Mình xin lỗi trước khi nói một số điều sau có thể chạm vào tự ái của các bạn. Tuy nhiên:- Tại sao không làm một giỏ hoa hồng xách đi bán buổi tối ở những nơi tập trung đông người như Hồ Tây, Hồ Gươm, Mỹ Đình... như các em sinh viên. Mỗi tối bán được hai chục hoa cũng lãi ít nhất 50K...- Tại sao không làm nồi xôi, thúng bánh mì... tranh thủ trước cổng trường học, cổng khu công nghiệp... - Tại sao không thức muộn một tí đi buôn rau ở chợ đầu mối rồi ngày ngày quẩy gánh rau bán?Mình hỏi bạn mình (cả hai đứa đều xem Topic này), hỏi ấy có dám làm không? Nó bảo có đ ê' c h gì mà không làm? Có gì mà xấu hổ.Bên cạnh đó, mình thấy có nhiều bạn nợ tiền đám cưới... Topic này đúng ra phải là cảnh báo đối với một cơ số bạn sắp cưới, đó là đã nghèo thì đừng vay tiền làm đám cưới to, xong trả nợ thì đúng là méo mặt..Và một việc nữa là việc sinh con, biết rằng nhiều bạn có tâm lý "con cái là của Trời cho"; hoặc "sinh con thì giời sẽ cho lộc"... và sinh con trong giai đoạn khó khăn này, thì có khổ bé, khổ bố, khổ mẹ không?
Vô Minh là gì.Vô Minh là sự thiếu hiểu biết.Tong ngôn ngữ hàng ngày thì gọi là bị lẫn lộn.Nghĩ là quý vị không hiểu rõ cái thật.Vì quý vị bị lẫn lộn và không hiểu rõ nên mới có những sinh hoạt mê lầm sai trá.SInh hoạt sai lầm trong ý nghĩa này là quý vị làm những dđêề mà đáng lý không nên làm.Những sinh hoạt sai lầm này đưa đến nhận thức giả tạo hay là ý thức.Ý thức dẫn đến lầm lẫn danh và sắc.Lầm lẫn danh sắc đưa đến lầm lẫn lục nhập.Bởi con người có sáu giác quan,dữ kiện bên ngoài đưa đến nhận thức giả tạo hay là ý thức.Ý thức dẫn đến lâầ lẫn danh và sắc.Lầm lẫn danh sắc đưa đến lầm lẫn lục nhập.Bởi con người có sáu giác quan,dữ kiện bên ngoài đưa vào cơ thể và trí óc qua sáu giác quan này.Từ lầm lẫn thâu nhận của giác quan,khởi sanh lầm lẫn tiếp xúc.Khi có lầm lâẫ tiếp xúc thì người ra muốn lầm lẫn cảm thọ.Từ lầm lẫn cảm thọ sanh ra lầm lẫn yêu thương hay ham muốn.Tưừlẫm lẫn ham muốn nảy sanh lầm lẫn nắm bắt.Một khi có lầm lẫn nắm bắt thì có lầm lẫn thành.Từ lầm lẫn thành người ta lại sanh.Từ sanh mà có già và chết.Những nhân duyên này khởi đầu từ vô minh hay lầm lẫn.Vì con người mê lầm từ đầu nên mê lầm đến cuối,họ mê lầm trôi lăn từ đời này đến đời kế,và đến đời kế họ vẫn lầm mê.Mười Hai Nhân Duyên bắt đầu từ trạng tháo tâm mê muội và giải thích nghuyên nhân làm chúng ta mê muội.Tiếc thay người đơờ thường không hiểu được đạo lý này.Trong khi thật sự Mười Hai Nhân Duyên dạy chúng ra rừng: CHúng ta chết thế nào là tuỳ thuộc vào cách sống của chúng ra.Không may vì người đơờ không hiểu rõ,họ đã làm ngược lại đạo lý này.Kết quả là những vấn đề rắc rối của họ càng ngày càng lớn hơn đến nỗi họ mang thai.Lúc đó vấn đề sẽ càng rắc rối hơn nữa khi thay vì sanh đẻ đứa bé,họ lại phá thai khi thai nhi chỉ mới được vài tháng.
