Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Giúp con phát triển ngôn ngữ (Mẹ Nhật dạy con...
- Phân biệt trái – phải: tay trái là Alfa Romeo, tay phải là Volvo, chân trái là Citroen, chân phải là Mercedes
Gắn từng khái niệm khó nhớ với những thứ trẻ thích, trẻ sẽ nhớ nhanh hơn.
Tôi nghĩ trí nhớ của Hiro cũng thuộc vào hàng khá tốt. Nhưng cho đến bây giờ việc ghi nhớ theo những con số không có ý nghĩa, như bảng cửu chương, hoặc chỉ học thuộc lòng đơn thuần Hiro khá kém. Xu hướng này xuất hiện từ khi Hiro được 2 - 3 tuổi. Ví dụ: các từ vựng như “tay trái”, “tay phải”, “chân trái”, “chân phải” nếu chuyển thành âm thanh để nhớ thì Hiro có thể nhớ một cách đơn giản. Nhưng nếu hỏi đâu là tay phải, thì Hiro không thể hình dung ra ngay được mà phải mất một lúc sau mới định hình ra.
Hồi tôi còn bé đã được dạy theo kiểu thế nào ư? Quả thật, hồi đó tôi được ai đó dạy rằng: Tay cầm bát ăn cơm là tay trái, tay cầm đũa là tay phải. Vào thời đó (thời Chiêu Hoàng những năm 40) xung quanh có rất nhiều người lớn cho nên không thể nhớ rõ được là ai đã dạy mình cái đó cả. Vốn dĩ, bát ăn cơm là gì? Thời đó, tôi còn không phân biệt được bát ăn cơm với bát để đựng canh. Vì thế nên tôi cũng bị loạn một thời gian dài và mãi không nhớ được.
Hiro cũng vậy. Năm 2 tuổi, bé rất lúng túng với những câu đố kiểu như: giơ tay phải lên, hạ tay trái xuống. Đối với Hiro, nếu chưa lý giải được vì sao cái tay này gọi là tay phải, thì bé không thể nào hình dung ra được hình ảnh đó trong đầu, vì vậy mà khó ghi nhớ.
Vì thế, tôi đã giúp bé nhớ bằng cách gắn tên các loại ô tô bé thích thời đấy với tay trái, tay phải, chân trái, chân phải. Tay trái là Alfa, tay phải là Volvo, chân trái là Citroen, chân phải là Mercedes. Và thế là tự nhiên chỉ trong 3 phút bé nhớ được một cách dễ dàng tất cả. “Tay phải là Volvo”. “Tay trái là Alfa”.
Gắn từng khái niệm khó nhớ với tên loại xe mà bé thích thì chỉ trong một tích tắc bé đã nhớ được tất cả.
Trích từ cuốn sach "Giúp con phát triển ngôn ngữ ( mẹ Nhật dạy con bằng danh từ vốn có)"
04:21 CH 12/06/2015
Giúp con phát triển ngôn ngữ (Mẹ Nhật dạy con...
Cụ thể hóa những khái niệm trừu tượng bằng tranh, hình ảnh sẽ giúp trẻ dễ hiểu hơn.
Trong đề thi kiểm tra năng lực tiếng Nhật (kiểm tra quốc ngữ dành cho người Nhật) có phần “kính ngữ”. Kỳ thi này rất khó, gồm có: Kính ngữ, chữ Hán, ý nghĩa của câu và từ vựng. Dù tổng số điểm ở mốc đậu đi nữa nhưng nếu điểm thành phần mà không đạt mốc điểm sàn thì vẫn bị tính là trượt. Vì thế, lĩnh vực kính ngữ này là thử thách rất cam go với Hiro.
Đặc biệt, “khiêm nhường ngữ” – “hạ thấp mình để nâng đối phương lên” – đối với một đứa bé cấp 1 đúng là rất khó. Hoặc “tôn kính ngữ” – “thể hiện sự kính trọng để nâng đối phương lên” – hầu như không thể định hình được trong suy nghĩ của Hiro.
Ngoài ra cách gọi “khiêm nhường ngữ” hoặc là “tôn kính ngữ” nghe mà khó hiểu làm sao… Chính vì thế, tôi không dùng “khiêm nhường ngữ” nữa mà dùng tranh để truyền tải hình ảnh đến cho Hiro hiểu.
Khiêm nhường ngữ là để hạ mình xuống nên gọi là “Down”, tôn kính ngữ là để nâng đối phương lên nên gọi là “Up” (nghe có vẻ giống như khi dạy một chú chó quá nhỉ! Cười). Ví dụ: “Mời mọi người ăn cơm ạ”, hoặc là “xin được lắng nghe” sẽ là “Down”. “Mời bác xơi cơm”… là “Up”.
