tôi có những ước mơ, có những hoài bão của mình khi mới ra trường. thế nhưng khi bước ra cánh cổng đại học tôi nhân ra cs này thật k như mơ. k kiếm dược việc làm, áp lực từ gia đình, người thân, bạn bè nhiều lúc làm tôi muốn ngã gục. tôi k thể khóc dc, dường như nước mắt của tôi đã tan biến trong nỗi dau của vật chất, kỳ vọng


tôi thật sự mất phương hướng.................đêm đã khuya lắm rồi