Cố lên mẹ nó nhé. Rồi con nó sẽ bình yên, sẽ hiểu lòng me, không sao đâu. Mẹ nó cứ ăn nghỉ ngơi lấy lại sức khỏe để nuôi bé trong bụng nhé.
Cái u LNM bên buồng trứng phải của mẹ nó to bằng đâu mà bị vỡ, chảy máu vậy? Hay là do tác dụng của thuốc kích trứng nên xảy ra hiện tượng như vậy? Thôi, dù sao cũng đã qua rồi, mình không có sự lựa chọn nào khác là nghỉ ngơi và chờ đợi. Hi vọng mọi cái sẽ tốt đẹp.
Có đúng là thuốc ngừa thai ko hay thuốc điều hòa kinh nguyệt hả mẹ nó (cycloprogynova chẳng hạn)
Có đúng là thuốc ngừa thai ko hay thuốc điều hòa kinh nguyệt hả mẹ nó (cloprogynova chẳng hạn)
Mình cũng rất shock khi biết tin mình bị suy buồng trứng sớm. Không biết mọi người thì vì nguyên nhân gì nhưng mình thì do mổ Lạc nội mạc hai bên buồng trứng. Mình nghĩ bác sĩ ko có kinh nghiệm và tay nghề kém nên đã làm hỏng buồng trứng của mình. Sau này mình rất ân hận vì sự vội vàng khi chọn mổ và chọn bs như vậy.
Buồn, nhưng nó vẫn là sự thật nên đau khổ cùng cực rồi cũng phải tìm cách vượt qua. Bạn nào chưa có bé nên tư vấn bs sinh sản càng sớm càng tốt, nếu bị mất kinh hay rối loạn kinh nguyệt trong giai đoạn chưa thụ thai hoặc chưa làm IVF thì tư vấn bs xem có nên dùng thuốc điều hòa kinh nguyệt ko? ví dụ như cyclo progynova chẳng hạn. Mục đích là làm cái tử cung của mình ko bị teo đi, vẫn hoạt động bình thường để sau này vẫn mang thai bình thường được.
Còn làm cách nào để có thai thì các bạn phải quyết đoán, nhắm tới ko có tự nhiên được (ví dụ như AMH 0.2 thì mình nghĩ cũng khó lắm, sorry mẹ nó) thì mẹ nó phải tính cách xin trứng càng sớm càng tốt. Túm lại phải hành động nhanh, dứt khoát, càng để lâu càng rối rắm.
Bị cái này đồng nghĩa với việc kinh nguyệt sẽ mất sớm, kéo theo vô số hệ lụy đi kèm. Mình thì đang rất buồn, lo lắng, không nghĩ đến thì thôi chứ nghĩ đến thấy thắt ruột. Làm thế nào để duy trì sức khỏe tốt. Những người trẻ như mình mà bị bệnh thì buộc phải sử dụng hocmon thay thế, nhưng dùng cái này thì rất nhiều tác dụng phụ, trong đó có ung thư vú....mà ko dùng thì bị loãng xương, bị lên cân, mất trí nhớ, trầm cảm, ko có năng lượng. Đó mới là cái khổ khi phải đối mặt, chứ còn chuyện con cái sẽ có nhieuf phương án giải quyết.
Đôi dòng chia sẻ với các mẹ.
Mong chờ sự trở lại của mẹ nó:)
Mong chờ sự trở lại của mẹ nó:)
Cố lên mẹ nó nhé. Rồi con nó sẽ bình yên, sẽ hiểu lòng me, không sao đâu. Mẹ nó cứ ăn nghỉ ngơi lấy lại sức khỏe để nuôi bé trong bụng nhé.
Cái u LNM bên buồng trứng phải của mẹ nó to bằng đâu mà bị vỡ, chảy máu vậy? Hay là do tác dụng của thuốc kích trứng nên xảy ra hiện tượng như vậy? Thôi, dù sao cũng đã qua rồi, mình không có sự lựa chọn nào khác là nghỉ ngơi và chờ đợi. Hi vọng mọi cái sẽ tốt đẹp.
Cảm ơn mẹ Beranyeu.