Nhờ cách này mà Hiro cũng nhớ được khá nhiều rồi nhưng mà hình như vẫn còn loạn lắm. Vì thế, để Hiro nhớ được kỹ hơn nữa mà nhìn vào từ đó là có thể liên tưởng ra được ngay tôi lại dùng màu sắc để chia thành nhóm từ “Down” và nhóm từ “Up”.
Rất đơn giản: Thẻ màu xanh là nhóm từ “Down”. Thẻ màu đỏ là nhóm từ “Up”. Rồi tôi để lộn xộn vào nhau trên bàn và hỏi con: “Down” của từ ăn là gì? Hiro sẽ trả lời là “xin đón nhận”, và tìm thẻ màu xanh có ghi chữ đó.
Vì chỉ có 2 màu xanh và đỏ nên làm vài lần là từ nào thuộc thẻ xanh, từ nào thuộc thẻ đỏ sẽ được ghi nhớ vào não của bé. Tôi đưa ra khoảng 50 từ kính ngữ cơ bản thường xuyên xuất hiện trong đề để chơi với bé theo hình thức này thì không ngờ bé ghi nhớ nó một cách nhanh chóng.
Nhờ hình thức này mà bé không cần phải nhớ phức tạp là “xin đón nhận” là khiêm nhường ngữ, là để hạ mình xuống. Mà theo mô hình: “Xin đón nhận” g thẻ xanh g “Down” g khiêm nhường ngữ nên chỉ cần một khoảnh khắc là nhớ ra được ngay.
Thẻ có màu sắc nên dễ đọng lại trong ký ức của trẻ, các bạn có đồng ý với tôi không?
Trích từ cuốn sách " Giúp con phát triển ngôn ngữ"
05:59 CH 09/06/2015
Giúp con phát triển ngôn ngữ (Mẹ Nhật dạy con...
Cụ thể hóa những khái niệm trừu tượng bằng tranh, hình ảnh sẽ giúp trẻ dễ hiểu hơn.
Trong đề thi kiểm tra năng lực tiếng Nhật (kiểm tra quốc ngữ dành cho người Nhật) có phần “kính ngữ”. Kỳ thi này rất khó, gồm có: Kính ngữ, chữ Hán, ý nghĩa của câu và từ vựng. Dù tổng số điểm ở mốc đậu đi nữa nhưng nếu điểm thành phần mà không đạt mốc điểm sàn thì vẫn bị tính là trượt. Vì thế, lĩnh vực kính ngữ này là thử thách rất cam go với Hiro.
Đặc biệt, “khiêm nhường ngữ” – “hạ thấp mình để nâng đối phương lên” – đối với một đứa bé cấp 1 đúng là rất khó. Hoặc “tôn kính ngữ” – “thể hiện sự kính trọng để nâng đối phương lên” – hầu như không thể định hình được trong suy nghĩ của Hiro.
Ngoài ra cách gọi “khiêm nhường ngữ” hoặc là “tôn kính ngữ” nghe mà khó hiểu làm sao… Chính vì thế, tôi không dùng “khiêm nhường ngữ” nữa mà dùng tranh để truyền tải hình ảnh đến cho Hiro hiểu.
Khiêm nhường ngữ là để hạ mình xuống nên gọi là “Down”, tôn kính ngữ là để nâng đối phương lên nên gọi là “Up” (nghe có vẻ giống như khi dạy một chú chó quá nhỉ! Cười). Ví dụ: “Mời mọi người ăn cơm ạ”, hoặc là “xin được lắng nghe” sẽ là “Down”. “Mời bác xơi cơm”… là “Up”.
Nhờ cách này mà Hiro cũng nhớ được khá nhiều rồi nhưng mà hình như vẫn còn loạn lắm. Vì thế, để Hiro nhớ được kỹ hơn nữa mà nhìn vào từ đó là có thể liên tưởng ra được ngay tôi lại dùng màu sắc để chia thành nhóm từ “Down” và nhóm từ “Up”.
Rất đơn giản: Thẻ màu xanh là nhóm từ “Down”. Thẻ màu đỏ là nhóm từ “Up”. Rồi tôi để lộn xộn vào nhau trên bàn và hỏi con: “Down” của từ ăn là gì? Hiro sẽ trả lời là “xin đón nhận”, và tìm thẻ màu xanh có ghi chữ đó.
