Cả tháng nay rồi, m không buồn mở miệng nói , dù là nữa chữ. Hôm qua con trai của m ( 13 tuổi ) hỏi :" sao mẹ k nói chuyện với Ba "; m im lặng vì bất ngờ trước quan sát của con, bất ngờ trước câu hỏi của nó..... Cho đến khi nó lắc vai m, m nói : " vì mẹ lười nói " .K biết tả chồng m là người ntn ? Và cũng k biết m đúng hay sai với lựa chọn của m ? Gđ m là gđ công chức, ba mẹ đều là gv, nghèo nhưng mấy Chi em được ăn học đàng hoàng, m là trong 1 NH của nhà nước, lương thì cũng k đến nổi nào..... Ngày quen hắn - chồng m bây giờ, hắn chưa học xong ctr năm 2 của ĐH mở, hắn thuê 1 chổ bán cafe để mưu sinh vì gđ hắn đang gặp khó khăn do mẹ hắn bể hụi.... Nhà có 6 anh chị e, hắn là con thứ trong gđ... Nhưng chẳng đứa nào học hành cho ra hồn cả..... Đi làm tiếp thị bia, thuốc lá.... cò đất ... M mến hắn vì hắn biết vượt khó để sống ....Vẫn biết nhà hắn thuê nhà để ở, vẫn biết gia cảnh nghèo của nhà hắn..... Nhưng k biết được cái hèn..,Gđ m phản đối khi biết m và hắn quen nhau, mẹ m đau khổ ngăn cản.... M bỏ ngoài tai tất cả.... M khuyên hắn đi học lại để có tấm bằng ..... Hắn đi làm tiếp thị bia... Và rồi m và hắn đã đi đến cùng cái nông nổi của tuổi trẻ.... Thế rồi cưới , ngày cưới- m bỏ tiền dành dụm mấy năm đi làm để tự mua nữ trang cho m, quần áo cho m.... 1 tuần sau khi cưới, m đã như sống trong địa ngục, hắn về đến nhà sớm lắm cũng 12h đêm , say đến k còn biết trời đất là gì.... M thì bụng mang dạ chửa, chỉ khóc vì tủi thân ...Cs cứ thế kéo dài mười mấy năm, đã 6 lần dọn nhà, nhưng lần nào m cũng chỉ một m.... Chưa bao giờ hắn biết m nghí gì ? Có làm được k ... .? Chưa bao giờ nói với nhau được 3 câu cho đàng hoàng.... 1 tháng nhiều lắm cũng chỉ ăn với nhau được 5 bữa cơm... chưa bao giờ hắn biết là con hắn đã lớn, nó cần hắn như 1 người bạn, một người cha, 1 người đàn ông để mà san sẽ cùng nó bao thay đổi tuổi đang lớn...Con m đánh bạn cùng lớp, điều mà trước đây chưa từng có... Vì nó rất hiền.... Hắn đòi gô cổ nó giao cho CA vì thói côn đồ... Tống cổ nó ra đường vì hắn nhục khi có đứa con như vậy ..... Mà hắn có biết đâu rằng hắn chưa từng dạy nó phải ứng xử ntn khi bị ăn hiếp, thằng bé trở nên lầm lì , cáu bẳn ....Mở miệng ra hắn nói m ngu, con m thì : có cái đầu sao k biết nghĩ ? Hắn mày - tao khi tranh cải với m.... Đã khuyên nhiều, ngọt nhạt cũng xong.... Giận hờn cũng đủ kiểu, kể cả đòi li hôn....14 năm, cảm xúc k còn với người thô lỗ.... M k buồn mở miệng nữa rồi, m chán, m ghét ngay cả khi nghe tiếng nhai cơm rồn rột của hắn, cũng k còn nước mắt để mà khóc ( mọi người cứ tưởng m là Single mom... Vì chẳng bao giờ biết mặt ba nó là ai ! ) huhuHắn xé tờ đơn li hôn và nói Tao đ.... ký, m đau khổ khi con m cứ lầm lủi.... Thậm chí khi hắn về nhà, đến ngày thứ hai là con m lại hỏi nhỏ Mẹ " khi nào ba đi ? " , nó ngột ngạt khi ở gần hắn,.....