E chào mn, buồn quá nên tâm sự vs mn, câu chuyện của e như thế này.

E và a ấy bằng tuổi (24t) yêu nhau đc gần 3 năm từ hồi a ấy học năm 3 đại học. Bọn e rất yêu thương nhau lúc nào cũng bên cạnh nhau và trải qua quá nhiều chuyện vui buồn, khó khăn rồi lúc bệnh tật đều cùng nhau vượt qua. Bọn e cũng xđ là lấy nhau r.

Thế đầu năm vừa rồi a bắt đầu đi làm, mọi thứ bắt đầu thay đổi, câu chuyện cũng quen thuộc r là khi đàn ông bắt đầu xây dựng sự nghiệp thì k còn nh thời gian cho ny. E rất hiểu cho a ấy, e cũng k bắt a ấy phải quá dành nh thời gian cho e, rảnh đc lúc nào bọn e vẫn đi chơi ăn uống vs nhau, e k hiểu về cv của a nên chỉ chia sẻ hỏi han xem a có mệt k. Nhưng gần đây kiểu cách nc của a lạ e hỏi a bảo a đang suy nghĩ kb mình có đến đc vs nhau k. Đàn ông lại con trưởng nên rất áp lực a làm còn lo cho bme e trai bị chậm pt. A sợ e k chờ đc a, nếu 2 năm nữa a làm vẫn chưa có j thì e có chờ đc mãi k, ngày nào cũng nhìn e thui thủi 1 mình thấy thương e, e chờ đc a nhưng a k cho phép a chờ vì a k biết đc 2 3 năm nữa a ntn, còn bảo nh khi muốn ở 1 mình thôi để kp nghĩ ngợi e buồn. A k bảo chia tay a chỉ bảo a suy nghĩ nthe thôi. Nh khi e cũng buồn nhưng nghĩ nếu mình cứ cố gắng ở cạnh a ấy qtam k đòi hỏi j nh thì sẽ qua đc. Nhưng kiểu cách nc thờ ơ lạnh nhạt của a ấy làm e suy nghĩ lo lắng. Có ac nào vào hoàn cảnh này r chia sẻ cùng e vs ạ hic