Xin chào cả nhà, cho em lời khuyên với ạ huhu


E là con gái miền Trung, 3 năm học miền Bắc, làm việc ở miền Nam


Người yêu em cùng cơ quan, bố Bắc mẹ Nam, sinh ra và lớn lên trong này nên có thể gọi là trai miền Nam chính hiệu.


Từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ em chưa bao giờ có ý nghĩ phân biệt vùng miền đâu, kể từ lúc yêu anh :((


Chúng em đến với nhau lúc chuyện tình trước của anh đang gần kết thúc, dù ko có em đi nữa cũng ko thể tiếp tục đc. Lúc ấy em đã đấu tranh tư tưởng rất rất nhiều, e cứ dằn vặt bản thân, e sợ ngta bảo em là con giáp thứ 13. Nhưng trước tình cảm của anh, lần đầu em bất chấp mọi thứ để yêu. Anh cũng chia tay hẳn với chị kia. Chúng em yêu nhau, như mọi chuyện tình bình thường trên đời vậy.


Lúc mới yêu anh có nói, con gái miền Bắc ( a gọi chung miền Trung và miền Bắc là Bắc luôn) là ko biết chiều chồng. E ko hiểu chiều chồng đối với anh là gì, nhưng trong tình yêu e rất chân thành và cố gắng hết mức có thể. Ở nhà e đc cưng chiều, vào đây e cũng đã tập tành nấu món này món kia để nấu cho a ăn. A cũng chiều chuộng em.


Cho đến 1 ngày, mọi thứ trở nên vô cùng khó hiểu.


E có 1 thằng bạn thân, vừa chia tay ny, đợt đó ngày nào cũng nt gọi điện khóc lóc kêu ca với em. E vẫn vô tư xem chuyện đó là bình thường nên nói chuyện vs nó rất nhiều. Sáng nt, trưa nt, tối nt. Có lần anh nhắc, e còn được đà vừa nt vừa cười, e chỉ định trêu anh để anh ghen thôi. Nhưng rồi, a khác đi. Anh lạnh nhạt, lúc nóng lúc lạnh, lúc xa lúc gần, anh hay cáu gắt, ko còn nhẹ nhàng với em nữa. Anh khó chịu ra mặt khi em nt hay gọi điện vs bạn, đi ăn vs bạn cùng cq cũng khó chịu. Có lần anh còn giật đt em để kiểm tra tn, lịch sử cuộc gọi nữa. Nhưng e thề, e chỉ yêu anh thôi. Thật sự trước giờ tính em rất bướng, bảo thủ, ko bao giờ e nhận thua ai cả, lúc nào cũng muốn trên cơ người khác, đặc biệt là người yêu :(( e biết là rất xấu nhưng mỗi lần anh khó chịu là e lại cãi tay đôi luôn, ko kiềm chế đc. Mọi thứ trở nên căng thẳng, e hỏi vì sao? Anh bảo vì em hỗn, em ko nghe lời, bảo e bỏ tư tưởng của ng miền Bắc đi, ny nói 1 câu thì cãi 3 câu, nói 1 câu ko vừa lòng là mặt xị như cái mâm nguyên ngày. Em thì trách anh ko dịu dàng với em nữa, a bảo vì em hay nt với trai, sáng mở mắt đã nt với trai, a phải chạy lại hôn e em mới chịu bỏ cái đt xuống, có lúc 2 đứa đang ôm nhau mà e cũng nt cho nó đc. Chuyện a nói đều đúng, nhưng e vẫn ko chịu nổi lúc anh chẳng nch nhẹ nhàng với em nữa. A cũng ít nt cho e hơn. Bây giờ e sợ nt cho anh ấy lắm, sợ phải chờ tn của anh, rồi lại nhạn đc 1 tn chẳng hề tình cảm chút nato. Sao anh ko hiểu tính khí của e mà nhường nhịn e chút chứ ? E cứ cảm giác chỉ cần e cãi 1 câu là anh có thể bỏ em luôn ko cần nữa đc ấy.


Em phải làm sao bây giờ ạ? Có phải do em sai ko :(( em có nên xuống nước trước ko :((( em biết con gái miền Nam rất ngọt ngào và dễ bảo, nhưng nếu bây giờ ngoan ngoãn 1 dạ 2 vâng e cứ thấy nó giả tạo thế nào ấy :((


E thực sự yêu anh, nhưng e ko biết phải làm sao nữa!