Chị thì thấy ng tốt tính xấu miệng thì tối thiểu phải lo cuộc sống đầy đủ cho vợ con, rồi muốn lạnh gì thì lạnh. Chị kêu em nói ra cũng là theo EQ đó chứ. Vợ chồng phải hiểu suy nghĩ của nhau, có thể thằng chồng chưa làm gì ngay cho mình, nhưng lâu dần nó cũng hiểu mình hơn. Em sợ thành chửi lộn thì gửi mail nói nhẹ nhàng thôi. 1 mình em gánh những cảm xúc tiêu cực, hy vọng giúp chồng vui, thay đổi dc chồng, tới lúc đó e là em mất hết tc với chồng đó chứ.Chúc em vui
Sao lại kềm lòng ko nói ra hả bạn? E là bạn đọc sai sách rồi đó. Nếu bạn nghĩ nhịn dccả đời (thêm 30 năm nữa) thì hãy nhịn, còn ko thì hãy nói ngay lúc đó, nói 1 cách có kềm chế, thẳnh vào vấn đề, ko phải kiểu càm ràm. Còn nếu chưa quen nói vậy thì vô nhà gửi cho hắn 1 cái mail.Mà sao bạn hay vậy, bị ông chồng vậy mà vẫn yêu, rung động, nhớ nhung đc hả :D? Đúng là tình yêu muôn màu
Mình cũng như bạn đây, đang muốn giải tán cho thanh thản bạn ạ. Chồng sống chỉ cần biết cái tôi của bản thân, thỏa mãn là đủ, vợ con thế nào cũng kệ, đi làm về chỉ ti vi điện thoại máy tính, mình nói mãi phát chán chả nói nữa giờ tình cảm cũng về con số 0 rồi, con mình mới gần 1 t, vc quen nhau 3 tháng cưới giờ mình hối hận quá, mình nghĩ tình trạng này chẳng kéo dài lâu được mất, mình kìm nén quá đâm cáu bẳn suốt ngày
đọc wa có cảm giác cô em này chưa chín chắn gì cả, dù có giân chồng chuyện này chuyện nọ, thì cũng hãy làm đúng trách nhiệm 1 người vợ người mẹ đã, em có bỏ chồng đi nữa thì sau này cũng chả có thằng nào sống thật lòng với em với cái tính nết em bây giờ
Em chán lắm nhưng chưa buông tay dc, em vẫn phải lo cho cái thân em và còn lo cho con, nhưng 1 mình thật là quá sức với em nên mỗi khi đuối sức nhìn mặt hắn hay dù ko có thì vẫn nhớ ra sự tồn tại của hắn mà bực bội ,đá thúng đụng nia, em đã ko gửii mail mà nói thẳng với hắn :(, em chọn cách nói nhẹ nhàng hóm hỉnh vì biết gu của hắn chứ trong lòng em căm lắm, đang nói cái hắn đưa ra qd của mình là gì, mọi người biết ko " Th nghĩ sao nếu mình li dị và Th nuôi con" @@ xém chút là em sùng máu cho hắn nguyên cái bốp vào má, nhưng kìm lại, từ từ lấy vd của mấy người quen mà chỉ cho hắn thấy là giờ ngta dù ko yên ổn nhưng vẫn đang còng lưng ra kiếm tiền cho con, mình còn chưa có gì mà còn lang mang ở mấy cái tình cảm này, em lái qua chuyện như thế, chốt câu chuyện em hỏi hắn còn yêu e ko , nhưng cho thang điểm từ 1-10 (vì yes-no là hắn chọn no ngay ) hắn chọn 3 thôi, như vậy cũng dc đi, hắn phân tích con số 3 đó là cho rằng 2 đứa còn yêu nhau và cả 2 đầu ko muốn bỏ nhau.