Cá nhân em cực lực phản đối vụ xây dựng sân bay Long Thành, lãng phí sân bay TSN hiện có, số liệu hành khách được nâng lên vô căn cứ (các Mẹ nghĩ sao khi công suất của Long Thành là 100tr khách, vượt cả Singapore và Hongkong trong cùng thời điểm 2050 ???) Tổng dự toán 3 giai đoạn lên đến 18 tỷ USD, chưa kể phát sinh vài chục % trong quá trình làm (cứ nhìn mấy dự án metro tại Tp HCM, đường sắt trên cao tại HN thì biết) Sô tiền đó có thể dành cải tạo TSN và hệ thống hạ tầng nội đô Tp HCM, và nhiều việc khác hữu ích hơn. Ngân sách đang oằn mình cho những khoản lãng phí như thế, sau này con cháu chúng ta gánh đủ, cũng như chúng ta đang phải gánh chịu bởi những khoản đầu tư lãng phí trước đây (trước mắt là từ 1/11, người đi xe máy sẽ phải nộp phí đến 150k/năm) Trên trang nguoidothi.vn gần đây có 1 loạt bài phân tích rất chi tiết, rất hay, em xin copy 1 bài để phục vụ các Mẹ tham khảo (http://nguoidothi.vn/du-an-san-bay-long-thanh-lang-phi-va-tang-no-cong.ndt) Dự án sân bay Long Thành: Lãng phí và tăng nợ công LTS. Quốc hội khóa 13 vừa khởi động kỳ họp thứ 8. Đây là kỳ họp có số lượng dự án luật lớn nhất từ trước đến nay: 17 dự án luật được thông qua và 12 dự án luật khác được cho ý kiến. Trong số các dự án lớn Quốc hội sẽ thảo luận và thông qua chủ trương tại kỳ họp này, có dự án cảng hàng không quốc tế Long Thành (sân bay Long Thành) - một dự án mà ý kiến trong xã hội đang rất sôi nổi và cũng rất xa nhau về khoảng cách: một bên cho là là lãng phí lớn, chưa cần thiết triển khai; bên kia là cần thiết, phải triển khai ngay! Chưa biết Quốc hội sẽ quyết theo hướng nào, nhưng cách Quốc hội bố trí thời gian cho dự án cảng hàng không quốc tế Long Thành tại kỳ họp này thể hiện sự thận trọng: một buổi thảo luận ở tổ, một buổi thảo luận tại hội trường trước khi biểu quyết thông qua chủ trương vào buổi cuối cùng của kỳ họp, ngày 29.11. Để bạn đọc tiện theo dõi những diễn biến của dự án đang thu hút sự quan tâm của dư luận, Người Đô Thị giới thiệu bài viết về dự án sân bay Long Thành của PGS. Nguyễn Thiện Tống, TS. Kỹ thuật hàng không, đại học Sydney (1974), ThS. Quản trị Hành chánh công, đại học Harvard (1994); nguyên chủ nhiệm bộ môn Kỹ thuật hàng không, trường đại học Bách khoa, TP.HCM. Sai lầm về quy mô diện tích dự án quá lớn Tổng công ty cảng hàng không Việt Nam là chủ đầu tư đã chọn công ty tư vấn cảng hàng không Nhật Bản lập báo cáo đầu tư dự án xây dựng cảng hàng không quốc tế Long Thành, báo cáo này được hoàn tất vào tháng 6.2013. Vốn đầu tư cho giai đoạn một là trên 7,83 tỉ USD để Long Thành có năng suất 25 triệu khách/năm và 1,2 triệu tấn hàng hoá/năm. Khi hoàn thành giai đoạn cuối, cảng hàng không quốc tế Long Thành sẽ là cảng hàng không trung chuyển trong khu vực Đông Nam Á với năng suất 100 triệu khách/năm và 5 triệu tấn hàng hoá/năm. Quy mô diện tích 5.000ha được chọn tuỳ tiện một cách duy ý chí và lãng phí mà thiếu các nghiên cứu phân tích về diện tích sản lượng của các sân bay trên thế giới. Trên thế giới, có nhiều sân bay với diện tích nhỏ nhưng năng suất cao. Sân bay quốc tế Mumbai ở Ấn Độ có diện tích 610ha có năng suất thực tế năm 2012 là 30,7 triệu khách/năm; sân bay này có dự án tăng diện tích lên 800ha để năm 2014 có năng suất thiết kế 40 triệu khách/năm, bình quân 5 triệu khách/năm trên 100ha diện tích. Sân bay Barcelona ở Tây Ban Nha vào năm 2009 với diện tích 845ha có năng suất thiết kế 55 triệu khách/năm, bình quân 6,5 triệu khách/năm cho 100ha. Sân bay Changi ở Singapore với diện tích 1.300ha có năng suất thiết kế 66 triệu khách/năm, bình quân 5,1 triệu khách/năm trên 100ha. Sân bay Heathrow ở London, Anh Quốc với diện tích 1.200ha có năng suất thực tế năm 2012 là 70 triệu khách/năm, bình quân 5,8 triệu khách/năm trên 100ha. Sân bay Fiuminicino ở Rome với diện tích 1.500ha mà có năng suất thiết kế cho năm 2044 là 100 triệu khách/năm, bình quân 6,7 triệu khách/năm trên 100ha diện tích sân bay. GS. Lã Ngọc Khuê - chuyên gia phân tích độc lập - cũng đã nêu: “Tại sao cảng hàng không Chek Lap Kok ở Hồng Kông có diện tích bằng 25% Long Thành với chỉ hai đường cất hạ cánh nhưng đã trở thành cảng có năng suất thứ ba thế giới từ bốn năm trước với 50 triệu khách/năm. Vậy vì sao Long Thành cần có tổng diện tích 5.000ha để vấp phải sự bất khả kháng về giải phóng mặt bằng?”. Việc lãng phí diện tích đất quá lớn cho dự án sân bay còn gây tổn hại về mặt xã hội, bởi việc di dời và tái định cư cộng đồng 5.381 hộ dân 6 xã của huyện Long Thành gồm hơn 17.000 nhân khẩu với hàng ngàn mối lo âu ngổn ngang về đời sống và việc làm của họ. Mơ hồ về số vốn đầu tư dự án Dự án được phân kỳ theo ba giai đoạn, trong đó giai đoạn một từ 2016 đến 2025 để có năng suất 25 triệu khách/năm và 1,2 triệu tấn hàng hoá/năm. Giai đoạn hai theo kế hoạch sẽ hoàn thành vào mười năm tiếp theo từ 2025 đến 2035, nâng năng suất lên gấp đôi là 50 triệu khách/năm và 1,5 triệu tấn hàng hoá/năm. Giai đoạn ba sau 2035 sẽ mở rộng cảng hàng không Long Thành để đạt năng suất thiết kế cuối cùng là 100 triệu khách/năm và 5 triệu tấn hàng hoá/năm. Sau ba lần bổ sung và điều chỉnh, báo cáo đầu tư dự án chỉ đưa ra số tiền đầu tư cho giai đoạn một là trên 7,83 tỉ USD mà không hề đưa ra một con số ước tính nào cả về vốn đầu tư cho giai đoạn hai và ba. Kết thúc xây dựng giai đoạn một vào năm 2035 với vốn đầu tư trên 7,83 tỉ USD thì sân bay Long Thành có năng suất đạt 25 triệu khách/năm và 1,2 triệu tấn hàng hoá/năm, chỉ bằng 25% năng suất khi hoàn tất giai đoạn 3 năm 2050. Như thế không ai biết sẽ tốn bao nhiêu cho giai đoạn hai để năng suất lên gấp đôi là 50 triệu khách/năm và 1,5 triệu tấn hàng hoá/năm. Và cũng không ai biết sẽ tốn bao nhiêu nữa cho giai đoạn ba để nâng năng suất lên gấp đôi lần nữa là 100 triệu khách/năm và 5 triệu tấn hàng hoá/năm. Việc không ước tính tổng số vốn đầu tư cho toàn bộ dự án sân bay Long Thành là cách làm mơ hồ và rất mạo hiểm. Quốc hội không thể quyết định chủ trương xây dựng sân bay Long Thành mà không biết tổng vốn đầu tư cho cả ba giai đoạn. Nếu lỡ bắt đầu giai đoạn một rồi mà số vốn đầu tư tiếp cho giai đoạn sau tăng lên gấp đôi gấp ba thì làm sao? Ai chịu trách nhiệm chung về các quyết định đầu tư cho giai đoạn đầu và các giai đoạn sau? Nếu không có vốn cho các giai đoạn sau thì dự án sẽ bị lâm vào tình trạng “tiến thoái lưỡng nan”, tạo ra lãng phí và tăng thêm gánh nợ công cho đất nước. Sai lầm về việc cho phép tư nhân nước ngoài đầu tư vào sân bay, vào cả nhà ga hành khách Câu hỏi khó trả lời nhất về dự án là nguồn vốn đầu tư. Để giảm áp lực huy động nguồn vốn lớn trên 7,83 tỉ USD như thế trong giai đoạn một, chủ đầu tư là tổng công ty cảng hàng không Việt Nam lại phân kỳ đầu tư thành giai đoạn 1a và 1b. Giai đoạn 1a từ 2016 đến 2022 cần 5,66 tỉ USD để xây dựng một đường cất hạ cánh và nhà ga hành khách có năng suất 17 triệu khách/năm. Giai đoạn 1b từ 2022 đến 2025 cần gần 2,2 tỉ USD để xây dựng thêm một đường cất hạ cánh nâng năng suất lên 25 triệu khách/năm và 1,2 triệu tấn hàng hoá/năm. Tổng công ty cảng hàng không Việt Nam cho biết, trong số trên 7,83 tỉ USD đầu tư cho giai đoạn một, tiền từ ngân sách và vay