Chào mọi người ạ. Tham gia diễn đàn đã lâu, hôm nay em mới có thể chia sẻ chuyện của em và cũng mong muốn tìm 1 hướng đi qua những góp ý của cô chú anh chị. Em tốt nghiệp đại học thương mại tháng 6 vừa rồi ạ. Trong thời gian đó em có làm thực tập sinh 3 tháng và làm việc cho cty VT được 4 tháng. Mọi người ở cty đều tốt chỉ có người quản lý e là hay hành e. Cái cảm giác sợ hãi mỗi buổi tối chủ nhật cứ kéo dài để rồi e cũng phải xin nghỉ vì ko thể làm hài lòng người đó trong bất cứ việc gì. Khoảng gần 1 tháng đầu tiên rất thoải mái đối với em vì đã thoát khỏi cái bóng của người quản lý. Nhưng sau đó mọi thứ bắt đầu tồi tệ, e vừa bị áp lực từ bản thân và cả gia đình. E chưa xin được việc như mong muốn, còn bố thì ra sức ép. Bố e mắng mỏ e vô dung...rồi bố muốn e vào làm nhà nước. Chạy 200tr vào quản lý thị trường ạ. Có thể mng chửi e ngu :) nhưng từ trc đến h e chưa bao h có ý định như vậy. Em thà nghèo còn hơn là chạy vào nhà nước,nịnh nọt bọn nó. Nhưng bố em cũng ko cho em lựa chọn. Bố e hỏi e chọn lựa đi.và khi câu trả lời của em là không thì bố quay sang mắng em bất hiếu , vô dụng , mày coi như bố mẹ mày chết đi... Em hoang mang quá. Bố cũng như ông quản lý kia, từ bé đến h, e chưa bao h làm bố hài lòng. Ngày có giấy báo trúng tuyển đh thương mại với số điểm 23, bố tự hào với mng lắm. Giờ bố lại nói e học trường vớ vẩn, khoa vớ vẩn để ko xin được việc. Bố luôn muốn em phải là sếp, là giám đốc, làm ở bộ ở trung ương mà ko nghĩ lại là khả năng của e có hạn. Thủ đoạn của e cũng có hạn. Mà làm chính trị thì...e ko nói mng cũng hiểu ạ. Giờ em thấy áp lực lớn lắm ạ.