( giống như là chỉ còn cái nền ,cái móng chứ còn hoa lá cành thì ko có cái gì hết) em nghe xong cũng thấy máu hạ , nên cũng chốt lại là mai em về nhà bmc để sáng chồng lo cho con đi học, em qua sớm phụ chăm cháu cho chị em, cuối tuần này mẹ em đi rồi nên e chuẩn bị trước cho 2 cha con quen nhau . đấy,khổ lắm các chị ạ, cha con với nhau mà ở cạnh nhau là em cứ lo lo, sợ ko hiểu nhau rồi cha hét con khóc , chiều nay qua nói với ba chồng là sẽ về ,tính ba chồng em lại hay nói, thế là em nghe gần 1h về chuyện tụi bây phá của ra sao, có sẵn như thế mà ko biết làm để ăn thì ra dg hết mà ở, chăm cháu thì phải abcd ko dc chiều quá, tùm lum cả lên, nhưgn chính ông chiều cháu vô lí và cứ chê cháu dốt o chịu ăn thịt, dốt vì quậy phá quá, quăng áo của cháu vô cớ rồi nó cũng bắt chước quăng dép của og .... nhưng ong nội còn thương cháu hơn bà nội :( mẹ con em về ngoại chỉ đem vài bộ đồ thôi, còn lại vẫn để ở nhà, bà đem hết quần áo 2 mc để vào 3 bịch nilong to, còn tủ đó của thằng bé bà để hàng hoá của bà ;( giày dép của em chưa hỏi đã quăng ra gốc cây, áo em thì đang thấy làm đồ giẻ , cháu chạy ra dg đông xe mà bà vẫn ngồi ăn và nc với bạn ;( nó ị đầy quần mà vẫn đợi em về để e rửa, sao em thấy chán thật :D chán đến nỗi em ko còn muốn lên tiếng nữa,chỉ muốn cười thôi ấy ạ....bà ko phải mẫu phụ nữ của gia đình nên em chỉ xả chứ biết là ko thể đòi hỏi bà làm dc hơn thế ...em phải cố gắng vì giờ em chưa giải quyết dc cho 2 mẹ con mà ko liên quan đến nhà nội dc, chỉ biết là ko dc để sự việc xấu hơn nữa thôi...
À, mà còn chuyện này nữa các chị ạ, em đang lại chui đầu vào rọ nữa rồi, em về mà ko nói rõ là sắp tới em sẽ qua đây phụ chị, nên bc em nói là về rồi thì lo nhà cửa, chồng con còn buôn bán nữa @@ thế có chết em ko cơ chứ, các chị cái cao kiến gì chỉ em nói với ba chồng em với :( e thì ko thể bỏ chị em tự lo dc và càng ko muốn mình quay về với những lí do khiến em bỏ đi :(
Chị nói ..hơi bị đúng ạ, em yêu nên hình như có ít mù quáng rồi, vì khi ngồi noíc chuyện với chị gái em về 2 og chồng (chồng chỉ thì cũng có điểm chưa dc đấy) nhưng em vẫn thấy tủi thân nhiều lắm, và rằng chồng em con quá trẻ con, chưa suy nghĩ chính chắn gì cả. Anh rể em chỉ có mỗi cái là hơi bị thương mẹ đâm ra sử xự ngang như cua 1 chút, còn lại thì lo lắng chăm sóc cho 3 mẹ con đầy đủ, biết nhìn xa ra, còn chồng em sao chán thế cơ chứ, lúc con còn nhỏ, thì lí do là kinh doanh nên cũng mình em lủi thủi với con, giờ thì qua kinh doanh lĩnh vực khác nên cũng có xu hướng là dẹp mẹ con em qua 1 bên để chuyên tâm làm ăn, cái thói này sao em ghét quá đi mất , chỉ dc cái trong đầu luôn muốn kiếm thật nhiều tiền cho vợ con, và có khi còn tranh đấu với mc để đem ít tiền thuê nhà về cho em, đấy là lí do làm em băn khoăn ko biết mình có đòi hỏi quá hay ko?? mỗi khi em ở bên này lúc cần gọi chồng thì chồng bận, như tối qua em nói con sốt , mắt đỏ ngầu ( thật ra là đã hết sốt và mắt đỏ do khóc nhè) bảo qua mà chồg ko qua, ( bận nguyên buổi tối,đã có nói trớc với em) em buồn cho con em qúa. Em cũng có nói suy nghĩ và mong muốn của mình cho chồng biết , nhưng cái nào em suy nghĩ ra cách nói mà em thấy là phù hợp và vào đầu chồng em, thì em mới nói, còn mấy cái mà e chưa suy gnhĩ ra dc thì em vẫn ko biết nói thế nào đây??