ODA chiếm một nửa, nửa còn lại là vốn dự kiến sẽ huy động của doanh nghiệp thông qua liên doanh, liên kết đầu tư. Phó thống đốc ngân hàng Nhà nước Nguyễn Đồng Tiến cảnh báo không nên quá kỳ vọng vào nguồn vốn ODA, bởi thực tế dòng vốn này đang suy giảm. Đó là chưa kể nguồn lực này còn phải san sẻ cho các dự án trọng điểm khác. Thêm vào đó, nợ nước ngoài của Việt Nam đang ở ngưỡng cao nên khó có thể quá chờ đợi ở dòng tiền này. Khi nhìn vào danh sách các tổ chức tín dụng được liệt kê là những ứng viên sáng giá tham gia liên doanh liên kết thực hiện dự án, ông Tiến nói: “Ngân hàng Ngoại thương, Công thương… gần như không thể tham gia góp vốn vì bản thân họ đang gặp khó khăn khi đầu tư vào các dự án hạ tầng”. Trong khi với ngân hàng Phát triển, ông Tiến cũng khẳng định gần như “không thể có đóng góp gì” bởi nguồn tài chính của tổ chức này cũng không mấy dư giả. Tổng công ty cảng hàng không Việt Nam báo cáo rằng: “Thực tế thì có nhiều nhà đầu tư nước ngoài như tập đoàn ADPi (Pháp), Samsung (Hàn Quốc), công ty cảng hàng không Incheon (Hàn Quốc) và một số tập đoàn của Nhật Bản bày tỏ sẵn sàng hợp tác đầu tư vào các hạng mục của dự án dưới nhiều hình thức đầu tư như PPP, BOT”. Trong báo cáo đầu tư dự án, nhà ga hành khách được liệt kê trong các hạng mục công trình cho phép đầu tư tư nhân. Nhưng GS. Lã Ngọc Khuê chỉ ra rằng: “Lẽ ra trước khi đi vào hình thức huy động vốn thì phải làm rõ hình thức quản lý, đầu tư và khai thác dự án. Tức là tuỳ theo mô hình quản lý đầu tư khai thác, đó là doanh nghiệp nhà nước, công ty cổ phần hay doanh nghiệp PPP mà có sự phân chia tỷ lệ”. Dẫn chứng mô hình tại các cảng hàng không lớn hàng đầu thế giới như Chek Lap Kok ở Hồng Kông, Changi ở Singapore, ông Khuê cho biết: “Các cơ sở vật chất như đường cất hạ cánh, đường lăn, bãi đậu, nhà ga hành khách đều thuộc sở hữu nhà nước, thông qua doanh nghiệp nhà nước quản lý. Doanh nghiệp tư nhân chỉ tham gia các khâu thứ yếu như: ga hàng hoá, cung cấp suất ăn, dịch vụ. Tuyệt đối không có sự tham gia đầu tư của nước ngoài. Đây là một vấn đề hết sức hệ trọng, cần được xem xét một cách nghiêm cẩn”. Mặt khác, ông Tony Tyler - Tổng giám đốc IATA cũng cảnh báo Việt Nam cần cẩn trọng với việc cổ phần hoá các sân bay, vì kinh nghiệm Ấn Độ cho thấy khi hệ thống tài chính không có giải pháp quản lý việc thu phí của nhà đầu tư thì kết quả là các hãng hàng không phải chịu mức phí gấp ba bình thường, làm cho sân bay này có mức chi phí đắt đỏ nhất khu vực và các hãng hàng không e ngại việc sử dụng sân bay này. Sai lầm về chi phí đầu tư quá đắt GS. Lã Ngọc Khuê đã rất có lý khi chỉ ra rằng suất đầu tư cho 1 triệu lượt khách/năm của cảng hàng không Long Thành cao gần gấp đôi sân bay Suvarnabhumi của Thái Lan. Cảng hàng không Long Thành cần trên 7,83 tỉ USD cho giai đoạn một để có năng suất 25 triệu khách/năm, trong khi cùng số tiền này sân bay Suvarnabhumi đã có năng suất 45 triệu khách/năm. Trong giải trình mới nhất vào đầu tháng 8.2014, chủ đầu tư nói rằng việc so sánh chi phí đầu tư giữa các nước chỉ mang tính tương đối vì giá cả mỗi nước phụ thuộc nhiều yếu tố. Trong khi dự toán của nhà ga T2 Nội Bài đã được lập, phê duyệt, thẩm tra và đã triển khai nên có cơ sở cho khái toán tổng mức đầu tư dự án Long Thành. Giải trình như thế là không thuyết phục vì lẽ ra với GDP trên đầu người của Việt Nam thấp hơn của Thái Lan thì suất chi phí đầu tư xây dựng sân bay cho một triệu lượt khách/năm của Việt Nam phải thấp hơn chứ không cao hơn gần gấp đôi như thế. Mặt khác, không thể dựa vào dự toán đầu tư của nhà ga T2 Nội Bài vốn đã sai lầm vì đắt hơn bình thường để làm cơ sở cho sai lầm mới khi khái toán tổng mức đầu tư dự án Long Thành. Sai lầm về thời điểm dự án Quy mô sản lượng hàng không 100 triệu khách/năm và 5 triệu tấn hàng hoá/năm cũng là những con số được chọn tuỳ tiện mà không có căn cứ vào dự báo ở thời điểm nào thì sân bay có nhu cầu đó. Dự báo sản lượng hàng không đến năm 2050 chỉ dựa vào số liệu 15 năm phát triển ban đầu của sân bay Tân Sơn Nhất từ năm 1995 đến 2009 mà độ chính xác và tin cậy rất đáng ngờ vực. Tất cả những kết quả tính toán trong báo cáo đầu tư dự án xây dựng cảng hàng không Long Thành về quy mô vốn đầu tư, về hiệu quả tài chính và kinh tế, về tỷ suất nội hoàn… đều dựa vào dự báo sản lượng không đáng tin cậy này mà thiếu các nghiên cứu đối chứng độc lập. Thực hiện dự án sân bay Long Thành sẽ là một việc lãng phí rất lớn vì quy mô quá lớn và thời điểm thực hiện quá sớm, trong khi tổng vốn đầu tư cho toàn thể dự án không được xác định và vốn đầu tư cho giai đoạn một để đạt 25% năng suất dự kiến cũng không chắc có! Dự án sân bay Long Thành đã được manh nha vào khoảng năm 2000 khi mà sản lượng hàng không của sân bay Tân Sơn Nhất chỉ 3,9 triệu khách/năm. Đến năm 2004, ông Nguyễn Nguyên Hùng, tổng giám đốc cụm cảng Hàng không miền Nam lúc ấy đã cho biết rằng sân bay Long Thành sẽ được xây dựng trên diện tích 5.000ha, vốn đầu tư 4,5 tỉ USD, năng suất 80 triệu khách/năm và năm 2015 sân bay Long Thành sẽ đưa vào khai thác từng phần song song với sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất. Kể từ 2005 đến nay, số liệu về sản lượng hàng không của sân bay Tân Sơn Nhất bị nguỵ tạo nhằm thổi phồng lên để tuyên truyền về tình trạng “quá tải” của Tân Sơn Nhất và dự báo “nhu cầu ảo” rất lớn trong tương lai gần cho sân bay Long Thành. Số liệu về sản lượng hàng không của sân bay Tân Sơn Nhất trong Niên giám thống kê của cục Thống kê TP.HCM từ 2005 đến 2012 khai thác số liệu được sử dụng trong dự báo của báo cáo đầu tư dự án xây dựng cảng Hàng không quốc tế Long Thành. Tính toán từ số liệu về sản lượng hàng không của sân bay Tân Sơn Nhất trong niên giám này cho thấy: - Số chuyến bay tăng bình quân 4,5% mỗi năm, trong đó số chuyến bay quốc tế giảm bình quân 2,15% mỗi năm và số chuyến bay nội địa tăng bình quân 10,91% mỗi năm. - Số hành khách tăng bình quân 4,9% mỗi năm, trong đó số hành khách quốc tế giảm bình quân 3,38% mỗi năm và số hành khách nội địa tăng bình quân 11,38% mỗi năm. - Số lượng hàng hoá không tăng mà giảm bình quân dưới 0,09% mỗi năm, trong đó số lượng hàng hoá quốc tế giảm bình quân 4,05% mỗi năm và số lượng hàng hoá nội địa tăng bình quân 7,42% mỗi năm. Tính toán dự báo theo khuynh hướng đó thì đến năm 2015 số chuyến bay sẽ là 89.800, hành khách sẽ là 11,5 triệu lượt người và số lượng hàng hoá sẽ là 301,900 tấn. Như thế sân bay Tân Sơn Nhất không “quá tải” như chủ đầu tư dự án sân bay Long Thành tuyên truyền mà khuynh hướng trong 8 năm vừa qua là số chuyến bay quốc tế, số hành khách quốc tế và số lượng hàng hoá quốc tế của sân bay Tân Sơn Nhất đều giảm. Sự gia tăng số chuyến bay, số hành khách và số lượng hàng hoá là do thành phần nội địa. Số hành khách quốc tế quá cảnh ở sân bay Tân Sơn Nhất trong thời gian qua chắc chắn là rất ít nếu có thống kê. Vì nếu được xây dựng sớm theo dự án, sân bay Long Thành không có triển vọng trở thành trung chuyển hàng đầu trong khu vực. Tóm lại, với những lý do trên, nếu thực hiện dự án sân bay Long Thành thì đó sẽ là một việc sai lầm và lãng phí làm tăng gánh nặng nợ công đang quá lớn!
