Nói đến thái độ phục vụ của Thiên Phương thì không thể chấp nhận nổi, em trót dại may áo ở đó 2 lần thì đều ức chế muốn đập vào mẹt cái con chủ cho bõ tức. Thứ nhất, không bao giờ đúng hẹn với khách hàng. Thứ hai, đưa phiếu hẹn thì đưa tay ra giật lấy, mặt ko thèm ngẩng lên nhìn khách là ai, vứt phẹt cái phiếu ra sau hất mặt nhân viên lấy đồ. Thứ ba, à ơi lí do cho xưởng chưa chuyển hàng nên chờ chút, rồi lại à ơi thôi em ơi hôm khác đến lấy vì chắc chờ lâu đấy :( . Túm lại sẽ không bao giờ ó lần thứ 3 em quay lại nhìn mặt con chủ tiệm Thiên Phương gì đó nữa luôn, và e đảm bao các chị em nào đến đó may đồ chắc cũng phải ôm cục tức rồi về thôi. Ghét cái thái độ, cứ tỏ ra mình nguy hiểm, thực ra ngu chứ nguy cái nỗi gì đâu
Xoài, với một lượng vừa phải thì ko sao đâu. Kiêng vừa phải thôi, chứ kiêng đc hết ở VN nghĩa là chết. Đời là mấy tí.Chả là mình đã ở nước ngoài hơn 1 năm bắt chước họ ko ăn mì chính, đến khi về thấy mẹ chồng nấu canh mùng tơi ko tôm mà ngon hơn hẳn, hoá ra là Knor
Ui cha, mẹ này chắc ôm cục tức to lắm đây. Nhưng mẹ nó ơi từ xưa đến nay mình đi may đo thì hàng nào trả vậy, thất hẹn vs kh là bệnh của các cửa hàng may đo rồi. Mình ko thích hay ko hợp thì ko bao giờ đến nữa.
Nhưng cũng phải công nhận cái cửa hàng đó ngày càng đông khách đấy dù cái em nhân viên chuyên đo đạc và nhận đồ của khách đó ai cũng phải công nhận là đanh đá, khó chịu.
Bạn này nghĩ giống mình, nếu mà kiêng thì ở VN cái j cũng kiêng hết. Không ăn quả xanh, ko uống nước lã, ko ăn hàng quán thiếu vệ sinh ngoài đg là đc rồi.
Chúc cả nhà me khỏe, con khỏe....:)