Vì chỉ có 2 màu xanh và đỏ nên làm vài lần là từ nào thuộc thẻ xanh, từ nào thuộc thẻ đỏ sẽ được ghi nhớ vào não của bé. Tôi đưa ra khoảng 50 từ kính ngữ cơ bản thường xuyên xuất hiện trong đề để chơi với bé theo hình thức này thì không ngờ bé ghi nhớ nó một cách nhanh chóng.
Nhờ hình thức này mà bé không cần phải nhớ phức tạp là “xin đón nhận” là khiêm nhường ngữ, là để hạ mình xuống. Mà theo mô hình: “Xin đón nhận” g thẻ xanh g “Down” g khiêm nhường ngữ nên chỉ cần một khoảnh khắc là nhớ ra được ngay.
Thẻ có màu sắc nên dễ đọng lại trong ký ức của trẻ, các bạn có đồng ý với tôi không?
Trích từ cuốn sách "Giúp con phát triển ngôn ngữ"
05:56 CH 09/06/2015
Những Điều Tuyệt Đối Không Được Nói Với Trẻ
vất vả quá, chồng chị không cùng chia sẻ với chị hay sao. Như vậy chị lại càng nên dạy trẻ cách tự lập từ nhỏ như vậy cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn với chị mà các con lại sớm trưởng thành.
06:27 CH 08/06/2015
Giúp con phát triển ngôn ngữ (Mẹ Nhật dạy con...
Những Điều Tuyệt Đối Không Được Nói Với Trẻ
1.Nuôi dạy con thật vất vả
"Ở với con 24/24 chắc tôi stress mất!"
"Thỉnh thoảng tôi cũng muốn tạm xa con để có thời gian rảnh rỗi cho mình".
…
Quá vất vả, quá căng thẳng. Nếu lúc nào người mẹ cũng nói ra điều đó thì phải chăng con trẻ sẽ cảm nhận được rằng sự tồn tại của mình gây căng thẳng cho cha mẹ? Cái gì cũng cố điều chỉnh cho theo nhịp của con thì mẹ sẽ bị căng thẳng, hoặc dễ bị dẫn đến bao bọc con quá mức. Tôi nghĩ từ lúc còn bé hãy dẫn con ra ngoài nhiều, để cho con được học từ cuộc sống mới là điều quan trọng.
2.Việc này là quá sức với con nhỉ!
Đây là câu nói khủng khiếp nhất, dập tắt hết mọi hứng thú trong con!
Cha mẹ có thể có nhiều lý do bao biện cho việc sử dụng câu nói này như là: nói vậy sẽ khiến con tức lên mà quyết tâm làm cho được; hoặc coi như báo trước để khi thất bại cũng không bị sốc… thế nhưng bạn có nghĩ trong những kỳ thi kiểm tra năng lực thì chính việc đạt được một kết quả cao nhất liên quan đến quá trình thử thách đó là "đậu" thì mới thực sự là phần thưởng lớn nhất không?
"Con cố gắng nhiều vậy mà không đậu nhỉ?","số không may nhỉ. Thật đáng thương!". Có thể nói những câu như vậy để xoa dịu, an ủi khi con thất bại. nhưng chắc chắn những lời khen miễn cưỡng, những cách động viên đó sẽ không khiến trẻ trưởng thành hơn được. không "đậu" là vì con nỗ lực chưa đủ…
3. cách dạy của thầy khó hiểu nhỉ?
Nói xấu giáo viên của con là điều tồi tệ nhất, một khi con còn là học sinh thì sự tồn tại của thầy cô cần phải được tôn kính và đặt lên hàng đầu. trước mặt con trẻ cha mẹ không dược nói xấu thầy cô và trường học. dù là đứa trẻ đang đi mawux giáo hay học tiểu học đi nữa, cha mẹ không được nói những câu chuyện tiêu cực liên quan đến thầy cô trước mặt con hoặc là ở những chỗ mà con có thể nghe thấy.
Nhiều bậc phụ huynh thường biện hộ "cách dạy của thầy cô giáo không tốt", "giờ học không thú vị" , để làm lý do cho kết quả học tập kém của con mình ở trường. tất nhiên, thầy cô thì cũng có người dạy hay người dạy dở. thầy cô thì cũng là con người, do đó cũng sẽ có sai lầm, lúng túng, cảm tính. Thế nhưng trước khi truy sét thầy cô, bạn hãy xem lại thái độ khi tham gia giờ học của con mình thế nào. Khoan tính đến cách truyền đạt của thầy cô thế nào, liệu con bạn đã thực sự có được sự nghiêm túc tối thiểu với tư cách là một học sinh ở vị trí nghe thầy cô giảng bài chưa…
Do vậy trước khi đổ lỗi cho người khác,việc khách quan nhìn nhận và đánh giá con mình cũng rất quan trọng.
