Hiện nay, với sự phát triển của công nghệ thông tin cùng những hành động, chương trình, tuyên truyền nhằm làm tăng nhận thức của người dân về căn bệnh thế kỷ HIV, chúng ta không còn nhắc đến nó hay những cá thể nhiễm HIV với sự bất ngờ, hiếu kì pha lẫn những sợ hãi và kỳ thị như trước đây. Các bệnh nhân này sống một cuộc sống bình thường bên gia đình bạn bè , sống những tháng năm cuối đời trong tình yêu thương của cộng đồng. Vậy bạn đã từng một lần đặt câu hỏi ở những nơi mà truyền thông chưa thể gõ cửa, ở những mảnh đất sự tuyên truyền về HIV vẫn còn nằm ở vạch xuất phát thì cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H sẽ ra sao chưa?Trên dải non sông hình chữ S này còn tồn tại biết bao xóm làng như thế. Cứ mỗi nơi lại có đến hàng trăm người nhiễm H. Thật không dám tưởng tượng đến tổng số những người nhiễm H và cuộc sống ở những nơi xa xôi, không thể chạm đến văn minh như vậy. Bắc Ninh - nằm cách trung tâm thủ đô Hà Nội khoảng 20km .Một khoảng cách địa lý không lớn lắm ấy vậy mà cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H nơi đây tưởng chừng có lúc rơi vào ngõ cụt không lối thoát. Tiếp xúc với một bệnh nhân để hiểu một cách sâu sắc về cuộc sống của họ khi biết mình nhiễm H mới thấy nhiều điều trái ngang vẫn còn tồn tại ở xã hội văn minh này. Những bệnh nhân nơi đây đều nhiễm bệnh( chồng hoặc vợ bị nhiễm rồi lây cho người thân của mình không ngoại trừ con cái). Tính ra chỉ riêng ở đây đã có 100 em bị nhiễm HIV chưa kể các bậc phụ huynh. Ngày qua ngày ,họ sống trong sự kỳ thị xa lánh của những người xung quanh. Có những người còn phải chịu đựng chính sự dè bỉu của gia đình mình, họ không nhận được một chút động viên nào về tinh thần chứ đừng nói đến những cung cấp về mặt vật chất. Thời gian đầu biết mình mắc căn bệnh thế kỷ , nhiều người không còn muốn sống vì họ chỉ có một khái niệm “ADSI là chết” và muốn kết thúc sớm sự đau đớn về cả tinh thần lẫn thể chất. Sức khỏe không cho phép họ lao động những công việc chân tay nặng nhọc để nuôi sống bản thân, không có sự trợ cấp nào đáng kể từ cộng đồng cho những chi phí cần thiết như thuốc men, không nhận được sự động viên từ người thân dù đơn giản chỉ là sự sẻ chia đồng cảm , nhiều người chỉ còn là những cái xác không hồn, sống cho qua ngày đoạn tháng với ý nghĩ tiêu cực nặng nề. Điều đáng nói ở đây là những người mắc H này có những người có con. Con họ dù bị nhiễm H hay không bị nhiễm H thì cũng vẫn chỉ là những đứa trẻ. Có em đến lớp bị bạn bè trêu ghẹo ,xa lánh vì bố mẹ mắc H. Lại có đứa không được đi học vì bạn bè sợ hãi hay vì phụ huynh không cho con mình học cùng lớp với người nhiễm H. Những đứa trẻ không đủ lớn để nhận biết lại phải hứng chịu những nỗi đau quá lớn. Sự ghẻ lạnh khiến bản thân đơn độc là nỗi đau tưởng chừng không thể dùng lời nói diễn đạt. Có những em ước ao đi học, ước ao cầm quyển sách bi bô đọc bài cùng các bạn trên lớp chỉ biết khóc vì bị bắt ở nhà mà không hiểu sao mình không được đến trường. Có những đứa trẻ không bao giờ có đủ điều kiện mua một cái cặp sách, vài quyển vở, cây bút để lên lớp nghe giảng…Chưa kể đến những đứa trẻ buộc chôn chặt sự hồn nhiên vô tư đáng có để lao động, làm tất cả những gì có thể làm để duy trì sự sống dù là lay lắt… Câu hỏi được đặt ra là liệu họ - những người mắc bệnh H và con của họ có đáng phải chịu một cuộc sống như vậy? Đây không phải là xã hội kém phát triển, càng không phải là một thời đại lạc hậu về thông tin ,hơn thế nữa những gì họ cần không phải cái gì quá lớn lao to tát không thể thực hiện. Ngồi gần lại với họ một chút. Lặng im lắng nghe họ vài phút thôi, bạn sẽ cảm thấy tình bao dung sẻ chia là tất cả những gì họ cần trong quãng đời còn lại. Bạn không thể xây một ngôi nhà đầy đủ tiện nghi cho họ, không thể mang họ đến bệnh viện lớn để chăm sóc… nhưng bạn có thể tặng cho họ những quyển sách bạn đã đọc, những chiếc áo cũ bạn không còn mặc đến, những tình yêu đồng bào luôn ẩn chứa trong trái tim mỗi chúng ta. Người yêu người bao nhiêu cũng thiếu, hãy cho đi để nhận về yêu thương cho mình và gia đình mình các bố mẹ nhé! __________________
Hiện nay, với sự phát triển của công nghệ thông tin cùng những hành động, chương trình, tuyên truyền nhằm làm tăng nhận thức của người dân về căn bệnh thế kỷ HIV, chúng ta không còn nhắc đến nó hay những cá thể nhiễm HIV với sự bất ngờ, hiếu kì pha lẫn những sợ hãi và kỳ thị như trước đây. Các bệnh nhân này sống một cuộc sống bình thường bên gia đình bạn bè , sống những tháng năm cuối đời trong tình yêu thương của cộng đồng. Vậy bạn đã từng một lần đặt câu hỏi ở những nơi mà truyền thông chưa thể gõ cửa, ở những mảnh đất sự tuyên truyền về HIV vẫn còn nằm ở vạch xuất phát thì cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H sẽ ra sao chưa?Trên dải non sông hình chữ S này còn tồn tại biết bao xóm làng như thế. Cứ mỗi nơi lại có đến hàng trăm người nhiễm H. Thật không dám tưởng tượng đến tổng số những người nhiễm H và cuộc sống ở những nơi xa xôi, không thể chạm đến văn minh như vậy. Bắc Ninh - nằm cách trung tâm thủ đô Hà Nội khoảng 20km .Một khoảng cách địa lý không lớn lắm ấy vậy mà cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H nơi đây tưởng chừng có lúc rơi vào ngõ cụt không lối thoát. Tiếp xúc với một bệnh nhân để hiểu một cách sâu sắc về cuộc sống của họ khi biết mình nhiễm H mới thấy nhiều điều trái ngang vẫn còn tồn tại ở xã hội văn minh này. Những bệnh nhân nơi đây đều nhiễm bệnh( chồng hoặc vợ bị nhiễm rồi lây cho người thân của mình không ngoại trừ con cái). Tính ra chỉ riêng ở đây đã có 100 em bị nhiễm HIV chưa kể các bậc phụ huynh. Ngày qua ngày ,họ sống trong sự kỳ thị xa lánh của những người xung quanh. Có những người còn phải chịu đựng chính sự dè bỉu của gia đình mình, họ không nhận được một chút động viên nào về tinh thần chứ đừng nói đến những cung cấp về mặt vật chất. Thời gian đầu biết mình mắc căn bệnh thế kỷ , nhiều người không còn muốn sống vì họ chỉ có một khái niệm “ADSI là chết” và muốn kết thúc sớm sự đau đớn về cả tinh thần lẫn thể chất. Sức khỏe không cho phép họ lao động những công việc chân tay nặng nhọc để nuôi sống bản thân, không có sự trợ cấp nào đáng kể từ cộng đồng cho những chi phí cần thiết như thuốc men, không nhận được sự động viên từ người thân dù đơn giản chỉ là sự sẻ chia đồng cảm , nhiều người chỉ còn là những cái xác không hồn, sống cho qua ngày đoạn tháng với ý nghĩ tiêu cực nặng nề. Điều đáng nói ở đây là những người mắc H này có những người có con. Con họ dù bị nhiễm H hay không bị nhiễm H thì cũng vẫn chỉ là những đứa trẻ. Có em đến lớp bị bạn bè trêu ghẹo ,xa lánh vì bố mẹ mắc H. Lại có đứa không được đi học vì bạn bè sợ hãi hay vì phụ huynh không cho con mình học cùng lớp với người nhiễm H. Những đứa trẻ không đủ lớn để nhận biết lại phải hứng chịu những nỗi đau quá lớn. Sự ghẻ lạnh khiến bản thân đơn độc là nỗi đau tưởng chừng không thể dùng lời nói diễn đạt. Có những em ước ao đi học, ước ao cầm quyển sách bi bô đọc bài cùng các bạn trên lớp chỉ biết khóc vì bị bắt ở nhà mà không hiểu sao mình không được đến trường. Có những đứa trẻ không bao giờ có đủ điều kiện mua một cái cặp sách, vài quyển vở, cây bút để lên lớp nghe giảng…Chưa kể đến những đứa trẻ buộc chôn chặt sự hồn nhiên vô tư đáng có để lao động, làm tất cả những gì có thể làm để duy trì sự sống dù là lay lắt… Câu hỏi được đặt ra là liệu họ - những người mắc bệnh H và con của họ có đáng phải chịu một cuộc sống như vậy? Đây không phải là xã hội kém phát triển, càng không phải là một thời đại lạc hậu về thông tin ,hơn thế nữa những gì họ cần không phải cái gì quá lớn lao to tát không thể thực hiện. Ngồi gần lại với họ một chút. Lặng im lắng nghe họ vài phút thôi, bạn sẽ cảm thấy tình bao dung sẻ chia là tất cả những gì họ cần trong quãng đời còn lại. Bạn không thể xây một ngôi nhà đầy đủ tiện nghi cho họ, không thể mang họ đến bệnh viện lớn để chăm sóc… nhưng bạn có thể tặng cho họ những quyển sách bạn đã đọc, những chiếc áo cũ bạn không còn mặc đến, những tình yêu đồng bào luôn ẩn chứa trong trái tim mỗi chúng ta. Người yêu người bao nhiêu cũng thiếu, hãy cho đi để nhận về yêu thương cho mình và gia đình mình các bố mẹ nhé! __________________
Hiện nay, với sự phát triển của công nghệ thông tin cùng những hành động, chương trình, tuyên truyền nhằm làm tăng nhận thức của người dân về căn bệnh thế kỷ HIV, chúng ta không còn nhắc đến nó hay những cá thể nhiễm HIV với sự bất ngờ, hiếu kì pha lẫn những sợ hãi và kỳ thị như trước đây. Các bệnh nhân này sống một cuộc sống bình thường bên gia đình bạn bè , sống những tháng năm cuối đời trong tình yêu thương của cộng đồng. Vậy bạn đã từng một lần đặt câu hỏi ở những nơi mà truyền thông chưa thể gõ cửa, ở những mảnh đất sự tuyên truyền về HIV vẫn còn nằm ở vạch xuất phát thì cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H sẽ ra sao chưa?Trên dải non sông hình chữ S này còn tồn tại biết bao xóm làng như thế. Cứ mỗi nơi lại có đến hàng trăm người nhiễm H. Thật không dám tưởng tượng đến tổng số những người nhiễm H và cuộc sống ở những nơi xa xôi, không thể chạm đến văn minh như vậy. Bắc Ninh - nằm cách trung tâm thủ đô Hà Nội khoảng 20km .Một khoảng cách địa lý không lớn lắm ấy vậy mà cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H nơi đây tưởng chừng có lúc rơi vào ngõ cụt không lối thoát. Tiếp xúc với một bệnh nhân để hiểu một cách sâu sắc về cuộc sống của họ khi biết mình nhiễm H mới thấy nhiều điều trái ngang vẫn còn tồn tại ở xã hội văn minh này. Những bệnh nhân nơi đây đều nhiễm bệnh( chồng hoặc vợ bị nhiễm rồi lây cho người thân của mình không ngoại trừ con cái). Tính ra chỉ riêng ở đây đã có 100 em bị nhiễm HIV chưa kể các bậc phụ huynh. Ngày qua ngày ,họ sống trong sự kỳ thị xa lánh của những người xung quanh. Có những người còn phải chịu đựng chính sự dè bỉu của gia đình mình, họ không nhận được một chút động viên nào về tinh thần chứ đừng nói đến những cung cấp về mặt vật chất. Thời gian đầu biết mình mắc căn bệnh thế kỷ , nhiều người không còn muốn sống vì họ chỉ có một khái niệm “ADSI là chết” và muốn kết thúc sớm sự đau đớn về cả tinh thần lẫn thể chất. Sức khỏe không cho phép họ lao động những công việc chân tay nặng nhọc để nuôi sống bản thân, không có sự trợ cấp nào đáng kể từ cộng đồng cho những chi phí cần thiết như thuốc men, không nhận được sự động viên từ người thân dù đơn giản chỉ là sự sẻ chia đồng cảm , nhiều người chỉ còn là những cái xác không hồn, sống cho qua ngày đoạn tháng với ý nghĩ tiêu cực nặng nề. Điều đáng nói ở đây là những người mắc H này có những người có con. Con họ dù bị nhiễm H hay