Không, phải có ai đấy nằm cạnh mới gọi là hạnh phúc :D.
Mời các bạn tham gia group Cư Dân HH1B Linh Đàm trên fb nhé !
Hiz đọc lời tâm sự của chị em thấy lại may mắn hơn em,bây giờ em rối lăm các chị à.Em mong các chị cho e những lời khuyên để em còn xác định nuôi và lo cho 2 đứa con ,1 cháu đc 6 tuổi năm sau vào lớp 1 vad một cháu đang còn trong bụng được gần 4 tháng rồiCk em mới có bồ đc hơn nữa năm các chị à,lúc trước ảnh hiền lắm thương vk thương con nhưng từ khi có bồ là bỏ hết tất cả.Nhà ảnh ở xa nhà em lắm cách 570km lận vì kinh tế phải ở rể,ba mẹ em thương ảnh lắm tạo đủ mọi điều kiện tốt để 2 vk ck làm ăn nuôi con vậy mà dở chứng đủ kiểu các chị à,từ khi có bồ quên lun vk con ,ck em làm ở spa 1h khuya ms về thế nên có khi làm về rồi đi nhậu đên 5h sáng có khi ko về nhà em phải đi kiếm và chờ cả đêm.Em ko chịu nỗi cảnh đó em ns ảnh nghỉ làm,ảnh uh rồi qua ngày mai chuồn thẳng về quê ko ns ai tiếng nào cả ba mẹ em còn đổi số đt để em ko liên lạc đc.Em vào quê kiếm ảnh thì tới hơn 10 ngày sau ms kiếm đc(hoá ra đi vs cô ta các chị à)mà hỏi thì chối bay chối biến ,khi về nhà còn chốn mẹ con em ko muốn gặp.Khi em kiếm đc thì xua đuổi em cố gắng níu kéo vì chót lỡ có đứa thứ 2 rồi.Được mấy ngày em phát hiện tin nhắn cô ta và ck e e gọi cho cô ta cô ta hứa sẽ ko liên lạc vs ck em,nghe zậy em mừng lắm các chị à.Rồi em bị bệnh pải về nhà chữa ck em bắt buộc pait về theo,hoá ra về nha vẫn còn liên lạc các chị ơi,đợi e ngủ là cả 2 lại nhắn tin rồi gặp nhau nói nhớ này nhớ nọ(em đọc qua face của ảnh) em đau lòng lắm các chị à mà nghĩ cũng tức lắm cô ta đã có ck dù vk ck đag ly thân có 1 cô con gái nhỏ lại hơn tuổi ck em vậy mà ck em vẫn sáp vào chắc vì cô ta giàu hơn em vì ck e từng ns ước j có ai có sẵn tiền hễ anh thích j là mua cái đó mà.Ck em cũng có tính ỷ vào gd vk nữa,ck em lại bỏ nhà về quê hôm tết tây cùng vào lúc con em đau nặng pải nhập viện khi em gọi thì cái j cũng ns em gọi mẹ đi lần nào cũng zậy.Ảnh ns ảnh chán vk con rồi ko muốn lo nữa thích sống trong đó 1 mình chơi bời nhậu nhẹt sướng hơn còn đổi số đt lần nuaex để e ko liên lạc đc.Bây giờ em đang mang thai,thai lại yếu ko đi làm j đc,từng ngày ăn bám mẹ em trong khi mẹ em lại dựa dẫm vào anh trai em,em phải làm sao các chị,em dự tính tết này sẽ dắt con vào đó ra sao thì ra,sinh con trong đó lun,nếu ảnh có trốn thf trốn cũng ko dc hay em dắt con đi thuê nhà roiif ra sao thì ra chứ lúc em cưới ảnh gia đình em đa ko chấp nhận rồi ,em cãi lời nên em gánh em chịu em ko mun liên luỵ j đến gđ em nữa các chị à em làm khổ gia đình nhiều lắm roiif ko mun tiếp tục nữa ,cho em lời khuyên em cần lắm, em túng quẫn quá các chị ơi :(
Cố lên nàng. Cái gì rồi cũng qua. Hãy nghĩ mọi thứ đều chỉ là do thói quen thôi. Mà thói quen có thể sửa được. Mình mất 4 năm để tìm được cho mình 1 người có thể yêu thuơng chính con người mình, thuơng quá khứ của mình. Mình tin rằng rồi nàng cũng sẽ tìm được 1 người yêu thuơng nàng bằng cả sự chân thành . Chúc nàng và bé hạnh phúc, bình an _()_
Theo mình, nàng cứ sống như bây giờ đi,ccải thiện tâm lý đã, ít ra nàng phải lấy được cân bằng trong cuộc sống. Đàn ông tốt còn nhiều. Nhưng cái chính là nàng phải đủ tỉnh táo và mạnh mẽ để hiểu bản thân mình cần gì ở người đó. Có nguời sau ly hôn chỉ cần 1 ng đàn ông có tiền để lo bao bọc cuộc sống. Người khác lại chỉ cần có người là đàn ông bên mình... và còn muôn vàn nhu cầu cần khác nữa. Nàng phải xác định nàng mong muốn gì ở đối tượng tiếp theo. Nhưng trước hết. Nàng phải là một người độc lập và vững vàng về cảm xúc đã. Mới 1 năm. Chưa thể lấy lại cân bằng được đâu. Hãy cho bản thân 1 thời gian để sống độc lập. Để cảm nhận và hiểu được chính mình đã nhé. Mình cũng là một người đã từng đổ vỡ và giờ mình đã tìm được cho chính mình 1 người đàn ông như mình mong muốn. Không cần giàu. Không cần phải làm này làm kia. Nhưng đó là người yêu mình hết lòng.vì mình tất cả, và luôn biết bao dung trước những sai lầm của mình. Với mình thì đó là hạnh pbúc. Với nàng thì sao? Nàng mong muốn điều gì? Chúc nàng sớm tì. Ra ccâu trả lời nhé. Hạnh phíc sẽ luôn mỉm cười với những trái tim chân thành.
Ko có, thấy như vậy cũng là đủ hạnh phúc rồi, chứ tham-sân-si quá thì lại cảm thấy mình bất hạnh ấy chứ! Chỉ khác nhau cách nhìn nhận!