Sẵn đây các chị các bạn chỉ giáo cho em với, chẳng là vc em vẫn còn nợ chị em 1 khoản , chị em thì bảo ko lấy lại đâu, sẽ cho cháu, nhưng ngoài mặt thì em vẫn bảo chồng em ráng thu xếp để trả cho chị, lúc trớc em có nói anh rể kẹt tiền đang cần, anh thu xếp dc ko để trả cho anh chị, ko trảdc 1lúc thì trả dần từng tháng,lúc đầu vẫn còn cương bảo khi nào chị cần anh sẽ trả, mà em biết tỏng là lấy đâu ra trả chứ, sau đó em hỏi hoài, chồng em bực luôn bảo khi nào có trả, hay bán dc đám đất gì đó sẽ đầu tư vào công việc đang làm chứ cũng chưa trả liền, ( mà em biết đất đó của bmc mà) giờ thì im luôn, coi như ko vấn đề gì, hay mặc cảm quá mà im luôn thì em ko biết. Nếu chồng nói bán đất sẽ trả liền thì em sẽ năng nổ kiếm người mua ngay, còn đằng này bán dc mà chưa trả lại đầu tư vào đâu đó thì ...trời ơi, ko biết chồng em nghĩ cái gì. Các chị chỉ em với em nên nói gì làm gì cho chồng em từ từ thay đổi suy nghĩ đây, và cố gắng kiếm tiền trả chị em trước , nói thật dù đó là chị ruột em nhưng em mắc cỡ với chị vô cùng, chị sắp sinh đứa thứ 2 , mẹ em đi nước ngoài thăm og ngoại em, nên em phải chăm sóc phụ chị 2 cháu nhỏ, việc bán buôn của em vì thế cũng đang rối bời, chị em còn bảo chăm giúp chị, chị sẽ gửi em tháng nhiu nhiu đó nữa, thật em ko thấy vui mà còn buồn hơn ( ko phải do chị em mà em tự thấy bản thân mình tệ quá, ko lo nổi cs cho mình và sắp xếp cho gia đình nhỏ của mình ổn thoả) ....
:D mình đọc mà mắc cười hihi, tình yêu nó đáng ghét thật, chắc các bạn cũng ko có tg đọc qua cái cung Thiên Bình để biết dc chồng mình là người thế nào , chồng mình tính ra thì tâm tốt, chỉ có cái "mồm thối" ;( , thêm nữa là hình như chả sợ cái gì , cả sợ li dị, chả sợ hậu quả, nhưng có ai mà ko có điểm yếu nhỉ, hay là do em chưa tìm ra, mà quái, em quen hắn tính ra 12 năm, iu nhau 9 năm, lấy nhau 5 năm mà em vẫn chưa thấy hắn sợ cái gì , duy chỉ có 1 lần em giận vì hắn cư xử lạnh lùng quá, em thốt lên bảo H khô như ngói (lúc còn yêu nhau) thì hắn đã nắm tay em khóc nức, làm em bối rối quá chừng luôn.... bạn 15 năm nữa ơi, chồng mình thuộc dạng lì như thế nên mình ko thể dùng chiêu đó dc, lúc mình nghiên cứu xong các bài EQ thì mình mới học dc cách kiềm chế bản thân hơn, kiềm chế để suy nghĩ cách giải quyết cho sự việc tốt đẹp hơn, chứ lúc trước, nhịn ko nổi là mình um sùm lên theo cảm tính , dù biết là sự việc sẽ tệ hại hơn,chứ chả làm hắn sợ tí nào, tính chồng em ưa ngọt, nhẹ nhàng nhưng phải thông minh nữa, em đang từng bước 1 để lái hắn theo ý em nhưng vẫn còn là những bước chập chững thôi, lì như hắn chưa thể nào khuất phục dc ngày 1 ngày 2 đâu nên em vẫn còn đôi lúc bực muốn điên người .