không bị nhiễm H thì cũng vẫn chỉ là những đứa trẻ. Có em đến lớp bị bạn bè trêu ghẹo ,xa lánh vì bố mẹ mắc H. Lại có đứa không được đi học vì bạn bè sợ hãi hay vì phụ huynh không cho con mình học cùng lớp với người nhiễm H. Những đứa trẻ không đủ lớn để nhận biết lại phải hứng chịu những nỗi đau quá lớn. Sự ghẻ lạnh khiến bản thân đơn độc là nỗi đau tưởng chừng không thể dùng lời nói diễn đạt. Có những em ước ao đi học, ước ao cầm quyển sách bi bô đọc bài cùng các bạn trên lớp chỉ biết khóc vì bị bắt ở nhà mà không hiểu sao mình không được đến trường. Có những đứa trẻ không bao giờ có đủ điều kiện mua một cái cặp sách, vài quyển vở, cây bút để lên lớp nghe giảng…Chưa kể đến những đứa trẻ buộc chôn chặt sự hồn nhiên vô tư đáng có để lao động, làm tất cả những gì có thể làm để duy trì sự sống dù là lay lắt… Câu hỏi được đặt ra là liệu họ - những người mắc bệnh H và con của họ có đáng phải chịu một cuộc sống như vậy? Đây không phải là xã hội kém phát triển, càng không phải là một thời đại lạc hậu về thông tin ,hơn thế nữa những gì họ cần không phải cái gì quá lớn lao to tát không thể thực hiện. Ngồi gần lại với họ một chút. Lặng im lắng nghe họ vài phút thôi, bạn sẽ cảm thấy tình bao dung sẻ chia là tất cả những gì họ cần trong quãng đời còn lại. Bạn không thể xây một ngôi nhà đầy đủ tiện nghi cho họ, không thể mang họ đến bệnh viện lớn để chăm sóc… nhưng bạn có thể tặng cho họ những quyển sách bạn đã đọc, những chiếc áo cũ bạn không còn mặc đến, những tình yêu đồng bào luôn ẩn chứa trong trái tim mỗi chúng ta. Người yêu người bao nhiêu cũng thiếu, hãy cho đi để nhận về yêu thương cho mình và gia đình mình các bố mẹ nhé! __________________
Hiện nay, với sự phát triển của công nghệ thông tin cùng những hành động, chương trình, tuyên truyền nhằm làm tăng nhận thức của người dân về căn bệnh thế kỷ HIV, chúng ta không còn nhắc đến nó hay những cá thể nhiễm HIV với sự bất ngờ, hiếu kì pha lẫn những sợ hãi và kỳ thị như trước đây. Các bệnh nhân này sống một cuộc sống bình thường bên gia đình bạn bè , sống những tháng năm cuối đời trong tình yêu thương của cộng đồng. Vậy bạn đã từng một lần đặt câu hỏi ở những nơi mà truyền thông chưa thể gõ cửa, ở những mảnh đất sự tuyên truyền về HIV vẫn còn nằm ở vạch xuất phát thì cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H sẽ ra sao chưa?Trên dải non sông hình chữ S này còn tồn tại biết bao xóm làng như thế. Cứ mỗi nơi lại có đến hàng trăm người nhiễm H. Thật không dám tưởng tượng đến tổng số những người nhiễm H và cuộc sống ở những nơi xa xôi, không thể chạm đến văn minh như vậy. Bắc Ninh - nằm cách trung tâm thủ đô Hà Nội khoảng 20km .Một khoảng cách địa lý không lớn lắm ấy vậy mà cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H nơi đây tưởng chừng có lúc rơi vào ngõ cụt không lối thoát. Tiếp xúc với một bệnh nhân để hiểu một cách sâu sắc về cuộc sống của họ khi biết mình nhiễm H mới thấy nhiều điều trái ngang vẫn còn tồn tại ở xã hội văn minh này. Những bệnh nhân nơi đây đều nhiễm bệnh( chồng hoặc vợ bị nhiễm rồi lây cho người thân của mình không ngoại trừ con cái). Tính ra chỉ riêng ở đây đã có 100 em bị nhiễm HIV chưa kể các bậc phụ huynh. Ngày qua ngày ,họ sống trong sự kỳ thị xa lánh của những người xung quanh. Có những người còn phải chịu đựng chính sự dè bỉu của gia đình mình, họ không nhận được một chút động viên nào về tinh thần chứ đừng nói đến những cung cấp về mặt vật chất. Thời gian đầu biết mình mắc căn bệnh thế kỷ , nhiều người không còn muốn sống vì họ chỉ có một khái niệm “ADSI là chết” và muốn kết thúc sớm sự đau đớn về cả tinh thần lẫn thể chất. Sức khỏe không cho phép họ lao động những công việc chân tay nặng nhọc để nuôi sống bản thân, không có sự trợ cấp nào đáng kể từ cộng đồng cho những chi phí cần thiết như thuốc men, không nhận được sự động viên từ người thân dù đơn giản chỉ là sự sẻ chia đồng cảm , nhiều người chỉ còn là những cái xác không hồn, sống cho qua ngày đoạn tháng với ý nghĩ tiêu cực nặng nề. Điều đáng nói ở đây là những người mắc H này có những người có con. Con họ dù bị nhiễm H hay không bị nhiễm H thì cũng vẫn chỉ là những đứa trẻ. Có em đến lớp bị bạn bè trêu ghẹo ,xa lánh vì bố mẹ mắc H. Lại có đứa không được đi học vì bạn bè sợ hãi hay vì phụ huynh không cho con mình học cùng lớp với người nhiễm H. Những đứa trẻ không đủ lớn để nhận biết lại phải hứng chịu những nỗi đau quá lớn. Sự ghẻ lạnh khiến bản thân đơn độc là nỗi đau tưởng chừng không thể dùng lời nói diễn đạt. Có những em ước ao đi học, ước ao cầm quyển sách bi bô đọc bài cùng các bạn trên lớp chỉ biết khóc vì bị bắt ở nhà mà không hiểu sao mình không được đến trường. Có những đứa trẻ không bao giờ có đủ điều kiện mua một cái cặp sách, vài quyển vở, cây bút để lên lớp nghe giảng…Chưa kể đến những đứa trẻ buộc chôn chặt sự hồn nhiên vô tư đáng có để lao động, làm tất cả những gì có thể làm để duy trì sự sống dù là lay lắt… Câu hỏi được đặt ra là liệu họ - những người mắc bệnh H và con của họ có đáng phải chịu một cuộc sống như vậy? Đây không phải là xã hội kém phát triển, càng không phải là một thời đại lạc hậu về thông tin ,hơn thế nữa những gì họ cần không phải cái gì quá lớn lao to tát không thể thực hiện. Ngồi gần lại với họ một chút. Lặng im lắng nghe họ vài phút thôi, bạn sẽ cảm thấy tình bao dung sẻ chia là tất cả những gì họ cần trong quãng đời còn lại. Bạn không thể xây một ngôi nhà đầy đủ tiện nghi cho họ, không thể mang họ đến bệnh viện lớn để chăm sóc… nhưng bạn có thể tặng cho họ những quyển sách bạn đã đọc, những chiếc áo cũ bạn không còn mặc đến, những tình yêu đồng bào luôn ẩn chứa trong trái tim mỗi chúng ta. Người yêu người bao nhiêu cũng thiếu, hãy cho đi để nhận về yêu thương cho mình và gia đình mình các bố mẹ nhé!
Chết thật chưa nhập hội bé sinh đôi mà hội này cũng hơn đầy tháng rồi mới quay lại, các bác thấy đấy trẻ con cũng sang tháng thứ 2 mới biết hóng chuyện mà. Vả lại, các bác thông cảm 2 cháu sinh đôi nhà em mới 5 tháng rưỡi cái hồi mà em nhập hội cháu mới được 4 tháng nên bận lắm các bác ạ, nhưng mà em vẫn thêu chữ nhân đấy được 30 bức cả to cả nhỏ rồi đấy các bác ạ, có các bác nào muốn trao đổi mẫu với em thì goi cho em vào số 0904151510, em tính rộng rãi mà tháng này là tháng SN của em nên bác nào có ĐK ới em 1 câu em mời các bác ngay,
26/6
31 cái lá vàng rơi rồi đang đón cái thứ 32 đây) là SN em đấy nhưng em mời từ hôm nay đến hết tuần sau cơ. À, mà em sắp mở của hàng bán đồ thêu và tranh thêu các bác nhớ qua ủng hộ khi nào em tìm được cửa hàng sẽ khai trương ngay đấy ạ, còn trong thời gian đó ai có nhu cầu mua tranh thêu hoặc đồ vải, chỉ, khung thêu thì gọi ĐT cho em nhé. :Rose::Rose::Rose::Rose::Rose:
Cô đúng là không thích nhẹ nhàng nhỉ? Hàng chục người đến đây chưa trường hợp nào không khỏi và chỉ có cô vì sợ đau mà phải chịu khổ đến giờ đấy.
Dạo này quá bận vô tình vào đây lại thấy đúng trang này. Thật không hiểu sao tôi lại có duyên có nợ với cô thế nhỉ?
Ai mắc nợ ai vậy c??tôi đâu có thiếu nợ c đâu,có chăng là c đang thiếu tôi 50k đấy thôi.C ko mò vào đây để Pr cho nhà c thì đâu cần thiết phải bắt tôi khi đến hoặc llac ko được nói là đọc ở trên WTT ra vậy??hôm tôi đến tôi vô tình nói ra mà c suỵt này suỵt nọ là sao vậy???Tất nhiên đây là trang web chung tôi đâu có quyền cấm c ko vào đâu,nhưng topic tôi lập ra để mong gặp được những ng mẹ tốt đã trải qua thời kì như tôi ,và cho những lời khuyên sáng suốt nhất,chứ tôi ko mong đợi sự xuất hiện của c với những lời dạy đời khó nghe nthe ,nhấn mạnh lại cho c 1 lần nữa rằng tôi chưa hề có 1 phát ngôn nào nói về mẹ c hay cụ thể hơn nữa là
về phương pháp chữa bệnh của cụ Tham Tán _ người thày đáng kính đã sáng lập ra phương pháp này nhé c,tôi đâu biết tới phương pháp này hay abc gì đó đâu,mà c lại lôi nó vào đây thế hả c???THiết nghĩ c cũng nhiều tuổi rồi,nên tỉnh táo 1 chút về mọi việc c ạ,còn c rảnh cứ chuyển tiền nhé ko lại quên mất đấy c ạ.tks
Cô nhớ lại đi, cô đã nói như thế này. Cô nói là "nếu vắt bằng tay như vậy em sợ làm tổn thương các mô của vú lắm" như thế là đang ca ngợi việc bấm huyệt của mẹ tôi ư? Mẹ tôi chữa bệnh chưa hề làm tổn thương mô vú của ai cả. Tôi không muốn nói với mẹ là biết cô trên mạng và thấy cô đau quá nên giới thiệu đến vì có lần 1 người cũng tìm đến chữa bệnh nói là biết qua mạng, mẹ tôi rất không bằng lòng vì không thích mang chuyện này lên mạng như thế (tất nhiên nó cũng có nguyên nhân riêng mà tôi không muốn nói ra đây), thực sự tôi vô tình nói ra nên rất ngại mẹ tôi nghĩ là mình cố ý làm sai với những lời dặn trước của mẹ, lưu ý 1 lần nữa là mẹ tôi ghét nhất chuyện "pr" gì đó như cô nói, việc đó không đáng làm và quả thật không cần làm như vậy đâu. Thôi, mọi chuyện đã qua tôi không bao giờ muốn nói lại để căng thẳng thêm. Nếu tôi đã nói những gì làm cô tức giận, khó chịu không muốn nghe thì tôi xin lỗi cô, thật tình tôi cũng không muốn làm như vậy chỉ vì tôi thấy mẹ tôi quan tâm đến cô, thỉnh thoảng cũng còn hỏi thăm, vậy mà dù không đến chữa bệnh nữa vì lý do gì thì cô cũng báo lại để mẹ tôi khỏi chờ chứ. Tôi giận vì người mà mình giới thiệu lại làm như vậy chứ không cố ý làm cô khó chịu, bực bội như vậy đâu. Nếu lời tôi nói có 1 chút chua chát, bực tức khiến cô giận dữ đến vậy thì mong cô cũng bỏ qua cho tôi đi. Tôi còn nợ cô 50.000 đồng và vô tình lại là người giới thiệu cô (nên vì thế tôi mới cho là có duyên, có nợ). Còn về khoản nợ 50.000 đồng, tôi hứa là chiều nay sẽ chuyển khoản vào tài khoản tại VCB của cô. Có đúng số TK là: 0011000453793, tên chủ tài khoản là Đinh Thùy Linh, đúng không? Cô yên tâm đi cô sẽ nhận được tiền sớm thôi, không ai muốn mắc nợ vì 50.000 đồng đâu. Chào cô!:Sad::Straightf:
Mình cũng ở HN và có thấy chán gì đâu. Sao bạn lại chán thế? chia sẻ xem mình giúp được gì nào?:Rose::Rose::Rose:
Mình liên hệ với ai nhỉ? Và nếu muốn gặp trực tiếp 1 bạn nào trong Ban Phát hành tại HN thì có thể cho mình số di động của bạn ấy hoặc gội cho mình theo so 0904151510. Thanks:Rose::Rose::Rose:
Em không có sách bác ạ. Cái hồi em đăng ký sách thì tài khoản em chưa có tiền còn bây giờ có tiền thì lại không thấy sách đâu. Em muốn mở CH bán sách trong đó em cực thích bán những quyển sách như thế này nhưng nếu bán đúng giá thì chỉ là bán cho vui thôi nhỉ? Bác nào có thể gọi cho em để em hỏi thêm 1 số vấn đề ko? ĐT của em 0904151510:Rose::Rose::Rose:
Chương trình Cho Con ban đầu là 1 buổi biểu diễn kịch do nhóm FHG (Free Hug Group) kết hợp với Nhà hát Tuổi trẻ và Nhóm Vì ngày mai tươi sáng tổ chức cho các cháu nhỏ có HIV và các cháu có bố mẹ bị HIV của tỉnh Bắc Ninh vào ngày Gia đình Việt Nam 28/6/09.
