không biết nói gì nữa. Mình thấy 7 năm qua bạn sống trong hận thù u uất trầm cảm. bạn ko muốn con bạn ko có cha. nhưng bạn biết rằng cứ sống như vậy rồi có ngày bạn cầm dao đâm ck bạn. rồi khi đó con bạn như thế nào không. giải thoát cho nhau đi bạn. khoan nói với con là vk ck bạn ly hôn mà nói bố đi công tác lâu thì về thăm. thực tế a ta cũng đi xuốt có ở nhà đâu. khi ly hôn rồi bạn chẳng có gì trói buộc nào là làm vk làm mẹ làm chị dâu chẳng phải lấy lòng ai làm mất lòng ai. Lúc đó tâm trạng của bạn sẽ tốt hơn. Mình cũng nghĩ bạn nên đi đến bác sĩ tâm lý . họ sẽ có cách cho bạn bình tâm lại . chúc hai mẹ con bạn luôn mạnh khỏe vui vẻ
Gởi từ ứng dụng Webtretho của Muontimloidi
Bạn nên ly hôn ngay, con cái sống trong hoàn cảnh bố mẹ đánh chửi nhau nvay cũng k trưởng thành được. Rồi bạn stress uất hận lâu ngày lỡ xảy ra chuyện j ai sẽ lo cho con bạn. Vì bạn, vì con bạn hãy li dị và tự mình nuôi con thật tốt, tại sao lại phải lien quan đến những con ng tồi tệ nvay
Gởi từ ứng dụng Webtretho của haininh22
Bạn nên ly hôn ngay, con cái sống trong hoàn cảnh bố mẹ đánh chửi nhau nvay cũng k trưởng thành được. Rồi bạn stress uất hận lâu ngày lỡ xảy ra chuyện j ai sẽ lo cho con bạn. Vì bạn, vì con bạn hãy li dị và tự mình nuôi con thật tốt, tại sao lại phải lien quan đến những con ng tồi tệ nvay
Gởi từ ứng dụng Webtretho của haininh22
không biết nói gì nữa. Mình thấy 7 năm qua bạn sống trong hận thù u uất trầm cảm. bạn ko muốn con bạn ko có cha. nhưng bạn biết rằng cứ sống như vậy rồi có ngày bạn cầm dao đâm ck bạn. rồi khi đó con bạn như thế nào không. giải thoát cho nhau đi bạn. khoan nói với con là vk ck bạn ly hôn mà nói bố đi công tác lâu thì về thăm. thực tế a ta cũng đi xuốt có ở nhà đâu. khi ly hôn rồi bạn chẳng có gì trói buộc nào là làm vk làm mẹ làm chị dâu chẳng phải lấy lòng ai làm mất lòng ai. Lúc đó tâm trạng của bạn sẽ tốt hơn. Mình cũng nghĩ bạn nên đi đến bác sĩ tâm lý . họ sẽ có cách cho bạn bình tâm lại . chúc hai mẹ con bạn luôn mạnh khỏe vui vẻ
Gởi từ ứng dụng Webtretho của Muontimloidi
Cảm ơn chị. Em đã viết đơn. Nhưng chồng em ko ký. Bi jo về nhà e ko muốn nhìn mặt chồng thêm 1 phút giây nào nữa. Vì vướng chuyện đất đai, nên e chưa biết làm thế nào cho phải cả? Tuần trc em đã nói chuyện thẳng thắn, tử tế với chồng rằng:" Bố kun, có cần nói chuyện với mẹ kun ko? Sự việc ko thể như thế này dc?Chúng ta phải đối thoại để tìm ra giải pháp". Chồng e, quay sang trợn mắt nói với em" Tao với mày chẳng còn liên quan j đến nhau nữa. Mày câm mẹ cái mồm của mày lại". Thực sự 7 năm e sống trong nhẫn nhịn. Trong chuyện, gia đình. vợ chồng cần trao đổi trực tiếp. Em ko thích xưng hô:" mày, tao". Mỗi lần nghe như vậy, làm e tổn thương ghê gớm. Em cũng đã nói chuyện với chồng rằng" anh ko dc phép nói như thế!, Chồng em bảo" tao thích nói thế đấy, mày làm j dc tao". Và rồi, em cũng " xưng hô mày, tao". Sau đó, quay lại hỏi chồng" Anh cảm thấy thế nào? A có bị tổn thương ko?" Chồng em lại bảo" câm mẹ cái mồm mày đi". Nếu em mà nói thêm, thì anh ấy đập phá đồ đạc. Thậm chí xông vào đánh vợ tới tấp. Đạp em, bóp mồm, tát các kiểu. Nên em chán, em muốn bỏ chồng. Em ko the chịu đựng thêm dc nữa. Em rất mệt mỏi.