năm ngoái e cũng nhăm nhe mở rồi, nhưng lên kế hoạch năm sau cưới rồi sinh 2 đứa liền tù tì, chắc phải 2013 bác ạ, đúng là có đk thoải mái thì mở công ty riêng quá tuyệt vời, em mê tít!! :Rose:
Chị ơi, chỉ có nhiều nhiều hơn mấy lần chứ không có ít hơn đâu ạ.
Không có nhiều hơn mấy lần đâu bạn ơi, Ở mức 500 la nhân viên, còn manager thì khoảng 700 hoặc hơn xíu. Còn manảge cứng thì có thể gần 1000. Director thi tuy scope công việc thì lên 1500 - nhưng để đạt mức này thì không đơn giản đâu. Bạn sẽ phải làm việc từ lúc đến đến lúc về (thwường là 7pm hoạc muộn hơn). Thậm chí không có thời gian mà đọc báo, ăn cơm trưa thì vừa tranh thủ làm việc (để khỏi phải về muộn), hoặc ăn thật nhanh. Nhưng cái cảm giác làm mình khó chịu nhất vẫn là lúc nào cũng bị giật giây, vừa từ khách hàng (đương nhiên vì họ thuê mình làm mà, thượng vàng hạ cám)) vừa từ internal. Đủ thứ. Đi làm bận việc không ngại, nhưng môi trường phải tạo động lực cho người làm việc: chế độ, văn hóa, quan tâm đến con người, nhận thức của sếp nữa.... Chính vì vậy mình mới thôi không làm PR Agency nữa, vì nhiều khi có cảm giác "mình cũng là con người mà sao...."
PR agency khác với PR inhouse phải không em ơi???
Em hoamoclan99vn ơi, Em ngưỡng mộ cũgn phải thôi vì làm PR agency có nghĩa là lúc nào cũng có vô khối việc đợi mình, làm từ A đến Z, rất ít người support mình. Khách hàng thì gọi bất cứ lúc nào, mắng mỏ có, khen chê có, gọi sáng là nhiều khi trưa đã phải xong việc rồi. Đồng lương họ trả đáng đồng tiền bát gạo lắm em ơi, sáng đến là vục mặt vào việc, chiều khi đi về là không nhìn thấy mặt trời, khi có việc thì ở lại muộn đến 7 or 8pm là chuyện thường. Chị thì có 2 em bé rồi nên không thể hy sinh gia đình con cái để tiếp tục cv được.
Chị ơi, em rất ngưỡng mộ ai làm cho PR agency đó chị. Khách hàng bên em đều là các agency lớn, mỗi khi gặp mọi người bên đấy nghe họ nói chuyện em đều ao ước lắm. Và cái ao ước lớn nhất chính là lương của các anh chị đấy. Hihi . Em ngưỡng mộ lắm ý.
Em Sunmoon oi, Chi cung da tung om mong PR-marketing roi, da tung lam cho cong ty goi la local leading PR com roi, toàn khách hàng cty NN ngoài đấy ạ. Trai nghiem lam cho agency moi thay no tham thía làm sao. Chưa làm thì hăm hở lắm, làm rồi mới biết cái kiếp agency nó khổ nhục đến thế nào. Chia sẻ với em nhé. THôi chưa có gia đình ráng mà làm lấy kinh nghiệm. để khi nào có gia đình thì apply vào làm inhouse PR đỡ vất hơn. Chị vì chả chịu được nhiệt với lại phương châm "làm để sống" chứ không phải "sống để làm" nên đã phải từ bỏ công viêc mà trước đây mong muốn đấy. Giờ nhìn thấy các cty quảng cáo PR truyền thông này nọ là không còn ảo tưởng nữa rồi.
Mình dạy sư phạm. Lúc nào có dịp lên TN bảo mình, mình rủ về nhà mình chơi :Smiling:.