Nhìn chữ kí bạn Mai Cún mà ngưỡng mộ quá, mình thì chưa có gì cả, đôi lúc mình cũng muốn kệ đi, ko thèm gì, nhưng nghĩ lại , như thế hoá ra mình khờ quá bạn ạ, mình đã mang nặng đẻ đau, mất 2 năm ở nhà, nhà ngoại lại giúp đỡ mình quá nhiều, trong khi đó nếu mình ko thèm, chồng chắc sẽ ok luôn vì thấy mình vẫn ổn bên nàh mẹ mà, các bạn có trải qua thì sẽ hiểu, nhìn bà ngoại vì thương cháu nên lo lắng nhiều hơn ( ko gặp thì đỡ, chứ trớc mắt là bà hay lo cho dùm lắm) trong khi bà nội cứ đi vì sở thích của mình thôi, ko lo lắng gì cho cháu cả,mà giờ mình ko đòi hỏi gì ở chồng nữa thì quá buồn cho mình và nàh mình, nên mình vẫn đang nhẹ nhàng rồi lựa lời nói với chồng, điều gì thì mình cũng có lợi ,nhưng thỉnh thoảng ko EQ dc thì vẫn ấm ức và bực :)
Bạn Mainguyen1186 ơi, chia sẻ cùng bạn nha, mình hiểu chắc cs sẽ buồn lắm, có gì mình pm nhau tâm sự nhiều hơn ha, có khi lại tìm ra cách giải quyết vdề hơn ..
mấy hôm nữa là sn em mà chồng em đi ctac, em có hẹn trước là hnay sẽ dành cho em thôi, anh thu xếp cv dc ko? chồng ok ,em lên kế hoạch đặt vé xem phim,chọn trước chổ ăn trưa và cả hotel vài tiếng để vc nghỉ ngơi,chiều đón con về là xong.. thế đấy, em qua muộn nửa tiếng so với hẹn ( lúc đầu hẹn anh qua chở nhung ko có xe nên em qua đón) anh nói tưởng em ko đi nua nen hẹn với khách lat qua nc rồi @@ em còn chưa bit tính sao, thì chồng thấy vẻ mặt em lúc đó ,là do em bất ngờ,đang hăm hở đi , chồng tự nhiên khó chịu quát muốn đi đâu thì đi đi.... em EQ thấp nên lúc đó lặng người lái xe đi lun. em đi dg mà khóc tức tưởi,may mà có cái khẩu trang, ko hiểu lão chồng nhà em hắn nghĩ cái gì , em biết là ko phải mình làm điều A thì nguoi khac cung phải làm A lại cho mình, nhưng sn chồng, em lúc nào cung chuẩn bị ko quà thì bánh, trước cả tuần vui ve , nhường nhịn , em nghĩ lại thấy sao tủi thân quá, giờ em về nhà mẹ nằm, có muốn đi cho khuây khỏa củng ko có dua bạn nào đi cung, vì chúng đi làm cả, mà di 1 mình,em cung ko biết đi đâu, vì với em đi 1 mình em chỉ thấy buồn hơn mà thôi, chán thế nhỉ, mọi người có thấy em sai ở đâu ko? nói cho biết với?
Em xem các bài EQ và HP:... và cũng xem cuốn Đàn ông sao hỏa Đàn bà sao Kim- Hạnh phúc bên nhau , rút ra dc vài điều cho bản thân, cũng nhìn nhận lại điểm ko dc bản thân, cũng tình nguyện thông cảm cho chồng nhiều hơn trước, trước chồng có cho xem cung Thiên Bình(cung của chồng), thường thì mình ko để ý mấy cái cung bậc ấy đâu, chồng cũng thế, nhưng mà trong đó nó viết rất đúng về những gì mình cảm nhận về chồng, lúc nắng,lúc mưa, yêu điên cuồng nhưng cũng lạnh đến thấu xương...