Mẹ nó am hiểu về thuốc thật đấy. Mình sẽ lưu lại những kinh nghiệm của mẹ nó để sau này dùng. Có điều mình mới tranh luận với bs của mình thế này (bs nước ngoài)
- Mình thì cho rằng các sản phẩm chiết xuất từ đậu nành như estromineral (của Đức) thì tốt hơn là estrogen trong các viên nội tiết bình thường. Dùng an toàn hơn nhưng bs thì lại bảo dù chiết xuất từ đậu nành hay gì gì thì thành phần hóa học của chúng vẫn là estrogen >>> và đều có tác dụng phụ như nhau.
- Mình còn trẻ mà đã bị thiếu hụt estrogen trầm trọng như vậy thì bổ sung qua ăn uống ko đủ. Nhưng mình phản bác lại rằng nếu bổ sung đủ như người bình thường thì LNM nó lại phát triển lại, hậu quả còn nặng nề hơn....thì bs nói để theo dõi sau 1 thời gian xem thế nào.
Mình nghe nói tinh bột nghệ đen để hạn chế LNM vì nó làm giảm estrogen. Còn tinh bột nghệ vàng thì ko có tác dụng này đúng ko mẹ Beranyeu?
Cái luẩn quẩn của bệnh LNM chết tiệt này là liên quan đến nội tiết. LNM sống được nhờ estrogen nhưng nếu cắt giảm estrogen thì cơ thể lại bị các bệnh khác đặc biệt là loãng xương :(.
Ở diễn đàn mình có ai vui vẻ sống chung với LNM vài chục năm rồi ko? cho mình tí kinh nghiệm?
Xem ra những người bị LNM ở buồng trứng đau khổ hơn nhiều so với bị LNM ở cơ tử cung nhỉ:(
Chưa mẹ nó ơi. Đợt rồi bị stress quá khủng khiếp nên mình buông, ko viết thêm được cái gì. Sau đó mình gia hạn với GS thêm 1 tháng nữa và giờ mới đang viết tiếp mẹ nó ạ. Cảm ơn mẹ nó đã hỏi thăm. Hu hu,mấy tuần vừa rồi mình chỉ ăn với chơi thôi thấy thật dễ chịu...giờ lại quay vào viết. Nếu ko có khoảng thời gian buông xuôi đó chắc mình cũng ko đi tiếp được.
Cố gắng, cố gắng vậy, ko còn con đường nào khác, chỉ được tiến, ko được lùi hay dừng lại. Cố lên, cố lên...mình hay nhủ thầm như vậy. Cũng phải cố để ko phụ lòng mẹ mùa_quyt theo dõi động viên chứ.
Của mẹ nó còn đỡ đau khổ hơn của mình đấy.
Trời ơi, sao có người đau khổ, trùng hợp đúng lúc với đau khổ của mình như vậy...Mẹ nó ơi, thương mẹ nó, thương cả mình nữa. Nhưng mình ko cần cắt mà LNM nó tàn phá buồng trứng của mình dẫn đến suy kiệt rồi. Mình tự mất kinh mẹ nó ạ. Mình cũng từng bị LNM nặng lắm, mổ xẻ 2-3 lần rồi.
Hiện tại mình cũng đang rất suy sụp. Y như mẹ nó là ko muốn tâm sự với người thân sợ mọi người lo lắng. Giờ đang khổ sở, sợ hãi và cô đơn quá mẹ nó ơi. Mẹ nó ơi, nếu cần người tâm sự thì nhắn tin cho mình nhé. Hai con người đau khổ, gặp nhau ko biết có tốt hơn ko hay kéo nhau xuống bùn. Hu hu, buồn quá.
5 ngày rồi kể từ sau cú điện thoại của bác sĩ thông báo về kết quả nội tiết. Mình không thể tập trung làm được việc gì cả trừ lên mạng đọc các thông tin và nguy cơ, rồi vào diễn đàn tìm người cùng cảnh ngộ rồi đọc, rồi nhắn tin hỏi han xem họ hiện nay thế nào, điều trị ra sao??? nhưng lạ một cái tất cả những người đó chắc ko còn vào wtt nữa nên không có thông tin phản hồi làm mình càng chán nản. Hôm nay mình quyết định đóng hết tất cả các topic đó lại và lên kế hoạch cho bản thân, đưa ra plan sắp xếp lại cuộc sống gia đình, tình cảm vợ chồng (bấy lâu vì công việc mình bỏ bê không quan tâm chú ý gì cả) thì đọc được comment của mẹ nó khiến mình càng quyết tâm hơn nữa. Cảm ơn mẹ nó thật nhiều và chia sẻ với mẹ nó tất cả những cảm giác mà mẹ nó trải qua.
