Cám ơn mẹ nó nhiều nhé.Mình định làm chocolate mousse. Mẹ nó có kinh nghiệm gì về vụ này hướng dẫn mình với nhé.Tks.
Các mẹ ơi, mua socola để làm bánh nên mua loại nào, của hãng nào, ở đâu?
Me xuxuxinhxinh ơi, cái cheese sticker của lotte ý theo mình là loại phô mai dây, giống như loại phô mai dây xông khói của nga ý ạ, nhưng mà không xông khói và dạng que chứ không phải dây, vì mình nghiên cứu thấy nó dai, và có thể tước thành sợi được. Mình làm thử cả mozza, cả edam, lần nào cũng bị chảy toe toét :). Mấy hôm nay đang đi tìm loại phô mai dây đấy nhưng mà chưa tìm ra, loại đó mình mới thấy trên mấy trang web của nước ngoài thôi, thấy gọi là italian cheese sticks. Bạn có thể tham khảo trên mấy clip cách làm cheese sticks của youtube ý
Chào các mẹ đảm đang,Em dùng phô mai Mozza, bao (Ajiquick vị gà rán-->trứng-->bột chiên xù-->để ngăn đá tủ lanh 1 giờ)x2 lần. Sau khi rán với dầu ăn nóng già thì vỏ tương đối vàng. Nhưng ruột thì ko thể kéo dài và dai như của Lotte được. Vậy mẹ nào có cao kiến chỉ giúp em với. Cảm ơn các mẹ. Tặng hoa cho các mẹ nhiều nhiều. Xuxuxinhxinh
Giá ở gần mình cho hằn một chậu , nhà mình có mấy chậu to tướng , hiiiiiiiii
https://khaitam.wordpress.com/
Em đã tìm được các nơi cho giường rồi, hiện giờ còn quần áo cũ của các bạn thôi nhé.
Cám ơn cả nhà
Baker Land ở Lê Văn Linh hoặc Nguyên Hồng
Jolie Chef ở Chùa Láng
Bakers' Mart của công ty Nhất Hương ở Mỹ Đình
Bạn mua hộp 1l rẻ hơn hộp 250ml rất nhiều , làm kem thừa có thể dùng nấu súp hoặc làm bơ nhé.
Mình không nhớ số nhà, bạn lên mạng gõ tên cửa hàng và tên phố là có liền.
Bây giờ có thêm kem tươi của hãng Tatua, nhưng chất lượng như cảm quan của mình thì không bằng Anchor hoặc Paysan Breton
Kem mình làm ở nhà thì chỉ ăn giống kem tươi, và dùng trong 1 2 ngày thôi, để trong ngăn đá tủ lạnh lâu sẽ bị cứng. Nếu bạn làm hàng bán có lẽ phải nghiên cứu cho thêm các phụ gia làm xốp và bảo quản kem, có loại nhập khẩu bán ở Hà Nội đấy, bạn lên mạng tìm thông tin là có nhé.
Ikea: mình hay mua ở Ikea ngõ Thanh Miến, nhưng cũng có cửa hàng ở các nơi khác nữa, bạn chỉ cần lên Google gõ "Ikea hà nội" là ra các địa chỉ. Giá ở đây phới, vét, tô trộn khoảng từ 50-60k đến 200k. Với các khuôn làm bánh thì đắt hơn, từ 300k đến 500k, nhưng chất lượng tốt. Có đồ đong, nhưng mình không thấy có cân và nhiệt kế, bạn nên gọi điện kiểm tra hàng trước khi đến tận nơi, tránh mất công đến rồi cửa hàng lại hết.
Baker Land ở Nguyên Hồng: cũng bán đồ nhập, khuôn bánh và dụng cụ cắt cookies phong phú nhiều hình nhiều mẫu hơn, giá thì cũng như Ikea ( đồ nhập mà), chất lượng cũng tốt. Có cả cân và đồ đong, và các máy trộn, máy đánh trứng, cả sách dạy làm bánh nữa. Nhưng không nên mua nguyên liệu ở đây, giá nguyên liệu làm bánh hơi cao hơn so với các nơi khác.
