Mỗi một chuyến xe đò thường chở theo nhiều hành khách với những câu chuyện đa dạng. Nếu chịu khó lắng nghe, chắc chắn chúng ta sẽ học được nhiều điều từ họ.



Một nhóm sinh viên đến nhà bạn chơi và cả nhóm đều trầm trồ ngưỡng mộ trước sự giàu có của gia đình của cô bạn trong nhóm.



Đặc biệt là Thảo, một nữ sinh xuất thân từ gia đình neo đơn, mẹ phải buôn bán tảo tần để nuôi cô từ nhỏ. Hết ngưỡng mộ bạn mình gia đình giàu có, Thảo còn ngưỡng mộ vì bạn mình có một người mẹ thật xinh đẹp, sang trọng, trẻ trung và người cô ấy thì thơm nồng mùi nước hoa cao cấp. Và nghĩ thầm rằng mẹ của bạn đúng là một trời một vực với mẹ của mình - một người phụ nữ lam lũ, bán cá ở chợ.



Trong một lần về nhà thăm mẹ, cô cảm thấy nhà mình quá nhỏ bé còn mẹ của mình thì nghe tiếng con gái về, liền vội vàng chạy ra.



- Quái, cái mùi gì mà tanh thế hả mẹ. Trời ơi, con đã bảo mẹ bao nhiêu lần rồi, về nhà mẹ cởi ngay cái áo bán cá này ra.


- Mẹ vừa bán xong ấy mà, mà mẹ thấy có sao đâu. Cả ngày mẹ chỉ chạy ra cảng cá, rồi chạy ra chợ, chứ có đi đâu nữa đâu, mặc cái áo này cho tiện.


- Tanh đến lợm cả cổ lên được. Cái vảy cá đẫm máu còn dính vào áo đây này.


- Ừa...... mẹ biết rồi.....



Người mẹ vội vàng xin lỗi con mình và vào trong nhà thay quần áo.


Ảnh minh họa



Một hôm, vì nhớ cô con gái, mẹ cô đến trường tìm con. Nhìn thấy con từ xa, mẹ cô cười tươi rói, gọi "Thảo Thảo" . Cô giật mình, quay lại thì nhìn thấy mẹ mình, mặc bộ quần áo lem luốc đang vẫy vẫy cái nón nhìn cô trìu mến. Mấy đứa bạn tỏ rõ vẻ thắc mắc rồi “Ai vậy Thảo, trông như mấy bà bán cá ở ngoài chợ?” . Côvội vàng chối đi “Mình không biết, chắc mình gọi nhầm, để mình ra hỏi xem, mấy bạn vào lớp trước đi.”



Sau đó, Thảo vội chạy đến chỗ mẹ mình và hỏi “Mẹ làm gì thế, sao mẹ lại ở đây?”



Người mẹ nói “À, bác Ba lên thăm con gái, nên sẵn tiện mẹ đi theo bác ấy lên xem con sống thể nào. Con vẫn khỏe chứ?”



Thảo nói “Sao mẹ không điện thoại cho con? Mà sao mẹ lại mặc bộ quần áo này, còn tanh mùi cá vào, tanh quá. Thôi, mẹ về đi. Con phải vào lớp rồi, mẹ lên mà không báo con trước để con sắp xếp. Để lần sau con dẫn mẹ về phòng trọ vậy. Mẹ về đi không nắng.” Rồi không để mẹ kịp nói thêm lời nào, cô vội vàng trở vào lớp học.



Nghe con nói vậy, người mẹ tuy rất buồn nhưng cũng chẳng nói gì và lặng lẽ trở về quê.


Còn cô con gái, trong một lần đi xe về quê phải đi cùng xe với những người phụ nữ buôn bán lam lũ và chung xe với lũ gà vịt. Nhìn bộ dạng luộm thuộm, và lem luốc, cô có phần khó chịu, nhưng cũng chẳng nói gì, chỉ ngồi im một góc, cầu mong cho mau về tới nhà. Bông nhiên, cô bé nghe được cuộc đối thoại của hai người phụ nữ đi chung với mình.



Một trong hai người than rằng buôn bán vất vả lại phải xách quá nhiều thứ mỗi khi đi chợ. Người bạn còn lại hỏi “Sao em không dẫn con gái theo cho nó phụ, một mình xách hai cái giỏ gà vịt lớn như thế này thì làm sao mà làm nổi? Hồi nhỏ nó cũng hay theo em đi bán gà vịt mà. Cho nó đi phụ giúp cho đỡ mệt”



Người phụ nữ kia nói “Giờ có cho tiền nó cũng không theo em đi bán gà nữa đâu chị ạ.”



“Sao vậy?”



“Giờ nó lớn rồi, hình như nó ngại với bạn bè vì mẹ nó bán gà ngoài chợ hay sao ấy. Nhưng giờ không bán gà thì em biết làm gì để nuôi con, chẳng biết đến lúc nào thì con nó mới hiểu cho nỗi khổ của em đây.”



“Vậy sao em không tìm việc khác mà làm. Bán gà thế này không chỉ hôi mà còn vất vả nữa.”



“Giờ xã hội thay đổi, muốn làm cái gì cũng phải có bằng cấp. Em thì chỉ có cái nghề bán gà này thôi. Không làm thì biết lấy tiền đâu ra cho con ăn học đây chị.”



“Tốt nhất là phải nói chuyện với nó. Nghề nào giúp ích cho gia đình, cho xã hội thì cũng đều là nghề cao quý cả. Nghề càng vất vả cực nhọc thì sự hy sinh của cha mẹ để nuôi con khôn lớn càng lớn lao hơn. “



“Biết là vậy nhưng em sợ con em nó không hiểu.”



“Hơn nữa, con cái biết yêu thương tôn trọng cha mẹ thì xã hội mới tôn trọng chính đứa con đó chứ.”



Thảo nghe xong chỉ biết lặng im......


---------------------------------


Phận làm con, sẽ chẳng bao giờ hiểu được hết những hi sinh của bố mẹ dành cho mình. Đừng bao giờ nặng lời với cha mẹ, họ có thể không có đầy đủ, nhưng họ sẽ cho bạn những gì tốt được mà họ có được....