Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
mới đi làm chán nản và buồn tủi quá ace ạ
Thiệt ra mình thấy vấn đề nằm ở tâm lý á bạn. Mình cũng chuyển từ công việc freelancer sang full time và phải nói là stress và chới với kinh khủng. (1 phần ở câu chuyện tất nhiên là ở ba cái vụ drama office ở đâu cũng có).
Một khoảng thời gian đầu, mỗi ngày thức dậy đi làm mình phải tự động viên: "Cố lên, mình cứ làm tốt việc mình thôi", xong rồi lại bắt đầu áp lực khi thấy ánh mắt của mọi người: "Mình làm gì chưa tốt nữa nhỉ?". Vậy đó cái riết mình như bị bệnh luôn bạn. Tối 11 12h mới ngủ mà sáng tầm 5h30 dậy rồi không ngủ lại được nữa, cứ nhắm mắt là 1001 nỗi lo ập tới: công việc này giải quyết sao, deadline này khi nào mình xong đây, chết rồi mình không có ý tưởng gì mới hết, không biết nay sếp có chuyện gì không hài lòng nữa không, mấy con mẹ đó không biết còn gì để soi mình không?...
Rồi cái mình quá mệt mỏi và căng thẳng tột độ rồi, tình hình này là không phải đùa nữa. Mình đăng ký đi nghe thử mấy buổi hội thảo tâm lý (tại thiệt ra tới bệnh viện hay phòng khám tâm lý nghe cũng chưa quen lắm, kiểu mình ngại á) thì mình hợp với cô Tâm tư vấn tâm lý ở bên trường RMIT á (này em mình học nó giới thiệu mình vào nghe). Nghe để hiểu về mình rồi hiểu luôn cả những người xung quanh.
Thật ra tâm lý nó cũng như bệnh ngoài da, phải chữa, mà chữa tốt nhất là chính mình. Mà muốn tự chữa được thì phải có kiến thức, có người tư vấn, chỉ mình đường đi kiểu vậy. Với lại, phải tìm người tư vấn hợp với mình. Kiểu ngồi nghe nói thôi cũng thông ra. Mình nghe 1 buổi đó rồi follow mấy hội thảo khác của cô, nghe vài lần giờ ổn hẳn. Mấy drama office giờ là con muỗi, con kiến, mấy con mẹ ghét mình thì tự dưng giờ mình nhìn mấy bả chỉ thấy buồn cười, cả ngày vác mặt đi soi người này người kia xong tới hết giờ thấy quắn đít làm =))))) Còn mình từ ngày thông rồi, cứ làm đúng sức, làm đủ làm tốt chuyện của mình, mình làm cho mình, mình sống cho mình vậy thôi.
Mà bạn phải tự vượt qua cái mặc cảm "sợ mình bị khùng". Hổng có đâu, để khùng thì y như nan y á, mới chớm mà biết điều chỉnh thì sẽ khỏe re lại bình thường. Mà đã khỏe rồi là từ đó về sau biết để ý chăm sóc mình, khó bệnh lại lắm.
Bạn nào muốn gặp cô Tâm gì đó thì cứ kiếm ai quen RMIT rồi dẫn vô chứ cổ không có phòng mạch gì ấy. Nghe nói thứ 7 này cô có phối hợp với đài FBNC tổ chức 1 buổi nói chuyện, tư vấn Free bên khu Phú Mỹ Hưng. Miễn phí vé vào cổng rồi có phục vụ teabreak trà bánh các kiểu =)) Bạn nào thích đi nghe thử để be stronger thì cứ tới nè, còn vào RMIT thì hơi khó phải có người quen. Muốn đăng ký cái sự kiện bên Phú Mỹ Hưng thì mấy bạn vào fanpage FBNC á có link đăng ký nè!
Chúc bạn luôn khỏe và giữ vững tinh thần. Người ta nói 90% người thành công là có trí tuệ cảm xúc á! Fighting!!!
11:58 SA 29/07/2019
c
cathynguyenn
Hóng
267
Điểm
·
3
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Một khoảng thời gian đầu, mỗi ngày thức dậy đi làm mình phải tự động viên: "Cố lên, mình cứ làm tốt việc mình thôi", xong rồi lại bắt đầu áp lực khi thấy ánh mắt của mọi người: "Mình làm gì chưa tốt nữa nhỉ?". Vậy đó cái riết mình như bị bệnh luôn bạn. Tối 11 12h mới ngủ mà sáng tầm 5h30 dậy rồi không ngủ lại được nữa, cứ nhắm mắt là 1001 nỗi lo ập tới: công việc này giải quyết sao, deadline này khi nào mình xong đây, chết rồi mình không có ý tưởng gì mới hết, không biết nay sếp có chuyện gì không hài lòng nữa không, mấy con mẹ đó không biết còn gì để soi mình không?...
Rồi cái mình quá mệt mỏi và căng thẳng tột độ rồi, tình hình này là không phải đùa nữa. Mình đăng ký đi nghe thử mấy buổi hội thảo tâm lý (tại thiệt ra tới bệnh viện hay phòng khám tâm lý nghe cũng chưa quen lắm, kiểu mình ngại á) thì mình hợp với cô Tâm tư vấn tâm lý ở bên trường RMIT á (này em mình học nó giới thiệu mình vào nghe). Nghe để hiểu về mình rồi hiểu luôn cả những người xung quanh.
Thật ra tâm lý nó cũng như bệnh ngoài da, phải chữa, mà chữa tốt nhất là chính mình. Mà muốn tự chữa được thì phải có kiến thức, có người tư vấn, chỉ mình đường đi kiểu vậy. Với lại, phải tìm người tư vấn hợp với mình. Kiểu ngồi nghe nói thôi cũng thông ra. Mình nghe 1 buổi đó rồi follow mấy hội thảo khác của cô, nghe vài lần giờ ổn hẳn. Mấy drama office giờ là con muỗi, con kiến, mấy con mẹ ghét mình thì tự dưng giờ mình nhìn mấy bả chỉ thấy buồn cười, cả ngày vác mặt đi soi người này người kia xong tới hết giờ thấy quắn đít làm =))))) Còn mình từ ngày thông rồi, cứ làm đúng sức, làm đủ làm tốt chuyện của mình, mình làm cho mình, mình sống cho mình vậy thôi.
Mà bạn phải tự vượt qua cái mặc cảm "sợ mình bị khùng". Hổng có đâu, để khùng thì y như nan y á, mới chớm mà biết điều chỉnh thì sẽ khỏe re lại bình thường. Mà đã khỏe rồi là từ đó về sau biết để ý chăm sóc mình, khó bệnh lại lắm.
Bạn nào muốn gặp cô Tâm gì đó thì cứ kiếm ai quen RMIT rồi dẫn vô chứ cổ không có phòng mạch gì ấy. Nghe nói thứ 7 này cô có phối hợp với đài FBNC tổ chức 1 buổi nói chuyện, tư vấn Free bên khu Phú Mỹ Hưng. Miễn phí vé vào cổng rồi có phục vụ teabreak trà bánh các kiểu =)) Bạn nào thích đi nghe thử để be stronger thì cứ tới nè, còn vào RMIT thì hơi khó phải có người quen. Muốn đăng ký cái sự kiện bên Phú Mỹ Hưng thì mấy bạn vào fanpage FBNC á có link đăng ký nè!
Chúc bạn luôn khỏe và giữ vững tinh thần. Người ta nói 90% người thành công là có trí tuệ cảm xúc á! Fighting!!!