Việc bán nước mắm giá cao là quyền của chị ta, ko bán được thì chị sẽ bị lỗ, phá sản, ko ai ngu với đồng tiền của mình. Chị cũng ko cần đưa sản phẩm vào siêu thị, mà chị đưa hẳn vào 1 shop riêng của chị (shop lại còn được báo chí quốc tế khen đẹp nữa chứ). Ai không thích có thể mua Chinsu.
Chị ta marketing thông qua FB thì tất nhiên phải gây sự chú ý và sẵn sàng chấp nhận thị phi. Nhưng chị ta ko hề nói xấu 1 nhãn hiệu cụ thể nào. Riêng background đã từng làm việc cho World Bank thì không phải dạng vừa đâu.
Cá nhân tôi thấy chị này rất biết kinh doanh, có năng lực. Tại sao chúng ta không nhìn vào mặt tích cực của họ mà cứ bới móc những vấn đề bị cho là tiêu cực? Có ai là hoàn hảo đâu.
- Chị này mục đích kinh doanh là bán ra những sản phẩm chất lượng tốt, dành cho những đối tượng khách hàng riêng của chị. Những sản phẩm của chị đều có chứng nhận SGS, đâu phải ai cũng có? Sản phẩm tốt, công với thương hiệu riêng của chị đã gây dựng bao nhiêu năm, rõ ràng giá phải cao. So sánh có thể khập khiễng, nhưng giá thành 1 chai nước hoa 100 USD chưa tới 10 USD, tại sao họ vẫn mua?
- Có ai bán hàng sẵn sàng trả lại tiền khi khách phàn nàn, không thích... Việc này chỉ có ở nước ngoài, chứ VN hầu như chưa có. Vậy mà chị ấy dám làm để giữ thương hiệu, uy tín.
- Có thể có những sản phẩm giá cao, nhưng chị cũng có những sản phẩm trang sức bạc giá rẻ, ai cũng có thể mua được, và phải nói là rất đẹp. Vì vậy đừng nói là chị bán quá đắt.
- Về tính cách, có thể tính cách chị thẳng tính, ko thảo mai, chính vì vậy cũng nhiều người quý mến. Anti fan thì cũng không thiếu. Nhưng ko hẳn lúc nào chị cũng như vậy, có những bài viết rất hay, chân lý, hẳn có được do chị tích lũy được vốn sống và kinh nghiệm làm việc đã lâu. Ngoài ra, cũng phải ghi nhận công tác thiện nguyện của chị rất có tâm. Tại sao chúng ta ko nhìn vào những mặt tốt như vậy?
- Vấn đề gần đây là chị thường bức xúc về xã hội, chính trị... đó hẳn là điều cấm kỵ khi kinh doanh tại VN. Tôi cũng đã dự đoán FB của chị này sẽ bị sờ gáy, và quả nhiên là không sai.
- Dù sao tôi vẫn ủng hộ việc kinh doanh của chị HA, vì tôi cho rằng chị là người làm ăn uy tín, chịu chơi. Mỗi người có 1 phương thức kinh doanh riêng, nhắm đến 1 thị trường, 1 đối tương khách hàng riêng. Như chị HA là nhắm đến đối tượng khách sẵn sàng chi tiền cho những sản phẩm tốt, độc đáo, ko phải sản phẩm đại trà trên thị trường, lại có dịch vụ chăm sóc khách hàng quá tốt.
Kinh doanh thì phải sinh lời, ko nên nhìn họ giàu sang mà đố kỵ, hiềm khích. Chị HA chắc gì đã giàu bằng mấy nữ giám đốc bán kem trộn?
Nếu Lý Sơn lớn có dùng thuốc trừ sâu, họ nên thừa nhận và làm xét nghiệm hàm lượng thuốc nằm trong mức cho phép. Thực tế trong trồng trọt nếu ko dùng thuốc trừ sâu, cây sẽ rất khó phát triển. Có thể chị HA muốn nói tỏi Lý Sơn bé hoàn toàn organic, nhưng diễn đạt sai. Còn việc giá bán cao, rõ ràng cái gì hiếm thì giá phải cao. Người mua có thể lựa chọn mua tỏi có thuốc (có thể nằm trong liều lượng cho phép), hoặc mua tỏi ko có thuốc.
- Rất thuận tiện cho ai không sắp xếp thời gian cố định để đến lớp học theo giờ. Với Topica, bạn học lúc nào cũng được, phải nói là rất tiện. Thứ 7, CN mà rảnh, có khi tham gia 3-4 lớp, đảo qua đảo lại.
- Mình học lớp Immediate nên giáo viên là người phương Tây. Nhưng thỉnh thoảng cũng có giáo viên từ Đông Âu thì phải, phát âm chưa chuẩn. Mà hình như họ ngồi dạy trực tiếp từ nước họ (vì có hôm mình học sáng thì thấy qua webcam họ bên đấy trời đang tối om). Có lần học phải giáo viên cũng lớn tuổi, nói thật sự khó nghe (nhưng coi như luyện khả năng nghe trong mọi tình huống, hehe)
- Bạn phải chăm chỉ, vì ngoại ngữ là luyện thường xuyên. Thời gian đầu mình chăm lắm, nhưng giờ lười rồi, hehe.
- Học Topica chủ yếu luyện nghe, nói. Xem như luyện phản xạ nói cho những ai lâu ngày ko sử dung tiếng Anh, cho đỡ bị "cứng miệng". Đúng nghĩa là nói thỏa thích đấy. Có chat box nên Giáo viên cũng type lại nếu mình nói chưa đúng ngữ pháp (nhưng khi đang mải nói thì ai mà nhớ được ngữ pháp, hehe).
