Các cụ ạ, em vừa nhận lại máy ảnh bị quên trên máy bay nên lập topic này để cảm ơn.


Số là hôm 1/6 em có bay từ Hà nội tới Đà nẵng của Vietnam airlines và quên máy ảnh ở ghế ngồi đằng trước (em nhét nó ở lưng ghế ngồi trước mặt em). Xuống máy bay em thuê ô tô đi Huế luôn. Chỉ đến khi em qua đèo sang Huế thấy cảnh đẹp hữu tình em mới nhớ ra chiếc máy ảnh thân yêu của em nó vưỡn ở trên máy bay. Lúc phát hiện ra em buồn nẫu ruột. Em gọi điện cho một số người để nhờ tìm hộ nhưng mọi người đều an ủi hoặc cũng có nhờ tìm hộ nhưng thông báo là không tìm được. Em đã xác định chia tay vĩnh viễn với cái máy ảnh thân yêu của em rồi.


Hôm nay em bay từ Đà nẵng về Hà nội, trộm vía xã nhà em lại bẩu em "hay là u nó ra phòng báo quên đồ xem thế nào". Thế là em lon ton ra chỗ thông báo mất đồ. Em bảo cô tiếp viên là em quên đồ từ hôm í hôm nọ. Hai cô tiếp viên xinh quá là xinh bẩu "chị để em kiểm tra" rồi cô í mở sổ nam tào ra tìm. Rồi các cô í hỏi em "máy ảnh của chị hiệu gì, màu gì?", em nghĩ cô í hỏi để lưu vào sổ nam tào thôi. Lúc sau cô í lại hỏi "chị đưa em xem cái cuống vé". Em toát mồ hôi vì em đã vứt teo luôn lúc xuống máy bay rồi. Em bẩu "nhà mình không còn giữ nhưng ghế ngồi thì từ 21 A-E và 20 D" rồi em trình bày tình huống em quên thế nào. Thế rồi cô í bẩu em điền vào form thông báo quên đồ, em điền xong thì một cô đã đi lấy máy ảnh về đưa cho em còn bẩu "chị ký vào đây rồi đi kẻo trễ chuyến bay". Thế là chiếc máy ảnh nó lại quay về với em, :D.


Đó là chuyện máy ảnh, còn chứng minh thư của mama nhà em quá thời hạn sử dụng gần 20 năm rồi (tương đương với thời gian hết tuổi lao động của mama). Trời ạ, tận lúc ra sân bay em mới phát hiện ra. Nhưng các cô làm thủ tục check-in nice quá là nice, vẫn chấp nhận khi nhà em trình bày hoàn cảnh rằng thì là mà abc xyz.


Yêu Vietnam airlines thế không biết!