Jolie Chef: có vài cửa hàng quanh Hà Nội, nhưng kho tổng thì ở Chùa Láng. Ở đâu có tương đối đủ các dụng cụ cơ bản: phới, xẻng vét, bát trộn, khuôn bánh vuông, tròn, chữ nhật, đồ đong... Nguyên liệu ở đây phần nhiều là các loại tầm trung đến giá rẻ ( trực quan của mình thì giống mấy nguyên liệu nhập lố về rồi chia nhỏ ra bán)
Liên Hoa chợ Phùng Hưng: Đủ các loại nguyên liệu và dụng cụ làm bánh, phần nhiều là nhập ở đâu đó, một số không có xuất xứ, nếu tìm mua mấy loại cơ bản kiểu phới, khuôn giấy cupcake thì okie. Có nhiều loại túi hoa đựng cookie trông dễ thương
Hàng Thiếc ( phố cổ): đủ các loại khuôn: khuôn bánh, khuôn rau câu, khuôn bánh trung thu, và đồ bắt kem( đui), và các loại tả pí lù khác, rất nhiều, không phải đồ chất lượng tốt, vì làm bằng thiếc ( tất nhiên, hàng Thiếc mà nhỉ :))
Ngoài ra, trên mạng có rất nhiều địa chỉ nữa, bạn lên google gõ địa chỉ bán nguyên liệu dụng cụ làm bánh là có hết nhé :)
Mình cũng thích chocolate mousse lắm :). Mình hay bỏ thêm một ít bột cà phê hòa tan vào phần mousse, vừa có vị chocolate vừa có vị cà phê thơm thơm, còn phần bạt thì trộn lẫn bột + bột ca cao + bột hạnh nhân. Tớ thấy bạt bánh có thêm bột hạnh nhân ăn đỡ khô và ngán. Mẹ nó hay làm thế nào chia sẻ với mình nhé
Mình hay mua của Belchocolate ở số 7 Tuệ Tĩnh, có cả loại thanh và chocolate chips, nhưng cửa hàng này chỉ bán gói 1kg thôi, còn nếu bạn muốn mua theo lạng thì có thể ra Liên Hoa ở chợ tạm Phùng Hưng, lần trước mình mua 20k/lạng.
À, đây là địa chỉ ở Hà Nội nhé
định sửa bài nhưng mà hết tg quy định mất rồi
nhắn thêm với mẹ xuxuxinhxinh là loại đấy là phô mai mozzarella mềm nhé (mozza cũng có hai loại đấy). Trên mạng mình thấy người ta có loại cắt sẵn thành que đóng bao rồi. Nhưng mà chắc là mình phải tự làm lấy ở nhà, mình tìm hoài không thấy loại cắt sẵn thành que.
Làm ở nhà thì phải mua phô mai miếng về, ngâm nước nóng cho mềm ra rồi nhào+ kéo (giống các cụ làm kẹo kéo ý), rồi cắt thành que
Me xuxuxinhxinh ơi, cái cheese sticker của lotte ý theo mình là loại phô mai dây, giống như loại phô mai dây xông khói của nga ý ạ, nhưng mà không xông khói và dạng que chứ không phải dây, vì mình nghiên cứu thấy nó dai, và có thể tước thành sợi được. Mình làm thử cả mozza, cả edam, lần nào cũng bị chảy toe toét :). Mấy hôm nay đang đi tìm loại phô mai dây đấy nhưng mà chưa tìm ra, loại đó mình mới thấy trên mấy trang web của nước ngoài thôi, thấy gọi là italian cheese sticks. Bạn có thể tham khảo trên mấy clip cách làm cheese sticks của youtube ý
Y! ID của tớ: phamhonganh87
À mà có lẽ nên up thông tin điạ điểm thời gian off lên một mục trên đầu hoặc trên fb nhỉ, chứ đọc thế này em thấy khó theo dõi quá cả nhà ạ
À mà có lẽ nên up thông tin điạ điểm thời gian off lên một mục trên đầu hoặc trên fb nhỉ, chứ đọc thế này em thấy khó theo dõi quá cả nhà ạ
Có một nỗi sợ hãi đè nặng lên nhiều người trong chungd ta từng phút, từng ngày, cả đời, dù là bình thường họ không nghĩ đến và biết đến. Đó là nỗi sợ bị chối bỏ, sợ không đạt được cái đang nhắm đến. Nói chung là sợ chữ "Không"- không chấp nhận, không đồng ý, không được, không thành.
