Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Hội những người phá sản. Mời vào đây!
Nửa đêm em lang thang vào đây, đọc được tâm sự của mọi người, lại ko giữ được lòng mình, quyết định lập nick để trút hết gánh nặng trong lòng.
Em cũng mới bị phá sản, trắng tay, cũng bởi em tin người, em đứng ra đại diện người ta làm việc, giờ bao nhiêu tiền người ta ôm đi hết, để lại cho em chỉ món nợ kinh khủng. Gần 1 tháng qua, em sống trong mệt mỏi, căng thẳng và sợ hãi, đêm nào trước khi đi ngủ và sáng nào khi mở mắt tỉnh dậy em cũng chỉ nghĩ đến 1 chữ tiền.
Đêm nay đã là hạn cuối hẹn trả hết nợ cho các chủ nợ, em lang thang ngoài đường từ chiều, chỉ ôm theo cái laptop, hỏi đủ nơi đủ chỗ, thậm chí em còn nghĩ đến cả chuyện bán thân để có tiền trả nợ. Em ko thể bỏ trốn đi được, vì giấy nợ em đã viết rồi, vì con gái bé nhỏ của em mới chỉ được 7 tháng, vì em là single mom, 2 mẹ con phải sống nhờ ở nhà ông bà ngoại, bà ngoại thì thần kinh yếu, ông ngoại thì hễ có chuyện gì là đi uống rượu say triền miên.
Bây giờ em vật vờ ở một quán cafe mở cả đêm, ngủ vạ vật trên ghế, trong đầu vẫn chỉ xoay vòng 1 chữ tiền. Nhớ con ở nhà, hôm nay con em tròn 7 tháng, vậy mà lại là đêm đầu tiên con phải xa mẹ. Ngực em căng cứng sữa, chảy ướt cả áo, mà ko dám về nhà với con, vì mẹ em nói nếu em ko có tiền trả nợ thì đừng về nhà nữa.
Trước đây em vẫn bán hàng online, bỉm sữa đồ dùng sinh hoạt trên FB, 2 mẹ con túc tắc làm nuôi nhau. Giờ hàng ở nhà vẫn còn, nhưng ngày nào người ta cũng đến đòi nợ, ngày ngày nói em lừa đảo, ngày ngày đến làm ầm ĩ ở nhà, khiến em ko thể tiếp tục bán hàng tại nhà, tài khoản ngân hàng của em chủ nợ cũng kiểm soát, hễ có khách chuyển tiền mua hàng online là người ta tới nhà thu luôn.
Giờ trong người em còn đúng hơn 600k. Có người xui em đi vào SG, ngta sẽ lo cho em ăn ở, em làm việc cho người ta, người đó nói luôn đó là công việc phi pháp.
Em tuyệt vọng quá. Em ước gì mình đừng quá tin người, cứ túc tắc bán hàng như ngày xưa. Em ước được 1 đêm ôm con ngủ ngon giấc. Hay là em lại lao đi, vào con đường phi pháp kia, để kiếm tiền trả nợ, để được về với con?
Em nhớ con em quá...
11:17 SA 10/08/2013
b
bexiuanan
Hóng
412
Điểm
·
2
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Em cũng mới bị phá sản, trắng tay, cũng bởi em tin người, em đứng ra đại diện người ta làm việc, giờ bao nhiêu tiền người ta ôm đi hết, để lại cho em chỉ món nợ kinh khủng. Gần 1 tháng qua, em sống trong mệt mỏi, căng thẳng và sợ hãi, đêm nào trước khi đi ngủ và sáng nào khi mở mắt tỉnh dậy em cũng chỉ nghĩ đến 1 chữ tiền.
Đêm nay đã là hạn cuối hẹn trả hết nợ cho các chủ nợ, em lang thang ngoài đường từ chiều, chỉ ôm theo cái laptop, hỏi đủ nơi đủ chỗ, thậm chí em còn nghĩ đến cả chuyện bán thân để có tiền trả nợ. Em ko thể bỏ trốn đi được, vì giấy nợ em đã viết rồi, vì con gái bé nhỏ của em mới chỉ được 7 tháng, vì em là single mom, 2 mẹ con phải sống nhờ ở nhà ông bà ngoại, bà ngoại thì thần kinh yếu, ông ngoại thì hễ có chuyện gì là đi uống rượu say triền miên.
Bây giờ em vật vờ ở một quán cafe mở cả đêm, ngủ vạ vật trên ghế, trong đầu vẫn chỉ xoay vòng 1 chữ tiền. Nhớ con ở nhà, hôm nay con em tròn 7 tháng, vậy mà lại là đêm đầu tiên con phải xa mẹ. Ngực em căng cứng sữa, chảy ướt cả áo, mà ko dám về nhà với con, vì mẹ em nói nếu em ko có tiền trả nợ thì đừng về nhà nữa.
Trước đây em vẫn bán hàng online, bỉm sữa đồ dùng sinh hoạt trên FB, 2 mẹ con túc tắc làm nuôi nhau. Giờ hàng ở nhà vẫn còn, nhưng ngày nào người ta cũng đến đòi nợ, ngày ngày nói em lừa đảo, ngày ngày đến làm ầm ĩ ở nhà, khiến em ko thể tiếp tục bán hàng tại nhà, tài khoản ngân hàng của em chủ nợ cũng kiểm soát, hễ có khách chuyển tiền mua hàng online là người ta tới nhà thu luôn.
Giờ trong người em còn đúng hơn 600k. Có người xui em đi vào SG, ngta sẽ lo cho em ăn ở, em làm việc cho người ta, người đó nói luôn đó là công việc phi pháp.
Em tuyệt vọng quá. Em ước gì mình đừng quá tin người, cứ túc tắc bán hàng như ngày xưa. Em ước được 1 đêm ôm con ngủ ngon giấc. Hay là em lại lao đi, vào con đường phi pháp kia, để kiếm tiền trả nợ, để được về với con?
Em nhớ con em quá...