- Thời lượng 45' cho 1 lớp hơi ngắn nếu tham gia phải lớp đông (5-6 người). Lúc đầu mình sợ nói, tham gia lớp đông, nhưng sau thấy những lớp này được nói chưa đã nên chọn lớp 3-4 người. Kỷ niệm vui, có hôm lớp có 3 người, mà 1 người xin chỉ nghe, 1 người bỏ cuộc sớm, vậy là mình và giáo viên chém gió gần như cả buổi. Giáo viên hôm đó cũng nhiệt tình, sửa từng lỗi, dạy đến hơn 1 tiếng (chắc cũng đang rảnh). Bạn học viên kia ngồi nghe mà thích qua, kiên nhẫn nghe 2 bọn mình nói chuyện cả buổi, và cảm ơn nữa chứ, hehe. Mà nếu thấy 45' chưa đủ, nếu có thời gian thì bạn học vài lớp trong ngày để nói cho thỏa thích, chẳng ai cấm.
- Để học tốt, bạn nên xem trước tài liệu. Nếu chăm chỉ thì ngồi đặt câu, đặt tình huống, chuẩn bị nội dung nói liên quan đến bài sẽ học, để lúc đó bạn ko phải ngồi nghĩ từ vựng, rồi cứ à à, ậm ừ. Thỉnh thoảng cũng học cùng mấy người giỏi lắm, nói tốt, phát âm tốt, vốn từ phong phú... lại làm động lực cố gắng.
- Có những hôm học vào chủ đề mình thích thì còn hào hứng, có những hôm chủ đề ko thích thì ko nghĩ ra cái gì mà nói.
- Để theo được chương trình của Topica (để được cam kết đầu ra) thì bạn phải chăm lắm: làm bài tập, học thêm theo giáo trình qua email... Nên thôi, coi như học nghe nói thôi, tự tin khi nói tiếng Anh là được, chứ hơi bị khó nếu học qua topica mà muốn IELTS 7-7.5.
- Vấn đề lớn nhất của Topica vẫn là kỹ thuật, đường truyền. Mình dùng cáp quang mà có hôm vẫn tậm tịt, đang nghe bị đứt quãng 1 vài từ, rất khó chịu.
- Vậy nên tùy theo mục tiêu, mục đích và sự cố gắng bản thân mà bạn quyết định nên tham gia hay ko. Mình thì đánh giá cao ở tính tiện lợi và cũng có môi trường nói tiếng Anh với người nước ngoài.
- Chương trình rất phù hợp với những ai bận rộn, vì có thể ngồi tại nhà học bất cứ lúc nào.
- Thấy bảo các lớp từ Inter trở lên đều do giáo viên da trắng dạy, và lớp mình là như vậy.
- Trong 45', bạn cũng có cơ hội nói 3-4 lần: trả lời 1 số câu hỏi liên quan đến nội dung bài học mới, học từ mới và đặt câu, chia nhóm thảo luận, hỏi giáo viên các vấn đề còn thắc mắc. Trong buổi hoc cũng có phần xem video rồi trả lời câu hỏi.
- Nếu muốn theo như lộ trình đào tạo thì khá phải chăm chỉ, mỗi tuần học ít nhất 6 lớp (T7, Chủ nhật nếu rảnh có thể tham gia 2-3 lớp/ngày cũng được), còn học amateur thì tùy bạn, nhưng trung tâm sẽ ko đảm bảo kết quả đầu ra. Luôn có email nhắc nhở việc học, gửi giáo trình, và những lưu ý khi sử dung tiếng Anh (coi như tài liệu học thêm)
- Để buổi học hiệu quả, cần đọc trước tài liệu, khi học nên ghi note hoặc chuẩn bị ý tưởng sắp nói. Chăm chỉ hơn thì làm bài tập sau đó (cái này mình chưa thực hiện được)
- Tín hiệu nghe thì đúng là có hôm hơi chập chờn. Mình toàn học ca muộn (10pm, 11pm) nên cũng đỡ hơn.
- Ngoại ngữ ko thể thành thạo 1 sớm 1 chiều mà phải là cả quá trình. Tùy các bạn cân nhắc, mình nghĩ vấn đề khó nhất là kiên trì theo học hàng ngày. Hiện tại mình thấy cũng ổn, ít ra cũng có môi trường để nghe, nói TA (bạn cũng có thể nghe các học viên khác nói), và cũng cố được ít nhất 5 buổi/1 tuần, mặc dù dạo này rất bận (do tính chất công việc quản lý)
Giá 17 tỷ cho 7 năm thì cũng tạm được. Nếu chịu khó làm MC, event, diễn viên... cộng thêm gặp được anh đại gia tử tế thì con số 17 tỷ kia cũng có thể trong tầm tay. Cứ nhìn em Ngọc Trinh, chẳng làm cái khỉ gì ngoài show của má Tiệp, mà sau vài năm cũng làm cái penthouse hoành tráng, chưa kể xe hơi, spa, làm phim...
Tất nhiên cũng ko biện hộ rằng em ấy là gái ngây thơ, ẻm thừa biết giá trị nhan sắc của mình. Em này có cái dại dột là ký nhiều giấy tờ quá, là bằng chứng ko thể chối cãi trước tòa. Anh kia thì gớm rồi, loại đàn ông có cái mũi "ngửi" mồm, nhìn tướng đã biết là quái nhân. Tởm nhất là gài bẫy để con gái nhà người ta vào tù -> do vậy mới biết là ai bị lừa.
- Việc Thu Minh chỉ phải đặt cọc 2 tỷ, đó là do Chủ đầu tư tự nguyện. Họ có thể tin tưởng vào khả năng tài chính của TM, lại ko phải trả tiền PR cho TM. Rõ ràng khi có tin TM mua Leman, hình ảnh dự án được nâng tầm, bản thân em thỉnh thoảng đi qua cũng bắt đầu để ý đến. Vì vậy ko thể đàm tiếu "mua penthouse gì mà chỉ phải trả trước có 2 tỷ".
- Theo như họp báo của TM, rõ ràng CT làm việc ko chuyên nghiệp: chuyển trả 1 tỷ ko báo lý do, lần lữa trong việc nộp phạt, tiến độ be bét...
- Việc lộ bí mật hợp đồng, TM mới chỉ đăng lên FB dọa kiện. Chính CT mới là người trưng ra Biên bản thỏa thuận thanh lý trước, rồi còn nói TM khó khăn nên chỉ nộp 2 tỷ...
- Group lớn mà đổ lỗi đánh máy ! Trong hoàn cảnh ngược lại, nếu người mua nộp chậm, xem CT có thu đủ của họ 20% tổng giá trị ko? Hơn nữa, hợp đồng thường có form sẵn, ko thể người này nộp 20% tổng giá trị, người kia 20% số tiền đã nộp. Cá là tất cả các hợp đồng của CT đều là 20% tổng giá trị. Xét về logic, tại thời điểm giao nhà, người mua cũng thường phải nộp gần hết số tiền, nên 20% tổng giá trị là điều dễ hiểu.
- Việt Nam vốn làm việc theo cảm tình, cảm tính. Bây giờ cứ theo hợp đồng, luật pháp mà làm. Tiếc là TM đã giảm 50% tiền phạt, chứ lẽ ra nên đòi đủ 12 tỷ, TM có thể sử dụng 1 phần làm từ thiện. Đôi khi phải làm giàu từ những vụ kiện. Cần phải tính đến chi phí cơ hội. Sau 1 năm, mặt bằng giá nhà tăng, số tiền đền bù của CT có đủ để bù đắp trượt giá cho TM mua dự án khác tương đương?? Đây là VN, chứ ở bên nước ngoài thì CT chắc sạt nghiệp vì kiện tụng rồi.
- Các thông tin khác đều đã rõ ở họp báo, Thỏa thuận thanh lý chưa có nghĩa là TM đã chấm dứt mua bán với CT, cơ sở pháp lý của CT đều thua TM.
- Từ trước đến nay, chủ đầu tư toàn mượn đầu heo nấu cháo, đẩy người mua vào thế bí (như cái dự án của Petro Landmart Q2, hoặc USilk city ngoài HN gì đó...) Vì vậy các mẹ đừng hùa theo chủ đầu tư, kẻo có ngày các mẹ dính đòn mua phải dự án dở dang.
- Cuối cùng, tính cách bà TM nổ thì kệ bà đấy, bà đấy có cơ sở để nổ. Mà thực ra cũng ko phải nổ, chỉ gọi là nổ nếu ko có mà nói là có. Đằng này TM ko tự khoe có máy bay, ko tự khoe mua nhà Vinhomes (rõ ràng là TM chỉ khoe view, rồi báo chí đăng tin là TM mua, sau đó TM cũng nói là nhà thuê). Còn việc bảo về động vật và dùng túi xịn lại là chuyện khác. TM bảo vệ tê giác bị giết hại dã man dẫn đến tuyệt chủng (tê giác ko sinh sản được trong môi trường nuôi nhốt). Còn cá sấu chưa tuyệt chủng, có cả 1 ngành công nghiệp nuôi cá sấu lấy da phục vụ cho ngành thời trang. Nếu xét nét thế, chắc chỉ đeo bị cói, ăn chay mới là yêu động vật.