Mình chán cái thái độ của lão í lắm rồi, mấy bữa nay bị đau mắt(bệnh hiếm gặp) ko ra ngoài dc, phải trong phòng tối, em biết chắc là chán lắm nên em vẫn hay qua lại chăm nom, nhỏ thuốc...qua giờ thì con sốt, em thì bị viêm xoang nó hành nên mệt mỏi lắm ( chồng vẫn bên nhà ba má chồng, mình và con vẫn ở bên ngoại) mình rất nhường nhịn lão, tạo vui vẻ cho lão, thế mà lão cứ bơ bơ (trừ những khi vc xxx haizz), chiều nay lão đem thuốc bổ qua cho con (mắt vẫn đeo kính đen đi,chắc sợ bão, mình đi thì nguy hiểm chăng ?) em đi khám ra sao ko hỏi đã đành, con sốt 2 đêm rồi , mà em nói đưa đi khám thì quát em: bão tới nơi khám cái gì, cái gì cũng làm quá lên, có tg fb thì coi tin tức nhìu chút đi, thôi nhiệm vụ đến đây là hết rồi, về đây (em bán hàng trên fb , lão đòi về vì hắn nghĩ em vẫn ko thay đổi nên lão chán đấy) cơ mà lão toàn hiểu sai ý em ko thôi, đêm con sốt, lão có ở đó đâu mà biết con rên ư ử, dằn vặt khó ngủ, mà tin tức bão fb cũng đăng ầm ầm ra đấy, em lẽ nào ko biết, mà nhìn trời thì lúc ấy vẫn còn trong xanh, chỗ khám cách nàh chưa đến 10p đi xe. Có vậy là cũng nhăn nhó với em, em muốn hét vào mặt và đuổi đi ngay lập tức nhưng em nhớ lại nhưng gì đã đọc, em đã nhịn, sau khi hắn về em ức mà khóc như mưa ;( qua nhà bmc lấy cái thảm nằm cho con thấy lão đang ngồi xem chuơgn trình lão yêu thích rồi cười khì khì ( lúc qua đưa thuốc có nói lão đem qua dùm mà lão hẹn sáng mai)
Nói chung, em biết lão cũng còn thương em ,nhưng thái độ thì vẫn "giang sơn dễ đổi, bản chất khó dời" và điều này làm em sống trong ức chế, bất lực thường xuyên , cảm thấy ko dc yêu thương, trân trọng, nhưng điều em làm lão đều cho rằng chuyện nhỏ và ko có gì đáng nói gruuuu,c ó cách nào cho em ko cả nhà ơi ;(
Vừa rồi là kỉ niệm 5 năm ngày cưới của mình, chồng đi công tác đến khuya mới về có hẹn là mai đi chơi bù nhưng về mệt mỏi hay sao mà tự dưng cáu với mình rồi hủy chuyến đi còn nói ko tâm hồn đồng điệu cái gì đó,nói mình vẫn thế ko có gì thay đổi, mà minh thì ko biết đã làm gì, cũng thức đón chồng về, mua sẵn thức ăn, bóp vai bóp cổ... mình buồn và khóc lóc 1 chút (mình nhạy cảm và chồng mình thì rất ko thích thấy mình khóc) chồng lên lầu ngủ, qua hôm sau là 1 trận tơi bời hoa lá, kéo cả mc vào nói luôn, mình ức chế lắm, mc la 2 đứa nhưng chủ yếu là la mình , góp ý về mình nhìu hơn, nói rằng mình ko qtam chồng này nọ, mặt mũi cau có hoài .... mình nói luôn suy nghĩ của mình cho bà nghe và nói thêm là mình muốn mc qtam tới cháu nhiều hơn ... thế là mc mặt gay cấn với mình luôn (trong suy nghĩ chắc là nghĩ mình quá đáng, dám nói với mc như thế) . Mình ko kìm dc và nói chấm dứt với chồng luôn, chồng bực cũng xác nhận là thế, mc chồng mình thì im lặng, vẻ mặt ko có gì là ngăn cản :( Qua hôm sau 2 vc nguội bớt và nói chuyện 1 cách vui vẻ nhất để giải quyết tình hình , mình giờ ở nhà ngoại luôn với con, ban ngày qua bán hàng, chiều đón con về ngoại , sáng mai chồng qua đưa con đi học và chở mình qua bán. Thật sự mình ko muốn cơm nước, nhà cửa gì bên