Rất nhiều quyết định ta làm trong ngày vì sợ chữ "không" mà chính ta cũng không nghĩ đến. Đọc thông tin về học bổng, có cảm tưởng "không tới lượt mình" bèn đọc qua mục khác. Đọc thông tin về tuyển dụng cong viêc, cũng thế. Đó là chưa nói đến không đi tìm việc và không gửi đơn xin việc đi đâu cả, vì "mình không có mối quan hệ lớn thì vô sao được". Tối ngày làm thơ "đời tôi cô đơn" vì "yêu nhìu, nhưng làm quen thì chẳng dám bao nhiêu". Bao nhiêu năm mơ tưởng làm chủ cong ty cảu mình, nhưng vẫn cứ mơ hoài vì "chưa đủ kinh nghiệm làm ăn". Và bao nhiêu trẻ em bỏ học vì tin rằng mình không đủ sức để học hành gì cả?
Có lẽ ai trong chúng ta cũng đã bị chữ "không" cản trở rất nhiều lần trong đời. Nhưng tại sao ta lại sợ "hắn" đến thế? Mời cô ấy đi ăn thì cùng lắm cô ấy nói "không", có động đất đâu? Gửi đơn xin việc thì cùng lắm là mất một lá đơn và ít tiền tem, mắc gì mà sợ? Nhưng sự thực là chữ "không" làm rất nhiều người "đông lạnh". Sở dĩ như vậy là vì chữ "không" có ma lực làm ta phải đối diện với chính mình, đối diện với giới hạn của mình, đối diện với cái bất toàn của mình, cái yếu đuối của mình.
Nhưng đây là điểm cốt yếu- dĩ nhiên là con người thì giới hạn, bất toàn và yếu đuối. Superman chỉ có trong tiểu thuyết và phim ảnh. Con người tự nhiên không cao quá 2 thước, không nặng quá 100kg, không sống quá 100 năm, không nhảy cao quá 3 thước, sống không thể không bệnh. Ta không phiền hà gì với những giới hạn này cả, vậy mắc mớ gì ta phải ngại tìm việc không được, mời người không đi, nói người không nghe? Cuộc đời của ta, từ đầu đến cuối, đương nhiên là bao vây bởi chữ "không", tự nhiên như cây cỏ. "Không " thì rất dễ- chỉ cần không ăn, không học, không làm, thì đương nhiên là mình sẽ có tất cả những cái "không" khác của thế giới. "Có" thì mới đáng nói.
Hơn nữa, những chữ "Không" mà ta nhận được hàng ngày thường chẳng ăn nhập gì đến giá trị của ta cả. Xin việc không dược không phải là mình yếu, mà có thể vì công việc đó đã vào tay người khác trước khi mình nộp đơn, hay tài năng của mình không thích hợp với việc đó bằng các việc khác. Bán mà người không mua không hẳn là mình không biết bán, mà vì người ta chưa cần cái mình đang bán. Mời người đi không được, có thể vì người ta đã có ai đó trước rồi. Không có lý do gì mà mỗi khi nhận được chữ "không", ta cứ phải đập đầu vào tường "Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi".
