Chuyện em bị lừa kể ra đây thì khá dài dòng, nhưng đang bực lên nên quyết tâm xả hết, các bố các mẹ kiên nhẫn nhé.


Chả là thế này, nhà em 2 vợ chồng lấy nhau nhưng hoàn cảnh mỗi đứa 1 nơi, em thì ở Ninh Bình, chồng em lại ở trên HN, mà can tội chồng em trên này thuê cái nhà tận 3tr5 nên em xót quá mới bảo thằng bạn em đến ở cùng với chồng cho vui, lại đỡ đi tiền nhà, nhà em có đến 2 phòng ngủ mà. Thằng bạn em ở với chồng em được tầm 1 tuần thì lôi cả con bé người yêu đến ở cùng. Cuối tuần em lên HN thì 4 đứa lại tụ tập, đàn đúm. Một lần con bé người yêu thằng bạn em, tên là Thanh nhá, vay em số tiền là 1 triệu, rùi thấy nó sốt sắng trả lắm, đến tuần sau e lên HN thì thấy nó móc ví ra trả ngay, em thấy cũng yên tâm, nghĩ nó thật thà. Cơ mà các bác mà tiếp xúc với nó, nói chuyện với nó kiểu gì cũng nghĩ là nó thật thà lắm cơ, hichic.


Tuần sau nữa khi em lên HN thì cái Thanh hỏi vay em 5 triệu để đưa cho em trai người yêu nó (tức là em trai bạn em) đóng tiền học phí, nói chung nó nói ngon ngọt lắm "Cậu cho tớ vay rồi mai tớ trả ngay nhé, tớ cũng ngại lắm nhưng giờ này chả biết hỏi ai..." E cũng nghĩ chúng nó đang ở cùng nhà với mình thì chả lấy đâu mà quỵt, thế là e chuyển khoản cho nó ngay. Hôm sau e về Ninh Bình thì thấy nó bảo e check tài khoản đi, nó nhờ 1 anh làm cùng công ty ra ngân hàng chuyển khoản cho tớ roài. E tung tăng check trên mạng thì chả thấy có tiền nào về cả, gọi cho nó thì nó bảo là thôi chết, cái anh mà nó nhờ chuyển tiền cho e có mẹ đang ốm nặng lên lấy tiền ấy tiêu mất rùi. E với nó nói với nhau trên điện thoại "sao anh ấy có thể làm như thế được nhỉ", rùi nó nói "Cậu yên tâm, nhất định trong tuần này tớ sẽ trả cho cậu bằng được". Xong vụ thứ 1.


Vụ thứ 2: Em trộm vía nhờ giời đã chuyển được công việc lên trên HN để đoàn tụ với chồng. 2 vc e thấy 2 đứa kia sống cũng tốt và thật thà nên bảo thôi cứ để chúng nó ở đây cho vui, đằng nào cũng thừa phòng mà 2 đứa e lại chưa có con. Một hôm e đang ở trong phòng thì nghe thấy nó nói chuyện ngoài phòng khách với bà dì, vừa nói vừa khóc ghê lắm. Em chạy ra hỏi có chuyện gì thì thấy nó kể là ngày trước nó có vay 1 thằng cùng công ty 25 triệu, bây h bố nó mất rồi và các chủ nợ thì đang đến nhà thằng kia đòi tiền nên bây h nó phải hoàn trả số tiền 25 triệu đó. Nó đã gọi cho dì để vay tiền nhưng dì ko cho vay mà đến muộn nhất 5h chiều nó phải chuyển tiền cho thằng kia rồi ko thì ngân hàng đóng cửa mất. Nó hỏi em có vay đc chỗ nào cho nó ko, e thì chịu vì e mới lên HN, cũng chả quen biết mấy ai để mà vay hộ nó. Nó khóc lóc ghê lắm, còn em thì lăn tăn mãi ko bít có nên cho nó vay ko, vì hiện tại e có tiền mặt 7 triệu để ở nhà. E thấy nó cũng gọi điện hỏi hết ng này ng kia, kể cả mẹ nó nhưng chả ai cho nó vay cả. Lúc í tính thương người của e nổi lên, e thấy thương cho cái thằng có bố chết và thấy tội cho nó nên e cho nó vay tất 7 triệu, e còn nghĩ tại mình nghèo nên ko có tiền cho nó vay nhiều hơn. Sau khi e đưa cho nó tiền thì nó đi ra ngoài bảo là ko kịp gửi ngân hàng nữa nên bảo thằng kia đến lấy. Lúc về nó còn bảo là nó phải bán cái vòng vàng ông cho làm của hồi môn nữa.


Tổng cộng là e cho nó vay 12tr rùi các bác nhể.


Vụ thứ 3: Đến hôm sau thì nó kể với em là mẹ cái thằng có bố chết phải nằm viện vì bị bệnh thận và suy nghĩ nhiều quá nên bệnh càng nặng. Nó bảo là thằng ku kia đang đòi tiền mà nó ko biết phải làm sao, nói chung lúc nó nói nghe hoàn cảnh, tang thương lắm. Nó hỏi em còn tiền ko cho nó vay rồi khi nào có lương nó sẽ trả ngay, nó kể công ty đang nợ lương nó mấy tháng mà chưa có ai giải quyết nữa kìa. E lại thấy thương nên mặc dù trong tài khoản ATM của vc e chỉ còn khoảng 3 triệu thì e cũng rút 2tr5 để cho nó vay.


