sẽ làm chăm chỉ, tập trung để có kinh nghiệm sớm nhất.
3. Để ý hình thức khi đi phỏng vấn, cần vui vẻ, tươi tắn thể hiện sự nhiệt tình chứ không phải ủ rũ, mặt mũi bơ phờ.
4. Đúng giờ, nếu không đúng thì vào phải xin lỗi và giải thích.
5. Lắng nghe cẩn thận câu hỏi, trả lời chậm cũng được nhưng chắc, rõ. Quan trọng nhất là cho người tuyển dụng thấy mình xin việc nghiêm túc chứ không phải làm tạm. Tâm lý họ cũng muốn mình gắn bó lâu dài chứ không phải quen việc rồi "nhảy".