1/. Người con gái thứ 1:


Tôi sinh năm 84, Cách đây 4 tháng, tôi đi ô tô từ công ty về quê, thấy 1 cô gái khá xinh, ngồi cạnh, khoe với bạn là học học y, bạn hỏi lại, thích thế, học đh y cơ à. Tôi ngồi cạnh bên bảo, vậy gần cùng nhành với anh rồi, anh làm ở c.ty duoc HN.


Sau đó, trước khi xuống xe, cô bé đó đưa điện thoại cho tôi, bảo tôi bấm số của tôi, để ói chuyện. Về nhà, và từ đó, cô ấy luôn rủ tôi đi chơi, và bảo em chưa yêu ai, nhưng rât quý anh. Muốn làm bạn với anh. nhưng tôi ko đi, vì có 1 số lý do. Tôi sống bình thường như ọi người, còn cô ấy, luô chụp ảnh khoe mặc áo tắm trên fb, hay chụp ở các bể bơi...Tuy nhiên tôi vẫn nhắn tin trả lời.


Rồi em nhắn tin cho tôi bảo, thật ra em học trung cấp y chứ ko phải đại học y, tôi bảo, em có muốn về quê nam định ko? Anh hỏi giúp cho, anh trai anh mới xin cho 1 cô bé học trung cấp điều dưỡng, xin cho vào bệnh viện trung tâm huyện. Có gần 100tr thôi.


Em hỏi, anh trai anh làm gì, tôi bảo, làm trưởng phòng thanh tra cục thuế...


Tối qua em nhảy vào yahoo của tôi pm, đầu tiên hỏi linh tinh, sau đó là hỏi về anh trai tôi, hỏi anh ấy năm nay bao nhiêu tuổi, tôi up mở. Em ý hỏi, vậy hơn anh bao nhiêu tuổi. Anh làm mối cho em đi...bất ngờ quá, tôi hỏi lại? Sao em lại thích quen anh trai anh, em có biết tính anh ấy tốt xấu ra sao đâu, chưa gặp bao giờ, sao lại bảo anh làm mối.


Tôi lờ mờ hiểu ra vấn đề, tôi hỏi lại, sao lúc trước em bảo em thích anh, bây giờ lại muốn làm chị dâu anh à. Em ấy bảo, thì em có thấy anh nói yêu gì đâu, rủ anh đi chơi, anh cũng ko đi. Mà làm vợ anh trai anh, cũng được mà, anh ko đồng ý à.


Hic...tôi bảo...Vậy bây giờ anh gọi em là chị nhá...Tôi gọi thật và xưng em...xem phản ứng thé nào, em ý ko xưng chị, nhwung luôn miệng bảo, anh cho em số anh trai anh đi, sao em nói mãi mà anh ko cho em số anh ấy vây...


Nghĩ thật buồn cười, đến nỗi tôi ko thèm nói anh trai đã có vợ 2 con lớn, vợ giáo viên. Anh ấy là người sống nghiêm túc trong tình cảm, nên tôi ko muốn cho số, khỏi gây hiểu lầm,lại tan nhà nát cửa. Tôi cũng ko nói với em là anh trai đã có gai đình, kệ em...1 Người từng nsoi thích tôi, bây giờ muốn làm chị dâu của tôi. Và ko ngần ngại, rụt rè đặt vấn đề nhờ tôi giúp và xin số.


Sao em ấy ko tự hiểu, dù tôi có cho số, dù anh chưa có vợ con, chắc gì đã lấy được, khi em quá thực dụng, thực dụng 1 cách vô cùng lộ liễu như thế. Cô ấy ko biết rằng, những người đàn ông sống nghiêm túc, ko boa giờ quan tâm quá xinh đẹp, chỉ cần quan tâm, tới gai đình là đủ. Xấu mới là vợ mình. Bằng chứng nah tôi rất đẹp trai, thu nhập khủng nhưng vợ vô cùng bình thường.


Từ hôm em lộ liễu đề nghị tôi giúp, tôi đã òline với ick yahoo của em...Mặc dù yahoo của tôi, luôn bật...



2/. NGƯỜI CON GÁI THỨ 2



- Em này 27 tuổi, thua tôi 1 buổi, vừa đi xuất khẩu lao động ở nhật về, sau 6 năm xa nhà. Đi lao động 3 năm, hết hạn và trốn ra ngoài. đến năm thứ 6 bị trục xuất. Về quê nhưng luôn nhớ tới người yêu cùng quê vừa sang nhật. Tôi cài máy tính cho em, xem được em chat với người yêu trước mặt tôi, có vẻ anh kia chỉ lợi dụng, cô bé bảo " 3 tháng qua em đã dành hết mọi thứ, cố gắng làm cho anh vui, để anh luôn nhớ tới em" - anh chàng kia bảo" Em về nước thiếu gì con trai, mà sau này dù ai có gia đình, ếu có cơ hội cũng tranh thủ nhé"


Cugx nhiều anh đến hỏi, nhưng không biết sao, bố mẹ cô ấy bảo gả cho tôi, có 2 anh hàng xóm, cạnh nhà, bảo nếu đồng ý, anh giúp cho. Nhưng mỗi lần nói chuyện, tôi thật bất ngờ về cách suy nghĩ về cuộc sống của cô ấy.


Quan điểm, yêu là phải có tiền, cô lý giải, nếu cả 2 có tiền, lấy hau sẽ tốt hơn. Em nghĩ là, nếu không có tiền, có lấy nhau cũng cãi nhau thôi, mặc dù chưa chắc cô ấy đã hơn tôi. Tôi nói đùa" Thế thì em kiếm lấy 1 anh giám đốc là khỏi lo nghĩ. - Cô ấy bảo" Em cũng mong là như thế, nhưng ko biết có được ko"


Tôi có 1 lần khen cô ấy xinh, cô ấy chả ngại ngần bảo" Em may mắn hơn những người trong gia đình, vì được đi nhật, người VIỆT NAM, ai sang đó 1 thời gian cũng rất trắng"



Tôi ko quan tâm tới vấn đề trinh tiết, vì quan trọng là hiện tại, chứ quá khứ ai cũng có sai lầm. nhưng 1 người luộn đề cao phải cso tiền mới sống được thì ko hợp, sau này chả may sa cơ lỡ vận, 1 lý do nào đó, mình nghèo họ sẽ ra đi sao.


Vợ chồng lấy nhau là nhờ nhau lúc về già hay lúc ốm đau. Có què quặt cũng ko dám bỏ nhau, vì đó là tình nghĩa.



Tìm 1 người con gái bình thường, ko cần nghề nghiệp hay học vấn, ko cần bề ngoài, chỉ cần biết an phận và cùng quan tâm về 1 gia đình nhỏ, thấy thật khó, gầ 30 tuổi mà không có. Mẹ thì giục, anh trai thì trêu đùa bảo, chú bị yếu sinh lý...


Tôi cũng muốn lấy vợ, nhưng tôi muốn 1 người vợ bình thường như mọi người. hNhưng khó quá, xã hội thay đổi, con người cũng thay đổi...


1 người con gái bình thường, biết yêu và chăm sóc, vun vén mái ấm gia đình, chắc ko dành cho tôi.