đó nữa hết ( vì mình ko kham nổi cũng như là ko thích làm nữa ) nhưng mình vẫn ngại vì dù gì vẫn là dâu con trong nhà, có lẽ khi có tg rảnh dc thì mình phụ lau nhà hay rửa chén gì cho bà, chứ mình ko ôm hết nữa. Lúc trước có định thuê oín theo giờ nhưng ko biết sao mc ko thuê nữa, nói với mình là " cũng muốn dọn dẹp nhà cửa nhưng có con dâu chẳng lẽ mẹ lại đi làm chuyện đó " . Chồng nói thôi ráng chịu đến khoảng nửa năm nữa khi chồng làm ổn định kiếm dc kha khá thì dọn về hay ra riêng, và vc cũng đỡ cãi vã, mình cũng ko biết nửa năm nữa thế nào đây, chứ về ở chung nữa mình cảm thấy oải gì đâu, giận chồng đã khó chịu mà còn bận tâm mc nữa, thà ở xa , còn vui vén dc tình cảm, khi bà già thì chính mình chứ ko ai khác chăm sóc cho bà mà, vì chị chồng đã định cư nước ngoài rồi (mà tính tình thì cũng rất tây, ko biết làm việc nhà hay chăm sóc người thân, chỉ biết đi học và đi làm)
Tình hình với chồng thì lúc này lúc khác giờ còn thêm vụ án mc nữa , may là mẹ mình chưa biết gì. Các bạn thấy mình giải quyết như vậy có được ko?
bạn sinh năm 86 à, nếu vậy thì bằng mình rồi , mình có con dc 30th rồi, chồng mình hiện giờ còn ko đi làm cơ, mình ức chế lắm, bạn nên nghĩ rằng, thôi thì đi làm cả ngày cũng mệt như mình, rồi tranh thủ lúc nào trốn dc trốn liền đi chơi 1 lát, gội đầu,ăn kem gì đấy, nếu sợ chồng ko trông con dc thì dắt hắn ra nhà banh, mấy khu vui chơi mà mát mẻ để mình cũng dc hưởng tí sảng khoái, rút ví chồng lấy tiền mà đi taxi cho khỏe 2 mẹ con. đừng cáu với hắn làm gì , chỉ thiệt mình thôi. Trăm thứ đổ lên đầu mình, kiếm tiền, cân đối thu chi, việc nhà, chăm con , cuyện trong nhà ngoài xã hội tứa lưa chuyện , may là con mình đã lớn chút, mình để nhà với ba hay dắt đi cũng tiện hơn bạn, chứ tg trước con còn nhỏ thì ôi thôi, mệt mỏi tinh thần lẫn thể chất. bạn cứ nghĩ mình bỏ công sức cho mình và con, nên mình và cn sẽ dc hưởng, bây giờ hoặc sau này, thế thôi cho nhẹ lòng. Trên đây có 1 chị nói mình thấy hay nè: chồng thật ra cũng chỉ là 1 người đàn ông xuất hiện trong 1 phần của cuộc đời mình thôi, ko phải là tất cả cuộc đời nên mình còn rất nhiều chuyện làm cho bản thân mình ngoài cái tên đáng ghét ấy.
Chị gì ơi, em đang buồn mà chị nói thẳng quá à :( trớc khi đến đỉnh điểm thì em vẫn lo lắng chăm sóc cho gia đình đấy ạ, mà còn làm luôn phần kiếm tiền của chồng nữa, chồng em ở nhà thôi, nếu chỉ thế thì em cũng ko sao đằng này lại cứ còn hay chê em, mặc dù em đã cố gắng rất nhiều, hết sức lực của em là cho nhà chồng, cho gia đình, rảnh dc tí em mới chạy về mẹ đẻ để phụ bà. Cái em cảm thấy chán nản là chồng ko còn là nơi để em có thể dựa vào, đôi khi cs mệt mỏi mình cần có 1 bờ vai nương tựa, chia sẻ , lấy chồng sinh con nuôi con ở nhà, em ko còn có mối qhe bạn bè nào hết trừ mấy đứa hồi học phổ thông, nhưng giờ chúng cũng có gia đình cần phải chăm lo, thế là những uất ức mệt mỏi trong cs em cứ để đấy, tích tụ ngày 1 nhiều mà ko có nơi để xả. Còn sau này em cũng chẳng thèm mơ mộng có thằng nào khác nữa đâu chị ạ. cry cry