Sô tiền đó có thể dành cải tạo TSN và hệ thống hạ tầng nội đô Tp HCM, và nhiều việc khác hữu ích hơn.
Ngân sách đang oằn mình cho những khoản lãng phí như thế, sau này con cháu chúng ta gánh đủ, cũng như chúng ta đang phải gánh chịu bởi những khoản đầu tư lãng phí trước đây (trước mắt là từ 1/11, người đi xe máy sẽ phải nộp phí đến 150k/năm)
Trên trang nguoidothi.vn gần đây có 1 loạt bài phân tích rất chi tiết, rất hay, em xin copy 1 bài để phục vụ các Mẹ tham khảo (http://nguoidothi.vn/du-an-san-bay-long-thanh-lang-phi-va-tang-no-cong.ndt)
Dự án sân bay Long Thành: Lãng phí và tăng nợ công
LTS. Quốc hội khóa 13 vừa khởi động kỳ họp thứ 8. Đây là kỳ họp có số lượng dự án luật lớn nhất từ trước đến nay: 17 dự án luật được thông qua và 12 dự án luật khác được cho ý kiến. Trong số các dự án lớn Quốc hội sẽ thảo luận và thông qua chủ trương tại kỳ họp này, có dự án cảng hàng không quốc tế Long Thành (sân bay Long Thành) - một dự án mà ý kiến trong xã hội đang rất sôi nổi và cũng rất xa nhau về khoảng cách: một bên cho là là lãng phí lớn, chưa cần thiết triển khai; bên kia là cần thiết, phải triển khai ngay! Chưa biết Quốc hội sẽ quyết theo hướng nào, nhưng cách Quốc hội bố trí thời gian cho dự án cảng hàng không quốc tế Long Thành tại kỳ họp này thể hiện sự thận trọng: một buổi thảo luận ở tổ, một buổi thảo luận tại hội trường trước khi biểu quyết thông qua chủ trương vào buổi cuối cùng của kỳ họp, ngày 29.11. Để bạn đọc tiện theo dõi những diễn biến của dự án đang thu hút sự quan tâm của dư luận, Người Đô Thị giới thiệu bài viết về dự án sân bay Long Thành của PGS. Nguyễn Thiện Tống, TS. Kỹ thuật hàng không, đại học Sydney (1974), ThS. Quản trị Hành chánh công, đại học Harvard (1994); nguyên chủ nhiệm bộ môn Kỹ thuật hàng không, trường đại học Bách khoa, TP.HCM.
Sai lầm về quy mô diện tích dự án quá lớn
Tổng công ty cảng hàng không Việt Nam là chủ đầu tư đã chọn công ty tư vấn cảng hàng không Nhật Bản lập báo cáo đầu tư dự án xây dựng cảng hàng không quốc tế Long Thành, báo cáo này được hoàn tất vào tháng 6.2013. Vốn đầu tư cho giai đoạn một là trên 7,83 tỉ USD để Long Thành có năng suất 25 triệu khách/năm và 1,2 triệu tấn hàng hoá/năm. Khi hoàn thành giai đoạn cuối, cảng hàng không quốc tế Long Thành sẽ là cảng hàng không trung chuyển trong khu vực Đông Nam Á với năng suất 100 triệu khách/năm và 5 triệu tấn hàng hoá/năm. Quy mô diện tích 5.000ha được chọn tuỳ tiện một cách duy ý chí và lãng phí mà thiếu các nghiên cứu phân tích về diện tích sản lượng của các sân bay trên thế giới.
Trên thế giới, có nhiều sân bay với diện tích nhỏ nhưng năng suất cao. Sân bay quốc tế Mumbai ở Ấn Độ có diện tích 610ha có năng suất thực tế năm 2012 là 30,7 triệu khách/năm; sân bay này có dự án tăng diện tích lên 800ha để năm 2014 có năng suất thiết kế 40 triệu khách/năm, bình quân 5 triệu khách/năm trên 100ha diện tích. Sân bay Barcelona ở Tây Ban Nha vào năm 2009 với diện tích 845ha có năng suất thiết kế 55 triệu khách/năm, bình quân 6,5 triệu khách/năm cho 100ha. Sân bay Changi ở Singapore với diện tích 1.300ha có năng suất thiết kế 66 triệu khách/năm, bình quân 5,1 triệu khách/năm trên 100ha. Sân bay Heathrow ở London, Anh Quốc với diện tích 1.200ha có năng suất thực tế năm 2012 là 70 triệu khách/năm, bình quân 5,8 triệu khách/năm trên 100ha. Sân bay Fiuminicino ở Rome với diện tích 1.500ha mà có năng suất thiết kế cho năm 2044 là 100 triệu khách/năm, bình quân 6,7 triệu khách/năm trên 100ha diện tích sân bay.
GS. Lã Ngọc Khuê - chuyên gia phân tích độc lập - cũng đã nêu: “Tại sao cảng hàng không Chek Lap Kok ở Hồng Kông có diện tích bằng 25% Long Thành với chỉ hai đường cất hạ cánh nhưng đã trở thành cảng có năng suất thứ ba thế giới từ bốn năm trước với 50 triệu khách/năm. Vậy vì sao Long Thành cần có tổng diện tích 5.000ha để vấp phải sự bất khả kháng về giải phóng mặt bằng?”.
Việc lãng phí diện tích đất quá lớn cho dự án sân bay còn gây tổn hại về mặt xã hội, bởi việc di dời và tái định cư cộng đồng 5.381 hộ dân 6 xã của huyện Long Thành gồm hơn 17.000 nhân khẩu với hàng ngàn mối lo âu ngổn ngang về đời sống và việc làm của họ.
Mơ hồ về số vốn đầu tư dự án
Dự án được phân kỳ theo ba giai đoạn, trong đó giai đoạn một từ 2016 đến 2025 để có năng suất 25 triệu khách/năm và 1,2 triệu tấn hàng hoá/năm. Giai đoạn hai theo kế hoạch sẽ hoàn thành vào mười năm tiếp theo từ 2025 đến 2035, nâng năng suất lên gấp đôi là 50 triệu khách/năm và 1,5 triệu tấn hàng hoá/năm. Giai đoạn ba sau 2035 sẽ mở rộng cảng hàng không Long Thành để đạt năng suất thiết kế cuối cùng là 100 triệu khách/năm và 5 triệu tấn hàng hoá/năm.
Sau ba lần bổ sung và điều chỉnh, báo cáo đầu tư dự án chỉ đưa ra số tiền đầu tư cho giai đoạn một là trên 7,83 tỉ USD mà không hề đưa ra một con số ước tính nào cả về vốn đầu tư cho giai đoạn hai và ba.
Kết thúc xây dựng giai đoạn một vào năm 2035 với vốn đầu tư trên 7,83 tỉ USD thì sân bay Long Thành có năng suất đạt 25 triệu khách/năm và 1,2 triệu tấn hàng hoá/năm, chỉ bằng 25% năng suất khi hoàn tất giai đoạn 3 năm 2050. Như thế không ai biết sẽ tốn bao nhiêu cho giai đoạn hai để năng suất lên gấp đôi là 50 triệu khách/năm và 1,5 triệu tấn hàng hoá/năm. Và cũng không ai biết sẽ tốn bao nhiêu nữa cho giai đoạn ba để nâng năng suất lên gấp đôi lần nữa là 100 triệu khách/năm và 5 triệu tấn hàng hoá/năm.
Việc không ước tính tổng số vốn đầu tư cho toàn bộ dự án sân bay Long Thành là cách làm mơ hồ và rất mạo hiểm. Quốc hội không thể quyết định chủ trương xây dựng sân bay Long Thành mà không biết tổng vốn đầu tư cho cả ba giai đoạn. Nếu lỡ bắt đầu giai đoạn một rồi mà số vốn đầu tư tiếp cho giai đoạn sau tăng lên gấp đôi gấp ba thì làm sao? Ai chịu trách nhiệm chung về các quyết định đầu tư cho giai đoạn đầu và các giai đoạn sau? Nếu không có vốn cho các giai đoạn sau thì dự án sẽ bị lâm vào tình trạng “tiến thoái lưỡng nan”, tạo ra lãng phí và tăng thêm gánh nợ công cho đất nước.