Người lớn bị nhiễm HIV cũng đã cần sự giúp đỡ rồi còn đây, những em bé có HIV, những em âm tính với HIV nhưng có bố mẹ bị HIV thì hơn bao giờ hết cần tới sự chia sẻ của cộng đồng biết nhường nào. Nỗi khổ lớn nhất của các em là bị kì thị, chưa kể đến hầu hết các em đều ở tình trạng thiếu dinh dưỡng, gia đình các em rất khó khăn. Việc đến trường hay vui chơi đối với các em cũng thật là khó vì sự kì thị của nhiều người. Họ tránh xa các em, không cho con em mình chơi với các em... Các em thực sự thiếu thốn cả về đời sống vật chất và tinh thần.
107 em bé và nhiều gia đình thiếu may mắn chính là những đối tượng đang cần sự giúp đỡ của chúng ta. Vì vậy, mong các bạn sẽ phối hợp với FHG và 3 tổ chức còn lại thực hiện chương trình CHO CON với mong muốn mang đến cho các em niềm vui nho nhỏ trong ngày Gia đình VN và hỗ trợ phần nào cho cuộc sống, việc chữa bệnh và việc học tập của các em.
Nhân ngày Gia đình Việt Nam 28/6, các bạn hãy chung tay làm 1 việc có ý nghĩa cho các mảnh đời bất hạnh. Các em nhỏ bị HIV và cả bố mẹ các em rất cần sự giúp để duy trì và cải thiện thể lực như là đồ ăn dinh dưỡng đường, sữa, thuốc bổ và đồ chơi, đồ dùng học tập, quần áo cũng rất cần. Chúng tôi kêu gọi tất cả các bạn đóng góp ủng hộ các em giúp các em có thêm niềm hy vọng ở cuộc sống.
Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
__________________
I. KHUNG CHƯƠNG TRÌNH
- Tên chương trình: “Cho con”
- Thời gian: 8h-11h30 ngày 28/6/2009
- Địa điểm: Hội trường Sở LĐTB XH tỉnh Bắc Ninh
- Đơn vị tổ chức: Nhóm từ thiện cộng đồng Free Hugs Group (FHG) (Vòng tay yêu thương), Quỹ Từ thiện Làm cha mẹ, “Nhà hát Tuổi Trẻ”, nhóm “Vì ngày mai tươi sáng”.
II. NỘI DUNG CHÍNH
Nội dung chính
Ghi chú
1
Giới thiệu các đơn vị tổ chức chương trình; Nhà tài trợ, báo chí và các thành phần khác (nếu có)
Đoàn kịnh Nhà hát Tuổi Trẻ trình diễn vở kịch “Cây khế”
Trao tiền, quà từ thiện cho các bé bị nhiễm HIV (Quỹ TT LCM và các tổ chức khác nếu có)
Quà tặng, vật dụng quyên góp từ một số cơ sở sản xuất, doanh nghiệp…
Tiệc ngọt cho các em
Văn nghệ, trò chơi cộng đồng dành cho TNV, các em nhỏ.
III. DỰ KIẾN MỜI TÀI TRỢ CÁC HẠNG MỤC QUÀ TẶNG
3.1 Mời tài trợ các vật dụng, đồ dùng cho các bé có H và các bé có cha mẹ có H.
- Các bé có H từ 2 tới 10 tuổi: 30 bé có nhu cầu về chất dinh dưỡng như đường, sữa và thuốc bổ, đồ chơi và đồ dùng học tập, quần áo.
- Các bé có bố mẹ có H: với số lượng 77 bé có độ tuổi từ 2 tới 14 tuổi trong đó có 68 bé có hoàn cảnh gia đình rất khó khăn. Các bé có nhu cầu về: Cặp sách, đồ dùng học tập, bàn học, quần áo, đồ chơi.
3.2 Mời tài trợ quà tặng các phần quà mừng ngày Gia đình Việt Nam.
- Bánh kẹo
- Quà tặng.
3.2 Tài trợ tiền mặt
- Dựa trên danh sách và hoàn cảnh cụ thể của các gia đình, các em bé, FHG và Quỹ TT LCM sẽ thống nhất với nhà tài trợ về số tiền trong từng suất được trao, tặng.
- Đại diện nhà tài trợ sẽ trực tiếp tới trao và giám sát việc giải ngân số tiền mặt tài trợ.
IV. PHƯƠNG THỨC THỰC HIỆN
1. FHG và Quỹ TT LCM điều phối và phối hợp với Nhà hát tuổi trẻ diễn vở kịch “Cây khế” phục vụ các bé có H, các bé chịu ảnh hưởng và cha mẹ các bé.
2. FHG và Quỹ TT LCM kêu gọi quyên góp và tập hợp quần áo và các đồ dùng phù hợp với trẻ em bao gồm: quần áo, sách vở, cặp sách, đồ dùng học tập, bàn học, xe đạp cũ, đồ dùng khác…
3. FHG phối hợp với Quỹ TT LCM chủ động công tác thuê phương tiện vận chuyển đại diện các đơn vị tài trợ (nếu có), nhân sự FHG và Quỹ TT LCM thực hiện chương trình, quà tặng, vật dụng quyên góp được… tới địa điểm tổ chức chương trình.
4. FHG chuẩn bị các tiết mục văn nghệ, dàn dựng các trò chơi cho các em bé và các bậc cha mẹ vui chơi chào mừng ngày Gia đình Việt Nam.
5. Báo chí và truyền hình tham dự chương trình sẽ chủ động về phương tiện đi lại. Nếu cần hỗ trợ của BTC, vui lòng liên hệ sớm.
6. Báo chí, truyền hình đi theo các đơn vị tài trợ chủ động trong việc đi lại.
V. KINH PHÍ THỰC HIỆN
- Tình nguyện viên của FHG và Quỹ TT LCM sẽ đóng góp để tự trang trải chi phí đi lại và ăn ở trong 1 ngày thực hiện chương trình. (Dự trù trường hợp không mời được tài trợ xe chở người, chờ đồ, các tình nguyện viên sẽ chia sẻ và đóng góp).
- Tiền tài trợ xin được sẽ phục vụ cho việc mua đường, sữa và và thuốc bổ tặng cho gia đình 30 bé có H.
- Các đồ dùng quyên góp được sẽ được các tình nguyện viên FHG và Quỹ TT LCM phân loại và tặng trực tiếp cho các bé.
- Kêu gọi tài trợ từ các nguồn khác (doanh nghiệp, hội, nhóm xã hội khác).
VI: QUYỀN LỢI DÀNH CHO CÁC ĐƠN VỊ TÀI TRỢ:
6.1 Đối với các đơn vị tham gia tài trợ quà tặng, vật phẩm cho chương trình:
- Không có quyền lợi về truyền thông. Nếu các doanh nghiệp muốn có tư liệu hoặc hình ảnh để thực hiện công tác hỗ trợ phát triển thương hiệu, các doanh nghiệp phải hoàn toàn chủ động.
- Được giới thiệu trang trọng và lên trao quà tượng trưng cho các đối tượng khó khăn điển hình.
- Được phát biểu ý kiến trong chương trình (tùy theo sự sắp đặt của BTC và thời gian cho phép).
- Các quyền lợi phát sinh khác, doanh nghiệp, tổ chức có thể trao đổi đề xuất thêm đối với BTC nhưng vẫn đảm bảo tính từ thiện thực sự của chương trình.
6.2 Đối với nhà tài trợ (doanh nghiệp, cá nhân) về tiền mặt:
- Ban tổ chức cam kết báo cáo tài chính minh bạch khoản tiền mặt đóng góp được chi dùng như thế nào và các hạng mục gì để nhà tài trợ an tâm về số tiền của mình được sử dụng đúng mục đích.
hông tin về bệnh nhân HIV nhóm
Những người nhiễm HIV ở Bắc Ninh hiện mới chỉ được hưởng một số chính sách của nhà nước ban hành cho những người nhiễm HIV. Cụ thể như sau:
- Tạo việc làm, chống kì thị: Các dự án đầu tư tự tạo việc làm, xây dựng mô hình các nhóm Tự lực, đầu tư cho những người công khai nhiễm H (Mô hình nuôi cá, dệt may, chăn nuôi; các dịch vụ….); Bảo vệ hồ sơ của những người nhiễm H, đảm bảo công việc và sự tôn trọng cho họ.
- Cai nghiện thay thế: Thay thế ma túy bằng các sản phẩm khác tích cực
- Giảm thiểu lây nhiễm: Phát bao cao su, cung cấp kim tiêm sạch, giám sát việc
truyền máu.
- Chính sách cho trẻ em nhiễm H: Chống kì thị, đảm bảo quyền lợi giáo dục.
- Mạng lưới GIPA- khuyến khích người nhiễm H nói lên vấn đề của họ. (Tạp chí Sống chung với HIV); VNW+
- Chính sách với giới trẻ: Phòng chống từ xa, sức khỏe sinh sản.
2/ Những vấn đề của người nhiễm H
- Khủng hoảng kinh tế
- Khủng hoảng tâm lí
- Bị kì thị
- Những người nhiễm H đa phần trong nhóm tệ nạn: Không có việc làm, tái tham gia tệ nạn cao.
(Hệ thống nhóm tạo việc làm chủ yếu dựa vào các nhóm tự lực- đồng đẳng)
3/Nhóm Vì ngày mai tươi sáng:
a/ Sáng lập viên: Phạm Thị Hiền: Bị lây nhiễm từ chồng, nhà có 1 trong 2 con nhiễm H lây truyền trong quá trình mang thai.
b/ Quá trình thành lập: Tiền thân từ nhóm Vì ngày mai tươi sáng ở Hà nội. Nhóm có trên 20 người, đa phần là phụ nữ, chủ yếu là phụ nữ. Nhóm phụ trách chăm sóc cho những đứa con chung. Làm công tác tập huấn tuyên truyền, giảm thiểu lây nhiễm cho các đối tượng nguy cơ (mại dâm, ma túy); Kiểm soát lây nhiễm tại chính các đối tượng trong nhóm.
c/ Đời sống:
- Được thụ hưởng từ chính sách của nhà nước
- Chưa có tổ chức đầu tư nào hỗ trợ
- Khó khăn: Thiếu tài chính. (Cần tăng khẩu phần dinh dưỡng cho trẻ- tìm nguồn đầu tư không hoàn lại; Cần thêm thuốc bổ xung- TCKHL (Thuốc bổ, các thuốc khác chống các bệnh cơ hội…).
- Nghề nghiệp: Rất khó để tìm được việc làm có thu nhập ổn định.
Thông tin chi tiết liên hệ:
Trưởng nhóm: Phạm Thị Hiền
Nhóm Vì Ngày Mai Tươi Sáng Bắc Ninh 1 "bfbacninh1"
Đại chỉ: Số 30- Nguyễn Du - Ninh Xá - TP Bắc Ninh - Tỉnh Bắc Ninh.
ĐT: 0241.3812.947 * 0982.891.669
và hiencity80@yahoo.com.vn">
Hiện nay, với sự phát triển của công nghệ thông tin cùng những hành động, chương trình, tuyên truyền nhằm làm tăng nhận thức của người dân về căn bệnh thế kỷ HIV, chúng ta không còn nhắc đến nó hay những cá thể nhiễm HIV với sự bất ngờ, hiếu kì pha lẫn những sợ hãi và kỳ thị như trước đây. Các bệnh nhân này sống một cuộc sống bình thường bên gia đình bạn bè , sống những tháng năm cuối đời trong tình yêu thương của cộng đồng.