Sau hôm đó thì e về quê có mấy việc. Hôm e lên HN, đang đứng ở bến xe thấy nó gọi điện thông báo là mẹ thằng kia chết trong bệnh viện rồi. E nghe mà choáng quá, lúc í e nghĩ tại sao mình cứ lăn tăn mãi cái số tiền 7tr kia, giá mà mình cho nó vay sớm hơn chứ đừng có lăn tăn như vậy...


Thế là 14tr5 nhé.


Cuối cùng là vụ tiền nhà. Hồi đầu cho thằng bạn kia ở thì e bảo là nhà giá 3tr5 nhưng lấy ku 1tr/tháng thôi vì ku ở 1 mình, nhưng khi cả 2 đứa nó đến ở thì cái Thanh chủ động đề xuất với e là tiền nhà kưa đôi. Đến lúc phải đóng tiền, nó bảo em là "bây giờ bọn tớ chưa có tiền, cậu cứ đóng hết đi rồi tớ trả sau" Nếu tính cưa đôi thì tiền nhà 3 tháng thì cũng là 5tr mỗi nhà nhỉ. Nhưng e tính cái Thanh ko ở đây lâu vì bố mẹ nó có nhà ở HN mà, nên e cũng chỉ bảo là lấy 3tr/ 3 tháng thôi. Túm lại tất tần tật là 17tr5 nhé.


Bây giờ đến tiết mục quỵt tiền:


Lần 1: nó bảo là nó đi công tác Thái Bình, nhân tiện có bạn nó trả tiền nên nó chuyển tiền từ Agribank Thái Bình vào tài khoản của em rồi, nó bảo là chuyển 19tr. E hí hửng đi check nhưng chả thấy gì. Nó bảo là vậy chắc ngân hàng bị lỗi rồi, chờ thêm mấy hôm nữa. Rồi mấy hôm sau vẫn ko thấy, nó bảo là nó đi Thái Bình để bắt đền con bé giao dịch viên rồi mà hôm í con bé đó ko đi làm. Nó bảo là sẽ nhờ kế toán công ty giải quyết.


Lần 2: Nó báo với e là đã nhờ kế toán giải quyết rùi, bây h tiền vào TK rùi đấy. E lên check mà vẫn chẳng thấy gì. Thắc mắc thì nó bảo là hóa ra bà kế toán chuyển nhầm vào TK của nó,mà giờ nó mất thẻ ATM rùi nên phải có CMND mới rút được.


Lần 3: Nó bảo là Hoàn (người yêu nó) đang cầm CMND của nó để đi mượn thiết bị nên bao h trả thiết bị, lấy lại đc CMND thì sẽ đi rút tiền cho e. Nó dặn e là đừng nói cho Hoàn biết chuyện tiền nong này. E thì chán lắm rồi nhưng vẫn còn chút niềm tin nên cũng chưa nói với Hoàn chuyện này. Sau đó thì nó bảo là Hoàn làm mất giấy tờ mượn thiết bị nên vẫn chưa lấy đc CMND. E quyết định nói với H chuyện cái Thanh vay tiền… nhưng rồi…


Lần 4: nó bảo e check tài khoản đi, e lại check nhưng vẫn chả thấy tiền đâu cả. Nó lại bảo chắc ngân hàng chuyển khoản bị lỗi, chính tay nó đi chuyển tiền mà. E bảo nó là mang giấy tờ chứng minh đã chuyển tiền đến cho e xem rồi đi ra ngân hàng giải quyết thì nó mới nói là thực ra nó nhờ bạn nó chuyển nhưng bạn nó nghĩ lại ko cho vay tiền nữa.


Ah e quên chưa nói lúc này e đã tống 2 đứa nó ra khỏi nhà rồi, vì e thấy ngán ngẩm cái cảnh nó tiêu pha hoang phí quá, mình ko theo kịp, nhà cửa thì lúc nào cũng bề bộn với đồ ăn mà lúc nào cũng mình e dọn dẹp, lại thêm thằng em trai của thằng Hoàn thường xuyên đến ngủ qua đêm nữa. Cái dại của e là tống nó ra khỏi nhà khi vẫn chưa đòi đc tiền. Mà kể cả khi nó ở cùng nhà thì nó cũng toàn hứa lươn hứa lẹo.


Lần 5, lần 6, lần 7…. Hết lần này đến lần khác nó hứa chắc như đinh đóng cột là thứ 2, thứ 3 tuần tới sẽ có tiền, ngày 15 sẽ có tiền, rồi tớ xin lỗi vì ông tớ ốm tớ ko nghe ĐT được, bà tớ ốm tớ phải về quê ko mang theo ĐT, đứa e tớ cầm ĐT nên tớ ko biết cậu gọi…


Cuối cùng sau bao nhiêu lần hứa hẹn ko thấy tăm hơi gì, e biết là 100% mình bị lừa roài nên e mới gọi bạn Hoàn đến nhà nói chuyện. Đến gần tết thì bạn Hoàn trả cho e đc 10tr. Còn số tiền còn lại coi như là e lấy cái tủ lạnh và bộ sopha nó mua để gán nợ. Giờ thấy thanh thản hơn rồi nhưng cứ nghĩ đến vụ này vẫn cứ tức là sao mình lại NGU thế, dễ tin người đến thế. Nhưng thật sự có bố mẹ nào bị đặt ở hoàn cảnh của e mới thấy là nó cứ bịa chuyện ng chết ra đấy, rồi khóc lóc tùm lum, nói giọng đáng thương… thì bố ai chả động lòng.


Giờ e vẫn còn đang giữ tất cả những tin nhắn nó hứa trả tiền cho em, đã có lúc em nghĩ đến việc phải ra tòa để đòi bằng được số tiến ấy rồi đấy.