4.không được để thua bạn đâu nhé
Quá hẹp, hãy chiến đấu ở một sàn đấu lớn hơn đi…
Việc giúp trẻ có được suy nghĩ "không thể thua bạn đó được" với ý nghĩ tốt là để cạnh tranh lành mạnh vì có đối thủ cũng quan trọng. Thế nhưng, cách làm này với tiêu chuẩn của cha mẹ sẽ không mấy có hiệu quả dù có là những đứa trẻ cùng lớp hay cùng một câu lạc bộ thể thao đi chăng nữa. Đặc biệt, việc cứ ghép tre lại với đứa trẻ khác để so sánh bất kể năng lực của trẻ ở mức độ nào chắc chắn sẽ rất khó khăn cho sinh hoạt cộng đồng của đứa trẻ. Điều này chắc chắn sẽ ảnh hưởng xấu đến mối quan hệ bạn bè của con đấy.
5. con tôi kém lắm.
Tuyệt đối không dược chê con trước mặt người khác. Có thể văn hóa của Nhật khiêm tốn là thái độ đẹp đẽ nhưng chê bai con thì tuyệt đối không được. Không nên nhầm giữa chê bai và khiêm tốn.
6.cái đó rút cuộc chẳng có ích gì, chỉ phí tiền thôi
Chắc chắn việc đó phải có một tác dụng nào đấy. hãy giúp con có con có được ham muốn học hỏi, tiếp thu từ mọi thứ kể cả việc bị ngã khi đứng dậy cũng có một bài học nào đó. Người mẹ có những suy nghĩ theo kiểu: "lớp học tiếng Anh dó chẳng có tác dụng gì mấy nhỉ? Thật là phí tiền" thì thật tồi tệ. Xét về kết quả, có thể trong phạm vi nhận thức của mẹ thì trẻ chẳng học thêm được điều gì. Nhưng có thể con trẻ đã có được quãng thời gian vui vẻ khi theo học ở đó thì sao. Nếu mẹ phủ định điều đó thì thật đáng buồn. dù kể cả là chẳng có hiệu quả gifddi nữa thì mẹ vẫn có thể bỏ công ra, bằng những cách thông minh để biến nó thành có hiệu quả đúng không?
7.Này, con đang căng thẳng đấy à
Chỉ cần mẹ vẫn cư xử như bình thường, điềm tĩnh thì chắc chắn con cũng sẽ phát huy được thực lực mà con vẫn làm được như thường ngày…
"Ôi, chắc con đang hồi hộp lắm nhỉ", "nếu con căng thẳng rồi dẫn đến thất bại là không được đâu đấy, cố lên!". Nhiều người mẹ vẫn thường hay hỏi con những câu như thế này. Vào những lúc trẻ thực sự căng thẳng rồi thì trượt là không được đâu đấy!" thì chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa. ví dụ trước đợt thi thứ hai của kỳ thi năng lực tiếng Anh, đứa trẻ chẳng hề căng thẳng chút nào nhưng bà mẹ lại hỏi:" này, con đang căng thẳng đúng không?" thì tự nhiên đứa trẻ cũng bị căng thẳng luôn
Thay vì lo lắng hổi trẻ những câu như vớ vẩn như vậy cha mẹ nên để trẻ có thời gian lấy tài liệu ra mà xem thêm vài câu hội thoại khi phỏng vấn còn tốt hơn.
Trích từ cuốn sách "Giúp con phát triển ngôn ngữ (mẹ Nhật dạy con bằng danh từ vốn có)"
06:10 CH 05/06/2015
Giúp con phát triển ngôn ngữ (Mẹ Nhật dạy con...
Hãy dạy trẻ tên đầy đủ của sự vật
Không phải là Landcrui mà là Toyota Land Cruiser Prado
Nếu trẻ đã ghi nhớ được hết tên gọi đầy đủ rồi thì bạn có thể dạy trẻ cách gọi rút gọn mà mọi người vẫn thường dùng. Chứ còn ban đầu, hãy tự nhắc nhở mình dạy cho con đúng tên gọi, dù là sự vật gì đi nữa.
Có lẽ với hầu hết mọi người đây là chỉ là vấn đề quá nhỏ, muốn ra sao cũng được. Nhưng tôi muốn những bậc cha mẹ có ý định dạy con kiến thức về từ vựng thông qua danh từ vốn có, cần coi trọng việc gọi chính xác danh từ vốn có bằng tên đầy đủ và đúng, hay là nguồn gốc, ý nghĩa của sự vật đó.