Sai lầm về việc cho phép tư nhân nước ngoài đầu tư vào sân bay, vào cả nhà ga hành khách
Câu hỏi khó trả lời nhất về dự án là nguồn vốn đầu tư. Để giảm áp lực huy động nguồn vốn lớn trên 7,83 tỉ USD như thế trong giai đoạn một, chủ đầu tư là tổng công ty cảng hàng không Việt Nam lại phân kỳ đầu tư thành giai đoạn 1a và 1b. Giai đoạn 1a từ 2016 đến 2022 cần 5,66 tỉ USD để xây dựng một đường cất hạ cánh và nhà ga hành khách có năng suất 17 triệu khách/năm. Giai đoạn 1b từ 2022 đến 2025 cần gần 2,2 tỉ USD để xây dựng thêm một đường cất hạ cánh nâng năng suất lên 25 triệu khách/năm và 1,2 triệu tấn hàng hoá/năm.
Tổng công ty cảng hàng không Việt Nam cho biết, trong số trên 7,83 tỉ USD đầu tư cho giai đoạn một, tiền từ ngân sách và vay ODA chiếm một nửa, nửa còn lại là vốn dự kiến sẽ huy động của doanh nghiệp thông qua liên doanh, liên kết đầu tư.
Phó thống đốc ngân hàng Nhà nước Nguyễn Đồng Tiến cảnh báo không nên quá kỳ vọng vào nguồn vốn ODA, bởi thực tế dòng vốn này đang suy giảm. Đó là chưa kể nguồn lực này còn phải san sẻ cho các dự án trọng điểm khác. Thêm vào đó, nợ nước ngoài của Việt Nam đang ở ngưỡng cao nên khó có thể quá chờ đợi ở dòng tiền này.
Khi nhìn vào danh sách các tổ chức tín dụng được liệt kê là những ứng viên sáng giá tham gia liên doanh liên kết thực hiện dự án, ông Tiến nói: “Ngân hàng Ngoại thương, Công thương… gần như không thể tham gia góp vốn vì bản thân họ đang gặp khó khăn khi đầu tư vào các dự án hạ tầng”. Trong khi với ngân hàng Phát triển, ông Tiến cũng khẳng định gần như “không thể có đóng góp gì” bởi nguồn tài chính của tổ chức này cũng không mấy dư giả.
Tổng công ty cảng hàng không Việt Nam báo cáo rằng: “Thực tế thì có nhiều nhà đầu tư nước ngoài như tập đoàn ADPi (Pháp), Samsung (Hàn Quốc), công ty cảng hàng không Incheon (Hàn Quốc) và một số tập đoàn của Nhật Bản bày tỏ sẵn sàng hợp tác đầu tư vào các hạng mục của dự án dưới nhiều hình thức đầu tư như PPP, BOT”. Trong báo cáo đầu tư dự án, nhà ga hành khách được liệt kê trong các hạng mục công trình cho phép đầu tư tư nhân. Nhưng GS. Lã Ngọc Khuê chỉ ra rằng: “Lẽ ra trước khi đi vào hình thức huy động vốn thì phải làm rõ hình thức quản lý, đầu tư và khai thác dự án. Tức là tuỳ theo mô hình quản lý đầu tư khai thác, đó là doanh nghiệp nhà nước, công ty cổ phần hay doanh nghiệp PPP mà có sự phân chia tỷ lệ”. Dẫn chứng mô hình tại các cảng hàng không lớn hàng đầu thế giới như Chek Lap Kok ở Hồng Kông, Changi ở Singapore, ông Khuê cho biết: “Các cơ sở vật chất như đường cất hạ cánh, đường lăn, bãi đậu, nhà ga hành khách đều thuộc sở hữu nhà nước, thông qua doanh nghiệp nhà nước quản lý. Doanh nghiệp tư nhân chỉ tham gia các khâu thứ yếu như: ga hàng hoá, cung cấp suất ăn, dịch vụ. Tuyệt đối không có sự tham gia đầu tư của nước ngoài. Đây là một vấn đề hết sức hệ trọng, cần được xem xét một cách nghiêm cẩn”.
Mặt khác, ông Tony Tyler - Tổng giám đốc IATA cũng cảnh báo Việt Nam cần cẩn trọng với việc cổ phần hoá các sân bay, vì kinh nghiệm Ấn Độ cho thấy khi hệ thống tài chính không có giải pháp quản lý việc thu phí của nhà đầu tư thì kết quả là các hãng hàng không phải chịu mức phí gấp ba bình thường, làm cho sân bay này có mức chi phí đắt đỏ nhất khu vực và các hãng hàng không e ngại việc sử dụng sân bay này.
Sai lầm về chi phí đầu tư quá đắt
GS. Lã Ngọc Khuê đã rất có lý khi chỉ ra rằng suất đầu tư cho 1 triệu lượt khách/năm của cảng hàng không Long Thành cao gần gấp đôi sân bay Suvarnabhumi của Thái Lan. Cảng hàng không Long Thành cần trên 7,83 tỉ USD cho giai đoạn một để có năng suất 25 triệu khách/năm, trong khi cùng số tiền này sân bay Suvarnabhumi đã có năng suất 45 triệu khách/năm.
Trong giải trình mới nhất vào đầu tháng 8.2014, chủ đầu tư nói rằng việc so sánh chi phí đầu tư giữa các nước chỉ mang tính tương đối vì giá cả mỗi nước phụ thuộc nhiều yếu tố. Trong khi dự toán của nhà ga T2 Nội Bài đã được lập, phê duyệt, thẩm tra và đã triển khai nên có cơ sở cho khái toán tổng mức đầu tư dự án Long Thành.
Giải trình như thế là không thuyết phục vì lẽ ra với GDP trên đầu người của Việt Nam thấp hơn của Thái Lan thì suất chi phí đầu tư xây dựng sân bay cho một triệu lượt khách/năm của Việt Nam phải thấp hơn chứ không cao hơn gần gấp đôi như thế. Mặt khác, không thể dựa vào dự toán đầu tư của nhà ga T2 Nội Bài vốn đã sai lầm vì đắt hơn bình thường để làm cơ sở cho sai lầm mới khi khái toán tổng mức đầu tư dự án Long Thành.
Sai lầm về thời điểm dự án
Quy mô sản lượng hàng không 100 triệu khách/năm và 5 triệu tấn hàng hoá/năm cũng là những con số được chọn tuỳ tiện mà không có căn cứ vào dự báo ở thời điểm nào thì sân bay có nhu cầu đó. Dự báo sản lượng hàng không đến năm 2050 chỉ dựa vào số liệu 15 năm phát triển ban đầu của sân bay Tân Sơn Nhất từ năm 1995 đến 2009 mà độ chính xác và tin cậy rất đáng ngờ vực. Tất cả những kết quả tính toán trong báo cáo đầu tư dự án xây dựng cảng hàng không Long Thành về quy mô vốn đầu tư, về hiệu quả tài chính và kinh tế, về tỷ suất nội hoàn… đều dựa vào dự báo sản lượng không đáng tin cậy này mà thiếu các nghiên cứu đối chứng độc lập.
Thực hiện dự án sân bay Long Thành sẽ là một việc lãng phí rất lớn vì quy mô quá lớn và thời điểm thực hiện quá sớm, trong khi tổng vốn đầu tư cho toàn thể dự án không được xác định và vốn đầu tư cho giai đoạn một để đạt 25% năng suất dự kiến cũng không chắc có!
Dự án sân bay Long Thành đã được manh nha vào khoảng năm 2000 khi mà sản lượng hàng không của sân bay Tân Sơn Nhất chỉ 3,9 triệu khách/năm. Đến năm 2004, ông Nguyễn Nguyên Hùng, tổng giám đốc cụm cảng Hàng không miền Nam lúc ấy đã cho biết rằng sân bay Long Thành sẽ được xây dựng trên diện tích 5.000ha, vốn đầu tư 4,5 tỉ USD, năng suất 80 triệu khách/năm và năm 2015 sân bay Long Thành sẽ đưa vào khai thác từng phần song song với sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất. Kể từ 2005 đến nay, số liệu về sản lượng hàng không của sân bay Tân Sơn Nhất bị nguỵ tạo nhằm thổi phồng lên để tuyên truyền về tình trạng “quá tải” của Tân Sơn Nhất và dự báo “nhu cầu ảo” rất lớn trong tương lai gần cho sân bay Long Thành.