Vậy bạn đã từng một lần đặt câu hỏi ở những nơi mà truyền thông chưa thể gõ cửa, ở những mảnh đất sự tuyên truyền về HIV vẫn còn nằm ở vạch xuất phát thì cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H sẽ ra sao chưa?Trên dải non sông hình chữ S này còn tồn tại biết bao xóm làng như thế. Cứ mỗi nơi lại có đến hàng trăm người nhiễm H. Thật không dám tưởng tượng đến tổng số những người nhiễm H và cuộc sống ở những nơi xa xôi, không thể chạm đến văn minh như vậy.
Bắc Ninh - nằm cách trung tâm thủ đô Hà Nội khoảng 20km .Một khoảng cách địa lý không lớn lắm ấy vậy mà cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H nơi đây tưởng chừng có lúc rơi vào ngõ cụt không lối thoát.
Tiếp xúc với một bệnh nhân để hiểu một cách sâu sắc về cuộc sống của họ khi biết mình nhiễm H mới thấy nhiều điều trái ngang vẫn còn tồn tại ở xã hội văn minh này. Những bệnh nhân nơi đây đều nhiễm bệnh( chồng hoặc vợ bị nhiễm rồi lây cho người thân của mình không ngoại trừ con cái). Tính ra chỉ riêng ở đây đã có 100 em bị nhiễm HIV chưa kể các bậc phụ huynh.
Ngày qua ngày ,họ sống trong sự kỳ thị xa lánh của những người xung quanh. Có những người còn phải chịu đựng chính sự dè bỉu của gia đình mình, họ không nhận được một chút động viên nào về tinh thần chứ đừng nói đến những cung cấp về mặt vật chất. Thời gian đầu biết mình mắc căn bệnh thế kỷ , nhiều người không còn muốn sống vì họ chỉ có một khái niệm “ADSI là chết” và muốn kết thúc sớm sự đau đớn về cả tinh thần lẫn thể chất.
Sức khỏe không cho phép họ lao động những công việc chân tay nặng nhọc để nuôi sống bản thân, không có sự trợ cấp nào đáng kể từ cộng đồng cho những chi phí cần thiết như thuốc men, không nhận được sự động viên từ người thân dù đơn giản chỉ là sự sẻ chia đồng cảm , nhiều người chỉ còn là những cái xác không hồn, sống cho qua ngày đoạn tháng với ý nghĩ tiêu cực nặng nề.
Điều đáng nói ở đây là những người mắc H này có những người có con. Con họ dù bị nhiễm H hay không bị nhiễm H thì cũng vẫn chỉ là những đứa trẻ. Có em đến lớp bị bạn bè trêu ghẹo ,xa lánh vì bố mẹ mắc H. Lại có đứa không được đi học vì bạn bè sợ hãi hay vì phụ huynh không cho con mình học cùng lớp với người nhiễm H. Những đứa trẻ không đủ lớn để nhận biết lại phải hứng chịu những nỗi đau quá lớn. Sự ghẻ lạnh khiến bản thân đơn độc là nỗi đau tưởng chừng không thể dùng lời nói diễn đạt. Có những em ước ao đi học, ước ao cầm quyển sách bi bô đọc bài cùng các bạn trên lớp chỉ biết khóc vì bị bắt ở nhà mà không hiểu sao mình không được đến trường. Có những đứa trẻ không bao giờ có đủ điều kiện mua một cái cặp sách, vài quyển vở, cây bút để lên lớp nghe giảng…Chưa kể đến những đứa trẻ buộc chôn chặt sự hồn nhiên vô tư đáng có để lao động, làm tất cả những gì có thể làm để duy trì sự sống dù là lay lắt…
Câu hỏi được đặt ra là liệu họ - những người mắc bệnh H và con của họ có đáng phải chịu một cuộc sống như vậy? Đây không phải là xã hội kém phát triển, càng không phải là một thời đại lạc hậu về thông tin ,hơn thế nữa những gì họ cần không phải cái gì quá lớn lao to tát không thể thực hiện. Ngồi gần lại với họ một chút. Lặng im lắng nghe họ vài phút thôi, bạn sẽ cảm thấy tình bao dung sẻ chia là tất cả những gì họ cần trong quãng đời còn lại.
Bạn không thể xây một ngôi nhà đầy đủ tiện nghi cho họ, không thể mang họ đến bệnh viện lớn để chăm sóc… nhưng bạn có thể tặng cho họ những quyển sách bạn đã đọc, những chiếc áo cũ bạn không còn mặc đến, những tình yêu đồng bào luôn ẩn chứa trong trái tim mỗi chúng ta.
Người yêu người bao nhiêu cũng thiếu, hãy cho đi để nhận về yêu thương cho mình và gia đình mình các bố mẹ nhé!
__________________
Chương trình Cho Con ban đầu là 1 buổi biểu diễn kịch do nhóm FHG (Free Hug Group) kết hợp với Nhà hát Tuổi trẻ và Nhóm Vì ngày mai tươi sáng tổ chức cho các cháu nhỏ có HIV và các cháu có bố mẹ bị HIV của tỉnh Bắc Ninh vào ngày Gia đình Việt Nam 28/6/09.
Người lớn bị nhiễm HIV cũng đã cần sự giúp đỡ rồi còn đây, những em bé có HIV, những em âm tính với HIV nhưng có bố mẹ bị HIV thì hơn bao giờ hết cần tới sự chia sẻ của cộng đồng biết nhường nào. Nỗi khổ lớn nhất của các em là bị kì thị, chưa kể đến hầu hết các em đều ở tình trạng thiếu dinh dưỡng, gia đình các em rất khó khăn. Việc đến trường hay vui chơi đối với các em cũng thật là khó vì sự kì thị của nhiều người. Họ tránh xa các em, không cho con em mình chơi với các em... Các em thực sự thiếu thốn cả về đời sống vật chất và tinh thần.
107 em bé và nhiều gia đình thiếu may mắn chính là những đối tượng đang cần sự giúp đỡ của chúng ta. Vì vậy, mong các bạn sẽ phối hợp với FHG và 3 tổ chức còn lại thực hiện chương trình CHO CON với mong muốn mang đến cho các em niềm vui nho nhỏ trong ngày Gia đình VN và hỗ trợ phần nào cho cuộc sống, việc chữa bệnh và việc học tập của các em.
Nhân ngày Gia đình Việt Nam 28/6, các bạn hãy chung tay làm 1 việc có ý nghĩa cho các mảnh đời bất hạnh. Các em nhỏ bị HIV và cả bố mẹ các em rất cần sự giúp để duy trì và cải thiện thể lực như là đồ ăn dinh dưỡng đường, sữa, thuốc bổ và đồ chơi, đồ dùng học tập, quần áo cũng rất cần. Chúng tôi kêu gọi tất cả các bạn đóng góp ủng hộ các em giúp các em có thêm niềm hy vọng ở cuộc sống.
Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
__________________
I. KHUNG CHƯƠNG TRÌNH
- Tên chương trình: “Cho con”
- Thời gian: 8h-11h30 ngày 28/6/2009
- Địa điểm: Hội trường Sở LĐTB XH tỉnh Bắc Ninh
- Đơn vị tổ chức: Nhóm từ thiện cộng đồng Free Hugs Group (FHG) (Vòng tay yêu thương), Quỹ Từ thiện Làm cha mẹ, “Nhà hát Tuổi Trẻ”, nhóm “Vì ngày mai tươi sáng”.
II. NỘI DUNG CHÍNH
Nội dung chính
Ghi chú
1
Giới thiệu các đơn vị tổ chức chương trình; Nhà tài trợ, báo chí và các thành phần khác (nếu có)
Đoàn kịnh Nhà hát Tuổi Trẻ trình diễn vở kịch “Cây khế”
Trao tiền, quà từ thiện cho các bé bị nhiễm HIV (Quỹ TT LCM và các tổ chức khác nếu có)
Quà tặng, vật dụng quyên góp từ một số cơ sở sản xuất, doanh nghiệp…
Tiệc ngọt cho các em
Văn nghệ, trò chơi cộng đồng dành cho TNV, các em nhỏ.
III. DỰ KIẾN MỜI TÀI TRỢ CÁC HẠNG MỤC QUÀ TẶNG
3.1 Mời tài trợ các vật dụng, đồ dùng cho các bé có H và các bé có cha mẹ có H.
- Các bé có H từ 2 tới 10 tuổi: 30 bé có nhu cầu về chất dinh dưỡng như đường, sữa và thuốc bổ, đồ chơi và đồ dùng học tập, quần áo.
- Các bé có bố mẹ có H: với số lượng 77 bé có độ tuổi từ 2 tới 14 tuổi trong đó có 68 bé có hoàn cảnh gia đình rất khó khăn. Các bé có nhu cầu về: Cặp sách, đồ dùng học tập, bàn học, quần áo, đồ chơi.
3.2 Mời tài trợ quà tặng các phần quà mừng ngày Gia đình Việt Nam.
- Bánh kẹo
- Quà tặng.
3.2 Tài trợ tiền mặt
- Dựa trên danh sách và hoàn cảnh cụ thể của các gia đình, các em bé, FHG và Quỹ TT LCM sẽ thống nhất với nhà tài trợ về số tiền trong từng suất được trao, tặng.
- Đại diện nhà tài trợ sẽ trực tiếp tới trao và giám sát việc giải ngân số tiền mặt tài trợ.
IV. PHƯƠNG THỨC THỰC HIỆN
1. FHG và Quỹ TT LCM điều phối và phối hợp với Nhà hát tuổi trẻ diễn vở kịch “Cây khế” phục vụ các bé có H, các bé chịu ảnh hưởng và cha mẹ các bé.
2. FHG và Quỹ TT LCM kêu gọi quyên góp và tập hợp quần áo và các đồ dùng phù hợp với trẻ em bao gồm: quần áo, sách vở, cặp sách, đồ dùng học tập, bàn học, xe đạp cũ, đồ dùng khác…
3. FHG phối hợp với Quỹ TT LCM chủ động công tác thuê phương tiện vận chuyển đại diện các đơn vị tài trợ (nếu có), nhân sự FHG và Quỹ TT LCM thực hiện chương trình, quà tặng, vật dụng quyên góp được… tới địa điểm tổ chức chương trình.
4. FHG chuẩn bị các tiết mục văn nghệ, dàn dựng các trò chơi cho các em bé và các bậc cha mẹ vui chơi chào mừng ngày Gia đình Việt Nam.
5. Báo chí và truyền hình tham dự chương trình sẽ chủ động về phương tiện đi lại. Nếu cần hỗ trợ của BTC, vui lòng liên hệ sớm.
6. Báo chí, truyền hình đi theo các đơn vị tài trợ chủ động trong việc đi lại.
V. KINH PHÍ THỰC HIỆN
- Tình nguyện viên của FHG và Quỹ TT LCM sẽ đóng góp để tự trang trải chi phí đi lại và ăn ở trong 1 ngày thực hiện chương trình. (Dự trù trường hợp không mời được tài trợ xe chở người, chờ đồ, các tình nguyện viên sẽ chia sẻ và đóng góp).
- Tiền tài trợ xin được sẽ phục vụ cho việc mua đường, sữa và và thuốc bổ tặng cho gia đình 30 bé có H.
- Các đồ dùng quyên góp được sẽ được các tình nguyện viên FHG và Quỹ TT LCM phân loại và tặng trực tiếp cho các bé.
- Kêu gọi tài trợ từ các nguồn khác (doanh nghiệp, hội, nhóm xã hội khác).
VI: QUYỀN LỢI DÀNH CHO CÁC ĐƠN VỊ TÀI TRỢ:
6.1 Đối với các đơn vị tham gia tài trợ quà tặng, vật phẩm cho chương trình:
- Không có quyền lợi về truyền thông. Nếu các doanh nghiệp muốn có tư liệu hoặc hình ảnh để thực hiện công tác hỗ trợ phát triển thương hiệu, các doanh nghiệp phải hoàn toàn chủ động.
- Được giới thiệu trang trọng và lên trao quà tượng trưng cho các đối tượng khó khăn điển hình.
- Được phát biểu ý kiến trong chương trình (tùy theo sự sắp đặt của BTC và thời gian cho phép).
- Các quyền lợi phát sinh khác, doanh nghiệp, tổ chức có thể trao đổi đề xuất thêm đối với BTC nhưng vẫn đảm bảo tính từ thiện thực sự của chương trình.
6.2 Đối với nhà tài trợ (doanh nghiệp, cá nhân) về tiền mặt:
- Ban tổ chức cam kết báo cáo tài chính minh bạch khoản tiền mặt đóng góp được chi dùng như thế nào và các hạng mục gì để nhà tài trợ an tâm về số tiền của mình được sử dụng đúng mục đích.
hông tin về bệnh nhân HIV nhóm
Những người nhiễm HIV ở Bắc Ninh hiện mới chỉ được hưởng một số chính sách của nhà nước ban hành cho những người nhiễm HIV. Cụ thể như sau:
- Tạo việc làm, chống kì thị: Các dự án đầu tư tự tạo việc làm, xây dựng mô hình các nhóm Tự lực, đầu tư cho những người công khai nhiễm H (Mô hình nuôi cá, dệt may, chăn nuôi; các dịch vụ….); Bảo vệ hồ sơ của những người nhiễm H, đảm bảo công việc và sự tôn trọng cho họ.