Lại nữa, ở đời đương nhỉn là ta gặp "không" nhiều hơn "có", vì thường là có 100 lá đơn xin việc cho chỉ một việc,10 cong ty mới thì ổhang 2 cong ty thành công, 10 người khách thì khoảng 2 người mua hàng, năm cây si thì chỉ một cây được chọn. Cứ theo xac suất mà tính thì ai trong chúng ta cũng gặp "không" nhiều hơn "có". Vì vậy, thay vì cứ ngồi đó mà suy nghĩ nhảm nhí về "cái dở của tôi", ta cần phải biết suy tính logic và khoa học hơn. Nếu trung bình có khoảng 100 lá đơn xin việc cho một việc, thì tôi cứ gửi 100 lá đơn ra ngoài, như vậy gần như chắc chắn sẽ có được một việc làm. Nếu tôi chuẩn bị nghiên cứu kỹ càng trong khi viết đơn, thì có thể tăng xác suất thành công lên gấp ba, tức là nếu gửi 100 lá đơn đi, có thể được ba nơi mời đi làm. Nếu tôi còn vận dụng các mối quan hệ quen biết để tìm việc có thể tăng xác suất lên gấp đôi nữa, tức là khoảng 15 lá đơn thì được một việc.
Hơn nữa, ta còn phải biết nhìn chữ "không" một cách tích cực theo xác suất: Mỗi chữ "không" là một bước tiến gần đến "có". Sáng nay đã ba bà khách không mua gì rồi, cùng lắm là một hai bà "không" nữa thì nhất định phải đến bà "có". Đã 20 lá đơn tìm việc rồi, không được gì, cùng lắm là mười lá đơn nữa thì cũng phải có một việc gì đó. "Có" là quán trọ để ăn, ngủ và nghỉ ngơi, phía trước; "không" là những bước đi hiện thời, không thể đến được quán "có" nếu không có những bước "không". Cho nên, ta phải biết cách đếm chữ "không" một cách tích cực- một không, hai không....mười không... mười lăm không...hmmm...vậy thì "có " cũng gần lắm rồi.
Ngoài ra, mỗi lần được một chữ "không" ta lại học thêm một ít kinh nghiệm. Sau 15 lá đơn xin việc không kết quả, ta đã học thêm được rất nhiều kinh nhiệm tìm việc, để nâng xác suất từ mức trung bình 1% thành mức rất cao 10!. Nếu vì lý do may mắn nào đó mà ta đã được công việc ngay từ lá đơn đầu tiên (như nộp đơn vào công ty do mẹ làm chủ), ta đã không thể học được một chút kinh nghiệm tìm việc nào. Mà kinh nghiệm chính là vốn liếng không bao giờ mất, không bao giờ hao mòn. Bạn không thể nói trước được là trong tương lai, một kinh nghiệm nhỏ nào đó mình có- như là kinh nghiệm làm tiếp viên nhà hàng- lại có thể giúp mình trong một việc lớn nào đó- như là được mời hùm vốn mở một nhà hàng lớn.
Vì vậy, những người bị chữ "không" làm đông lạnh, thật rất đáng tội nghiệp. Nguyên do chỉ vì họ không hiểu được tính xác suất của đời sống và không hiểu được ý nghĩa thực sự của "không"- một bước tiến về cái "có". Cuộc đời của họ trở thành nghèo nàn cà thụ động một cách đáng thương. Cả một thế giới rất rộng lớn, rất nhiều cơ đang hội, rất nhiều thử thách bên ngoài cuộc sống đang chờ bạn, chỉ cần bạn mở cửa bước ra đường, dấn thân vào đời một chút, là sẽ khám phá được bao nhiêu điều hay đẹp, và bao nhiêu người hay đẹp.
Mọi người đều biết "không là một bước đến gần có". Nhưng nếu một người đang cố hoàn thành một công việc mà bản thân họ làm mãi cũng chưa thành công thì bạn sẽ nói "Hay lăm. Cố đi. Làm hoài thì cũng phải được. Mình rất phục tính kiên trì của bạn", hay là bạn sẽ thầm nói "Chẳng biết gì hết mà cũng đòi làm"? Và khi trả lời câu hỏi này, bạn nên nghĩ đến việc làm thế nào để giáo dục trẻ em thành năng động và tích cực.
Mẹ bé Minh ơi, nhà mẹ bé Minh ở đâu mình qua tận nơi xin :)