Số liệu về sản lượng hàng không của sân bay Tân Sơn Nhất trong Niên giám thống kê của cục Thống kê TP.HCM từ 2005 đến 2012 khai thác số liệu được sử dụng trong dự báo của báo cáo đầu tư dự án xây dựng cảng Hàng không quốc tế Long Thành. Tính toán từ số liệu về sản lượng hàng không của sân bay Tân Sơn Nhất trong niên giám này cho thấy:
- Số chuyến bay tăng bình quân 4,5% mỗi năm, trong đó số chuyến bay quốc tế giảm bình quân 2,15% mỗi năm và số chuyến bay nội địa tăng bình quân 10,91% mỗi năm.
- Số hành khách tăng bình quân 4,9% mỗi năm, trong đó số hành khách quốc tế giảm bình quân 3,38% mỗi năm và số hành khách nội địa tăng bình quân 11,38% mỗi năm.
- Số lượng hàng hoá không tăng mà giảm bình quân dưới 0,09% mỗi năm, trong đó số lượng hàng hoá quốc tế giảm bình quân 4,05% mỗi năm và số lượng hàng hoá nội địa tăng bình quân 7,42% mỗi năm.
Tính toán dự báo theo khuynh hướng đó thì đến năm 2015 số chuyến bay sẽ là 89.800, hành khách sẽ là 11,5 triệu lượt người và số lượng hàng hoá sẽ là 301,900 tấn. Như thế sân bay Tân Sơn Nhất không “quá tải” như chủ đầu tư dự án sân bay Long Thành tuyên truyền mà khuynh hướng trong 8 năm vừa qua là số chuyến bay quốc tế, số hành khách quốc tế và số lượng hàng hoá quốc tế của sân bay Tân Sơn Nhất đều giảm. Sự gia tăng số chuyến bay, số hành khách và số lượng hàng hoá là do thành phần nội địa.
Số hành khách quốc tế quá cảnh ở sân bay Tân Sơn Nhất trong thời gian qua chắc chắn là rất ít nếu có thống kê. Vì nếu được xây dựng sớm theo dự án, sân bay Long Thành không có triển vọng trở thành trung chuyển hàng đầu trong khu vực.
Tóm lại, với những lý do trên, nếu thực hiện dự án sân bay Long Thành thì đó sẽ là một việc sai lầm và lãng phí làm tăng gánh nặng nợ công đang quá lớn!
- Gia đình 1 đứa bạn thân đến đây để gọi hồn. Nhà nó phải đặt trước vài tháng, sau đó được hẹn lên để gặp người âm. Và nhà nó đã gặp được, vong hồn người bác, rồi vong hồn cụ, kị nhập vào chính mẹ đẻ của nó. Mà ko phải gặp vào buổi tối nhé, gặp hẳn vào ban ngày. Choáng hơn, khi vong của ông bác trai nhập vào, mẹ nó xin thuốc lá hút phì phèo, y chang ông bác ngày trước.
- Gia đình 1 thằng bạn cũng đăng ký xin gặp và cũng gặp được. Lần này vong nhập vào đúng con vợ thằng bạn. Nói, cười, khóc lóc đủ cả. Shock hơn, có 1 vong hồn kiếp trước mang tội, bị đày xuống 7-8 tầng địa ngục gì đó (theo lời của 1 số chuyên gia ở đấy giải thích), lâu ngày không được gặp người thân, nhập vào nhất quyết ko chịu ra. Chuyên gia phải nói gia đình ra ngoài, để bà ta nói chuyện với vong hồn đang nhập vào con vợ thằng bạn. Thằng bạn ngó vào thấy vợ mình khóc lóc rũ rượi, nghiêng ngả (thực ra là vong hồn than khóc) cả tiếng đồng hồ, rồi mới hết, trở lại bình thường. Nó shock toàn tập, và kinh sợ.
- Mấy đứa cùng chỗ làm nghe tiếng Trung tâm này, đến xem trước và có ý định đăng ký. Tụi nó đến rồi về kể lại, trong 1 căn phòng rộng, có rất nhiều gia đình, mỗi gia đình được phát 1 cái chiếu để ngồi. Có người của Trung tâm thỉnh thoảng đi qua lại xem tình hình, giúp đỡ, nói chuyện với vong hồn (nếu cần) Rồi tiếng cười, tiếng khóc khi gọi được hồn, hồn nhập vào... đủ cả, hic
Mình cũng đã định cùng gia đình đến để gọi, nhưng thấy nói phải tập trung được nhiều người trong họ. Khi đăng ký cũng phải có đại diện họ nội, ngoại gì đó. Tức là ko phải là cái chợ, muốn gọi thì gọi, mà cũng phải có mục đích đàng hoàng. Hơn nữa, nhà mình cũng chưa có việc quan trọng cần đến mức phải gặp người quá cố, nên tạm cancel vụ này. Chuyên gia cũng giải thích, mỗi lần lên gặp, cuộc sống của người âm dưới đó cũng có xáo trộn gì đó, vì vậy khi ko quá cần kíp thì nên để cho người âm yên ổn. Nhưng khi có việc, chắc chắn mình sẽ thực hiện việc này.
Tin hay ko, thì tùy các mẹ. Có thời gian thì cũng nên ghé qua đấy thử xem.
- Trước hết xét về kiến thức, background của bác này. Dù sao bác cũng học và sinh sống ở nước ngoài, nên bằng cấp, kinh nghiệm và tầm nhìn chắc chắn hơn các đại gia BĐS trong nước. Cho dù có 1 vài vết đen trong lý lịch, nhưng bác Alan không phủ nhận. Không có ai hoàn hảo, không có ai làm việc miễn phí... Bác Alan vs Hiệp hội BĐS: ai cũng có mục đích, lợi ích của mình, nhưng nhìn tổng thể thì phương án của bác Alan tốt cho dân & đất nước hơn.
- Dù NN tung ra 30.000 tỷ, sẽ vẫn chỉ là kéo dài sự thoi thóp, mà không giải quyết được gốc rễ. Bơm tiền cho ai, bơm thế nào... định đưa dân vào tròng để giải quyết nốt số BĐS đang tồn kho hay sao? Mà 30.000 tỷ ăn thua gì, gấp 10 lần như thế may ra mới khả quan. Thôi thì cho rơi hẳn, "đau 1 lần rồi thôi", như cắt đi 1 khối ung nhọt, còn hơn để nó gặm nhấm dần, hao lực, hao của.
- Về những câu hỏi do Hiệp hội đưa ra, phải nói là luyên thuyên, ko đáng trả lời. Bác Alan mà hỏi lại, Hiệp hội có mà im thin thít.
- Nhiều người lo rằng có giảm giá 50% cũng không mua được giá rẻ do có nhóm đầu cơ mua trước. Xin thưa, cung cầu sẽ quyết định. Giảm 50%, đúng là sẽ có 1 số người vội vàng mua ngay vì nghĩ đã quá rẻ. Họ có thể phải chịu tiền chênh lệnh. Nhưng cung cầu quyết định thì biết đâu 50% chưa phải là điểm dừng, biết đâu sẽ giảm 60%... Mẹ nào đã chơi chứng khoán thì biết, đường giảm giá không bao giờ đi thẳng, mà sẽ xuống, rồi nhích lên, rồi xuống tiếp. Những lúc nhích lên, đó là lúc 1 số người mắc bẫy. Chỉ tự quy luật cung - cầu quyết định đâu là đáy. Dò đáy thì nhiều rủi ro, nhưng mua được đúng đáy là trúng xổ số, vì vậy không nên trông chờ quá nhiều vào may mắn. Ở góc độ ngược lại, dân đầu cơ ôm hàng chắc chắn phải vay. Đẩy kịp hàng thì lãi, đẩy chậm thì lại ôm nợ, vì BĐS có thể ko giảm chỉ 50%, mà là 55 - 60%...