- Cai nghiện thay thế: Thay thế ma túy bằng các sản phẩm khác tích cực
- Giảm thiểu lây nhiễm: Phát bao cao su, cung cấp kim tiêm sạch, giám sát việc
truyền máu.
- Chính sách cho trẻ em nhiễm H: Chống kì thị, đảm bảo quyền lợi giáo dục.
- Mạng lưới GIPA- khuyến khích người nhiễm H nói lên vấn đề của họ. (Tạp chí Sống chung với HIV); VNW+
- Chính sách với giới trẻ: Phòng chống từ xa, sức khỏe sinh sản.
2/ Những vấn đề của người nhiễm H
- Khủng hoảng kinh tế
- Khủng hoảng tâm lí
- Bị kì thị
- Những người nhiễm H đa phần trong nhóm tệ nạn: Không có việc làm, tái tham gia tệ nạn cao.
(Hệ thống nhóm tạo việc làm chủ yếu dựa vào các nhóm tự lực- đồng đẳng)
3/Nhóm Vì ngày mai tươi sáng:
a/ Sáng lập viên: Phạm Thị Hiền: Bị lây nhiễm từ chồng, nhà có 1 trong 2 con nhiễm H lây truyền trong quá trình mang thai.
b/ Quá trình thành lập: Tiền thân từ nhóm Vì ngày mai tươi sáng ở Hà nội. Nhóm có trên 20 người, đa phần là phụ nữ, chủ yếu là phụ nữ. Nhóm phụ trách chăm sóc cho những đứa con chung. Làm công tác tập huấn tuyên truyền, giảm thiểu lây nhiễm cho các đối tượng nguy cơ (mại dâm, ma túy); Kiểm soát lây nhiễm tại chính các đối tượng trong nhóm.
c/ Đời sống:
- Được thụ hưởng từ chính sách của nhà nước
- Chưa có tổ chức đầu tư nào hỗ trợ
- Khó khăn: Thiếu tài chính. (Cần tăng khẩu phần dinh dưỡng cho trẻ- tìm nguồn đầu tư không hoàn lại; Cần thêm thuốc bổ xung- TCKHL (Thuốc bổ, các thuốc khác chống các bệnh cơ hội…).
- Nghề nghiệp: Rất khó để tìm được việc làm có thu nhập ổn định.
Thông tin chi tiết liên hệ:
Trưởng nhóm: Phạm Thị Hiền
Nhóm Vì Ngày Mai Tươi Sáng Bắc Ninh 1 "bfbacninh1"
Đại chỉ: Số 30- Nguyễn Du - Ninh Xá - TP Bắc Ninh - Tỉnh Bắc Ninh.
ĐT: 0241.3812.947 * 0982.891.669
và hiencity80@yahoo.com.vn">
Hiện nay, với sự phát triển của công nghệ thông tin cùng những hành động, chương trình, tuyên truyền nhằm làm tăng nhận thức của người dân về căn bệnh thế kỷ HIV, chúng ta không còn nhắc đến nó hay những cá thể nhiễm HIV với sự bất ngờ, hiếu kì pha lẫn những sợ hãi và kỳ thị như trước đây. Các bệnh nhân này sống một cuộc sống bình thường bên gia đình bạn bè , sống những tháng năm cuối đời trong tình yêu thương của cộng đồng.
Vậy bạn đã từng một lần đặt câu hỏi ở những nơi mà truyền thông chưa thể gõ cửa, ở những mảnh đất sự tuyên truyền về HIV vẫn còn nằm ở vạch xuất phát thì cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H sẽ ra sao chưa?Trên dải non sông hình chữ S này còn tồn tại biết bao xóm làng như thế. Cứ mỗi nơi lại có đến hàng trăm người nhiễm H. Thật không dám tưởng tượng đến tổng số những người nhiễm H và cuộc sống ở những nơi xa xôi, không thể chạm đến văn minh như vậy.
Bắc Ninh - nằm cách trung tâm thủ đô Hà Nội khoảng 20km .Một khoảng cách địa lý không lớn lắm ấy vậy mà cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H nơi đây tưởng chừng có lúc rơi vào ngõ cụt không lối thoát.
Tiếp xúc với một bệnh nhân để hiểu một cách sâu sắc về cuộc sống của họ khi biết mình nhiễm H mới thấy nhiều điều trái ngang vẫn còn tồn tại ở xã hội văn minh này. Những bệnh nhân nơi đây đều nhiễm bệnh( chồng hoặc vợ bị nhiễm rồi lây cho người thân của mình không ngoại trừ con cái). Tính ra chỉ riêng ở đây đã có 100 em bị nhiễm HIV chưa kể các bậc phụ huynh.
Ngày qua ngày ,họ sống trong sự kỳ thị xa lánh của những người xung quanh. Có những người còn phải chịu đựng chính sự dè bỉu của gia đình mình, họ không nhận được một chút động viên nào về tinh thần chứ đừng nói đến những cung cấp về mặt vật chất. Thời gian đầu biết mình mắc căn bệnh thế kỷ , nhiều người không còn muốn sống vì họ chỉ có một khái niệm “ADSI là chết” và muốn kết thúc sớm sự đau đớn về cả tinh thần lẫn thể chất.
Sức khỏe không cho phép họ lao động những công việc chân tay nặng nhọc để nuôi sống bản thân, không có sự trợ cấp nào đáng kể từ cộng đồng cho những chi phí cần thiết như thuốc men, không nhận được sự động viên từ người thân dù đơn giản chỉ là sự sẻ chia đồng cảm , nhiều người chỉ còn là những cái xác không hồn, sống cho qua ngày đoạn tháng với ý nghĩ tiêu cực nặng nề.
Điều đáng nói ở đây là những người mắc H này có những người có con. Con họ dù bị nhiễm H hay không bị nhiễm H thì cũng vẫn chỉ là những đứa trẻ. Có em đến lớp bị bạn bè trêu ghẹo ,xa lánh vì bố mẹ mắc H. Lại có đứa không được đi học vì bạn bè sợ hãi hay vì phụ huynh không cho con mình học cùng lớp với người nhiễm H. Những đứa trẻ không đủ lớn để nhận biết lại phải hứng chịu những nỗi đau quá lớn. Sự ghẻ lạnh khiến bản thân đơn độc là nỗi đau tưởng chừng không thể dùng lời nói diễn đạt. Có những em ước ao đi học, ước ao cầm quyển sách bi bô đọc bài cùng các bạn trên lớp chỉ biết khóc vì bị bắt ở nhà mà không hiểu sao mình không được đến trường. Có những đứa trẻ không bao giờ có đủ điều kiện mua một cái cặp sách, vài quyển vở, cây bút để lên lớp nghe giảng…Chưa kể đến những đứa trẻ buộc chôn chặt sự hồn nhiên vô tư đáng có để lao động, làm tất cả những gì có thể làm để duy trì sự sống dù là lay lắt…
Câu hỏi được đặt ra là liệu họ - những người mắc bệnh H và con của họ có đáng phải chịu một cuộc sống như vậy? Đây không phải là xã hội kém phát triển, càng không phải là một thời đại lạc hậu về thông tin ,hơn thế nữa những gì họ cần không phải cái gì quá lớn lao to tát không thể thực hiện. Ngồi gần lại với họ một chút. Lặng im lắng nghe họ vài phút thôi, bạn sẽ cảm thấy tình bao dung sẻ chia là tất cả những gì họ cần trong quãng đời còn lại.
Bạn không thể xây một ngôi nhà đầy đủ tiện nghi cho họ, không thể mang họ đến bệnh viện lớn để chăm sóc… nhưng bạn có thể tặng cho họ những quyển sách bạn đã đọc, những chiếc áo cũ bạn không còn mặc đến, những tình yêu đồng bào luôn ẩn chứa trong trái tim mỗi chúng ta.
Người yêu người bao nhiêu cũng thiếu, hãy cho đi để nhận về yêu thương cho mình và gia đình mình các bố mẹ nhé!
__________________
Chương trình Cho Con ban đầu là 1 buổi biểu diễn kịch do nhóm FHG (Free Hug Group) kết hợp với Nhà hát Tuổi trẻ và Nhóm Vì ngày mai tươi sáng tổ chức cho các cháu nhỏ có HIV và các cháu có bố mẹ bị HIV của tỉnh Bắc Ninh vào ngày Gia đình Việt Nam 28/6/09.
Người lớn bị nhiễm HIV cũng đã cần sự giúp đỡ rồi còn đây, những em bé có HIV, những em âm tính với HIV nhưng có bố mẹ bị HIV thì hơn bao giờ hết cần tới sự chia sẻ của cộng đồng biết nhường nào. Nỗi khổ lớn nhất của các em là bị kì thị, chưa kể đến hầu hết các em đều ở tình trạng thiếu dinh dưỡng, gia đình các em rất khó khăn. Việc đến trường hay vui chơi đối với các em cũng thật là khó vì sự kì thị của nhiều người. Họ tránh xa các em, không cho con em mình chơi với các em... Các em thực sự thiếu thốn cả về đời sống vật chất và tinh thần.
107 em bé và nhiều gia đình thiếu may mắn chính là những đối tượng đang cần sự giúp đỡ của chúng ta. Vì vậy, mong các bạn sẽ phối hợp với FHG và 3 tổ chức còn lại thực hiện chương trình CHO CON với mong muốn mang đến cho các em niềm vui nho nhỏ trong ngày Gia đình VN và hỗ trợ phần nào cho cuộc sống, việc chữa bệnh và việc học tập của các em.
Nhân ngày Gia đình Việt Nam 28/6, các bạn hãy chung tay làm 1 việc có ý nghĩa cho các mảnh đời bất hạnh. Các em nhỏ bị HIV và cả bố mẹ các em rất cần sự giúp để duy trì và cải thiện thể lực như là đồ ăn dinh dưỡng đường, sữa, thuốc bổ và đồ chơi, đồ dùng học tập, quần áo cũng rất cần. Chúng tôi kêu gọi tất cả các bạn đóng góp ủng hộ các em giúp các em có thêm niềm hy vọng ở cuộc sống.
Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
This image has been resized. Click this bar to view the full image.
__________________
I. KHUNG CHƯƠNG TRÌNH
- Tên chương trình: “Cho con”
- Thời gian: 8h-11h30 ngày 28/6/2009
- Địa điểm: Hội trường Sở LĐTB XH tỉnh Bắc Ninh
- Đơn vị tổ chức: Nhóm từ thiện cộng đồng Free Hugs Group (FHG) (Vòng tay yêu thương), Quỹ Từ thiện Làm cha mẹ, “Nhà hát Tuổi Trẻ”, nhóm “Vì ngày mai tươi sáng”.
II. NỘI DUNG CHÍNH
Nội dung chính
Ghi chú
1
Giới thiệu các đơn vị tổ chức chương trình; Nhà tài trợ, báo chí và các thành phần khác (nếu có)
Đoàn kịnh Nhà hát Tuổi Trẻ trình diễn vở kịch “Cây khế”
Trao tiền, quà từ thiện cho các bé bị nhiễm HIV (Quỹ TT LCM và các tổ chức khác nếu có)
Quà tặng, vật dụng quyên góp từ một số cơ sở sản xuất, doanh nghiệp…
Tiệc ngọt cho các em
Văn nghệ, trò chơi cộng đồng dành cho TNV, các em nhỏ.
III. DỰ KIẾN MỜI TÀI TRỢ CÁC HẠNG MỤC QUÀ TẶNG
3.1 Mời tài trợ các vật dụng, đồ dùng cho các bé có H và các bé có cha mẹ có H.
- Các bé có H từ 2 tới 10 tuổi: 30 bé có nhu cầu về chất dinh dưỡng như đường, sữa và thuốc bổ, đồ chơi và đồ dùng học tập, quần áo.
- Các bé có bố mẹ có H: với số lượng 77 bé có độ tuổi từ 2 tới 14 tuổi trong đó có 68 bé có hoàn cảnh gia đình rất khó khăn. Các bé có nhu cầu về: Cặp sách, đồ dùng học tập, bàn học, quần áo, đồ chơi.
3.2 Mời tài trợ quà tặng các phần quà mừng ngày Gia đình Việt Nam.
- Bánh kẹo
- Quà tặng.
3.2 Tài trợ tiền mặt
- Dựa trên danh sách và hoàn cảnh cụ thể của các gia đình, các em bé, FHG và Quỹ TT LCM sẽ thống nhất với nhà tài trợ về số tiền trong từng suất được trao, tặng.
- Đại diện nhà tài trợ sẽ trực tiếp tới trao và giám sát việc giải ngân số tiền mặt tài trợ.
IV. PHƯƠNG THỨC THỰC HIỆN
1. FHG và Quỹ TT LCM điều phối và phối hợp với Nhà hát tuổi trẻ diễn vở kịch “Cây khế” phục vụ các bé có H, các bé chịu ảnh hưởng và cha mẹ các bé.