Các dục vọng của con người,dù đó là ham muốn về thức ăn hay tình dục,do đâu mà ra.Tất cả đều là sản phẩm của vô mình.Vô mình chỉ là một tên khác của mê lầm.Khi niệm tưởng phát khở,một mong muốn hành động liền theo sau.Vì có vô minh nên có sinh hoạt tình dục.Những sinh hoạt tình dục mê lầm bắt nguồn từ trạng thái bị mê lầm,đây là Vô Minh Duyên Hành.Khi có hoạt động mê lầm thiìý thức mê lầm khởi sanh,và khởi sự tạo nên sự phân biệt mê lầm.Ý Thức này còn được gọi là thân trung ấm(là thân hiện hữu trong khoảng giữa từ lúc chết đến khi có thân kế tiếp).Khi người đàn ông và đàn bà có quan hệ tình dục,nếu thân trung ấm naà có những nhân duyên liên hệ gia đình vơớ hai người naà,thì thân trung ấm này sẽ tìm cách sanh trở lại làm con của họ.Mối duyên ràng buộc giứa ý thức của thân trung ấm và hai ngươờ đang quan hệ tình dục đó mạnh đến nôỗ dù xa cả ngàn hay vạn dắm,và dù chỉ có một đốm sáng nhỏ nhôi phá ra bởi hai ngươờ lúc quan hệ tình dục,thân trung ấm sẽ thấy aán sáng đó và sẽ đến chỗ hau ngươờ đó để trở thành bào thai trong lòng mẹ.Do đó mới nói rằng''Hành duyên Thức''
Thứ duyên Danh Sắc.Câu này có nghĩa khi bào thai trở nên hiện hữu thì có danh xưng và hình tướng.Danh chỉ bốn uẩn thọ,tưởng,hành,thức,trong khi sắc là nói đến sắc uẩn.Bốn trong năm uẩn(tức là thọ,tưởng,hành,thức)hiện hữu từ lúc trong lòng mẹ nhưng chỉ là những danh xưng chưa thành hình.Khi hài nhi được sinh ra,tất cả năm uẩn(tức là danh và sắc) đều đầy đủ sáu giác quan hay nơi để cảm nhận(mắt,tai,mũi,lưỡi,xúc giác và ý) cũng vậy
Đây gọi là Danh Sắc duyên Lục Nhập.Sáu cơ quan cảm nhận này cùng với sáu đối tượng của cảm nhận (hình sắc,âm thanh,mùi vị,cảm giác xúc chạm,và đối tượng tâm thức)là khởi sanh ý thức về cái thấy,cái nghe,mùi ,vị,xúc chạm và ý nghĩ.Khi tất cả sáu cơ quan cảm nhận hiện hữu đầy đủ,đứa bé bắt đầu biết liên hệ tiếp xúc với ngoại cảnh.Vì thế nên mới nói: ''Lục Nhập duyên Xúc''Sau khi có sự tiếp xúc,đứa bé bắt đầu có cảm giác thọ nhân tiếp xúc;vì thế''Xúc duyên Thọ''.Khi có cảm thọ,lòng yêu thích phát khởi(như là ưa thích hoàn cảnh vui sướng dễ chịu,và ghét hoản cảnh không vừa ý).Vì thế,Thọ duyên Ái(ưa thích).Sau khi sự ưa thích khởi sanh,đữa bé mong muốn để tìm kiếm và nắm bắt những gì nó thích.Vì thế''ÁI duyên Thủ(nắm bắt).Sau khi đã sở hữa cái mình mong muốn,việc nắm bắt sở hữu này đưa đến sự hình thaàh(trong dục giới,sắc giới hay vô sắc giới).Vì thế gọi là ''Thủ duyên Hữu''.Bước kế tiếp là.Hữu duyên Sanh'' nghĩa là do sự nắm bắt và bám chấp lại có sự tiếp tục tái sinh.Sau cùng''Sanh duyên Lão Tử(già và chết)''. Sau khi Sanh thì sẽ đến Già và Chết.Toàn bộ diễn trình này là vòng quay ''Mười Hai Nhân Duyên''