PHƯƠNG TRỜI CÁCH BIỆT
Hè qua. Thu tới. Đông về. Xuân sang. Nỗi nhớ nhung của một người cha chưa từng, và có lẽ sẽ không bao giờ được gặp, được nói chuyện với đứa con duy nhất của mình không những vẫn không phai mờ, không giảm bớt đi. Mà nó còn nhiều hơn, da diết hơn, và còn đau đớn hơn theo từng năm tháng. Nhất là trong những ngày tết. Nhìn gia đình người ta vui tết đoàn viên. Còn người cha tội nghiệp ấy vẫn chỉ lặng lẽ, lủi thủi một mình bên mẹ già.
HÀ TĨNH NGÀY BUỒN 17/11/2017
Bức thư này cha đã viết từ lâu
Nếu sau này mẹ con chịu nói ra
Bức thư này vừa là di nguyện
Cha ra đi còn lưu luyến nhiều điều
Trong khi đó Thần Chết cứ chực chờ
Đọc thư này mong là con sẽ biết
Vĩnh biệt con,cha ra đi con nhé!
Gửi Con Trai: Hải Đăng