2. FHG và Quỹ TT LCM kêu gọi quyên góp và tập hợp quần áo và các đồ dùng phù hợp với trẻ em bao gồm: quần áo, sách vở, cặp sách, đồ dùng học tập, bàn học, xe đạp cũ, đồ dùng khác…
3. FHG phối hợp với Quỹ TT LCM chủ động công tác thuê phương tiện vận chuyển đại diện các đơn vị tài trợ (nếu có), nhân sự FHG và Quỹ TT LCM thực hiện chương trình, quà tặng, vật dụng quyên góp được… tới địa điểm tổ chức chương trình.
4. FHG chuẩn bị các tiết mục văn nghệ, dàn dựng các trò chơi cho các em bé và các bậc cha mẹ vui chơi chào mừng ngày Gia đình Việt Nam.
5. Báo chí và truyền hình tham dự chương trình sẽ chủ động về phương tiện đi lại. Nếu cần hỗ trợ của BTC, vui lòng liên hệ sớm.
6. Báo chí, truyền hình đi theo các đơn vị tài trợ chủ động trong việc đi lại.
V. KINH PHÍ THỰC HIỆN
- Tình nguyện viên của FHG và Quỹ TT LCM sẽ đóng góp để tự trang trải chi phí đi lại và ăn ở trong 1 ngày thực hiện chương trình. (Dự trù trường hợp không mời được tài trợ xe chở người, chờ đồ, các tình nguyện viên sẽ chia sẻ và đóng góp).
- Tiền tài trợ xin được sẽ phục vụ cho việc mua đường, sữa và và thuốc bổ tặng cho gia đình 30 bé có H.
- Các đồ dùng quyên góp được sẽ được các tình nguyện viên FHG và Quỹ TT LCM phân loại và tặng trực tiếp cho các bé.
- Kêu gọi tài trợ từ các nguồn khác (doanh nghiệp, hội, nhóm xã hội khác).
VI: QUYỀN LỢI DÀNH CHO CÁC ĐƠN VỊ TÀI TRỢ:
6.1 Đối với các đơn vị tham gia tài trợ quà tặng, vật phẩm cho chương trình:
- Không có quyền lợi về truyền thông. Nếu các doanh nghiệp muốn có tư liệu hoặc hình ảnh để thực hiện công tác hỗ trợ phát triển thương hiệu, các doanh nghiệp phải hoàn toàn chủ động.
- Được giới thiệu trang trọng và lên trao quà tượng trưng cho các đối tượng khó khăn điển hình.
- Được phát biểu ý kiến trong chương trình (tùy theo sự sắp đặt của BTC và thời gian cho phép).
- Các quyền lợi phát sinh khác, doanh nghiệp, tổ chức có thể trao đổi đề xuất thêm đối với BTC nhưng vẫn đảm bảo tính từ thiện thực sự của chương trình.
6.2 Đối với nhà tài trợ (doanh nghiệp, cá nhân) về tiền mặt:
- Ban tổ chức cam kết báo cáo tài chính minh bạch khoản tiền mặt đóng góp được chi dùng như thế nào và các hạng mục gì để nhà tài trợ an tâm về số tiền của mình được sử dụng đúng mục đích.
hông tin về bệnh nhân HIV nhóm
Những người nhiễm HIV ở Bắc Ninh hiện mới chỉ được hưởng một số chính sách của nhà nước ban hành cho những người nhiễm HIV. Cụ thể như sau:
- Tạo việc làm, chống kì thị: Các dự án đầu tư tự tạo việc làm, xây dựng mô hình các nhóm Tự lực, đầu tư cho những người công khai nhiễm H (Mô hình nuôi cá, dệt may, chăn nuôi; các dịch vụ….); Bảo vệ hồ sơ của những người nhiễm H, đảm bảo công việc và sự tôn trọng cho họ.
- Cai nghiện thay thế: Thay thế ma túy bằng các sản phẩm khác tích cực
- Giảm thiểu lây nhiễm: Phát bao cao su, cung cấp kim tiêm sạch, giám sát việc
truyền máu.
- Chính sách cho trẻ em nhiễm H: Chống kì thị, đảm bảo quyền lợi giáo dục.
- Mạng lưới GIPA- khuyến khích người nhiễm H nói lên vấn đề của họ. (Tạp chí Sống chung với HIV); VNW+
- Chính sách với giới trẻ: Phòng chống từ xa, sức khỏe sinh sản.
2/ Những vấn đề của người nhiễm H
- Khủng hoảng kinh tế
- Khủng hoảng tâm lí
- Bị kì thị
- Những người nhiễm H đa phần trong nhóm tệ nạn: Không có việc làm, tái tham gia tệ nạn cao.
(Hệ thống nhóm tạo việc làm chủ yếu dựa vào các nhóm tự lực- đồng đẳng)
3/Nhóm Vì ngày mai tươi sáng:
a/ Sáng lập viên: Phạm Thị Hiền: Bị lây nhiễm từ chồng, nhà có 1 trong 2 con nhiễm H lây truyền trong quá trình mang thai.
b/ Quá trình thành lập: Tiền thân từ nhóm Vì ngày mai tươi sáng ở Hà nội. Nhóm có trên 20 người, đa phần là phụ nữ, chủ yếu là phụ nữ. Nhóm phụ trách chăm sóc cho những đứa con chung. Làm công tác tập huấn tuyên truyền, giảm thiểu lây nhiễm cho các đối tượng nguy cơ (mại dâm, ma túy); Kiểm soát lây nhiễm tại chính các đối tượng trong nhóm.
c/ Đời sống:
- Được thụ hưởng từ chính sách của nhà nước
- Chưa có tổ chức đầu tư nào hỗ trợ
- Khó khăn: Thiếu tài chính. (Cần tăng khẩu phần dinh dưỡng cho trẻ- tìm nguồn đầu tư không hoàn lại; Cần thêm thuốc bổ xung- TCKHL (Thuốc bổ, các thuốc khác chống các bệnh cơ hội…).
- Nghề nghiệp: Rất khó để tìm được việc làm có thu nhập ổn định.
Thông tin chi tiết liên hệ:
Trưởng nhóm: Phạm Thị Hiền
Nhóm Vì Ngày Mai Tươi Sáng Bắc Ninh 1 "bfbacninh1"
Đại chỉ: Số 30- Nguyễn Du - Ninh Xá - TP Bắc Ninh - Tỉnh Bắc Ninh.
ĐT: 0241.3812.947 * 0982.891.669
và hiencity80@yahoo.com.vn">
Hiện nay, với sự phát triển của công nghệ thông tin cùng những hành động, chương trình, tuyên truyền nhằm làm tăng nhận thức của người dân về căn bệnh thế kỷ HIV, chúng ta không còn nhắc đến nó hay những cá thể nhiễm HIV với sự bất ngờ, hiếu kì pha lẫn những sợ hãi và kỳ thị như trước đây. Các bệnh nhân này sống một cuộc sống bình thường bên gia đình bạn bè , sống những tháng năm cuối đời trong tình yêu thương của cộng đồng.
Vậy bạn đã từng một lần đặt câu hỏi ở những nơi mà truyền thông chưa thể gõ cửa, ở những mảnh đất sự tuyên truyền về HIV vẫn còn nằm ở vạch xuất phát thì cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H sẽ ra sao chưa?Trên dải non sông hình chữ S này còn tồn tại biết bao xóm làng như thế. Cứ mỗi nơi lại có đến hàng trăm người nhiễm H. Thật không dám tưởng tượng đến tổng số những người nhiễm H và cuộc sống ở những nơi xa xôi, không thể chạm đến văn minh như vậy.
Bắc Ninh - nằm cách trung tâm thủ đô Hà Nội khoảng 20km .Một khoảng cách địa lý không lớn lắm ấy vậy mà cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H nơi đây tưởng chừng có lúc rơi vào ngõ cụt không lối thoát.
Tiếp xúc với một bệnh nhân để hiểu một cách sâu sắc về cuộc sống của họ khi biết mình nhiễm H mới thấy nhiều điều trái ngang vẫn còn tồn tại ở xã hội văn minh này. Những bệnh nhân nơi đây đều nhiễm bệnh( chồng hoặc vợ bị nhiễm rồi lây cho người thân của mình không ngoại trừ con cái). Tính ra chỉ riêng ở đây đã có 100 em bị nhiễm HIV chưa kể các bậc phụ huynh.
Ngày qua ngày ,họ sống trong sự kỳ thị xa lánh của những người xung quanh. Có những người còn phải chịu đựng chính sự dè bỉu của gia đình mình, họ không nhận được một chút động viên nào về tinh thần chứ đừng nói đến những cung cấp về mặt vật chất. Thời gian đầu biết mình mắc căn bệnh thế kỷ , nhiều người không còn muốn sống vì họ chỉ có một khái niệm “ADSI là chết” và muốn kết thúc sớm sự đau đớn về cả tinh thần lẫn thể chất.
Sức khỏe không cho phép họ lao động những công việc chân tay nặng nhọc để nuôi sống bản thân, không có sự trợ cấp nào đáng kể từ cộng đồng cho những chi phí cần thiết như thuốc men, không nhận được sự động viên từ người thân dù đơn giản chỉ là sự sẻ chia đồng cảm , nhiều người chỉ còn là những cái xác không hồn, sống cho qua ngày đoạn tháng với ý nghĩ tiêu cực nặng nề.
Điều đáng nói ở đây là những người mắc H này có những người có con. Con họ dù bị nhiễm H hay không bị nhiễm H thì cũng vẫn chỉ là những đứa trẻ. Có em đến lớp bị bạn bè trêu ghẹo ,xa lánh vì bố mẹ mắc H. Lại có đứa không được đi học vì bạn bè sợ hãi hay vì phụ huynh không cho con mình học cùng lớp với người nhiễm H. Những đứa trẻ không đủ lớn để nhận biết lại phải hứng chịu những nỗi đau quá lớn. Sự ghẻ lạnh khiến bản thân đơn độc là nỗi đau tưởng chừng không thể dùng lời nói diễn đạt. Có những em ước ao đi học, ước ao cầm quyển sách bi bô đọc bài cùng các bạn trên lớp chỉ biết khóc vì bị bắt ở nhà mà không hiểu sao mình không được đến trường. Có những đứa trẻ không bao giờ có đủ điều kiện mua một cái cặp sách, vài quyển vở, cây bút để lên lớp nghe giảng…Chưa kể đến những đứa trẻ buộc chôn chặt sự hồn nhiên vô tư đáng có để lao động, làm tất cả những gì có thể làm để duy trì sự sống dù là lay lắt…
Câu hỏi được đặt ra là liệu họ - những người mắc bệnh H và con của họ có đáng phải chịu một cuộc sống như vậy? Đây không phải là xã hội kém phát triển, càng không phải là một thời đại lạc hậu về thông tin ,hơn thế nữa những gì họ cần không phải cái gì quá lớn lao to tát không thể thực hiện. Ngồi gần lại với họ một chút. Lặng im lắng nghe họ vài phút thôi, bạn sẽ cảm thấy tình bao dung sẻ chia là tất cả những gì họ cần trong quãng đời còn lại.
Bạn không thể xây một ngôi nhà đầy đủ tiện nghi cho họ, không thể mang họ đến bệnh viện lớn để chăm sóc… nhưng bạn có thể tặng cho họ những quyển sách bạn đã đọc, những chiếc áo cũ bạn không còn mặc đến, những tình yêu đồng bào luôn ẩn chứa trong trái tim mỗi chúng ta.
Người yêu người bao nhiêu cũng thiếu, hãy cho đi để nhận về yêu thương cho mình và gia đình mình các bố mẹ nhé!
__________________
Chương trình Cho Con ban đầu là 1 buổi biểu diễn kịch do nhóm FHG (Free Hug Group) kết hợp với Nhà hát Tuổi trẻ và Nhóm Vì ngày mai tươi sáng tổ chức cho các cháu nhỏ có HIV và các cháu có bố mẹ bị HIV của tỉnh Bắc Ninh vào ngày Gia đình Việt Nam 28/6/09.
Người lớn bị nhiễm HIV cũng đã cần sự giúp đỡ rồi còn đây, những em bé có HIV, những em âm tính với HIV nhưng có bố mẹ bị HIV thì hơn bao giờ hết cần tới sự chia sẻ của cộng đồng biết nhường nào. Nỗi khổ lớn nhất của các em là bị kì thị, chưa kể đến hầu hết các em đều ở tình trạng thiếu dinh dưỡng, gia đình các em rất khó khăn. Việc đến trường hay vui chơi đối với các em cũng thật là khó vì sự kì thị của nhiều người. Họ tránh xa các em, không cho con em mình chơi với các em... Các em thực sự thiếu thốn cả về đời sống vật chất và tinh thần.
107 em bé và nhiều gia đình thiếu may mắn chính là những đối tượng đang cần sự giúp đỡ của chúng ta. Vì vậy, mong các bạn sẽ phối hợp với FHG và 3 tổ chức còn lại thực hiện chương trình CHO CON với mong muốn mang đến cho các em niềm vui nho nhỏ trong ngày Gia đình VN và hỗ trợ phần nào cho cuộc sống, việc chữa bệnh và việc học tập của các em.