Mẹ nó nói đúng lắm. Càng trách cứ ông trời, càng đau buồn thì suy nghĩ của mình càng tiêu cực hơn, bất mãn hơn mặc dù bệnh tật là bất khả kháng. Mình không thuốc men, rượu chè, ăn uống sinh hoạt lành mạnh, bị thì nó vẫn bị. Mình phải chấp nhận và ko có sự lựa chọn nào khác. Nó rơi vào ai người đó phải chịu mẹ nó nhỉ. Mình đau buồn, bố mẹ, chồng con cũng ko sung sướng gì cả...cho nên mình sẽ học cách vui vẻ chấp nhận và cố gắng sống tốt.
Mình giai đoạn này cũng đang bị mắc chứng trầm cảm và có phần hơi hoang tưởng khi luôn tưởng tượng ra các bệnh nghiêm trọng mình sẽ mắc phải. Nhiều lúc chợt nghĩ đến phải mê tơi lắc đầu xua đi. Có lẽ mình cần 1 bác sĩ tâm lý trước khi mọi chuyện trở lên khó kiểm soát. Mình còn dằn vặt một điều là mình là người làm việc về nghiên cứu, về khoa học. Chính việc rối loạn hocmon này khiến mình gần như mất tập trung hoàn toàn, trí nhớ rất kém, lãng đãng suốt, lại còn nói nhịu...nó khiến mình trở lên bất lực khi muốn điều khiển cái đầu vào công việc nhưng không thể và chính điều này càng làm mình khổ sở hơn, nhiều lúc phát điên phát cuồng ý, cái cảm giác vừa sợ hãi, vừa thất vọng, vừa tiếc nuối, vừa bất mãn cuộc đời...nói chung đủ cả.
Nhưng mình lại trùng mình xuống đây mẹ nó ạ. Mình không dám so sánh việc của mình và việc của mẹ nó ai khổ hơn ai vì mọi sự so sánh đều khập khiễng nhưng có một điều mình dám chắc rằng mẹ nó là một người phụ nữ mạnh mẽ, nghị lực và trên hết là rất nhân hậu. Chính bài viết của mẹ nó, cách comments của mẹ nó làm cho mình thấy mình cần phải mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Mình văn dốt, võ nhát...chỉ biết kêu gào chứ chẳng bao giờ khuyên nhủ được ai cho ra hồn mẹ nó ạ. Tối qua nói chuyện với 1 chị, mẹ chị ấy cũng bị ung thư buồng trứng giai đoạn mấy mình ko rõ nhưng cũng phải cắt hết buồng trứng, ngực, tử cung...nhưng sau đó nhờ tập yoga và bơi lội mà mẹ chị ấy trẻ, khỏe, tươi tắn như hoa ("trồng chuối" cứ thoăt thoắt:)). Mình cũng plan cái việc tập yoga là việc bắt buộc từ nay trở về sau và mình cũng sẽ học cách sống lạc quan hơn.
P.s, Viết rồi, gửi rồi, quay ra đọc đi đọc lại bài của mẹ Greenbooks thấy chân tình và thấm thía lắm. Mình sẽ copy và lưu lại để mỗi khi buồn lại lấy ra đọc để đẩy tinh thần lên.
Hic, nếu mẹ nó chưa có con cái gì thì tích cực chữa trị đi nhé vì cái FSH của mẹ nó khá cao. Dễ là kết quả của của việc buồng trứng hoạt động kém. Mẹ nó thấy kinh nguyệt của mình thế nào? Có các triệu chứng gì như người tiền mãn ko? Nếu muốn biết chắc hơn nữa thì kiểm tra cái AMH. KHông biết ở HN giờ đã làm được chưa?