Chồng em với em quen nhau từ cuối năm thứ 4 đại học yêu nhau và lấy nhau giờ đã có 1 nhóc con 2 tuổi rồi. Anh ấy năm nay cũng 29 tuổi rồi lại có con nhưng tính tình thì chẳng khác là bao tức là tính vẫn trẻ con lắm Ạ. Chúng em yêu nhau từ 2011 tính đến nay cũng 6 năm rồi Ạ. Lấy nhau thì được 3 năm. Hồi còn yêu nhau cũng giận dỗi nhau nhiều vì tính anh ấy không tâm lý, không biết cách dỗ dành người yêu và bây giờ cũng vậy, nhiều khi em còn phải dỗ lại chồng. 


Trc khi sinh thì em vẫn đi làm bình thường. Em về quê sinh và ở nhà ông bà ngoại 6 tháng còn anh ấy vẫn đi làm và trọ dưới Hà nội. Cuối tuần lại về chơi với con. Nhưng khoảng thời gian chăm con vất vả nhất anh ấy cũng k phải lo lắng gì cả. Anh chưa biết thức đêm pha sữa hay thay tã cho con là như thế nào cả. Có con nhưng có lẽ chưa bao giờ tìm hiểu Về cách nuôi dạy con hay những thứ như con cần phải tiêm những mũi gì cũng phó mặc cho vợ hết. Nhà em ông bà nội o xa, ông bà ngoại thì chưa nghỉ hưu ko có ai chăm con nên em p nghỉ o nhà trông con 1 mình em vật lộn với con, con được 7 8 tháng thì em có mở cửa hàng bán quần áo trẻ em thuê 10 triệu 1 tháng, mà lúc đó Ck em lương đc 15. Vay cả trăm triệu để mở. Em vừa bán hàng vừa trông con đến nỗi mà người gầy như con mắm ai cũng kêu hậu sản. Chưa đc 40kg mà con vẫn đang bú mẹ. Thế nhưng em lần kinh doanh đó thấy bại em chưa có kinh nghiệm lại vội vàng nhảy vào vì ko muốn gánh nặng cho chồng. Thế là mở đc chưa đầy 6 tháng thì e fai đóng cửa hàng và thua lỗ nặng. Chúng em chuyển sang nhà khác và e lại o nhà trông con đến 18 tháng mới cho đi học. O nhà e có bán hàng online đc đồng ra đồng vào nhưng ko đáng kể Ạ. 


Đến giờ con 25 tháng rồi. Chồng em thì bị công ty nợ lương mấy tháng nay, em thì bán hàng ko đc bao nhiêu. Hàng trăm khoản fai chi trong khi con em ốm vặt liên tục, viêm tai giữa phải đặt ống otk rồi mũi triền miên....tốn rất nhiều tiền. Chứng em phải đi vay để sống qua ngày. 


Tiền ko có thì sinh cãi cọ nhiều. Chồng em lại ko có chí kiếm tiền chỉ đi làm, về nhà thì lại chơi điện tử, nhiều khi vợ bảo trông con là vừa chơi điện tử vừa trông ko thấy nói chuyện tình cảm với con mấy. Em thấy con người khác thì bện cả bố cả mẹ con em thì chỉ có mẹ. Bố về thì đuổi bố nó bảo bố đi ra đi, k cho bố bế, làm gì cũng mẹ thôi nên em cũng thấy mệt mỏi, sức khỏe em cug k tốt nên bế con nhiều em ê ẩm hết lưng. Vậy mà chồng em cũng k hiểu cho em. 


Hôm nay trung thu dự định đi tụ tập cùng hội bạn anh nên phải tắm rửa và cho con uống thuốc . Em bảo anh bế con lên tầng 3 để tắm mà con ko theo cứ khóc mãi e thì đang mệt vì đang đến tháng mà trưa em ko ăn gì nên cũng đói lúc đó là. 6h chiều rồi. Bế con lên 3 tầng quả thực em cug thấy k nổi. Mà chồng em thì thấy con k theo thì lại mặc kể bỏ lên nhà trước. Em đành cố bế con lên sau. Em có nói là anh xem lại cách đối xử với con ntn mà nó ko theo bố. Thế là ông ý đùng đùng giận mặt xì xì. Lúc sau đi chơi thì cug k bế con mà cũng k mang mũ hay đồ gì cho con mặc dù nó đang ốm. E bảo a lên lấy thì a bảo kệ nó. Quả thật em cũng bó tay luôn. Xog e bảo con đang ốm đi tối ntn ko tốt thì anh bảo ko đi thì thôi. Em qđ ko đi. Và ông ý vứt chìa khoá và Balô con cho e rồi đi luôn. 


E muốn khóc luôn ý. K mang tiền nên lại phải vác con lên tầng 3 để lấy trong khi con cứ khóc eo ẻo vì đói và đòi đi chơi. 


Lấy tiền xog định cho con đi ăn cháo thì ông ý về dùng đùng bảo vào nói chuyện, vừa ôm lấy Balô vừa lấy quần áo vừa bảo chia tay đi ông ý k chịu đc nữa rồi. Câu nói của em lúc nãy giọt nước làm tràn ly ....


E thì cũng bực nên bảo Ok. Ông ý bỏ đi thì con có khóc chạy theo kéo bố vào mà ông ý cug k quan tâm, đến nỗi con ngã cug cứ đi. Đêm trung thu mà em thấy có lỗi với con quá các mẹ Ak


Cm cho em lời khuyên có phải em sai ko?