Chào các mẹ, mong các mẹ đọc được bài này và tư vấn giúp vợ chồng chúng em với.


Vợ em đi khám ở tuần 22 bs bảo hơi ít nước ối, mẹ uống hơi ít nước, cần tăng cường uống nước. Tuần 25 đi khám bs bảo ối quá ít, khá nghiêm trọng nhưng vẫn cho về nhà và bảo 2 tuần sau khám lại. Vợ em về và uống nước cật lực, ngày cũng uống cỡ 3 lit nước. Sau đó đến tuần 27 đi khám thì bs bảo cạn ối, yêu cầu nhập viện gấp. Em vội đưa vợ vào PSHN nhưng sau một buổi lòng vòng cuối cùng họ chẳng kết luận gì và chỉ bảo chuyển lên PSTW vì không phải hộ khẩu hà nội. Chiều em vội đưa vợ lên PSTW, mãi rồi cuối buổi chiều bs cũng cho vợ e về Khoa Đẻ, rồi đợi ở đó. Buổi tối bs bảo gặp 2 vợ chồng và tư vấn rằng đây là ca khó, nước ối quá cạn, các bs không có phương cách nào để tăng nước ối mà nó hoàn toàn do bào thai tự tiết chế. Bs không nói thẳng nhưng nói với ý là nên bỏ sớm. Em lo quá, sáng mai tìm đủ phương cách để xin cho vợ lên khoa Sản 1. Đến trưa thì vợ em được lên khoa Sản 1 phòng của BS Danh Cường. Được BS thăm khám và tư vấn, thì bs không nói rõ nên làm gì, nhưng ý bảo là cũng khó, nên bỏ, còn quyết định ra sao vẫn tùy gia đình, bs cũng không có phương cách gì để tăng nước ối cả. Em xin bs cho vợ chồng được theo dõi, chờ đợi thêm. Theo dõi từ thứ 3, đến hôm nay là thứ 6, tình hình vợ em không tiến triển, nước ối không tăng. Vợ em rất chịu khó uống nước dừa, sữa, nước trắng và cũng chịu khó ăn. Vợ em tạng người gầy, mỏng, khá yếu. Bé trong bụng mẹ mỗi lần siêu âm thì khối lượng không khớp nhau, nhưng chỉ ở trong ngưỡng 700-800gam thôi. Tuổi thai thì khoảng 26 - 27 tuần.


Bây giờ em không biết nên làm gì. Nên bỏ hay nên tiếp tục giữ.


Một là: Nếu tiếp tục giữ thì theo lời bs là sẽ đối mặt với khả năng bé bị dị tật (nếu đủ để tồn tại), hoặc khả năng mất tim thai bất ngờ do bé bị suy yếu, hoặc có thể có những biến chứng với mẹ, hoặc để lâu rồi có thể không tự kích đẻ được mà phải mổ (khi đó sẽ khổ hơn vì bị vết mổ, 2 năm sau lại mới mong có con được trong khi đây là đứa con đầu của vc em). Hoặc nếu có cố giữ thêm thì cũng ko có khả quan, đến một ngày cũng phải bỏ, nên bỏ sớm cho khỏe mẹ và gia đình.


Hai là: Nếu bỏ cháu, vc em chưa đủ căn cứ, vì nghe nhiều mẹ trao đổi rằng có thể cố gắng uống nước và nghỉ ngơi sẽ có kết quả khả quan. Có thể cháu vẫn lớn nhưng chỉ chậm, vẫn có thể cố gắng được. Có thể do cháu bị chậm phát triển nên dẫn đến thiếu nước ối. Hoặc có thể có một phép màu hay sự may mắn nào đó sẽ đến với vợ chồng em thì sao.


Bây giờ thực sự em rất rối trí. Một bên là hy vọng và chờ đợi. Một bên là sự lo lắng khi mà càng để lâu càng không tốt, càng khổ, càng có nhiều biến chuyển xấu khó lường.


Có mẹ nào gặp trường hợp như vợ em, hay có mẹ nào có hiểu biết, kinh nghiệm có thể cho vc em một lời khuyên được không ạ. VC em thực sự đang rối bời và lo lắng quá.