Bác thứ 4.Bác này vô cùng thích ăn phở Việt Nam. Nếu cho bác í thả phanh, tức là có người trả tiền bao bác í ăn phở, thì bác í tức thì sẽ thoả mãn cái sự sung sướng bằng một suất Tái Chín Thịt Đùi Hai Bóng Đá mở ngoặc đơn Tô Lớn đóng ngoặc đơn. Nhưng vì hàng ngày, chả có ai thấy cần phải mời bác í ăn phở một cách lãng phí như thế, nên bác cặm cụi mang 15k VNĐ đi ăn một mình. Một ngày đẹp giời, bác lân la lại chỗ tớ và tỉ tê:- à nồ Hà-chan ne... sáng nay miềng lại ăn phở đấy. Phở gà ở chỗ Ng Trường Tộ.- Oi - si đề xự ká?- oi - si đề xự. Nhưng mà... hàng ngày miềng ăn hết có 15 khìn thôi, hôm nay nó lấy miềng 20 khìn...- Đằng ấy có gọi thêm gì không?- Có, miềng thấy thằng bên cạnh nó ăn phở với 1 đĩa những cái thỏi bột vàng vàng, rán ròn nom rõ ngon mắt. Miềng chỉ vào đĩa bột rán miềng hỏi: đâu? Nó mang ra cho miềng ngay.- Ông nội ơi đấy là quẩy. Ông ăn thêm quẩy nó tính thêm tiền là phải rồi (Suýt nữa mình buột miệng bảo, đĩa quẩy ở vỉa hè làm gì đến 5 khìn, nó lấy đắt của ông một khìn rồi - nói ra là dại lắm, vì rất có thể bác ấy sẽ nhờ Ha-chan đáng thương này đến quán phở đó để đòi công lý).- Xô đề xự nế... miềng tưởng cái đó là miễn phí như dấm ớt, tỏi, chanh... thấy xung quanh thằng nào cũng ăn cả.- Nhưng đằng ấy thấy ăn với quẩy có ngon hơn không (Tớ phải nhanh chóng đổi đề tài, để bạn ấy đỡ đi phần nào sự nuối tiếc)- Ngon, ngon hơn hẳn (mặt mày rạng rỡ, rõ là đáng đồng tiền bát gạo nhé).!
3h sáng hôm sau, em lại nghe thấy tiếng lục cục. Lại trộm mò đến nữa rồi. Nghĩ chắc chàng đã biết phải làm gì với trộm rồi, em lại đánh thức chàng dậy. Mọi việc diễn ra tuần tự như ngày hôm qua, chỉ khác là lần này chàng nói:- Cái thằng kia, lại đến đấy à? Còn gì nhặt được thì nhặt nốt đi.Nghe thấy thế, em phá ra cười như điên. Đêm khuya thanh vắng, tiếng em cười to quá khiến cho con chó già của nhà trong cùng nghe thấy còn phải sủa váng lên. Trộm ơi là trộm, nếu đêm mai mày có đến thì xin mày cứ tự nhiên nhé. Tao chả dại mà đi rình mày nữa đâu, mới 2 đêm đứng ngoài mà tao đã bị ho rồi, còn chàng của tao chắc lần tới sẽ mời mày vào nhà uống nước đấy.
Yêu trong thời gian ngắn. Khoảng 3 tháng đến 1 năm. Nếu vẫn còn đắm say nhau mờ 1 trong 2 bị phụ tình. Cảm giác :Vật vã.Yêu lâu lắm rùi thì cảm giác là: Trống rỗng.Em tưởng chủ top lấy chồng có bé rùi cơ mờ.:Smiling:
Giống mình cũng mê tít khoản này. Nhưng sức lực có hạn, phải có người cùng chung vai gánh vác cơ chứ 1 mình không kham được.
Dear all:
Mọi người có kinh nghiệm làm PR inhouse cho các công ty nước ngoài truyền giáo cho em xin ít kinh nghiệm với:
1. Những điều kiện cần để có thể vào được
2. Test, phỏng vấn vào đó thế nào
3. :p môi trường làm việc, thu nhập, công việc của các bác ở đó thế nào
Các bác tham gia góp ý cho em với