Tôi, một đứa con gái có số khổ, cha mẹ ly dị...sống mới mấy dì và ngoại, ngoại cũng thương tôi nhưng có lẽ tình thương k bằng mấy đứa con dì khác hoặc có lẽ mẹ tôi không hề gửi tiền về nuôi tôi..mẹ tôi, chỉ chạy theo những người đàn ông mà mẹ xem là tốt với mẹ, nhưng có lẽ..mẹ tôi không hề bít cuộc sống của tôi bắt đầu từ những năm tiểu học...


Tôi học giỏi, tôi hung dữ, t không quậy nhưng t không ngoan...quậy có chừng mực...và tôi không hề được đi chơi...học về tôi học bài và làm công việc nhà...giữ em


Nhưng nếu mấy dì không vui, t sẽ là người bị chửi...mẹ ở đâu?... đứa e chơi với tôi, nó khóc, t bị đánh, dì út t chơi với t, nó quạu, t cũng bị đánh...nói chung, t là người có lỗi...mẹ ở đâu?


Cha tôi...thương t nhất nhưng có lẽ tình yêu của ổng mạnh hơn tình cha con nên ổng bỏ tôi


Cuộc sống tôi từ năm tiểu học đến năm lớp 12 lặng lẽ, buồn, guồng quay nó cứ thế...


Năm t thi vào trung cấp...tôi có quen được 1 bạn, có lẽ tình yêu chưa lớn nên 1 thời gian sau thì chia tay


Có lẽ, khoảng thời gian vui nhât, hạnh phúc và đau khổ nhất bắt đầu khi tôi cầm tấm bằng cấp đi làm ở xa nhà. Cảm giác vui, lạ, thoát khỏi căn nhà của ngoại..thoát khỏi nhưng tiếng chửi rủa..khỏe tai ghê