Pụ bé 15 tháng, sáng ngủ dậy, trèo sang giường mẹ, hai tay bóp chặt hai má mẹ, phùng mang trợn mắt, rít lên: Yêuuuuuuuuuuuuu mịẹẹẹẹẹẹ


Vẫn là Pụ bé 20 tháng, ốm, sốt hơn 39 độ. Vừa thở dài vừa cầm tay mẹ để lên trán, miệng nói lảm nhảm: "Mịe ơi, đau." Mẹ rơi cả nước mắt, thấy con mình mong manh quá, bé nhỏ quá, và cũng thấy sợ vì trách nhiệm của mình nuôi nấng, dạy dỗ, bảo bọc con lớn quá. Không biết có thành công được không.


Mong sao con lớn lên vẫn thế nhỉ? Yêu mẹ (rất hi vọng là thế) và mỗi khi gặp chuyện đau buồn lại về với mẹ.


~ Đậu Dế ~