Đang lướt mạng thì thấy được một bài tiết kiệm của anh này, không biết mọi người có thể áp dụng được như ảnh không? Có gì tham khảo thử.


-------------------------


Tôi sống một mình, tiền điện nước, nhà trọ hết 900.000 đồng, tiền ăn một triệu đồng, vẫn thấy hài lòng, sống vui, sống khỏe.




Tôi 25 tuổi. Mỗi tháng, dù thu nhập trung bình chỉ khoảng 7 triệu nhưng tôi vẫn gửi về biếu bố mẹ 3 triệu/tháng.



Hiện tôi đang sống và làm việc ở Hà Nội, nơi nổi tiếng là chi phí đắt đỏ. Tôi chọn thuê nhà ở những khu xa trung tâm để giảm gánh nặng tiền phòng, tuy nhiên, vẫn gần với công ty để tiện đi làm.



Tôi sống một mình, tiền điện nước, nhà trọ hết 900.000 đồng/tháng, tiền ăn một triệu đồng. Có thể mọi người sẽ băn khoăn một triệu thì tôi sẽ ăn gì? Xin chia sẻ rằng tôi ăn nhiều rau xanh, hạn chế thịt, chỉ uống nước lọc, thích uống cafe (dù không thường xuyên).



Điện thoại công ty chi trả, xăng xe hết 200.000 đồng, đồ dùng như giấy vệ sinh, kem đánh răng... tầm 200.000 đồng/tháng. Mỹ phẩm, quần áo, đám cưới, sinh nhật khoảng một triệu (không phát sinh thường xuyên).



Cà phê với bạn tầm 200.000 đồng, về quê một lần/tháng mất thêm 500.000 đồng. Thu nhập hàng tháng có thể thay đổi nhưng tăng không đáng kể, khoản tăng lên tôi tiết kiệm để đi du lịch. Với cách sống như vậy, tôi thấy hài lòng, vẫn sống vui, sống khỏe.



Tôi đi làm từ tháng 8/2011 với mức lương 1,8 triệu/tháng, sau 4 năm với cách chi tiêu hợp lý, tôi đã học xong đại học (học phí khoảng 15 triệu), mua xe máy gần 34,5 triệu, máy tính 8,5 triệu, điện thoại 5 triệu. Khoản tiền biếu bố mẹ thì tôi áp dụng đều từ tháng 6 năm nay.



Tôi muốn nhấn mạnh rằng, tiết kiệm được nhiều hay ít là do cách chi tiêu của mỗi người, không phụ thuộc vào thu nhập.



Bài học mà tôi rút ra từ cuộc sống của tôi chính là:



Thứ nhất, không chỉ gói ghém mà tôi còn luôn dành 10 phút mỗi ngày để kiểm tra số tiền của mình. Hành động này không chỉ giúp tôi có thể nhìn nhận lại số tiền hiện có, mà còn tạo động lực để tôi kiếm tiền nhiều hơn ngoài thu nhập. Có một ông chú đã từng nói với tôi rằng, nếu như con cảm thấy không đủ tiền để tiêu dùng thì còn phải tìm cách để kiếm ra thu nhập thêm ngoài lương.



Thứ hai, tôi đặc biệt nói không với các loại thẻ ghi nợ, bởi vì khi đã phụ thuộc vào thẻ này thì khó có thể thoát nợ vì toàn là mua trước trả sau. Thà là có bao nhiêu xài bấy nhiêu sẽ tốt hơn. Thích cái gì thì để dành tiền mua cái nấy.



Thứ ba, so sánh mức lương và điều kiện sống khi đi làm ở các công ty. Có nghĩa là, nếu như có hai công ty cùng chọn bạn, một công ty lương cao nhưng nhà xa, còn một công ty lương thấp nhưng nhà gần. Khi đó, bạn nên so sánh lại, tính lại xăng cộ. Bởi vì tùy hai mức lương khác nhau nhưng nếu bạn chọn công ty lương thấp, nhà gần. Tính đi tính lại thì cũng ra được một khoản thu nhập như vậy thì tốt nhất là bỏ cái nhà xa đi, mà còn đỡ hao sức trong thời gian di chuyển.



Thứ tư. một điều khác rất hay từ mẹ mà tôi học được, đó là luôn mua thực phẩm theo mùa, hồi nhỏ, mẹ tôi không bao giờ chiều theo ý tôi quá nhiều trong việc ăn uống, mẹ kể cho tôi mùa này sẽ có món gì ngon, kèm theo đó, là giáo viên sinh học, bà cũng kể cho tôi nghe thêm nhiều chuyện về tại sao mùa đó trái đó lại phát triển tốt. Càng lớn tôi cũng càng phát hiện ra rằng, mua thực phẩm trái mùa, và biến đổi gen, vừa có dễ dính thuốc trừ sâu, và cá nhân tôi không thích những thứ không hạt, biến đổi gen, nó trái lại với quy luật tự nhiên (nên vì thế cũng tiết kiệm được chút chi phí). Vừa mua được giá rẻ, lại tự nhiên, thì tại sao phải bỏ ra mua những thứ mắc tiền, lại không tự nhiên chỉ để thỏa mãn mong muốn của mình cơ chứ.



Thứ năm, chia sẻ thêm một điểm yếu của các chị em phụ nữ, là hay bị lang mang, bị hấp dẫn bởi những thứ trước mắt, và thường quên đi mục tiêu chính của mình, đặc biệt là thấy mấy hàng sale. Em gái tôi cũng từng bị như vậy, tôi đã bảo nó thử ghi mục tiêu tiêu dùng của tháng này, hay sắp tới của nó là gì (ví dụ như mua tủ lạnh chẳng hạn), rồi bỏ tờ giấy đó vào trong bóp, mỗi lần định mua gì phát sinh thì nhìn vào trong đó. Nếu điều đó làm tổn hại mục tiêu của mình, thì ngay lập tức sẽ thấy chùn bước. Em gái tôi thử được 1 tháng thì khen anh trai tới tấp, sau này không cần ghi cũng vẫn nhớ được mục tiêu, nên chẳng còn bị chi lố nữa.



Đây chỉ là ý kiến cá nhân của tôi, mong rằng nó sẽ giúp ích được cho các bạn.



http://www.webtretho.com/forum/f3950/tat-xau-nao-anh-huong-nhat-den-kha-nang-giao-tiep-cua-ban-2138255/


http://www.webtretho.com/forum/f3950/6-viec-ban-khong-can-giai-thich-voi-ai-trong-cuoc-doi-nay-2185351/


http://www.webtretho.com/forum/f3950/bo-anh-doi-la-be-kho-khien-ai-cung-phai-suy-ngam-2185075/




Tổng hợp