Nhân ngày Gia đình Việt Nam 28/6, các bạn hãy chung tay làm 1 việc có ý nghĩa cho các mảnh đời bất hạnh. Các em nhỏ bị HIV và cả bố mẹ các em rất cần sự giúp để duy trì và cải thiện thể lực như là đồ ăn dinh dưỡng đường, sữa, thuốc bổ và đồ chơi, đồ dùng học tập, quần áo cũng rất cần. Chúng tôi kêu gọi tất cả các bạn đóng góp ủng hộ các em giúp các em có thêm niềm hy vọng ở cuộc sống.
__________________
I. KHUNG CHƯƠNG TRÌNH
- Tên chương trình: “Cho con”
- Thời gian: 8h-11h30 ngày 28/6/2009
- Địa điểm: Hội trường Sở LĐTB XH tỉnh Bắc Ninh
- Đơn vị tổ chức: Nhóm từ thiện cộng đồng Free Hugs Group (FHG) (Vòng tay yêu thương), Quỹ Từ thiện Làm cha mẹ, “Nhà hát Tuổi Trẻ”, nhóm “Vì ngày mai tươi sáng”.
II. NỘI DUNG CHÍNH
Nội dung chính
Ghi chú
1
Giới thiệu các đơn vị tổ chức chương trình; Nhà tài trợ, báo chí và các thành phần khác (nếu có)
Đoàn kịnh Nhà hát Tuổi Trẻ trình diễn vở kịch “Cây khế”
Trao tiền, quà từ thiện cho các bé bị nhiễm HIV (Quỹ TT LCM và các tổ chức khác nếu có)
Quà tặng, vật dụng quyên góp từ một số cơ sở sản xuất, doanh nghiệp…
Tiệc ngọt cho các em
Văn nghệ, trò chơi cộng đồng dành cho TNV, các em nhỏ.
III. DỰ KIẾN MỜI TÀI TRỢ CÁC HẠNG MỤC QUÀ TẶNG
3.1 Mời tài trợ các vật dụng, đồ dùng cho các bé có H và các bé có cha mẹ có H.
- Các bé có H từ 2 tới 10 tuổi: 30 bé có nhu cầu về chất dinh dưỡng như đường, sữa và thuốc bổ, đồ chơi và đồ dùng học tập, quần áo.
- Các bé có bố mẹ có H: với số lượng 77 bé có độ tuổi từ 2 tới 14 tuổi trong đó có 68 bé có hoàn cảnh gia đình rất khó khăn. Các bé có nhu cầu về: Cặp sách, đồ dùng học tập, bàn học, quần áo, đồ chơi.
3.2 Mời tài trợ quà tặng các phần quà mừng ngày Gia đình Việt Nam.
- Bánh kẹo
- Quà tặng.
3.2 Tài trợ tiền mặt
- Dựa trên danh sách và hoàn cảnh cụ thể của các gia đình, các em bé, FHG và Quỹ TT LCM sẽ thống nhất với nhà tài trợ về số tiền trong từng suất được trao, tặng.
- Đại diện nhà tài trợ sẽ trực tiếp tới trao và giám sát việc giải ngân số tiền mặt tài trợ.
IV. PHƯƠNG THỨC THỰC HIỆN
1. FHG và Quỹ TT LCM điều phối và phối hợp với Nhà hát tuổi trẻ diễn vở kịch “Cây khế” phục vụ các bé có H, các bé chịu ảnh hưởng và cha mẹ các bé.
2. FHG và Quỹ TT LCM kêu gọi quyên góp và tập hợp quần áo và các đồ dùng phù hợp với trẻ em bao gồm: quần áo, sách vở, cặp sách, đồ dùng học tập, bàn học, xe đạp cũ, đồ dùng khác…
3. FHG phối hợp với Quỹ TT LCM chủ động công tác thuê phương tiện vận chuyển đại diện các đơn vị tài trợ (nếu có), nhân sự FHG và Quỹ TT LCM thực hiện chương trình, quà tặng, vật dụng quyên góp được… tới địa điểm tổ chức chương trình.
4. FHG chuẩn bị các tiết mục văn nghệ, dàn dựng các trò chơi cho các em bé và các bậc cha mẹ vui chơi chào mừng ngày Gia đình Việt Nam.
5. Báo chí và truyền hình tham dự chương trình sẽ chủ động về phương tiện đi lại. Nếu cần hỗ trợ của BTC, vui lòng liên hệ sớm.
6. Báo chí, truyền hình đi theo các đơn vị tài trợ chủ động trong việc đi lại.
V. KINH PHÍ THỰC HIỆN
- Tình nguyện viên của FHG và Quỹ TT LCM sẽ đóng góp để tự trang trải chi phí đi lại và ăn ở trong 1 ngày thực hiện chương trình. (Dự trù trường hợp không mời được tài trợ xe chở người, chờ đồ, các tình nguyện viên sẽ chia sẻ và đóng góp).
- Tiền tài trợ xin được sẽ phục vụ cho việc mua đường, sữa và và thuốc bổ tặng cho gia đình 30 bé có H.
- Các đồ dùng quyên góp được sẽ được các tình nguyện viên FHG và Quỹ TT LCM phân loại và tặng trực tiếp cho các bé.
- Kêu gọi tài trợ từ các nguồn khác (doanh nghiệp, hội, nhóm xã hội khác).
VI: QUYỀN LỢI DÀNH CHO CÁC ĐƠN VỊ TÀI TRỢ:
6.1 Đối với các đơn vị tham gia tài trợ quà tặng, vật phẩm cho chương trình:
- Không có quyền lợi về truyền thông. Nếu các doanh nghiệp muốn có tư liệu hoặc hình ảnh để thực hiện công tác hỗ trợ phát triển thương hiệu, các doanh nghiệp phải hoàn toàn chủ động.
- Được giới thiệu trang trọng và lên trao quà tượng trưng cho các đối tượng khó khăn điển hình.
- Được phát biểu ý kiến trong chương trình (tùy theo sự sắp đặt của BTC và thời gian cho phép).
- Các quyền lợi phát sinh khác, doanh nghiệp, tổ chức có thể trao đổi đề xuất thêm đối với BTC nhưng vẫn đảm bảo tính từ thiện thực sự của chương trình.
6.2 Đối với nhà tài trợ (doanh nghiệp, cá nhân) về tiền mặt:
- Ban tổ chức cam kết báo cáo tài chính minh bạch khoản tiền mặt đóng góp được chi dùng như thế nào và các hạng mục gì để nhà tài trợ an tâm về số tiền của mình được sử dụng đúng mục đích.
hông tin về bệnh nhân HIV nhóm
Những người nhiễm HIV ở Bắc Ninh hiện mới chỉ được hưởng một số chính sách của nhà nước ban hành cho những người nhiễm HIV. Cụ thể như sau:
- Tạo việc làm, chống kì thị: Các dự án đầu tư tự tạo việc làm, xây dựng mô hình các nhóm Tự lực, đầu tư cho những người công khai nhiễm H (Mô hình nuôi cá, dệt may, chăn nuôi; các dịch vụ….); Bảo vệ hồ sơ của những người nhiễm H, đảm bảo công việc và sự tôn trọng cho họ.
- Cai nghiện thay thế: Thay thế ma túy bằng các sản phẩm khác tích cực
- Giảm thiểu lây nhiễm: Phát bao cao su, cung cấp kim tiêm sạch, giám sát việc
truyền máu.
- Chính sách cho trẻ em nhiễm H: Chống kì thị, đảm bảo quyền lợi giáo dục.
- Mạng lưới GIPA- khuyến khích người nhiễm H nói lên vấn đề của họ. (Tạp chí Sống chung với HIV); VNW+
- Chính sách với giới trẻ: Phòng chống từ xa, sức khỏe sinh sản.
2/ Những vấn đề của người nhiễm H
- Khủng hoảng kinh tế
- Khủng hoảng tâm lí
- Bị kì thị
- Những người nhiễm H đa phần trong nhóm tệ nạn: Không có việc làm, tái tham gia tệ nạn cao.
(Hệ thống nhóm tạo việc làm chủ yếu dựa vào các nhóm tự lực- đồng đẳng)
3/Nhóm Vì ngày mai tươi sáng:
a/ Sáng lập viên: Phạm Thị Hiền: Bị lây nhiễm từ chồng, nhà có 1 trong 2 con nhiễm H lây truyền trong quá trình mang thai.
b/ Quá trình thành lập: Tiền thân từ nhóm Vì ngày mai tươi sáng ở Hà nội. Nhóm có trên 20 người, đa phần là phụ nữ, chủ yếu là phụ nữ. Nhóm phụ trách chăm sóc cho những đứa con chung. Làm công tác tập huấn tuyên truyền, giảm thiểu lây nhiễm cho các đối tượng nguy cơ (mại dâm, ma túy); Kiểm soát lây nhiễm tại chính các đối tượng trong nhóm.
c/ Đời sống:
- Được thụ hưởng từ chính sách của nhà nước
- Chưa có tổ chức đầu tư nào hỗ trợ
- Khó khăn: Thiếu tài chính. (Cần tăng khẩu phần dinh dưỡng cho trẻ- tìm nguồn đầu tư không hoàn lại; Cần thêm thuốc bổ xung- TCKHL (Thuốc bổ, các thuốc khác chống các bệnh cơ hội…).
- Nghề nghiệp: Rất khó để tìm được việc làm có thu nhập ổn định.
Thông tin chi tiết liên hệ:
Trưởng nhóm: Phạm Thị Hiền
Nhóm Vì Ngày Mai Tươi Sáng Bắc Ninh 1 "bfbacninh1"
Đại chỉ: Số 30- Nguyễn Du - Ninh Xá - TP Bắc Ninh - Tỉnh Bắc Ninh.
ĐT: 0241.3812.947 * 0982.891.669
và hiencity80@yahoo.com.vn">
Hiện nay, với sự phát triển của công nghệ thông tin cùng những hành động, chương trình, tuyên truyền nhằm làm tăng nhận thức của người dân về căn bệnh thế kỷ HIV, chúng ta không còn nhắc đến nó hay những cá thể nhiễm HIV với sự bất ngờ, hiếu kì pha lẫn những sợ hãi và kỳ thị như trước đây. Các bệnh nhân này sống một cuộc sống bình thường bên gia đình bạn bè , sống những tháng năm cuối đời trong tình yêu thương của cộng đồng.
Vậy bạn đã từng một lần đặt câu hỏi ở những nơi mà truyền thông chưa thể gõ cửa, ở những mảnh đất sự tuyên truyền về HIV vẫn còn nằm ở vạch xuất phát thì cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H sẽ ra sao chưa?Trên dải non sông hình chữ S này còn tồn tại biết bao xóm làng như thế. Cứ mỗi nơi lại có đến hàng trăm người nhiễm H. Thật không dám tưởng tượng đến tổng số những người nhiễm H và cuộc sống ở những nơi xa xôi, không thể chạm đến văn minh như vậy.
Bắc Ninh - nằm cách trung tâm thủ đô Hà Nội khoảng 20km .Một khoảng cách địa lý không lớn lắm ấy vậy mà cuộc sống của những bệnh nhân nhiễm H nơi đây tưởng chừng có lúc rơi vào ngõ cụt không lối thoát.
Tiếp xúc với một bệnh nhân để hiểu một cách sâu sắc về cuộc sống của họ khi biết mình nhiễm H mới thấy nhiều điều trái ngang vẫn còn tồn tại ở xã hội văn minh này. Những bệnh nhân nơi đây đều nhiễm bệnh( chồng hoặc vợ bị nhiễm rồi lây cho người thân của mình không ngoại trừ con cái). Tính ra chỉ riêng ở đây đã có 100 em bị nhiễm HIV chưa kể các bậc phụ huynh.
Ngày qua ngày ,họ sống trong sự kỳ thị xa lánh của những người xung quanh. Có những người còn phải chịu đựng chính sự dè bỉu của gia đình mình, họ không nhận được một chút động viên nào về tinh thần chứ đừng nói đến những cung cấp về mặt vật chất. Thời gian đầu biết mình mắc căn bệnh thế kỷ , nhiều người không còn muốn sống vì họ chỉ có một khái niệm “ADSI là chết” và muốn kết thúc sớm sự đau đớn về cả tinh thần lẫn thể chất.
Sức khỏe không cho phép họ lao động những công việc chân tay nặng nhọc để nuôi sống bản thân, không có sự trợ cấp nào đáng kể từ cộng đồng cho những chi phí cần thiết như thuốc men, không nhận được sự động viên từ người thân dù đơn giản chỉ là sự sẻ chia đồng cảm , nhiều người chỉ còn là những cái xác không hồn, sống cho qua ngày đoạn tháng với ý nghĩ tiêu cực nặng nề.