- Xem ra, Hiệp hội BĐS HN đang cay cú bác Alan hơn. Vì BĐS HN quá ế, ế vì giá còn quá cao. Các bác nghĩ giảm 1 lần mà đã về đáy, chạm giá thành? Không ! Thường là 3 lần. Nếu mẹ nào có quan tâm đến BĐS trong Tp HCM thì sẽ thấy họ đã đi trước HN vài năm (lên đỉnh và gần đáy) Như chung cư HAGL 3 (sát quận 7, cách chợ Bến Thành khoảng 7km) hồi đỉnh cao (2008 thì phải) giá khoảng 30-31tr/m2, trong năm vừa rồi xuống thê thảm, chạm đáy khoảng 16tr/m2. Trước khi xuống đến 16tr, nó cùng vài lần rập rình 20-21tr, tưởng ngưng, ai ngờ lại xuống tiếp. Vì vậy, chẳng có gì là không thể xảy ra với BĐS HN. Hiệp hội BĐS HN đang cố gắng không nhìn nhận 1 sự thật phũ phàng. Em nhớ, giữa năm 2010 đi xem dự án USilk city của Sông Đà Thăng Long, hồi đấy anh nhân viên kinh doanh (ko phải cò bên ngoài) của SĐTL chảnh lắm, dẫn đi thăm nhà mẫu, nói giá công ty bán (đã là giá trên trời), mà còn nói là khó mua lắm, chắc các anh chị phải mua chênh 3-400tr. Bây giờ thì dự án đó bỏ hoang. Rồi Royal city, môi giới, nhân viên đứng đầy trên vincom, giá toàn 1.900 - 2.000usd/m2, chen chân để được 1 suất. Giờ nhiều người cũng ngậm quả đắng. Có thể mặt bằng giá ở HN cao hơn so với SG, nhưng cứ nhìn đồ thị lên xuống, thì cũng có thể đoán tương lai BĐS HN thế nào.
- Nhiều người lo ngại BĐS vỡ, sẽ kéo theo dây chuyền. Không đâu. Đúng là có ảnh hưởng, nhưng lâu dài là tích cực. Dự án giảm giá sẽ có người mua. Tiền trong nước, tiền ngoài nước, tiền từ những người kịp chạy trước... Thị trường sẽ từ từ hồi phục. Còn việc bơm 30.000 tỷ chỉ là tạm thời, khiến cho khối u nhọt càng ngày càng ăn sâu.
- Hiện nay có 2 luồng báo chí bênh vực cho 2 quan điểm. VNeconomy.vn có vẻ đứng về phía bác Alan. Cafef.vn thiên về Hiệp hội. Truyền hình VTV cũng thiên về Hiệp hội (Cái này đã chứng tỏ khả năng lobby của HH thế nào) Nhưng quan trọng hơn, BĐS có liên quan đến các bác XYZ & lợi ích trong việc điều phối 30.000 tỷ, nên e rằng 30.000 tỷ sẽ vẫn được bơm ra. Hiệu quả thế nào, hồi sau sẽ tính.
- Cứu BĐS, tại sao không cứu chứng khoán (kéo VN Index trở lại 1.000 điểm đi), cứu doanh nghiệp sản xuất/xuất khẩu đang ngắc ngoải.
- Có thể nhiều mẹ nghĩ rằng em đang ôm tiền, tranh thủ đạp thị trường, nhưng không phải. Em cũng đang có 1 căn cho thuê (Vimeco CT1), giá đỉnh điểm suýt chạm 50tr/m2, giờ chắc còn 3x. Cũng tiếc lắm nhưng cũng may mắn vì ko mua bằng tiền vay, hơn nữa em mua từ hồi giá 2x :D Dù thị trường xuống đến 2x thì cũng đành chịu, mấy ai mua đúng đáy, bán đúng đỉnh.
- Tâm lý của chủ đầu tư, giới đầu cơ trong lúc này là đợi thị trường ấm lên 1 chút, thoát hàng khẩn trương. Sống chết mặc bay, tiền thầy bỏ túi.
Vài lời góp vui với các mẹ trong vụ này.
Nghề này có cái vất vả là giờ giấc thất thường, hạnh phúc mong manh (nhưng các em ý cũng chẳng cần, mất giai này sẽ có giai khác) Nghề phụ thuộc sức trẻ, nhan sắc, nên mức độ bon chen cũng khiếp (ngang ngửa showbiz) Bon chen để được xếp chuyến quốc tế nào ngon, chứ bay nội địa thì ko đổi đời được. Em còn biết đi chuyến QT nào thì nên buôn đồ gì kia. Và việc kiếm đại gia ko chỉ là mục tiêu của tiếp viên nữ, mà cũng là mục tiêu của tiếp viên nam. Đến 90% nam tiếp viên ở tổ SG là gay, choáng chưa :)
Mẹ nào có kinh nghiệm, cho xin vài thông tin nhé. Tks,
Theo mình, việc trao giải này hơi mang tính định hướng, chính trị (có thể do đơn vị tổ chức đa số từ Miền Bắc). Tác giả là cây đa cây đề trong làng nhạc, trong các bài hát tương đối mới tham gia giải thì lòi ra 1 bài thuộc loại "thượng thọ".
Việc Ban tổ chức xóa tin nhắn cũng thấy ko chuyên nghiệp, vậy ai đền tiền cho người nhắn tin? 1 số ca sĩ kiêm nhạc sĩ thấy lần đầu tiên biết tên (chắc ngẫu hứng nghĩ ra được 1 giai điệu, chưa chắc đã biết nhạc), hát thì như hụt hơi. Với kiểu làm việc và lựa chọn như vậy, năm sau, ca sĩ nào thử nghiệm làm mới bài Quốc ca (hát theo semi classic chẳng hạn) thì đố BTC dám không trao giải nhất đấy, hehe...
- Thu Minh chọn HT vì HT có nền tảng âm nhạc và chất giọng tốt hơn. Ca sĩ giỏi thì phải có chất giọng tốt, còn quái/lạ thì tính sau. Trúc Nhân có phần trình bày hay, quái, nhưng phần này do TM dựng và hướng dẫn từ đầu đến cuối, trong khi HT ko được hướng dẫn nhiều như vậy. Vì thế có thể nói sự quái này là tác phẩm của TM và do Trúc Nhân thể hiện. Nhân tiện, mình cũng ko thích các ca sĩ quái quái (kiểu như Tùng Dương), nghe 1-2 bài thì ok, nhưng đến bài thứ 3 thì mệt mỏi. Lúc tỉnh, lúc điên như em Đinh Hương thì còn chấp nhận được. Nếu thích quái, có Nguyễn Đình Thanh Tâm (SMĐH), quái và phê hơn nhiều.
- Hồ Ngọc Hà để BAT dừng bước là đúng. Nhiệm vụ câu tin nhắn của BAT đến đây là hoàn thành. Chứ chú em này hát mãi 1 kiểu, nhàm, mặt thì ngờ u... (mà ko hiểu sao các em teen phát rồ vì chú này, đứa em mình cũng vậy) So với BAT, Đinh Hương chất nghệ sĩ hơn nhiều, giọng hát cũng cực đỉnh.
- Trúc Nhân bị loại chưa chắc đã thiệt, vì từ bây giờ khán giả nhắc đến Trúc Nhân là nhắc đến Gió mùa về, và ngược lại. Có vẻ như Thu Minh đang chơi chiêu cao tay. Trước khi xác định loại 1 thí sinh giỏi, Thu Minh sẽ dựng cho 1 bài "để đời", như lần Dương Quốc Huy bị loại với bài song ca "Every thing I do, I do it for u" - dân tình cũng xì xèo ỏm tỏi.
- Đêm chung kết, hy vọng Thu Minh sẽ dồn sức huấn luyện cho Hương Tràm để HT chứng minh được việc em ý được chọn là đúng.
Cuối cùng, thiệt là khó nghĩ, ko biết mình nên chọn HT hay ĐH đây???
E rằng lấy ví dụ dự đám tang mới là thiếu não. Một cái nửa kín nửa hở, 1 cái đập vào mắt = chữ. LHP thì cũng chỉ là 1 event giải trí, có phải em ý mặc đồ dự lễ tưởng niệm liệt sĩ, hay đi đại hội ĐCS đâu mà bắt phải mặc kín đáo. Lỗi là cũng do người xem, xăm xoi xem có phải em ý khoe chip, khoe núm hay ko... Fashion là sự sáng tạo, thử nghiệm và lăng xê... Ngày trước, Sao nào mặc hơi trễ ngực thì báo chí cũng soi ầm ầm, soi từ trên xuống, từ trái sang... xem có hở 2/3 hay 3/4 ko. Bây giờ thì nhan nhản. Vậy mới nói là xu hướng thời trang, và giới showbiz lao theo để khẳng định sự bắt kịp xu hướng. Quan điểm của em, showbiz thì cho thoải mái, ai thích khoe thì khoe, miễn là đừng khoe chip, khoe núm là được. Có người thích khoe, có người thích kín, có người thích sang (mà ko biết có sang thật ko, chiếc áo ko làm nên thầy tu)... như vậy ngành giải trí mới phong phú.