Tên gọi các loại xe cũng vậy. Có dòng xe gọi là Toyota Land Cruiser, nhưng mọi người vẫn gọi tắt đi một cách đơn giản, trìu mến là “Landcrui”. Dù vậy, ban đầu khi dạy trẻ, bạn vẫn nhất định nên dạy cái tên đầy đủ chính xác của nó là “Toyota Land Cruiser Prado”. Bởi vì như vậy, trẻ sẽ nhớ được tận 3 từ là “Toyota”, “Land Cruiser” và “Prado”.
Thật may là trường hợp ô tô thì tên các loại xe luôn có gắn ở phần đuôi xe. Riêng các dòng xe mô hình (mini car) thì tên hãng xe luôn được khắc ở phần đáy xe, chỉ cần lật ngửa xe lên sẽ thấy. Vì vậy, dù mẹ không thạo về ô tô, cũng chỉ cần đọc tên xe được khắc ở đáy xe là biết.
Một khi trẻ đã nhớ được tên đầy đủ, thì bất cứ lúc nào muốn đều có thể nhớ được tên rút gọn. Chắc chắn thế giới mà trẻ nhìn thấy được nhờ hiểu rõ ngọn nguồn gốc gác và bối cảnh của nó khi dùng, so với từ lóng, từ viết tắt mà dùng chỉ vì lý do “cho giống với mọi người hoặc mọi người nói thế” sẽ hoàn toàn khác nhau.
Cha mẹ hãy ghi nhớ không được xem nhẹ dù chỉ là một cái tên đi nữa. Bởi vì nó có thể liên quan tới những việc gần gũi xung quanh mình, cho tới cả hệ thống kinh tế của thế giới. Như vậy nhờ từ vựng (danh từ vốn có) mà thế giới của trẻ được mở rộng ra, đó chẳng phải là một điều rất tuyệt vời hay sao?
05:11 CH 05/06/2015
n
Nguyentrang12345789
Hóng
332
Điểm
·
4
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Gắn từng khái niệm khó nhớ với những thứ trẻ thích, trẻ sẽ nhớ nhanh hơn.
Tôi nghĩ trí nhớ của Hiro cũng thuộc vào hàng khá tốt. Nhưng cho đến bây giờ việc ghi nhớ theo những con số không có ý nghĩa, như bảng cửu chương, hoặc chỉ học thuộc lòng đơn thuần Hiro khá kém. Xu hướng này xuất hiện từ khi Hiro được 2 - 3 tuổi. Ví dụ: các từ vựng như “tay trái”, “tay phải”, “chân trái”, “chân phải” nếu chuyển thành âm thanh để nhớ thì Hiro có thể nhớ một cách đơn giản. Nhưng nếu hỏi đâu là tay phải, thì Hiro không thể hình dung ra ngay được mà phải mất một lúc sau mới định hình ra.
Hồi tôi còn bé đã được dạy theo kiểu thế nào ư? Quả thật, hồi đó tôi được ai đó dạy rằng: Tay cầm bát ăn cơm là tay trái, tay cầm đũa là tay phải. Vào thời đó (thời Chiêu Hoàng những năm 40) xung quanh có rất nhiều người lớn cho nên không thể nhớ rõ được là ai đã dạy mình cái đó cả. Vốn dĩ, bát ăn cơm là gì? Thời đó, tôi còn không phân biệt được bát ăn cơm với bát để đựng canh. Vì thế nên tôi cũng bị loạn một thời gian dài và mãi không nhớ được.
Hiro cũng vậy. Năm 2 tuổi, bé rất lúng túng với những câu đố kiểu như: giơ tay phải lên, hạ tay trái xuống. Đối với Hiro, nếu chưa lý giải được vì sao cái tay này gọi là tay phải, thì bé không thể nào hình dung ra được hình ảnh đó trong đầu, vì vậy mà khó ghi nhớ.
Vì thế, tôi đã giúp bé nhớ bằng cách gắn tên các loại ô tô bé thích thời đấy với tay trái, tay phải, chân trái, chân phải. Tay trái là Alfa, tay phải là Volvo, chân trái là Citroen, chân phải là Mercedes. Và thế là tự nhiên chỉ trong 3 phút bé nhớ được một cách dễ dàng tất cả. “Tay phải là Volvo”. “Tay trái là Alfa”.
Gắn từng khái niệm khó nhớ với tên loại xe mà bé thích thì chỉ trong một tích tắc bé đã nhớ được tất cả.
Trích từ cuốn sach "Giúp con phát triển ngôn ngữ ( mẹ Nhật dạy con bằng danh từ vốn có)"