Điều đáng nói ở đây là những người mắc H này có những người có con. Con họ dù bị nhiễm H hay không bị nhiễm H thì cũng vẫn chỉ là những đứa trẻ. Có em đến lớp bị bạn bè trêu ghẹo ,xa lánh vì bố mẹ mắc H. Lại có đứa không được đi học vì bạn bè sợ hãi hay vì phụ huynh không cho con mình học cùng lớp với người nhiễm H. Những đứa trẻ không đủ lớn để nhận biết lại phải hứng chịu những nỗi đau quá lớn. Sự ghẻ lạnh khiến bản thân đơn độc là nỗi đau tưởng chừng không thể dùng lời nói diễn đạt. Có những em ước ao đi học, ước ao cầm quyển sách bi bô đọc bài cùng các bạn trên lớp chỉ biết khóc vì bị bắt ở nhà mà không hiểu sao mình không được đến trường. Có những đứa trẻ không bao giờ có đủ điều kiện mua một cái cặp sách, vài quyển vở, cây bút để lên lớp nghe giảng…Chưa kể đến những đứa trẻ buộc chôn chặt sự hồn nhiên vô tư đáng có để lao động, làm tất cả những gì có thể làm để duy trì sự sống dù là lay lắt…
Câu hỏi được đặt ra là liệu họ - những người mắc bệnh H và con của họ có đáng phải chịu một cuộc sống như vậy? Đây không phải là xã hội kém phát triển, càng không phải là một thời đại lạc hậu về thông tin ,hơn thế nữa những gì họ cần không phải cái gì quá lớn lao to tát không thể thực hiện. Ngồi gần lại với họ một chút. Lặng im lắng nghe họ vài phút thôi, bạn sẽ cảm thấy tình bao dung sẻ chia là tất cả những gì họ cần trong quãng đời còn lại.
Bạn không thể xây một ngôi nhà đầy đủ tiện nghi cho họ, không thể mang họ đến bệnh viện lớn để chăm sóc… nhưng bạn có thể tặng cho họ những quyển sách bạn đã đọc, những chiếc áo cũ bạn không còn mặc đến, những tình yêu đồng bào luôn ẩn chứa trong trái tim mỗi chúng ta.
Người yêu người bao nhiêu cũng thiếu, hãy cho đi để nhận về yêu thương cho mình và gia đình mình các bố mẹ nhé!
Bác lại đang nói về khoa học gì thế?
Em và ông xã lấy nhau gần chục năm, mấy lầ hỏng đều do cố chiều chồng, thích có con quá nhưng sợ chồng bỏ nên cứ phải cố, hậu quả là 1 lần xảy khi được 3.5th, 1 lần lưu khi được 2th và 1 lần chửa ngoài dạ con (do bị viêm nhiễm nặng, cũng vì cái chuyện quan hệ và nạo hút quá nhiều mà thôi)
Vậy nên quả thật lần vừa rồi
Tuy nhiên đàn ông đúng là sĩ diện, tham lam, ích kỷ và độc đoán gia trưởng thật. Tuy rất yêu vợ và 2 cô con gái nhưng ông xã nhà em vẫn thích giải quyết khâu oai bằng cách muốn có thêm 1 cậu con giai.
Nhưng người tính chẳng bằng trời tính. Nếu không có con giai chắc chồng lại tính cách khác thôi.
Về lọ thuốc bổ mình xin mua vì mình cũng đang dùng hãng này.
Quần áo của em bé mình chưa biết thế nào nhưng cái nào phù hợp mình cũng muốn mua, còn lọ centrum là gì vậy. Nếu bạn cần thanh lý để làm việc thiện thì gọi cho mình nhé:Rose::Rose::Rose:
26/6 là SN em mong các bác chỉ giáo vài đường cơ bản để mẹ cháu hoành tráng với gia đình sau hơn 1 năm rửa tay gác kiếm (mẹ cháu làm ống nghiêm phải năm im cả 9 tháng rồi nuôi các cháu nên giờ mới được ló mặt ra với đời đấy ạ)
Lâu rồi không nấu ăn nên phải nhờ các bác giúp cho thôi, xin đa tạ các bác trước nhé :Laughing::Laughing::Laughing::Laughing::Laughing: :Rose::Rose::Rose::Rose::Rose:
Chết thật chưa nhập hội bé sinh đôi mà hội này cũng hơn đầy tháng rồi mới quay lại, các bác thấy đấy trẻ con cũng sang tháng thứ 2 mới biết hóng chuyện mà. Vả lại, các bác thông cảm 2 cháu sinh đôi nhà em mới 5 tháng rưỡi cái hồi mà em nhập hội cháu mới được 4 tháng nên bận lắm các bác ạ, nhưng mà em vẫn thêu chữ nhân đấy được 30 bức cả to cả nhỏ rồi đấy các bác ạ, có các bác nào muốn trao đổi mẫu với em thì goi cho em vào số 0904151510, em tính rộng rãi mà tháng này là tháng SN của em nên bác nào có ĐK ới em 1 câu em mời các bác ngay,
Con bạn tên là Nghé à?, giống tên con cô bạn cùng tuổi 78 của mình quá. Mình cũng ở HN và rất thích làm việc thiện, yêu quý tất cả những người có chung sở thích đó. Gọi ĐT cho mình hoặc cho mình số ĐT được không?:Rose::Rose::Rose:
Chị à, em ở HN nên không tham gia trực tiếp được trường hợp này nhưng nếu có trường hợp nào tại HN thì chị nhớ tới em nhé. Em đã gửi 1 hộp sữa được quà trong cuộc thi "Bé hỏi hay, mẹ dạy đúng" đến nhóm "Chung 1 tấm lòng" mà chắc chị vẫn chưa nhận được phải không? Em sẽ hỏi lại BTC và gửi thẳng về 27 Yên Thế, P2, Tân Bình, HCM cho chị nhé. Em cũng có 1 bộ mỹ phẩm của Forever sản phẩm từ Lô hội mà công ty nhập khẩu do em bà Trương Mỹ Hoa làm GĐ có trụ sở lớn lắm trong HCM đó. Bộ SP đó khoảng 2tr em cũng muốn nhờ chị đấu giá để làm từ thiện nhưng gửi qua cho chị bằng cách nào thuận tiện nhất bây giờ? Em tham gia vào Quỹ TT bên LCM từ những ngày đầu và giờ bên đó cũng làm được nhiều việc thiện lắm rồi vậy nếu em post trường hợp của chị Tâm và 1 số trường hợp khác để nhờ sự ủng hộ của Quỹ TT bên đó có được không chị? Ngược lại 1 số trường hợp trong Miền Nam, Miền Trung cần trợ giúp em nhờ chị kêu gọi giúp có được không ạ? Em hỏi ý kiến chị trước rồi mới dám thực hiện. Em chờ tin chị lắm đấy :Rose::Rose::Rose::Rose::Rose::LoveStruc:
Bác này hô khẩu hiệu ác quá: "HÃy yêu thương Kve như chính bản thân mình
Đừng phán xét họ kẻo Kve khác phán xét mình"
Đùa bác tý thôi vì sau khi buồn cười quá với 1 loạt những cái khái niệm "nằm dưới", bác đã nói ra 1 khẩu hiệu mà em đang rất phấn đấu thực hiện nhưng khó quá bác ạ.
"Xấu chàng thì hổ ta" Chính vì vậy em đồng ý với quan điểm 1 số bác nam gần đây viết (Có lẽ bị chị em nói nhiều quá nên các bác càng ngày càng nói ngắn gọn, xúc tích nhưng đôi khi hơi máy móc, khẩu hiệu nhưng mà thế là đúng thôi, nói khác đi dễ làm bia đỡ đạn lắm, thương các bác quá Hihi). Mỗi lần vào mạng lại ghé thăm trang này và thấy các bác vẫn tranh luận không ngừng không nghỉ đủ biết vấn đề này mang tình thời sự thật.
Trở lại câu của bác codon99 (tò mò chút năm 99 bác bị vợ bỏ à?:RaisedEye)
Em nghĩ thế này đối với phụ nữ chúng em không bao giờ thích mất chồng, mất gia đình và HP vì thế thường tha thứ nếu còn có thể, tuy nhiên điều đó tùy thuộc vào sự hối cải và sự chinh phục lại TY của các bác (Cũng khó lắm vì khi yêu "cưa đổ" bao giờ cũng dễ hơn là mất rồi lại phải làm lại từ đầu, riêng điểm này các bác thật là "thân lừa ưa nặng")
Còn riêng quan điểm cá nhân em, em yêu chồng, tin tưởng và tự hào về chồng bao nhiêu thì em càng cảm thấy nể phục, đồng cảm và ghen tỵ với những người phụ nữ mà chồng mình yêu và "ăn nằm" (tất nhiên là em yêu và nể phục, đồng cảm với mình quá rồi, vì hiện tại em đang là người phụ nữ đó đấy).
Tuy nhiên trong cuộc sống vợ chồng nếu người phụ nữ muốn giữ sẽ giữ được người đàn ông của mình chỉ có điều đôi khi chính bản thân em cũng không biết mình có nên giữ nữa không? (Có nghĩa là cảm thấy mình phải hy sinh vì nhiều người quá: bố mẹ đôi bên, con cái, anh chị em đôi bên, họ hàng người thân và quan hệ xã hội khác nhiều mối quan hệ lắm chứ đâu phải chỉ có chồng và mình) Đôi khi Kve đã là gì nhiều cái chồng phạm sai lầm nặng hơn và "vừa ăn cướp vừa la làng" biết mà vẫn phải bỏ qua và tha thứ vì yêu chồng, thương chồng, nể và tôn trọng cái sĩ diện đàn ông của chồng và lớn nhất là vì bố mẹ, con cái và vì chính bản thân mình nữa.
Thôi các bác cứ tranh luận tiếp nhé, em nói nhiều quá rối, em ngược đây và vẫn hẹn gặp lại:Laughing::Rose::Rose::Rose::Rose::Rose::Rose:
Chắc là phương pháp ấy đấy em gái của chị ạ. Chỉ có điều bác Dư là con trai nên không làm em phải sợ đau đâu chỉ có điều lâu khỏi hơn vì chỉ bấm huyệt 1 hồi rồi thôi. Biết em chị sợ đau như vậy chị đã giới thiệu em đến bác Dư và 1 số bác con trai khác trong CLB Tác động cột sống của mẹ chị rồi.
Chị nói thế là muốn trả lời hộ bạn kia thôi chứ không có ý trêu em đâu đấy nhé. Sau vụ bị em tổng xỉ vả chị sợ rồi chẳng dám thanh minh kẻo em lại bảo chị văn vẻ, dạy đời (lâu lắm mới có người khen văn mình hay.
Lâu rồi không thấy em vào topic này nữa, chị đoán chắc em hết tắc rồi phải không? Chúc mừng em. Chị bận chẳng gọi cho em được nhưng rất quan tâm đến em đấy vì sau vụ giúp em chị buồn lắm vì chưa ai nói chị nặng lời như vậy cả. Còn những gì chị nói chị làm chắc giờ em cũng hiểu và thông cảm cho chị rồi phải không? Nếu em chưa thông cảm thì hãy gọi hoặc nt cho chị để chị có 1 lời giải thích nhé
Cô nhớ lại đi, cô đã nói như thế này. Cô nói là "nếu vắt bằng tay như vậy em sợ làm tổn thương các mô của vú lắm" như thế là đang ca ngợi việc bấm huyệt của mẹ tôi ư?
Mẹ tôi chữa bệnh chưa hề làm tổn thương mô vú của ai cả.
Tôi không muốn nói với mẹ là biết cô trên mạng và thấy cô đau quá nên giới thiệu đến vì có lần 1 người cũng tìm đến chữa bệnh nói là biết qua mạng, mẹ tôi rất không bằng lòng vì không thích mang chuyện này lên mạng như thế (tất nhiên nó cũng có nguyên nhân riêng mà tôi không muốn nói ra đây), thực sự tôi vô tình nói ra nên rất ngại mẹ tôi nghĩ là mình cố ý làm sai với những lời dặn trước của mẹ, lưu ý 1 lần nữa là mẹ tôi ghét nhất chuyện "pr" gì đó như cô nói, việc đó không đáng làm và quả thật không cần làm như vậy đâu.
Thôi, mọi chuyện đã qua tôi không bao giờ muốn nói lại để căng thẳng thêm. Nếu tôi đã nói những gì làm cô tức giận, khó chịu không muốn nghe thì tôi xin lỗi cô, thật tình tôi cũng không muốn làm như vậy chỉ vì tôi thấy mẹ tôi quan tâm đến cô, thỉnh thoảng cũng còn hỏi thăm, vậy mà dù không đến chữa bệnh nữa vì lý do gì thì cô cũng báo lại để mẹ tôi khỏi chờ chứ. Tôi giận vì người mà mình giới thiệu lại làm như vậy chứ không cố ý làm cô khó chịu, bực bội như vậy đâu. Nếu lời tôi nói có 1 chút chua chát, bực tức khiến cô giận dữ đến vậy thì mong cô cũng bỏ qua cho tôi đi.
Tôi còn nợ cô 50.000 đồng và vô tình lại là người giới thiệu cô (nên vì thế tôi mới cho là có duyên, có nợ). Còn về khoản nợ 50.000 đồng, tôi hứa là chiều nay sẽ chuyển khoản vào tài khoản tại VCB của cô. Có đúng số TK là: 0011000453793, tên chủ tài khoản là Đinh Thùy Linh, đúng không? Cô yên tâm đi cô sẽ nhận được tiền sớm thôi, không ai muốn mắc nợ vì 50.000 đồng đâu. Chào cô!:Sad::Straightf: