---------------------------------- Chị đã từng trải qua thời gian như của em, nên phải nói là chị rất hiểu. Hiểu cái tâm trạng khi bác sỹ (rất thân với gia đình chị chứ không phải bác sỹ dọa để kiếm tiền) tuyên bố vậy. Nhưng chị khác em ở cách xử lý sau đó. Mình phải mạnh mẽ lên em ạ, mạnh mẽ để không phụ cái chân tình của chồng. Gần như là phải vênh mặt lên mà sống với những kẻ ác ý xunh quanh, kể cả ở bên nhà chồng. Có nhiều người cũng hay trêu kiểu xách mé "có cần anh giúp không", thì trả lời thẳng là "có, cho mượn vợ anh đi". Nhà chị khi đó xác định là 2 vợ chồng ở với nhau, vậy là mua sắm đồ của nhà không có cái nào an toàn cho baby cả. Cuối cùng thì chị có bầu tự nhiên. Trong hoàn cảnh này, mình nên xác định tinh thần và sẽ sống vui vẻ với cái mình đã xác định. Biết đâu, khi tinh thần em thoải mái thì em sẽ có bầu tự nhiên như chị. Luôn cầu mong cho các mẹ hiếm muộn sớm có baby.
đọc bài của bạn mình lại càng thương chị em phụ nữ chúng mình hơn, vc mình cũng khó có con, nhiều khi cũng suy sụp, buồn tủi lắm. Mới 3 năm nên chồng cũng còn rất thương và luôn động viên mình, không biết vài năm nữa thì sao, cuộc đời không nói trước được điều gì.Nhưng mình nghĩ hãy làm tất cả những gì mình có thể bạn à, 2 vợ chồng bạn hãy cố gắng cùng nhau 1 thời gian nữa, tìm mọi cách chạy chữa (như một số mẹ giới thiệu các bác sĩ giỏi, nhờ mang thai hộ, xin trứng,... hay thậm chí là đi chùa, cầu nguyện, có bệnh thì vái tứ phương mà), rồi sau đó nếu như vẫn không thành công và vợ chồng bạn thực sự không muốn tiếp tục nữa thì hãy chọn một cuộc sống khác. Một cuộc sống không có con nhưng vẫn có thể hạnh phúc bạn à. Cánh cửa này đóng lại thì sẽ có cánh cửa khác mở ra. Bạn hãy tự tin lên nhé. Chúc bạn sớm toại nguyện. Mình tin cuộc sống luôn có những điều diệu kỳ và điều diệu kỳ thường xảy ra vào lúc không ngờ nhất đó bạn.
Xin chào các anh chị trong diễn đàn. Em đang cảm thấy rất bế tắc và đang mong muốn có được lời khuyên từ mọi người.Năm nay em 29 tuổi, e sinh năm 83. E và chồng e lấy nhau đã được 5 năm. Trong quãng thời gian này, bọn e sống với nhau rất hạnh phúc, anh ấy là một người rất tốt và sống tình cảm với cả 2 bên gia đình. E rất hạnh phúc vì có người chồng như anh ấy. Nhưng có điều là chúng e chưa có con. 5 năm chung sống là 5 năm bọn em tìm cách chạy chữa. Lý do là em không thể có con, còn anh ấy thì vẫn bình thường. Thực sự trong quãng thời gian này em rất buồn, nhưng chồng e và 2 bên gia đình đều động viên là cố gắng chạy chữa mặc dù nhiều nơi chữa mà không có kết quả. E đã theo chữa bệnh của 1 bác sỹ khá có tiếng về vô sinh ở Hà nội, sau 1 khoảng thời gian dài thì họ kết luận là e không thể có con. Chuyện này e và chồng e cũng đã có tinh thần chuẩn bị nhưng vẫn thấy buồn rất nhiều. Chồng e là quân nhân nên lại là đảng viên nên chuyện này rất tế nhị.Anh ấy đã tâm sự với e rằng hãy buông tay để cho anh í đi lấy người khác vì ngặt một nỗi anh í là con trai trưởng, sức ép từ gia đình cũng rất lớn. Bố mẹ chồng em cũng rất tình cảm, khuyên e rằng mình đã cố gắng chạy chữa nhưng không có kết quả thì đành chịu số phận, bảo chúng e ly dị để cho anh ấy đi lấy vợ khác (vì theo quân đội thì không được có 2 vợ, mà 2 vợ bây giờ cũng không phù hợp). E thật sự mất phương hướng, trước đây anh ấy thường động viên e, nhưng giờ khi đã có kết quả chính thức từ bác sỹ rồi thì sự việc nó ra thế này.Em có nghe nói là nếu trường hợp của em có thẻ nhờ người khác mang thai hộ hoặc là thụ tinh từ trứng của người đàn bà khác sau đó cấy vào e để e mang thai, các anh chị cho em xin lời khuyên với. E cũng không chắc là em có đủ minh mẫn nữa hay không, có j mọi người bỏ qua cho e nhé.bệnh của em là như thế này ạ: năm 16 tuổi e có kinh 1 lần sau đó thì ko có nữa. Nhưng đợt ấy ở quê nên cũng ko để ý chuyện này cứ để tự nhiên cho đến năm lấy chồng. Mới 2 năm trước bác sỹ phát hiện e bị u tuyến yên đã mổ rồi mà vẫn tiết sữa trong khi chưa có kinh trở lại. Polatin trong máu cao, lên xuống thất thường. 2 tháng trước e mới đi khám thì polatin là 2000. Tử cung e lại bé nữa cho nên bác sỹ kết luận là rất khó có thai. E đã khám chỗ cô Hương ở viện phụ sản, bà Lan ở viện trung ương với chỗ cô Xiêm ở 193G bà triệu. Giờ thì bọn e cũng suy sụp lắm, cũng chả biết khám thì có kết quả gì nữa không, tốn kém quá. Có chị nào biết về chuyện này cho e xin lời khuyên với nhé. E chân thành cảm ơn mọi người
chào các bạn, mình cũng làm IVF ở Ngọc Lạn, hôm qua ngày 11 sau chuyển phôi mình bị ra máu, vậy là thất bại rồi, buồn thật, khóc cả đêm. Sao khổ sở thế nhỉ. Mình bây giờ suy sụp hoàn toàn. Sáng nay phòng khám lại fone nhắc mai đi thử máu, đau lòng thật. Đau đớn và vất vả như thế nào cũng chịu đc, nhưng đến bao giờ? Mình ko có phôi trữ nên sau 3 tháng mới có thể làm tiếp, nhưng tinh thần thì mất hết rồi...
Xin lỗi nhaquynh,Hôm qua đi xn máu về mình buồn quá. BHCG của mình có 29 thôi. Cầm tờ kq mình đã khóc. Gọi điện thoại cho bác Tuân thì bác ấy bảo ngày thứ 14 đi thử máu lại mới chính xác được. Sau đó mình gọi cho bác Lan thì bác ấy bảo như vậy là có thai nhưng độ bám rất kém, 3 ngày nữa xn lại mới có thể đưa ra kết luận được. Mình buồn quá. không biết có giữ được con yêu ko??? thế là khóc từ bv về đến nhà.:((
Mình cũng vậy chán lắm, SA thì nói là được 13 nang vậy mà trọc chỉ có được 2 tốt 1 xấu, còn k biết có phôi k nữa, ngày mai mới biết kết quả. Hazzz chán. Đọt này làm mất hơn 40 tr tiền thuốc rồi vậy mà trứng ít quá, mình năm nay 26 tuổi vẫn còn trẻ mà sao nt kém vậy nhỉ.
chia sẻ nỗi buồn của bạn , cô bạn mình tới lần thứ 4 mới thành công, có nhiều nguyên nhân lắm nhưng mình nghĩ là khi bạn tton tinh thần là quan trọng nhất, cô bạn mình 3 lần đầu lúc nào cũng lo lắng căng thẳng ghê lắm. đến lần thư 4 vẫn lo lắng dzữ dzội nhưng lần t4 lại cứ chắc chắn mình dính bầu, thế là dính 2 em bé, mình nghĩ tinh thần cũng rất , rất quan trọng, mong bạn k quá lo lắng ảnh hưởng sk nhen
em đọc tin tah61y niêm mạc từ 11 đến 14 gọi là đẹp đấy chị à, hồi bạn e làm tton nó cũng bảo có những hiện tượng như chị, tới hồi chắc chắn rồi nó cứ bảo hôm nào bụng mềm lại lo dù là bụng c8ang kh1o chịu lắm
Mình có 4 phôi (1 tốt, 3 TB), ko có phôi trữ. NM của mày hôm trước khi tiêm thuốc rụng trứng thì là 11,5 đến hôm chọc trứng là 14, hôm cp thì những 17 :-S ko biết có phải vì NM dày quá mà phôi khó bám ko???
Hic, giờ vc em cũng xác định là 2vc ở với nhau. Ngày xưa em còn hay ki cóp để dành để còn khám bệnh rồi khi có con còn có tiền để sài, nên nhiều lúc cũng ức chế, rồi dằn vặt chồng chuyện tiền nong.... Nhưng từ khi xác định là cuộc sống chỉ cần 2vc, em đã để chồng thoải mái hơn trong chi tiêu. Và em cũng thế.
Bạn bè hay hỏi mày tính sao, em bảo mặc kệ cho số.
Đúng vậy bạn ạ! Thời gian trước hàng tháng lĩnh lương hai vc đều tính toán xem khi nào đủ tiền để đi điều trị tiếp. Còn bây giờ thì kế hoạch là để dành tiền...đi du lịch.