Chào mọi người! em theo dõi các bài viết tâm sự của các mẹ các chị đã lâu và em biết ở đây mọi người hầu hết đều có kinh nghiệm trong tình yêu và cuộc sống gia đình. Vì vậy hôm nay em viết câu chuyện của mình lên mong mọi người có thể cho em lời khuyên.



Em và anh ấy yêu nhau đã hơn 4 năm (gần được 5 năm). Anh ấy hơn em 2 tuổi. Lúc mới yêu nhau anh ấy rất chiều chuộng em, yêu thương em hết mực. Bọn em yêu được 1 năm thì anh ấy dẫn em về nhà ra mắt gia đình. Tuy rằng cả nhà anh ấy ko ngăn cản nhưng em biết mẹ anh ấy ko thích em lắm (em ko cao lắm chỉ tầm 1m56-57). Anh ấy thì cũng đẹp trai, nhà có điều kiện, em cũng khá xinh và cũng nhiều người theo đuổi, ddkien gia đình ko bằng nhà anh ấy ( vì thời điểm yêu nhau gd em vừa phá sản). Anh ấy biết tất cả về gia đình em cũng như em biết nhà anh ấy. Lúc quen nhau, anh ấy chính là phao cứu mạng trong lúc em suy sụp nhất. Em rất yêu anh ấy, anh ấy cũng yêu em. Nhưng có điều anh ấy khá đào hoa, đối với con gái rất galang. Anh ấy có nhiều tật xấu, trước mặt em anh ấy ko hề giấu giếm điều gì, thoải mái thể hiện con người thật của mình. Sau 1 tgian yêu nhau, em tin tưởng anh ấy hoàn toàn, trao cho anh ấy cái ngàn vàng của con gái. 2 năm đầu tiên yêu nhau mặc dù cũng có nhiều lúc cãi vã nhưng cả 2 vẫn như lúc đầu. Chỉ đến năm t3 yêu nhau thì bọn em sinh nhiều cãi vã hơn nữa và có nói chia tay. Thực ra chỉ là giận dỗi rồi nói vậy, nhưng trong thời gian đó em phát hiện ra anh ấy gặp gỡ và yêu người khác ( hơn anh ấy 1 tuổi). Em thực sự suy sụp, bao lâu nay tin tưởng hoàn toàn vào anh ấy một cách mù quáng, hóa ra anh ấy lại yêu ng kia được 1 tháng rồi. Em hỏi nhưng anh ấy dấu cho đến lúc tự mình em điều tra ra được mới thừa nhận. Anh ấy xin lỗi và mong em tha thứ, em ko chịu. Sau đó em ko ll với anh ấy, sau đó 1 tgian em biết được anh ấy và ng kia đã chia tay nhau (sau ngày em biết 5 ngày). Em cũng kệ nhưng anh ấy cứ cố gắng cầu xin em tha thứ, em mềm lòng vì em thực sự yêu, ko thể bỏ được. Bạn bè em đều mắng em ngốc nhưng chịu thôi. Từ chn đó về sau em ko thấy anh ấy có ai, mãi cho đến mới đây em lại bị anh ấy tìm cách để em nói chia tay khi anh ấy yêu 1 cô bé cách anh ấy 5 tuôi. Đến lúc anh ấy nói xin lỗi mong quay lại em vẫn ko biết chn, em đồng ý quay lại. Trong thời gian đó bọn em vẫn gặp nhau, đi chơi, gần gũi nhau như bt. Chỉ gần đây lúc đang ở nhà anh ấy em xem tn trong đt và fb em mới biết, em khóc ko ngừng, anh ấy cũng xin lỗi rối rít và nói chn đó qua rồi, chỉ là anh cảm nắng nhất thời, người anh yêu là em. Em nghĩ cũng đúng, bọn em yêu nhau cũng đã lâu, thế là em tha thứ. Nhưng bh nghĩ lại, tgian yêu nhau càng lâu em càng thấy anh ấy thay đổi. Em thấy mình ko quan trọng với anh ấy nữa, có gặp nhau cũng chỉ làm chuyện ấy là chủ yếu. Bt anh ấy vẫn chiều chuộng em nhưng nhiều khi ốm đau em cần thì anh ấy chỉ gọi điện nt nhắc nhở, ít khi đến chăm sóc em như trước. Em cho là mình đa nghi nhiều nhưng thực sự bây giờ em rất mất lòng tin. Nhiều lúc anh ấy làm em tổn thương vì những chn nhỏ nhặt mà lớn tiếng hoặc coi thường lời em nói. Em ko hề kiểm soát hay ra lệnh cho anh ấy phải như thế này thế kia bao giờ, chỉ lúc lo lắng mới đưa lời nhắc nhở. Anh ấy cho rằng như vậy là ra lệnh, là kiểm soát. Càng ngày càng lạnh nhạt với em nhiều hơn. Bọn em vừa cãi nhau và anh ấy lại như vậy, kết thúc bao giờ cũng là câu " Em thích làm gì thì làm. Mệt"


Em buồn lắm, ko biết phải làm sao vì nếu chia tay thì em ko nỡ, em thực sự yêu anh ấy. Nhưng tiếp tục thế này em cũng rất mệt mỏi. Mong mọi người cho em lời khuyên.